Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

263 5604

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

30 140

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

14 148

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

(Đang ra)

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

Isshiki Koutarou

Thế là hành trình đảo ngược vận mệnh của một nhân vật không hề tồn tại trong game chính thức bắt đầu.

49 2181

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

(Đang ra)

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

binibig

"Dù phải vứt bỏ tất cả, tôi vẫn muốn đánh bại cậu."

52 251

Nhóm du hành - Chương 324: Đến Sulei

"Tôi sẽ không hỏi tại sao anh lại đi trước những người khác, tôi chắc chắn rằng anh có lý do riêng của mình."

Nói xong, cha của Togari lôi ra một thứ gì đó lớn từ sâu trong khu vực đá.

"Sulei ở phía bắc nơi này. Ngay cả đối với anh, cái lạnh ở đó cũng có thể ảnh hưởng đến cơ thể anh."

Đó là quần áo. Hơn nữa, có ba bộ quần áo cho ta, Chibi và Ruth.

Trông giống như một loại lông nào đó đã được khâu lại với nhau, tệ là nó bị rối rất nhiều. Tốt nhất, đó là một chiếc áo khoác ấm áp.

Rõ ràng, họ đã nhận được nó từ những người sống ở phía bắc khi họ đổi hàng ở chợ Arahas vào ngày hôm trước, nhưng Chuột chũi không có cơ hội sử dụng nó... Nói cách khác, đúng lúc bọn ta muốn đến Sulei ông hy vọng ta có thể sử dụng chúng.

Ngoài ra, còn có một sinh vật khổng lồ trông giống như bánh bao được bao bọc trong bộ lông dài chạm đất.

Đó chính là lý do cho con ngựa cát mà ta đang cưỡi.

"Hãy sử dụng con ngựa cát này. Đứa trẻ này sẽ đến được Sulei trong ba ngày," cha của Togari nói khi ông gắn một chiếc yên đặc biệt vào khối tóc không rõ đầu và đuôi.

Nhưng... có ổn không ? Ông ấy đã cho bọn ta một con ngựa tuyệt vời như vậy.

"Không thành vấn đề. Arahas chúng tôi không ra ngoại giới nhiều, tệ nhất là chúng tôi vô dụng."

Đột nhiên, đôi mắt đeo kính của tôi nhìn chằm chằm vào bầu trời đầy sao.

"Đây là lần đầu tiên trong đời ta thấy tự hào về con trai mình đến thế... Có lẽ tôi đã nhầm."

Đúng vậy, ta đã nghe điều đó từ ông ấy trước đây. Togari, người thích nấu ăn, hầu như ngày nào cũng mâu thuẫn với bố mình và một ngày nọ, hắn bỏ nhà đi.

“À đúng rồi, tôi nghe vợ tôi nói rằng Rush-san đánh Dugali mỗi khi có chuyện gì xảy ra.”

Ơ, bà già đó... bà dám nói thế sao, bà già !

"Nhưng ta hiểu cảm giác tức giận vì sự thiếu quyết đoán của Dugali. Nếu ta ở đó, có lẽ ta cũng sẽ đánh nó."

Ruth, người ngồi cạnh ta, cũng đang nhìn chằm chằm vào cha hắn với vẻ mặt kinh ngạc. Có vẻ như hắn cũng là nạn nhân của ta.

"Con trai ta đã nói điều này. Tính bướng bỉnh đó chính là lòng tốt của Rush-san..."

Ơ, lòng tốt...?

“Có lẽ chỉ người không giỏi ăn nói mới hiểu được điều này,” ông bố cười nói.

Phải thừa nhận rằng việc bị gọi là kẻ nói xấu cũng có lý.

Sư phụ dùng tay nhanh hơn lời nói gấp nhiều lần... à, mỗi người có thể hiểu đó là lòng tốt khác nhau.

“Khi anh trở về an toàn, tôi sẽ hỏi anh về con trai tôi.”

…Và thế là bọn ta cưỡi trên những con ngựa cát do cha của Togari tặng và hướng đến điểm đến tiếp theo, Sulei.

“Tôi nghĩ đây là lần đầu tiên tôi thấy bố của Togari trông tốt bụng như vậy.”

Trời vẫn còn lạnh ở sa mạc trước bình minh. Bọn ta dừng lại một lúc để sưởi ấm và nghỉ ngơi tại bãi đá nơi dừng lại để cho ngựa cát nghỉ ngơi.

"Có phải vậy không ?"

"Khi còn nhỏ, tôi có ghé qua chợ Arahas nhiều lần, nhưng họ rất nghiêm khắc với người ngoài. Tôi chỉ nhìn thấy khuôn mặt nghiêm khắc của họ thôi."

Khuôn mặt của Ruth bừng sáng màu cam khi lẩm bẩm trước đống lửa nhỏ.

“Nhưng tôi chắc chắn rằng người Arahas có tư tưởng khép kín như vậy sẽ thay đổi…Tôi chắc chắn Togari sẽ thay đổi nó.”

"Đúng vậy, hắn vụng về, nhưng chuyện nấu ăn rất tài giỏi. Nếu hắn làm hỏng chuyện, một ngày nào đó hắn có thể còn giỏi hơn chúng ta."

Ruth và ta đều cười lớn và nói, “Không còn nghi ngờ gì nữa về điều đó.”

"Nhân tiện, chuyện gì đã xảy ra với Chibi vậy ?"

“Ồ, thằng bé nói muốn đi vệ sinh nên đã đi ra sau tảng đá gần đó…!?”

Sự hiện diện của Chibi biến mất.