Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

147 1504

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

161 2424

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

(Đang ra)

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Miikami Kota

Và thế là... để biến Nagi thành một hội trưởng đúng nghĩa, cuộc tái xuat dưới sự chỉ đạo của Reo chính thức bắt đầu!

11 35

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 109 [Đang tiến hành] - Chương 59: Người con gái tôi yêu (4)

Nole: .mikayy ;3.

---------------------------------------------------------------------------------------------------

"Tớ hiểu rồi. Ngày mai tớ sẽ nói rõ với Arisugawa-san rằng tớ không có tình cảm với Masayan~"

Thật sao? Vậy thì tốt quá.

"Nhưng mà cậu phải cẩn thận khi nói với Arisugawa-san nhé. Chắc chắn là cô ấy sẽ không thừa nhận rằng đang để ý đến tớ đâu."

"Vâng ạ. Tớ sẽ nói một cách tự nhiên nhất có thể, cứ để tớ lo."

Tuyệt vời. Thế này thì Yuki sẽ hết giận thôi.

Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm thì….

"Hưmmm........."

Kaede khoanh tay lại rồi trầm tư suy nghĩ điều gì đó.

"Sao thế?"

"Tớ đang nghĩ xem có cách nào để giúp Masayan và Arisugawa-san đến được với nhau không…"

"Giúp á? Cụ thể là làm gì?"

"Ví dụ như trong buổi chia nhóm của Hội học sinh, tớ sẽ tạo cơ hội để hai người ở riêng với nhau... chẳng hạn."

Ra vậy. Tuy rằng điều đó rất đáng quý, nhưng...

"Không cần đến mức đó đâu. Tớ xin nhận tấm lòng của cậu là được rồi."

"Hừm... Không chịu nói thật lòng... Tính hiếu thắng... Ghen tuông khi thấy Masayan ở cùng cô gái khác..."

Kaede đang lẩm bẩm một mình. Cậu ấy đang tập trung suy nghĩ quá rồi.

Ei ei. Không nghe thấy tôi vừa nói gì sao?

".À há.......!"

Đột nhiên Kaede ngẩng mặt lên. Cậu ấy búng tay một cái rồi đứng dậy với vẻ mặt đầy hứng khởi.

"Tớ nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời rồi!"

"Kế hoạch tuyệt vời?"

"Đúng ạ! Một kế hoạch tuyệt vời vừa có thể giúp Arisugawa-san hết giận, vừa có thể rút ngắn khoảng cách giữa hai người!"

Hả? Có kế hoạch tuyệt vời như vậy sao?

Kaede ăn vội miếng bánh cheeseburger còn dở với tốc độ chóng mặt rồi nói

"Xin lỗi nha, tớ xin về trước ạ. Tớ phải luyện tập cho vai diễn mới, tớ chưa từng thử diễn kiểu này bao giờ, phải tranh thủ chuẩn bị trước đã."

Diễn cái gì cơ chứ?

Tôi còn chưa kịp hỏi lại thì Kaede đã đeo cặp lên vai, nháy mắt một cái rồi nói:

"Hãy chờ đợi ngày mai nhé. Tớ sẽ cho Masayan thấy khả năng diễn xuất được rèn luyện qua năm tháng của tớ, hihi!"

Nói rồi câụ ấy chạy ra khỏi quán.

"Điềm chẳng lành gì thế này..."

Tôi chợt nhớ ra...

Hồi tiểu học, mỗi khi nghĩ ra trò nghịch ngợm là Kaede đều có biểu cảm như vậy.

Nào là đào hố trên đường tôi đi học về, hay bỏ ếch vào trong áo tôi.

"... Chắc là mình nghĩ nhiều quá rồi."

Đó đều là chuyện hồi tiểu học, giờ cậu ấy cũng đã lớn rồi mà.

"Thôi chắc cũng nên về luôn."

Nhưng lúc đó tôi đã quên mất một điều....

Học sinh Cao trung cũng chỉ là những đứa trẻ, chỉ là 'hơi lớn' hơn một chút mà thôi.