Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vị thần trên hòn đảo xa xôi - Chương 242: Giữa ngọn lửa đang rơi

Chạy đi nào. Ta thực sự không hiểu núi lửa đáng sợ như thế nào, nhưng ta đoán nó tương tự như những gì đã xảy ra ở Padilra ngày hôm trước. Điều đó có nghĩa là phải ở xa nguy hiểm phải không?

Bọn ta nhét tất cả vào một chiếc thuyền đậu trên bờ biển và đưa ra ngoài...và đột nhiên Tarzia nói, “Chúng ta sẽ làm gì với người dân trên đảo và người dân Bakua ?''

Ta hiểu rồi. Mối quan hệ của họ vốn đã không ổn rồi, nhưng nếu trộn chung họ ở đây, họ có thể sẽ giết nhau trên tàu.

Người lớn tuổi nói: “Chúng tôi biết địa điểm sơ tán, các vị cũng nên đến đó!'', nên đầu tiên bọn ta để bọn Bakua rời cảng, và bị cặp song sinh kéo đi...

Eh !? Định đi bơi à ?

Mọi người lần lượt bơi ra khỏi những bờ biển khác nhau.

“Đúng vậy, hòn đảo của anh trai tôi chỉ cách đây một quãng bơi ngắn thôi.”

Tóm lại những gì cặp song sinh đang nói, hòn đảo này có lẽ là hòn đảo anh em...nói cách khác, có hai hòn đảo có cùng kích thước.

TA,

Ta không muốn bơi! !

Đầu tiên, kể từ khi sư phụ ném ta xuống sông để tắm rửa khi còn nhỏ, ta không hề có ký ức gì về việc đã từng ngâm mình trong nước.

À, không, ta có thể ở trong nước ngập tới đầu gối.

Thực ra ta không biết phải nín thở hay mở mắt ra…nếu không ta sẽ chết !

Và sau đó một điều còn nguy hiểm hơn sẽ xảy ra.

Ruth đang mất tích! !

"Tôi về làng. Tôi quên cuốn sách của mình."

“A đúng rồi, một cuốn sách quan trọng!”

Cặp song sinh nói điều đó liên tiếp. Ta hiểu rồi, cuốn sách ta thu về ở Padilra... phải giải mã nó khi có thời gian ở đây.

Khi ta cảm nhận được cơn gió nóng và quay lại, ta thấy khu rừng đã chìm trong biển lửa.

"Mọi người tiếp tục đi! Ta sẽ đi tìm Ruth!"

Những thứ như khả năng bơi lội chỉ là thứ yếu so với việc không đưa Ruth đi cùng lúc này. Ta vội vã về làng.

Khi hít vào, ta cảm thấy bên trong lồng ngực nóng như thể có lửa đốt. Và dưới chân nữa. Nó giống như đang ở trên một tấm sắt nóng. Nếu không chạy liên tục, ta có cảm giác như lòng bàn chân sắp bị bỏng.

Tuyết lấp lánh đang rơi, nhuộm mọi phần tầm nhìn của ta thành màu đỏ thay vì màu trắng. Ruth đã nói trước đó...mặt đất sẽ dần dần được bao phủ bởi đá nóng chảy, và thậm chí những tảng đá lớn hơn sẽ bắt đầu rơi xuống.

Nếu điều đó xảy ra, hòn đảo này sẽ đi đến hồi kết. Cũng có thểnói rằng vùng đất này sẽ trở nên không thể ở được.

Trong bầu không khí thiêu đốt, ta dồn hết sức lực và gọi tên Ruth.

…Nhưng tất cả những gì có thể nghe thấy là tiếng răng rắc của cây đang cháy.

Khi ta nhìn vào căn phòng Ruth đang ở, không có ai ở đó cả. Nhưng chiếc túi yêu thích của hắn không có ở đó...

Rồi đột nhiên, “Zun!'' Một tiếng động ầm ầm vang lên khiến mặt đất rung chuyển và khu vực xung quanh ngay lập tức chìm trong biển lửa.

Đây chính là tảng đá lớn mà Ruth đang nói đến! ?

Ta nên làm gì đây, ta có nên ngừng tìm kiếm và quay lại với mọi người, hay...

KHÔNG! Ta sẽ không bao giờ bỏ rơi Ruth! Ta sẽ tìm kiếm đến giây phút cuối cùng!

Khi ta làm vậy, một luồng không khí thiêu đốt đột nhiên bao phủ toàn bộ cơ thể ta. Ôi trời ơi, nó như sắp đốt cháy lông ta mất!

Không khí nóng dần dần biến thành khói đen, đến mức ta gần như không thể hít vào.

Khi ta tiếp tục tìm kiếm khắp nơi trong ngôi nhà đang cháy, ta nhất thời bất tỉnh. Chuyện gì thế này, vì ta cứ hít khói mãi...?

Cảm giác như có ai đó đang gọi tên ta bên tai.

Không thể nào, là Ruth... không, chính là nó.

Ta không thể ngừng đổ mồ hôi, không thể thở, không thể đi lại.

Như thế...ta...

Ngay trước khi ta bất tỉnh, ta cảm thấy một cảm giác mềm mại, như thể có ai đó đã nâng ta lên.

Tuy nhiên, cơ thể ta không thể cử động được nữa.