Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

(Đang ra)

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

杨月涵

Suy cho cùng, cơ hội này… chỉ có một lần trong năm mà thôi.

2 8

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

3 14

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

28 60

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

60 659

Hắc Y Vương, Tử Thần Vương - Chương 452: Sự thất vọng

Thành thật mà nói, ta thậm chí còn không nhớ sau đó mình đã thoát khỏi đó bằng cách nào.

Chuyện kể rằng Ezar tìm thấy ta đầy bồ hóng và vết thương, mang theo Chibi và Chacha trên lưng...

“À, vậy à?”

“Vậy… anh không nhớ gì cả à?”

"Sau khi thua..."

"Thua ?"

Đúng vậy, lần đầu tiên trong đời ta bị đánh bại. Bởi tên khốn chậm chạp đó, Ghanazalius.

Khi chuẩn bị rời đi, Veil nói, “Cảm ơn, mọi việc giờ đã ổn thỏa.”

Chà, khi nói mọi chuyện đã ổn, ý là... Ghanazalius đã lấy lại được ý thức về bản thân.

Đó có phải là sự kiêu ngạo của ta ? Có phải vì ta có chút thời gian rảnh không ? Dù thế nào đi nữa, lúc đó ta đang ở trong tình trạng có thể bị chặt đầu.

Đúng rồi, nếu Chibi không giúp mình...

Và nói về người chiến thắng, nó hiện đang ngủ ngon lành bên cạnh ta.

Tại sao lại đeo băng ? Vết thương lành lại nhanh đến mức bây giờ trông nó chẳng khác gì một vết bầm tím.

Mặt khác, đối với ta…không biết có phải do người sáng lập có năng lực đặc biệt hay không mà vết thương của ta vẫn chưa lành.

Đúng vậy, Ezar và Matie đang dọn dẹp tàn dư của người-thú ở một địa điểm khác thì ngửi thấy mùi dầu bốc ra từ sâu trong hầm mỏ nên vội chạy tới tìm hiểu…chính vì vậy.

“Có điều gì mà anh không thể nói ra không?” Matie hỏi với ánh mắt sắc bén, như thể cô ta đang nhìn thấu trái tim ta.

Ta không biết liệu tôi có thể nói về nó không...nhưng liên quan đến vấn đề này, sự tồn tại của ta và thậm chí cả sự tồn tại của Chibi có thể gặp nguy hiểm.

"Tôi biết, rất khó có khả năng Rush-san bị thương nặng như thế này. Anh ấy gặp một kẻ thù mạnh như vậy... phải không ?"

Vết thương trên mũi ta vẫn còn đau và khó nói chuyện. Ta nên làm gì...!

"Tôi không thể tin được Rush-san lại gặp khó khăn đến thế trong việc kiểm soát Chacha."

Eeeeeeeeeee! ?

"Tôi hiểu. Chacha và tôi là bạn cũ... hay đúng hơn, chúng tôi đã là đối thủ từ khi còn trẻ. Bản thân bộ tộc thú ăn kiến từ lâu đã được biết đến như những chiến binh hiếu chiến và huyền thoại."

"À, à... hắn mạnh đến mức nực cười."

Mặc dù Ezar đã hiểu lầm và hiểu lầm việc mình làm tốt... Vẻ mặt hoài nghi của Matie vẫn không thay đổi.

Nhân tiện, chiến binh huyền thoại đó vẫn đang ngủ và ngáy ở một nơi khác.

Sau khi họ rời đi, ta vẫn tiếp tục suy nghĩ về điều đó.

Ta nên giữ bí mật hay nên kể mọi chuyện một cách công khai?

Chà, ngoài Chibi ra, ta…dù chỉ là gián tiếp, ta đã đánh thức chiến binh mạnh nhất của kẻ thù không đội trời chung của mình, Mashambar.

Và rằng ta đã hoàn toàn bị đánh bại bởi gã đó...

"Chết tiệt… phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa...!"

Ta thậm chí không thể rơi một giọt nước mắt thất vọng. Ta cảm thấy rất tiếc cho bản thân mình.