Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 37

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 772

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 35

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 373

Ký ức bị mất - Chương 150 Bên trong lâu đài, thật là đau đớn

-1 giờ trước-

"Buuuuuuuuuu- b--- ha!"

Thật khó thở, như thể bị ngâm trong nước rất lâu.

Bộ lễ phục không quen mặc không còn vừa với kích thước cơ thể nữa… một phần là vậy.

Anh rất đau khi phải quỳ gối suốt thời gian đó... có lẽ vậy.

Nhưng lý do chính là lần đầu tiên trong đời anh được diện kiến nhà vua và hoàng tử.

Nó khác với sự căng thẳng khi đứng trước một đội quân đông đảo của kẻ thù. Suy cho cùng thì người trước mặt là vua của một quốc gia. Với anh, đó là sự tồn tại mà chỉ có thể thoáng nhìn thấy từ xa. Một sự tồn tại mà sẽ không bao giờ gặp cho đến khi chết.

Đó là bây giờ, anh bây giờ. Không thể tin được mình đang ở một nơi như thế này.

Hơn nữa, ở trong một căn phòng rộng đến mức không thể nhìn thấy đường chân trời, chỉ có anh, nhà vua, hoàng tử… Không biết nhiều về nó, nhưng có một người có thái độ hách dịch, một cận vệ hoàng gia và một số người khác.

Mỗi lần nghe thấy từ "Eig-dono" từ phía bên kia, mồ hôi lại chảy ra không ngừng. Nhưng lại quên khăn tay.

Một huy chương được chạm khắc hình bông hoa chế tác bằng vàng khổng lồ được gắn trên ngực. Nhưng cơ thể anh bị mắc kẹt và không thể cử động được.

Eig đã luôn nghĩ như vậy.

“Về nhà sớm đi,” họ nói.

Nhân tiện, vì nhà vua vẫn đang hồi phục sau cơn bệnh nên Hoàng tử Sherni sẽ trao cho phần thưởng thực sự, [họ] cho anh ấy.

Là "Hazengarsh".

"Từ giờ trở đi, mọi người trong gia đình ngài sẽ sử dụng họ Hazengarsh. Đây là một từ cổ được lưu truyền ở nước ta, và có nghĩa là cánh tay khỏe mạnh... Eig. Cánh tay to khỏe của ngài đã cứu đất nước chúng ta. Tôi rất tự hào.”

Ngay sau đó, tiếng vỗ tay như sấm vang lên tràn ngập Eig.

Trong lúc này, Eig cứ nhìn chằm chằm vào tấm thảm đỏ trên mặt đất. Chỉ có một lượng lớn mồ hôi và những vết ướt sũng.

“Cám ơn.” Đó là tất cả những gì anh có thể nói. Không, nó có thể đã không được phép.

Và Eig đã không thở chút nào từ khi bước vào phòng cho đến khi rời đi.

- Sẽ không có gì buồn cười nếu mình gục ngã vào lúc này.

-Không biết mình có bị xử tử nếu nôn ở đây không.

Ý thức trong tình trạng thiếu oxy cứ quay cuồng trong đầu.

Khi buổi lễ kết thúc, Eig rời khỏi phòng như thể đã trốn thoát.

"Buuuuuuuuuuuuuuuuuu- b--- ha!"

Thở mạnh và nhanh như thể đang chạy một quãng đường dài. Chiếc áo sơ đang mặc không thể chịu nổi, những chiếc cúc vừa cài đã bung ra ngay lập tức.

"Không, mình không muốn đến đây nữa... Nhanh về nhà đi..."

Dù sao thì đó cũng là một lâu đài khốn khổ, và ngay cả khi có ăn thì cũng không phải là vấn đề lớn. Tưởng tượng về một tương lai chưa từng tồn tại, duỗi thẳng hông và lưng cứng ngắc của mình.

Đột nhiên, một mảnh giấy xuất hiện trên đầu.

"Eh……?"

Anh là người duy nhất trong hành lang dài và rộng đến ngớ ngẩn này.

Ngay cả trên trần nhà... cũng không có lý do gì để có người ở đó.

"Đây là gì ?"

Nhấc tờ giấy lên, một mùi hương hoa dễ chịu xộc vào mũi Eig. Trước đây anh chưa từng ngửi nó nhiều và có linh cảm rằng đó là loại nước hoa dành cho giới quý tộc.

-Gửi Lãnh chúa Hazengersch. Hãy đến sân ngay bây giờ và đừng để ai nhìn thấy ngài.

Nó được viết bằng nét chữ thanh lịch.

Và cuối cùng là tên người gửi.

Etheria Frazant Reine de Lioneng

"……Nghiêm túc đấy à……"