Chẳng biết vì sao Nữ thần học đường lại thích ghé chơi nhà tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Vol 2 - Chương 79: Vì lí do nào đó, tôi lại cùng Rin đi dự lễ hội mùa hè (Phần 3)

Sau khoảng hai giờ đi tàu, chúng tôi cuối cùng đã đến đích, một vùng quê yên bình.

Không như khung cảnh buồn tẻ của những tòa nhà cao tầng, nơi đây được bao bọc bởi vô số cây xanh phủ lên núi.

Cổng soát vé ở nhà ga mới toanh, nổi bật hẳn lên so với phần còn lại.

“Haaa…”

Tôi vươn vai rồi từ từ thả lỏng cơ thể uể oải đến cứng nhắc của mình.

Rin đứng cạnh tôi đảo đôi mắt lấp lánh khắp xung quanh ra chiều thích thú.

“Cậu có thấy cái gì lạ không?”

Rin quay lại nhìn tôi như để đáp lại câu hỏi.

Đột nhiên, một luồng không khí trong veo ùa vào giữa cả hai, như tôn lên sự hiện diện của cô gái đứng trước mặt tôi đây.

Làn gió thổi tung váy cô ấy.

Nghe thì cũng có vẻ to đấy, nhưng nó lại không đến mức để lộ ‘cái ấy’ ra đâu.

Kể cả có thì, Rin vẫn kịp giữ lại gấu váy thôi…

“Ừm, có. Nhiều thứ mà. Nhà ga, tàu hỏa, khung cảnh này nữa…”

“Không phải những thứ thấy bằng mắt đâu.”

Tàu hỏa này có cấu hình toa đôi.

Vì là tuyến khu vực nên cứ 20 phút là có một chuyến.

Khoảng cách giữa hai trạm cũng rất dài, phải mất 10 phút di chuyển.

Xung quanh nhà ga không có lấy một cửa hàng tiện lợi nào, chỉ có độc một chiếc xe buýt thêm bãi đậu xe đạp cũ.

Việc không có nhân viên nào trực trạm phần nào khiến tôi cảm thấy thoải mái.

“Phản ứng của cậu như thế, cậu mới lần đầu đến mấy chỗ kiểu như này à?”

“Không đâu, đây là lần thứ hai rồi.”

“Ủa, vậy á? Nhìn cậu cứ nhìn xung quanh như vậy…Cậu từng đến lễ hội hè rồi sao?”

“Ừm. Tớ thích mấy lễ hội kiểu này lắm.”

“Tôi hiểu rồi…”

Tôi cười nhạt, dùng gương mặt vô cảm mà quay sang nhìn Rin đứng sau tôi nửa bước.

Như thường lệ, nét mặt ấy không có gì thay đổi, ngoài khóe miệng như đang cười nhe.

Ánh mắt cô ấy hướng lên bầu trời mang theo chút suy tư.

Trước đó đã xảy ra chuyện gì sao?

Với cả…cậu đi với ai vậy…?

Nhưng tôi nghĩ rằng mình không nên hỏi như vậy.

Tuy là rất tò mò, nhưng đào sâu vào vết thương quá khứ của một người chẳng tốt đẹp gì.

Cho nên, tôi không mở miệng được.

Mặc dù tôi có quan tâm tới nó đến mức nào đi nữa…

“Cậu đang nghĩ gì thế?”

Mặt tôi tự nhiên căng ra khi nghe Rin nói như thể cô nàng biết tỏng tôi đang nghĩ gì.

Tôi hướng mắt xuống đất, cố giấu vẻ lúng túng thấy rõ.

Có lẽ Rin tò mò về hành động của tôi.

Cô ấy bước đến trước mặt mà ngước lên nhìn thẳng vào mắt tôi, như đang cố tìm kiếm thứ cảm xúc tôi đang có.

“Cậu vẫn còn đang nghĩ vẩn vơ gì phải không?”

Chết tiệt.

Bộ cậu là siêu năng lực gia hay gì vậy trời…

Sao cô ấy lại biết tôi đang nghĩ gì cơ chứ…?

“Không có gì to tát đâu…Tôi ổn mà.”

“Có chắc không đó? Hỏi chỉ xấu hổ một mà không hỏi là xấu hổ mười đó nha. Đừng giữ lại trong lòng chứ. Cậu cứ hỏi thoải mái đi, được mà.”

“Ể…”

Tôi chỉ muốn lờ đi thôi mà.

Không thể cứ thế mà hỏi cổ câu đấy được.

Tôi thở dài thườn thượt mà nhìn Rin.

Ánh mắt của cô ấy chiếu thẳng vào mắt tôi, như đang muốn nói “Cậu có lừa tớ cũng không được gì đâu à.”

Tôi lại thở dài thêm lần nữa.

“...Được rồi, để tôi hỏi cậu cái này nhé…”

“Cứ tự nhiên.”

“Cũng không có gì quá quan trọng đâu. Tôi tự hỏi không biết cậu đã đến đây từ khi nào thôi…”

Tôi không hỏi thẳng được.

Rốt cuộc, tôi không thể hỏi là “Cậu đã đi cùng ai vậy?”. Tôi phải hỏi gián tiếp thế này.

Bản thân ơi, sao mày vô dụng quá vậy hả…

Rin đáp lại, “Ừm…”, giọng nói có chút buồn bã.

Rồi cô nàng nhìn tôi bằng ánh mắt đầy cuốn hút đó, và đặt tay lên ngực tôi.

“Towa-kun…tớ tưởng cậu đang thắc mắc chuyện khác mà?”

“Hả, chuyện gì nữa…?”

“Ví dụ như là, ‘tớ đã đi với ai’ chẳng hạn?”

“Không, không hẳn là thế…”

Đó chính xác là nghĩa của từ “đi với ai”....

Cùng lúc đó, một cảm giác hồi hộp đến thắt lại, ập vào ngực tôi.

Cảm giác trống trải và thất vọng đến kì lạ…

Nhưng, với Rin thì điều đó cũng dễ hiểu thôi.

Một cô gái xinh đẹp mang vẻ ngoài như một Nữ thần, đó chính là thứ mà mọi người hướng tới.

Mặc dù trước tôi đã nói rằng mình không quan tâm tới tình yêu, nhưng nếu ai đó nhắc đến chuyện tình trường trước mặt tôi, tôi cũng không thoải mái gì.

Nghĩ đến việc này thì tôi mới hiểu ra.

Việc cô ấy không có một hai mối quan hệ đúng là lạ thật.

“Mà, lần cuối cùng tớ đi là cùng với ba.”

“...Huh?”

“Cho nên, đây là lần đầu tiên tớ được đi cùng một người khác giới cùng tuổi đó.”

“Là vậy à…”

“Ưm, hay là cậu lại nghĩ gì đó linh tinh đấy?”

Cô nàng nở nụ cười tinh quái, chiếc lưỡi nhỏ nhắn thoáng lấp ló.

Tôi nhìn cái biểu cảm ấy mà thở dài lần thứ ba.

“Rin…cậu biết mà vẫn do dự trả lời tôi đấy à?”

“Cậu đang nói gì thế?”

“Cậu đang trêu tôi à. Tâm trạng cậu kì quặc lắm đấy…”

“Xin lỗi mà. Nhưng thấy Towa-kun quan tâm đến tớ như vậy, tớ vui lắm.”

Rin mỉm cười, đôi má ửng lên vì hạnh phúc.

Nhìn thấy vậy, và miệng tôi lại thở dài lần thứ tư.

“Cậu đã bẻ cong cuộc đời tôi rồi đấy…”

Nói vậy, một cảm giác nhẹ nhõm yên lòng tràn ngập lồng ngực tôi…

Đương nhiên tôi không thể nói nó ra rồi…

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Ủa ghen :)?