Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vô hạn trùng sinh

(Đang ra)

Vô hạn trùng sinh

킹메이커 (King maker)

Một chàng trai được tái sinh thành con nhà công tước ở một thế giới xa lạ. Nhưng xui thay, cậu không phải người kế vị, mà chỉ là một đứa con hoang.

1 2

Sword Saint Adel's Second Chance

(Đang ra)

Sword Saint Adel's Second Chance

Hayaken

Được ca ngợi là anh hùng đã dẫn dắt đất nước của mình giành chiến thắng trong một cuộc đại chiến, Kiếm Thánh Adel mù giờ đây đang tuyệt vọng. Thật không may, anh đã thất bại trong việc bảo vệ ân nhân

1 2

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

14 280

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

1 2

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

8 219

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

54 3488

Hắc Y Vương, Tử Thần Vương - Chương 472: Phép thuật đầu tiên

Một khách hàng có đôi mắt dần tối sầm...chà, ta không biết phải nói gì trong trường hợp này. Họ ở cùng nhóm với bọn ta, nhưng họ cảm thấy không có sức sống cho lắm.

Vậy những kẻ này là... ma hay thứ gì tương tự?

“Tôi mượn nó từ Ruth và đọc lướt qua, nhưng nó… thực sự thú vị.”

Này Eire, cậu đột nhiên nói về cái gì vào lúc thế này thế?

"Tôi không biết ai đã viết nó, nhưng nó viết trước về cách giải quyết những vấn đề như thế này và mọi thứ khác."

Sau đó Eire bắt đầu lật qua cuốn sách mà Ruth đang cầm và đột nhiên nói:

"Hỡi những cư dân vô hồn và vô vọng. Người niệm chú, Dionenel, ra lệnh cho các ngươi đến đây với sự trợ giúp từ sức mạnh của ngài."

Ta thở ra nhẹ nhàng.

"Trở về với đất ngay !"

Đó có phải là giọng của Eire không ? Không, không phải. Một âm thanh vang vọng bí ẩn tràn ngập căn phòng, như thể nó phát ra từ sâu trong cơ thể cậu.

...Ôi không. Đây là giọng của Nenel chứ không phải của Eire!

Ngay sau đó, những vị khách xung quanh bọn ta ngã xuống thành những con búp bê đất sét khô, đúng như đã niệm chú.

“Ha, ha…”, lần này Eire ngã gục tại chỗ. Cái này là cái gì?

"Hya...Tôi xin lỗi...Tôi vừa mất hết sức ngay cái một."

"Vừa rồi có chuyện gì vậy ?"

Hiện tượng bí ẩn vẫn tiếp tục. Đó không phải là một câu hỏi về một loại bí ẩn hay điều gì đó tương tự. Khách hàng, bà chủ, bàn ghế, tường, mái nhà đều sụp đổ!

“Nếu nhận ra đó là hình ảnh ảo, đừng ngần ngại niệm nó… đó là một câu thần chú.”

Ma thuật...đó là điều mà Ruth đã nói lúc trước !?

Đôi tay của Eire run rẩy khi cúi xuống.

"Wow, phép thuật thực sự tồn tại...tuyệt vời !"

Không, trước hết, ta phải giúp Zeal và những người khác !?

Một giọng nói lạ bất ngờ vang lên, ta và Eire cùng nói.

Trạng thái ngồi trong một không gian trống rỗng. Nhưng những chiếc ghế và bàn đã biến mất từ lâu.

Đúng vậy, thời gian của bốn người bọn ta vẫn đang lơ lửng trong không trung.

Ta cố gắng di chuyển nó, nhưng nó vẫn lơ lửng, không hề chuyển động, như thể nó đã biến thành đá.

“Eire, không phải có phép thuật nào có thể mang bốn người chúng ta quay lại với nhau sao?”

“Ơ, à… tôi nghĩ là có, nhưng… tôi chưa đọc kỹ cuốn sách này.”

Nếu vậy thì hãy nhanh chóng tìm ra nó. Đó là lúc ta định nói điều đó.

Những cục đất dưới chân ta bắt đầu chuyển động như thể chúng có ý chí ở một chỗ.

“Tôi hiểu rồi, đây là lần đầu tiên cậu sử dụng cấm thuật.”

Giọng nói nghèn nghẹt của bà chủ nhà có thể được nghe thấy từ dưới lòng đất. Bà... bà vẫn còn sống chứ?

“Nhưng chúng ta sẽ không bị đánh bại bởi thứ như thế này. Cậu hiểu không, nhóc?”

"Chà...không thể giết người chết như các người được nữa."

"Câu trả lời hay. Trong trường hợp đó, hãy đặt cược như một phần thưởng."

Một vụ cá cược? Và phần thưởng là gì?

"Đơn giản thôi, từ giờ trở đi ngươi có thể phục sinh vị vua của ta được không? Chỉ vậy thôi."

Nói rồi, cục đất đứng dậy, từ từ đưa tay ra và chỉ về phía sau bọn ta.

"Cách đó một đoạn ngắn là đài tưởng niệm của Zare. Với phép thuật của mình, cậu sẽ có thể làm được điều đó ngay lập tức."

Nhưng. Và những ngón tay của trái đất gãy, và sau đó...

Đồ quái vật đất, đã đến lúc phải bò ra khỏi mặt đất rồi. Và khá nhiều.

"Rush Lông đen. Cậu có thể ngăn chặn chúng được không?"

Lời qua lời lại. Ta chộp lấy chiếc rìu vẫn còn mắc kẹt trên mặt đất.

Ta có thể hiểu mà không cần nói ra. Nếu Eire có thể hồi sinh ta bằng phép thuật đó hay gì đó, ta sẽ thắng. Mặt khác, nếu ta hết năng lượng và những kẻ này tiếp cận Eire, điều đó có nghĩa là ta sẽ thua?

"Tôi biết chuyện gì đã xảy ra khi đến đây. Nhưng cậu có thể chiến đấu tử tế với cơ thể bị thương của mình không?"

Bà chủ đất vừa nói vừa cười lớn. Bà ấy là một bà già chết tiệt, người chạm vào mọi thứ.

“Vậy đó, Eire, cậu có làm được không?”

“Nếu là vì Rush-san!” cậu ta nói, quay người bỏ chạy. Tới đài tưởng niệm.

Cơ thể này không thể vung vũ khí đúng cách, không thể chạy, không thể giữ vững... liệu có làm được không?

"Bố-tan..."

Mang trong mình nỗi lo lắng khác, ta nhẹ nhàng nói.

"Muốn nhắm mắt ? Hay muốn nhìn ?"

"……Sẽ xem!"

Đó là một câu trả lời tốt. Bây giờ dù có chết ta cũng không hối hận.