Câu chuyện về chàng trai được học sinh chuyển trường Yandere tự xưng là vợ tương lai, và bắt cậu phải chịu trách nhiệm.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 4

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 11

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 8

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4307

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

90 11343

Tập 02: Cả hai hành xử như một đôi, nhưng thậm chí còn chưa hẹn hò - Chương 08

Enjoy!

_________________________________________________________________________________________

Chương 8:

Aa, lẽ nào Takuma thích dùng miệng hơn sao?

Hiện bọn tôi đang xem qua đồ nội thất và đồ gia dụng tại trung tâm thương mại, nhưng trước khi nhận ra, cũng đã được một lúc lâu rồi.

“Này, cũng đã mệt rồi, sao ta không nghỉ chút nhỉ? Đi bộ nãy giờ luôn rồi mà.”

“Thật ra cũng vừa đúng lúc em định đề xuất. Một bạn cùng lớp đã giới thiệu em một quán cà phê ở trung tâm này. Sao ta không nghỉ ngơi ở đó nhỉ.”

“Ờ, vậy đi.”

Tôi không có lý do cụ thể gì để phản đối nên đã đồng ý. Chúng tôi check vị trí quán cà phê bằng điện thoại của mình và bắt đầu đi về phía khu vực ăn uống.

“A, đúng rồi. Để cảm ơn vì anh đã giúp em ở lớp nên em sẽ đãi anh thứ gí đó trong quán nhé. Đổi lại, em gọi thứ mình thích cũng được đúng hơm.”

“Vì Alice là người trả nên tôi nghĩ cô gọi gì cũng được.”

“Cảm ơn anh, vậy em sẽ gọi món em thích.”

Tôi không hiểu lắm câu hỏi của cổ, nhưng khi tôi trả lời, vì lý do nào đó Alice trông cực kỳ vui vẻ.

Tôi hơi bối rồi không biết tại sao cô ấy lại vui vẻ đến thế, nhưng dù có nghĩ thế nào thì cũng không thể thông được. Một lúc sau, chúng tôi đã đến quán cà phê, bên trong thì đầy rẫy những nam thanh nữ tú nhìn như những cặp đôi.

Dù chỉ mới bước vào quán nhưng tôi đã có cảm giác muốn rời đi vì xung quanh có nhiều người tới mức tôi cảm thấy không thoải mái.

“Tôi sẽ dùng cà phê nóng.”

“Oke, thế em sẽ gọi nhân viên.”

Alice dường như đã quyết định xong mình muốn thứ gì nên cô nhấn chuông trên bàn để gọi nhân viên và truyền đạt yêu cầu của cổ.

“Xin lỗi, cho tôi hai tách cà phê nóng….và một ly Parfait giới hạn cỡ lớn dành cho cặp đôi.”

Tôi ngạc nhiên khi nghe thấy cụm từ “chỉ dành cho các cặp đôi”, còn Alice thì trông như một đứa trẻ tinh nghịch.

“Oi, cho cặp đôi là sao hả!?”

“Thì khi nãy em đã hỏi là gọi món gì cũng được, và Takuma cũng đồng ý rồi mà, phải không? Nên em chỉ nghe lời anh và gọi những gì em thích thui.”

Sau khi nghe những lời đó, tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao Alice lại có vẻ vui vẻ như vậy sau câu hỏi lúc nãy. Thành thật mà nói, tôi cảm thấy cũng hợp lý.

Vài phút sau, một ly Parfait cỡ lớn dành cho cặp đôi được mang đến, đúng như tên gọi, nó rất lớn. Nhiều đến nỗi khó có thể tin rằng một người ăn hết được.

Nếu là một đôi có khẩu phần ăn ít thì chắc có lẽ không thể xử hết được. Lúc tôi đang nghĩ linh tinh như vậy để trốn tránh hiện thực, thì cuối cùng tôi lại bị tấn công bởi một tấn bi kịch khác.

“Vậy bây giờ, tôi sẽ chụp ảnh cho hai bạn nhé.”

"Vâng, cảm ơn."

"Hở!?"

Khi nghe người phục vụ nói, tôi hoàn toàn không hiểu chút gì về tình hình hiện tại, và không khỏi kêu lên. Tôi nhìn Alice và hỏi ý cổ là gì, cô nàng mỉm cười và chỉ vào món parfait cỡ lớn chỉ dành cho cặp đôi trong menu.

“Etto…”

Tôi nhìn vào và lập tức hiểu ra, hoàn toàn không nói nên lời. Rõ ràng, nếu gọi món dành cho một cặp trong menu, thì sẽ kèm theo dịch vụ chụp ảnh, và bức ảnh đó sẽ được trưng bày trong cửa hàng một thời gian.

Nếu biết chuyện này ngay từ đầu thì tôi đã tự gọi món cho mình rồi, dù cho miệng tôi có bị xé rách đi nữa. Nhưng, đã quá muộn và tôi chỉ còn cách nghe theo mà thôi.

Vì vậy, cuối cùng tôi đã chụp hai bức ảnh với Alice. Sau khi chụp xong, tôi hỏi Alice, người đang có vẻ mặt hài lòng.

“….Dù đây chỉ là suy nghĩ của tôi, nhưng lý do hôm nay cô dẫn tôi đến đây, không phải để mua sắm, mà đây mới là mục đích thật sự của cô, đúng chứ?”

“Arara, cuối cùng cũng bị lộ mất tiêu.”

Tôi đã mơ hồ có cảm giác như thế ngay từ đầu, và có vẻ như nó đã thành sự thật. Mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch của Alice.

“Em không nghĩ tự mình có thể ăn hết cái này đâu, nên chúng ta ăn cũng nhau nhé, Takuma.”

“Được thôi, cũng đã cất công gọi rồi mà.”

Chà, dù sao thì ý kiến của Alice cũng không tồi, tôi đang quá mệt mỏi nên cũng muốn ăn thứ gì đó ngọt ngọt chút. Tuy không cần phải nói nói, lý do tôi mệt đến thế này là vì cổ.

“Đây, a~n”

“Không, tôi có thể tự ăn được nên không sao.”

Khi Alice đang cố đút Parfait cho tôi, tôi liền nói vậy và từ chối cổ. Và rồi, cô ấy nói một câu nghe chẳng lọt lỗ tai chút nào.

“Aa, lẽ nào Takuma thích dùng miệng hơn sao?”

“Đợi, đợi đã, cô nghiêm túc đấy à!?”

“Nếu Takuma muốn, thì em sẵn sàng thực hiện.”

Alice chắn chắn sẽ làm điều đó. Tôi không có đủ cam đảm để chịu đựng sự xấu hổ giữa thanh thiên bạch nhật đâu.

Cuối cùng, vì không thể nói không với cổ, tôi đã chọn để cho Alice đút. Không cần phải nói, tôi đã xấu hổ tới mức chẳng cảm nhận được mùi vị gì từ ly Parfait cả.