Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vô hạn trùng sinh

(Đang ra)

Vô hạn trùng sinh

킹메이커 (King maker)

Một chàng trai được tái sinh thành con nhà công tước ở một thế giới xa lạ. Nhưng xui thay, cậu không phải người kế vị, mà chỉ là một đứa con hoang.

1 2

Sword Saint Adel's Second Chance

(Đang ra)

Sword Saint Adel's Second Chance

Hayaken

Được ca ngợi là anh hùng đã dẫn dắt đất nước của mình giành chiến thắng trong một cuộc đại chiến, Kiếm Thánh Adel mù giờ đây đang tuyệt vọng. Thật không may, anh đã thất bại trong việc bảo vệ ân nhân

1 2

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

14 280

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

1 2

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

8 219

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

54 3488

Lính đánh thuê Rush đón một đứa trẻ - Chương 14 Đứa trẻ phần 6

Đứa trẻ phần 6

Chạy, chạy nào.

Trên đường đi, Ruth bị mắc kẹt trong bùn và ngã đập đầu xuống đất.

Vừa chửi rủa, ta vừa ôm Ruth lấm lem bùn đất dưới cánh tay và tiếp tục chạy.

Sau đó, Gail và những người khác gặp nhau tại địa điểm vừa rồi, và tất cả họ đều chạy về phía Zeal.

Ta liếc nhìn Gail và những người khác, nhưng có vẻ như thu hoạch từ việc dọn dẹp là con số không. Ta cũng không có gì trong tay.

Sau khoảng 5 phút chạy, cuối cùng ta cũng nhìn thấy khu rừng nơi Zeal đang ở. Cơn bão dường như đang suy yếu đi phần nào và sấm sét đã giảm bớt.

Ngay khi tai đang nghĩ đã đến lúc thả Ruth xuống thì Ruth, người vẫn ôm tôi dưới cánh tay, đã biến mất. Không, hắn ở trên đầu tôi.

Đừng có leo lên đầu ta ! Nghĩ sẽ cho hắn một bài học, nhưng...

"Rush-san, làm ơn dừng lại và hạ thấp người xuống," Ruth nói nhỏ trên đầu.

“Cái gì vậy?” Nhưng không trả lời, hắn lấy một thứ gì đó ra khỏi chiếc ba lô đang mang theo và lắp ráp nó bằng một tích tắc.

Ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dừng lại và thực hiện tư thế cúi mình. Những giọt mưa lớn rơi trúng người tôi... Không, Ruth trên đầu tôi sẽ bị trúng nhiều hơn. Hắn có sao không? Cái quái gì vậy?

Ngay sau đó, ta có thể nghe thấy tiếng thở dài của Ruth.

Những gì tôi có thể thấy từ tầm nhìn của mình... Ruth đang cầm một ống trụ dài và mỏng... một cây nỏ, đó có phải là hắn đang lắp ráp không? Nhưng là nhắm vào ai?

Chưa kịp nhìn về phía trước, một người đồng đội của Gail bất ngờ túm lấy cổ , và ngã gục tại chỗ.

Nếu nhớ không lầm thì tên là Gag, là người mèo giống như Zeal, là một người đàn ông ít nói đã đến bang hội ta để tìm việc làm khoảng ba ngày trước. Đó là tất cả những gì ta nhớ.

Nhưng tại sao Ruth lại...?

“Này Ruth !” Khuôn mặt hắn sắc sảo và nghiêm túc, khác hẳn với khuôn mặt ta thường thấy.

"Gail-san, có gì kì lạ với Gag-san không?"

"Ừ, anh ấy đi khá xa tôi, tôi hiếm khi nhìn thấy anh ấy, anh ấy ít nói, tôi đã cố gắng không can thiệp, nhưng tại sao...?"

Ruth thở dài một hơi rồi quay lại nhìn tôi và nói vài lời. Với một giọng điệu bình tĩnh và trả tiền.

"... Nhanh lên, tôi lo lắng cho Zeal-san."

Này này, ngươi đang nói cái quái gì vậy ? ︎ Khi ta nghe nói rằng Zeal có thể đang gặp nguy hiểm và rồi bất ngờ giết chết đồng đội của ta, làm đầu ta rối tung lên.

Ta không giỏi nghĩ về những điều phức tạp. Ta ngay lập tức tra hỏi Ruth.

"Rush-san, Gail-san. Từ bây giờ tôi sẽ để hai người quyết định sẽ làm gì với tôi... nhưng bây giờ, tôi muốn 2 người tin tôi. Tất nhiên, Gag-san cũng vậy. Tuy nhiên, mặc dù Lúc đó quần áo trang bị đều giống hắn, cách chạy có chút khác biệt, thậm chí thoạt nhìn cũng không thấy rõ."

“Ơ, vậy khi chúng ta vào làng, tên này… Đã thế rồi.”

Đôi mắt tròn xoe của Gail càng mở to hơn khi hỏi.

"Có lẽ Gag-san đã bị giết ngoài tầm mắt của chúng ta. Bởi hắn."

Ta đã cố gắng bình tĩnh và suy ngẫm. Nói cách khác, gã cải trang thành Gag là một tên cướp đang cố cướp thành quả của việc dọn dẹp ?

Chắc chắn, Ruth, người rất thành thạo việc ám sát, nếu muốn hắn có đủ cơ hội để giết Gag cùng ta, không, ngay cả khi chỉ ở với ta. Nhưng nếu hắn lại không làm điều đó ...

"Ruth, có vẻ như bây giờ ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin ngươi...nhưng là ta đã bất cẩn khi nghĩ rằng những tên trộm chỉ là con người."

Gail, người bên cạnh ta, tỏ với vẻ xin lỗi. Nhưng không có thời gian để ủy mị ở đây. Ta phải đến chổ Zeal càng sớm càng tốt.

Ngay khi tôi nghĩ vậy, đứa nhỏ đang ôm trong ngực lại bắt đầu khóc.

"Rush-san... cái gì vậy?"

Ruth và Gail cuối cùng cũng nhận ra tiếng khóc đó. Nhận ra sự có mặt của đứa nhóc.

"Ừm, Rush-san, cái đó..."

"Không, nó... Ta sẽ nói về nó sau khi về nhà"

"Chà, không đời nào lại là đứa con ngoài giá thú của Rush-san... guha!"

Ta không hiểu từ đứa con ngoài giá thú, nhưng ta vô tình đánh vào đầu Ruth theo phản xạ có điều kiện.

"Này, kết thúc bằng một cú đấm là một hành động thừa nhận sự thật đó... yo..."

Đó là ngay trước khi chúng ta đến địa điểm gặp mặt của Zeal. Có một tên trốn đằng sau hàng cây dày.

Đó là Zeal. Rốt cuộc, những tên trộm đã đến đây.

Khi Zeal nhận thấy rằng chúng ta đến, cô ta nắm tay và sau đó dùng ngón tay ra hiệu cho chúng tôi biết số lượng người.

1...5 kẻ thù, ta không biết cô ta đang muốn nói gì.

"Năm đối thủ. Ba trong xe ngựa và hai lính canh gần đó. Chúng đang tìm kiếm thứ gì đó. Đúng vậy."

Ruth hiện lên từ đỉnh đầu tôi và nói với tôi.

"Ngươi hiểu ?”

"Trong công việc của chúng tôi, cơ bản là hiểu ngôn ngữ ký hiệu."

Hơi khó chịu với những lời đó, nhưng lần này quyết định không đánh hắn ta, và rồi chạy đến xe ngựa ngay lập tức.