Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3165

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 2

Vị thần trên hòn đảo xa xôi - Chương 257: Trở lại

Bằng cách nào đó bọn ta đã có thể đưa Nauwel lên chiếc thuyền mà Zeal đã mang đến (nó gần như ở trên mặt nước), và ba bọn ta... không, bao gồm cả phụ nữ. Có bảy người, bao gồm cả tên thị trưởng. Khi mặt trời lặn, cuối cùng bọn ta cũng đến được hòn đảo nơi mọi người đã sơ tán.

Mà sao lại mang thị trưởng đi cùng ?

"Đó là điều hiển nhiên. Tôi đến đây để khiến mọi người trên đảo phải cúi đầu."

Về phần thị trưởng, hắn trông rất chán nản, đó là một sự thay đổi hoàn toàn so với cái nhìn đáng ngờ mà hắn dành cho ta ngày hôm trước.

Nói cách khác, "Đúng vậy, đó là lý do tại sao tôi bị đập tan tành như vậy."

Ta hiểu rồi, hắn nâng ta lên như thần, lừa dối và bắt giữ những người dân vô tội trên đảo...

Rất nhiều chuyện đã xảy ra trong một ngày. Núi lửa phun trào, ta gặp Nauwel và trở thành bạn bè.

Đúng rồi ! Chibi !

Matie nói: “Không sao đâu, nó vẫn cảm thấy buồn ngủ.”

Rõ ràng, thằng bé này luôn nhìn về phía hòn đảo nơi bến cảng. Nhưng được một thời gian thì nó mệt. Đó là lý do tại sao.

"Có lẽ cậu ấy đã đoán trước được mối nguy hiểm của anh. Dù thế nào đi nữa, nó là một đứa trẻ bí ẩn."

Đấy là những gì đang nói, nhưng người phụ nữ nghiêm túc chết tiệt này đã bắt đầu cười rất nhiều… đặc biệt là người ta vừa gặp.

“Ừm, anh có phải là Rush-san không ?'' À vâng, ta quên mất, có một người trông giống Ezar xen vào.

Khi ta trả lời phải, cô ấy bắt đầu hoảng loạn.

"X-xin, xin chào ! Tên tôi là Pachakaruya, nhưng tôi không phiền nếu anh gọi tôi là Pacha !"

Không, không sao đâu, hãy nói về cô trước.

“Cô ấy là em gái của Ezar. Cô ấy mạnh mẽ và sử dụng kiếm rất điêu luyện.”

"Hoh"

"Nhưng cô ấy cũng là vợ của Finn."

"Hoh"

…Ơ, Zeal, không phải cô vừa nói điều gì đó rất quan trọng sao ?

"À, có lý do đấy. Tôi đã kết hôn với chàng trai đó rồi. Tôi đoán là tôi đã bị cuốn vào những phong tục kỳ lạ của chủng tộc mình... Chà, tôi đoán giống như tôi có một đứa em trai vậy. Chắc vậy ?"

Xin lỗi, ta không hiểu cô đang nói gì cả.

"Cô ta bị thu hút bởi những người mạnh mẽ. Nói cách khác, cô ta có xu hướng dễ yêu. Hãy chăm sóc cô ta."

Má Matie cũng nói những điều khủng khiếp.

Thỉnh thoảng đọc hướng gió, đất liền dần dần đến gần hơn.

Ta tự hỏi liệu Tarzia và cặp song sinh đó có ổn không… Một cảm giác khó chịu chưa từng tồn tại đột nhiên lướt qua tâm trí ta.

Khi ngoảnh lại, ta thấy Nauwel một mình nhìn hòn đảo quê hương mình đang thu nhỏ lại.

Ta hiểu rồi, ông già này không thích những thứ sống động. Nhưng……

Ta ngồi xuống cạnh Nauwel và cùng nhau ngắm nhìn hòn đảo đó.

“Ông có thể kể thêm cho bọn ta được không, ông già ?”

“Ý cậu là về Dinare?”

Ông lẩm bẩm một cách cô đơn bằng cái miệng nhỏ nhắn của mình. Ta có thể đoán được điều gì đó.

"À. Ta muốn biết ông là người như thế nào. Ông có giống ta phải không ?"

“Không, chẳng giống cậu chút nào cả.”

...Ta sẽ giết ông, ông già.