Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 4

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 2

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 276

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 522

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2074

Hòa bình thoáng qua - Chương 90 Ngôi trường đầu tiên

Togari nói rằng sự ấn tượng đầu rất quan trọng nhất nên ta đã đến cửa hàng quần áo quen thuộc và mua một số bộ quần áo đẹp cho Chibi.

Nói chứ ta không hiểu gì về thiết kế, và cuối cùng ta vẫn mặc bộ quần áo như thường lệ.

Ta không biết nên mang theo thứ gì nữa...Ta nhét chiếc bánh sandwich đặc biệt mà Togari làm cho ta vào túi, rồi ta và Chibi đi đến Nhà thờ Enaldo.

Trên đường đi, một số người hỏi “Danna, anh đi đâu thế ?” và thấy khuôn mặt ngạc nhiên của họ khi trả lời, “Trường học.”

Tuy nhiên, dù cũng là nhà thờ tại sao ta không đến Dinare ? Nó gần hơn nếu ta đến đó. À, cá nhân ta thực sự không muốn gặp người phụ nữ đó... Lorenta.

Một lúc sau, ta đến nhà thờ, Chibi có vẻ hơi nghi ngờ.

Ta hiểu rồi, ta đoán con bé đã khóc khi ta cố gắng để nó ở đây trước đây.

“Không sao đâu, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau đi” ta trấn an nó.

Hình như Ruth đã nói trước nên những người bên trong cũng không ngạc nhiên khi ta đến, còn ta và Chibi được dẫn tới một lớp học cạnh nhà nguyện.

...Đúng như dự đoán, họ đều là những đứa trẻ có cùng độ tuổi với Chibi, hoặc lớn hơn một chút. Ước chừng có khoảng 10 người, và có rất nhiều người, từ những người ăn mặc bẩn thỉu cho đến những người dường như không hề quan tâm đến ta. Ánh mắt của họ nhìn ta một lúc, nhưng không dừng lại lâu.

Chà, nội dung của lớp học khá giống với những gì Ruth đã dạy ta trước đây, mọi người đều đọc những gì mục sư đã viết trên bảng, và mỗi người viết từng cái một. Nhưng nếu ta không học từ Ruth trước, chúng sẽ trở nên vô nghĩa...

Chibi ngồi cạnh ta chăm chú lắng nghe. Có vẻ như nó có thể hiểu nhanh hơn ta.

Khoảng một giờ sau, mặt trời lên cao và đã đến giờ ăn trưa. Có lẽ ta đã sử dụng trí óc của mình quá nhiều và thực sự thấy đói…

…Tuy nhiên, ở góc lớp học, có một người chưa ăn gì.

Những người khác đang ăn bữa trưa mà họ mang theo. Tất nhiên là ta và Chibi cũng vậy.

Và thậm chí không ai cố gắng nói chuyện với người đó. Chỉ đang nhìn ra ngoài cửa sổ thôi.

Như thể Chibi không nhìn thấy hắn đang làm gì, Chibi đưa nửa chiếc bánh sandwich cho hắn.

“…Gì vậy ?” Chắc phải hơn Chibi 10 tuổi hay một chút. Mặc quần áo bẩn thỉu, mái tóc bù xù trông như thể đã dính bụi sau một chuyến hành trình dài và có làn da hơi rám nắng.

"Anh không đói à ?"

"Không, cút đi."

"Em cho anh đó, em không đói lắm," Chibi nói, cố gắng dụ hắn ăn bánh sandwich...nhưng.

"Đừng ồn ào như vậy, ta không cần nó!"

Hắn cố ném chiếc bánh sandwich đi, nhưng ta không thể chịu được những người kén ăn. Thế là ta đã bắt lại nó.

"Không được lãng phí đồ ăn. Bố mẹ ngươi không dạy à ?"

Tuy nhiên, tên nhóc đó dường như không hề bối rối trước những lời đó và tiếp tục lăng mạ ta.

"Tôi biết. Ông là Rush, một lính đánh thuê Thú nhân phải không ?"

Ta sẽ giáng một đòn mạnh vào đầu đứa trẻ vô lễ này.