Câu chuyện về một ông chú ‘nô lệ’ trong công ty trở thành một ‘Xạ thủ’ thích đi PK trong tựa game VR nhập vai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

7 32

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

103 1422

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

158 1653

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

230 1965

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

10 57

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

6 18

Web Novel - Chương 02: Ngày đầu làm [Xạ thủ]

Tôi, Kentaro Tajima...đúng hơn là Kentaro, sau khi rơi xuống thì tôi đã đến được nơi được gọi là ‘Thị trấn Tân thủ’.

Thật tuyệt vời...

Khung cảnh trước mắt tôi lúc này là một thành phố thời Trung cổ mang đậm chất ‘Fantasy’.

Những con đường lát sỏi và hầu hết các ngôi nhà đều làm bằng đá.

Tiếng vó ngựa *lộc cộc* kéo xe chạy xung quanh thành phố, những quầy hàng bán rau quả rôm rả và một tòa lâu đài nguy nga, sừng sững ở phía xa.

Đặc biệt là ở đây có rất nhiều người, tạo nên sự náo nhiệt và sức sống cho thành phố.

Mỗi người đều có trang phục và những trang bị riêng.

Đây đều là những người chơi sao?

Tôi đoán là đàn em của mình đã không nói quá về việc đây là một tựa game VR rất phổ biến. 

Nhân tiện thì trang phục hiện tại của tôi là một bộ quần áo bằng vải, đây có lẽ là quần áo của tân thủ thường thấy trong các tựa game RPG.

Và tôi đang mang một khẩu súng trên vai.

Nhưng mà hình dáng của nó thì không giống bất kì khẩu súng ngoài đời thật nào mà tôi biết.

Nó chỉ là một khẩu súng dài, trông khá giống súng trường.

Bây giờ thì...Tôi nên làm gì đầu tiên?

Nghĩ kỹ lại thì tôi hoàn toàn không biết gì về tựa game này, tôi chưa từng tìm kiếm bất kỳ thông tin nào về nó. Không...một...điều...gì...xin lỗi, tôi quá lười.

Nhưng dù sao thì trước hết tôi cũng nên xem thử uy lực của khẩu súng này.

Anh bạn này sẽ là người đồng hành đầu tiên của tôi.

....

Để kiểm tra thì tôi đã đi thẳng ra khỏi thành phố.

Tôi tìm đến một thảo nguyên.

Nơi này rộng đến mức tôi không thể nhìn hết được nó.

Xung quanh đây cũng có vài người trông có vẻ cũng là tân thủ giống tôi.

Hmmm...

Sẽ khá rắc rối nếu tôi vô tình bắn trúng ai đó.

Dù sao thì đây cũng là một tựa game PK, tức là nó cho phép người chơi có thể tấn công lẫn nhau.

Có lẽ tôi sẽ thử đi PK với người khác.

Nhưng không phải lúc này, hiện tại tôi chỉ là một tên newbie chưa có bất cứ kỹ năng nào nên việc dính vào một vụ PK không khác gì việc tôi chán thở cả.

Đó là lí do mà tôi nên đi xa hơn một chút.

...

Cũng đã được khá xa.

Trước mặt tôi giờ là một cánh đồng với một vài bụi cây rậm rạp.

Có vẻ như không có ai xung quanh đây, điều này giúp tôi thấy an tâm hơn.

Ở đây có khá nhiều vật chắn nhưng may là game cho phép tôi có thể điều chỉnh hướng bắn tùy ý.

Cơ hội đã đến, tôi nhìn thấy một con quái vật khá giống loài chó ở đằng xa.

Gọi là chó cũng không đúng, nó có thể là một con sói.

Nhưng ai quan tâm điều đó chứ.

Hãy thử vài phát xem sao.

Tôi khuỵu một bên gối và giữ súng bằng hai tay.

Bạn có thể nằm xuống và nhắm bắn kỹ hơn, nhưng lúc này tôi chỉ muốn kiểm tra uy lực của súng.

Canh thật kỹ qua ống nhắm và đặt tâm vào giữa con sói...

Và rồi bóp cò.

Bất ngờ thay, nó không phát ra âm thanh lớn lắm và viên đạn đã trúng vào thân của con sói.

Oh...

Thanh HP của con sói đã giảm khoảng 70%

Tuy chỉ là vũ khí mặc định nhưng uy lực của khẩu súng này lại rất mạnh. Đúng như những gì mong đợi từ một cây súng trường.

Con sói trở nên giận dữ và lao đến chỗ tôi, nhưng đây không phải lúc để hoảng sợ. Nó vẫn cách tôi một khoảng đủ xa để bắn thêm một phát K.O nó .

Tôi bóp cò lần nữa.

Hể?

Đạn đâu...

Khẩu súng không hề bắn?!

[Bạn không thể làm điều đó trong thời gian chờ.]

[Bạn không thể làm điều đó trong thời gian chờ.]

[Bạn không thể làm điều đó trong thời gian chờ.]

Cái đ*o? Hở!?

Một phát bắn bình thường cũng có thời gian chờ sao? Đây là súng mà!!?

Đây là cái giá phải trả cho cái uy lực mạnh đó sao?

C-Chờ chút đã...tôi không hề biết điều này.

Trong lúc bối rối thì con sói đã đến trước mặt tôi.

Nó mở to hàm ra và nhe nanh về phía tôi.

Đoàng!

Trong khoảng khắc cuối cùng, phát súng của tôi đã xuyên thủng thân của con sói đó.

Con sói tách thành những mảnh ánh sáng và biến mất.

Phùuuu...

Xuýt nữa thì toi.

Vậy là cây súng trường này không thể bắn liên tiếp?

Ra vậy, tôi hiểu rồi...

Nói một cách khác, thì đây là một vũ khí phụ thuộc hoàn toàn vào phát bắn đầu tiên.

Nếu ban nãy tôi trượt, thì giờ tôi không còn ngồi đây rồi.

Đối với quái vật thì may ra còn có thể bắn phát thứ hai. Nhưng nếu là với một người chơi khác thì việc này không hề dễ chút nào.

Tôi cần phải chắc chắn rằng phát súng đầu tiên phải là phát súng chí mạng.

Suốt một khoãng thời gian sau đó, tôi liên tục thử súng với nạn nhân làm bia tập bắn là những con sói xấu số.

Nói sao nhỉ…?

Tôi bắt đầu thấy việc này cũng có chút thú vị.