Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

38 112

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

37 187

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

427 33155

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

252 4721

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

29 187

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

148 2594

Sự thật - Chương 49: Tháo chạy

Giọng của Asti run rẩy.

"Đđđội trưởng... ông ấy chết rồi à?"

"Sao thế, có gì kì lạ à?"

Đánh giá theo cách sợ hãi này, Asti dường như vẫn chưa quen với việc chiến đấu thực sự. Nếu đã như vậy thì ta không thể quay lưng lại với ngươi được... Dù sao thì ngươi cũng là người hâm mộ số một của ta.

Khi ta nhìn vào bên trong xe ngựa, Asti và tất cả những người khác ngoài Lorenta đều rơi vào trạng thái chết ngay lập tức. Giống như đội trưởng, trán và ngực đều bị bắn xuyên qua.

Nhưng điều đó thật nguy hiểm… Nếu người đội trưởng kiêu ngạo này không xuất hiện trước mặt ta và Asti, có lẽ bọn ta cũng đã trở thành con mồi.

“C-Cậu ổn chứ!?” Lorenta đứng dậy sau một lúc trì hoãn. Thấy chúng ta an toàn, cô ấy nói, “Dinare-sama đã bảo vệ chúng con, phải không?” cùng với những lời nói lắp.

Ta nghĩ có điều gì đó không ổn, nhưng tiếc là tình trạng nguy hiểm vẫn tiếp diễn. Lửa và khói đang nhanh chóng nhuộm màu mui xe nên chúng ta phải dừng xe càng sớm càng tốt!

Chữa cháy cho Asti. Trong khi vứt hết xác chết này đến xác chết khác, trước tiên ta xác nhận sự an toàn của con ngựa.

Khi nhìn lên, ta thấy chiếc xe ngựa dẫn đường đã rơi xuống vách đá bên cạnh.

Với tốc độ đó, mọi người bên trong có lẽ sẽ chết...

Nhưng ta đã gặp rắc rối. Ta đã cưỡi xe ngựa nhiều lần kể từ khi sinh ra, nhưng ta chưa bao giờ thực sự cưỡi ngựa.

Không, ta không giỏi về ngựa. Ta chỉ có những ký ức rải rác về chúng việc sợ hãi và không di chuyển hay bỏ chạy khi bắt gặp ánh mắt.

...À, không phải ta, là con ngựa. Điều đó vẫn giữ nguyên cho đến ngày nay.

Dù có kéo dây cương vào miệng ngựa hay đá vào hông ngựa thì nó cũng không hề giảm tốc độ.

Đồ khốn, ngươi có hoản loạn với cuộc tấn công này à... Nếu tiếp tục như thế này, ta sẽ rơi vào vách đá như những người khác!

"A, để đó cho tôi!" Lorenta dường như nhận thấy sự lúng túng của ta và nắm lấy dây cương mà ta đang cầm trên tay… sao?

Cô đặt tay lên cơ thể con ngựa khi nó tiếp tục chạy điên cuồng và niệm thầm điều gì đó. Thật không may, trong tình huống này, ta không thể hiểu được cô ấy đang nói gì... nhưng cô ấy nhắm mắt lại, như thể đang cố nói với con ngựa điều gì đó.

“Cô đang làm gì vậy?” Ta định hỏi Lorenta.

Con ngựa vốn đang chạy như điên với tốc độ chóng mặt dần dần giảm tốc độ.

"Tôi xin lỗi. Chắc là bạn sợ lắm..." Không, cô ấy không nói điều này với tôi. Mà là với con ngựa.

Thật kỳ lạ...cô ấy cứ nói chuyện với con ngựa, đáng lẽ nó không thể nói được, như thể cô ấy đang nói chuyện với chúng.

"Khi chúng ta đến bãi đất trống, chúng ta hãy nghỉ ngơi ở đó.'' Đúng vậy, chỉ nói chuyện với nó, không dùng dây cương hay bất cứ thứ gì.

Bằng cách này, Lorenta đã đậu xe của bọn ta ở một nơi an toàn.

Cái quái gì đang xảy ra thế...