Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 29

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2277

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Sự khởi đầu của sự hỗn loạn - Chương 206 Trong tàn tích của Padilra Phần 2

Ta chắc chắn khi đi dạo quanh thị trấn. Dù bị hư hỏng khá nhiều nhưng vẫn còn những ngôi nhà, cửa hàng xếp thành hàng ngay ngắn trông như có thể ở được.

Những con đường này dẫn đến quảng trường đài phun nước ở trung tâm. Ta hiểu rồi, nó mở rộng theo hướng tỏa tâm từ đây. Nó rất khác với thị trấn của ta, nơi có nhiều đường sá chằng chịt.

"Bởi vì nó gần biển nên tầng lớp giàu có nhờ buôn bán đã sống ở đây. Nhờ đó, đường sá được bảo trì tốt."

Ruth bắt đầu giải thích mọi chuyện như thể đã từng sống ở đây. Ta không biết gì về người giàu nhưng nghe điều đó thật thú vị.

“Anh có cảm giác như mình đang bị theo dõi không ?”

"Không, không thấy...nhưng ta vẫn đề cao cảnh giác."

“À, tôi đồng ý.” Matie cũng là một người mạnh mẽ với lịch sử chiến đấu lâu dài, giống như ta. Dù không nói thì ta cũng hiểu.

Sau khi đi bộ một lúc, cuối cùng bọn ta cũng đến nơi, Quảng trường Đài phun nước.

Một đài phun nước bằng đá khổng lồ đã bị phơi nhiễm với thiên nhiên và mất đi màu sắc hoàn toàn. Không cần phải nói, nước đã cạn từ lâu.

“Lúc đó, đây là nơi để người dân trong thị trấn thư giãn. Nhiều gia đình và đôi tình nhân từng đến đây vui chơi”.

"Chà, ngươi cực kỳ hiểu biết đấy, Ruth."

“Tôi đã sống ở đây một thời gian…” hắn nói, quay khuôn mặt cô đơn của mình lên trời.

"Đó là lý do tại sao tôi ghét con quái thú đã phá hủy nơi này trong một đêm. Bây giờ... đã đến lúc phải đi sâu vào trong đền."

“Ơ, lối vào ở đâu ?”

Ruth nhẹ nhàng vẫy tay và thọc tay vào một cái lỗ nhỏ đổ nát trên đài phun nước.

Thông thường nó sẽ ở dưới đáy nước sâu. Đó không phải là một nơi dễ dàng để tiếp cận...nhưng.

"Tôi thậm chí còn không biết có một cơ chế như thế này. Ngoài ra..." Ta nghe thấy một tiếng click nhỏ phát ra từ sâu trong hố, và sau đó ta cảm thấy thứ gì đó tương tự như tiếng ầm ầm từ tòa nhà phía xa phía trước. âm thanh của

"Nó thực sự được giấu khéo léo. Đó là lối vào ngôi đền mà chỉ một số lượng người hạn chế mới có thể vào."

Khi ta đi đến tòa nhà nơi phát ra âm thanh, ta thấy một cầu thang lớn dẫn xuống lòng đất tối đen như mực.

Không khí mát mẻ đang bốc lên từ đó.

"Ai làm nó?"

"Tôi không biết. Điều duy nhất tôi có thể nói là ngôi đền mà chúng ta sắp đến..." Matie thắp một ngọn đuốc gắn trên tường, và nó tiếp tục chiếu sáng cầu thang và toàn bộ tầng hầm trong tích tắc.

“Chỉ là nó không phải do người thời nay tạo ra mà thôi.”

Thời hiện tại……? Điều đó có nghĩa là Padilra được xây dựng trên nền tảng của một thứ mà ai đó đã xây dựng từ lâu ?

"Chính là như vậy, nhưng vào thời điểm đó, có người đã biết về sự tồn tại của ngôi đền Padilra này... bởi vì đúng như vậy ? Nếu không, hắn không thể đặt một công tắc ẩn trong đài phun nước."

"Tôi muốn tìm hiểu. Hôm nay, chúng ta. Ai đã triệu hồi con quái vật kỳ lạ đó và nhằm mục đích gì..."

Trước mặt Matie, người đang dẫn đường, đột nhiên… cái gọi là quảng trường hình tròn khổng lồ dễ dàng vượt qua kích thước của quảng trường đài phun nước xuất hiện.

Xung quanh nó là vô số cột đá dường như chống đỡ cho trần nhà.

Ở giữa mặt đất hình cối thoai thoải, còn có một thứ giống như tòa tháp sắp sụp đổ một nửa.

“Đã lâu rồi…” Matie thở dốc. Đúng, đây là nơi định mệnh phải không ?

“Em ổn không, Matie, nếu em thấy không khỏe thì hãy ra ngoài...'' Trước lời nói của Ruth, cô kiên nhẫn trả lời rằng mình ổn.

“Tuy nhiên, ta nên điều tra cái gì đây ?”

“Tôi ước gì có một cuốn sách đã triệu hồi nó hoặc thứ gì đó liên quan đến nó… nhưng đã mười năm rồi nên tôi không chắc liệu nó có còn ở đó hay không.”

Ngay khi ta định nói gì đó, Tarzia đang dựa vào cây cột như thể đang khó thở.

"Cô ổn chứ? Cô có khó thở ?"

Khi đến gần, ta thấy mồ hôi lạnh, chảy xuống như thác nước.

"Tôi-tôi cảm thấy...cảm giác kỳ lạ, kinh tởm, ớn lạnh."

Nắm lấy cánh tay cô, nó hoàn toàn lạnh lẽo...

Nó đang phát sáng một cách mơ hồ.

Mọi thứ từ cổ tay đến chân cô ấy, những thứ mà ta luôn nghĩ đều là những vết sẹo.

Nó giống như ánh sáng xanh nhạt phát ra từ côn trùng nhìn thấy bên bờ sông trong cái nóng mùa hè.

"Tarzia, cô..."

"Xin đừng nói cho ai biết chuyện này... tạm thời đó là bí mật giữa tôi và Rush-sama."

Nơi bí ẩn này là cái quái gì vậy, phải chăng Tarzia cũng có bí mật gì đó ?

Ta quay lại định nói với Ruth về tình trạng của cô ấy, nhưng lần này...

Chibi đã biến mất.