Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vô hạn trùng sinh

(Đang ra)

Vô hạn trùng sinh

킹메이커 (King maker)

Một chàng trai được tái sinh thành con nhà công tước ở một thế giới xa lạ. Nhưng xui thay, cậu không phải người kế vị, mà chỉ là một đứa con hoang.

1 4

Sword Saint Adel's Second Chance

(Đang ra)

Sword Saint Adel's Second Chance

Hayaken

Được ca ngợi là anh hùng đã dẫn dắt đất nước của mình giành chiến thắng trong một cuộc đại chiến, Kiếm Thánh Adel mù giờ đây đang tuyệt vọng. Thật không may, anh đã thất bại trong việc bảo vệ ân nhân

1 4

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

14 280

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

1 2

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

8 219

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

54 3488

Lính đánh thuê Rush và Thánh Sói Dinare - Chương 39 Trang trại táo

"Xin lỗi nhé Rush-san. Anh đã làm việc rất chăm chỉ vì tôi."

Khách hàng là một thú nhân gấu. Nhưng nhìn qua thì có thể thấy ông ta là một ông già đã một chân vào mồ. Ta nghe nói ông đã trồng táo ở đây hơn 50 năm. Ta không ý kiến.

Đúng rồi, táo ta mua từ bà bán trái cây ở chợ hàng ngày cũng được mua từ đây.

Nếu vậy thì trúng mánh rồi, ta phải thu hoạch thật nhiều.

Ta ném quả táo đã đỏ và to vào giỏ trong khi đầu ta đang ngái ngủ vì những cơn ác mộng gần đây.

Nhân tiện, Chibi... đang ăn những quả táo rơi ra khỏi giỏ. Chỉ cần nhớ đừng ăn quá nhiều. Không biết sau này có bị bệnh không.

Nhưng thoạt nhìn, có vẻ như chỉ có ta làm việc.

"Aa, những người trẻ tuổi hiếm khi quay trở lại."

Không cần phải hỏi tại sao...? Cuộc chiến này đã lấy đi quá nhiều.

Thỉnh thoảng, ta bế Chibi lên vai để giúp... và buổi chiều trôi qua trước khi ta kịp nhận ra.

Thứ ta nhận được thay cho tiền lương ngày là một giỏ đầy táo.

Điều này đã được mong đợi ở một mức độ nào đó. Có lẽ lát nữa ta sẽ nhờ Togari làm bánh táo.

Và còn một yêu cầu nữa, đó là có một nhà thờ phía sau vườn táo này. Khách hàng muốn giao một quả táo tới đó.

Nó không quan trọng. Nhưng tại sao chỉ có một?

“Hãy cống hiến nó cho Dinare-sama. Loại tốt nhất được thu hoạch trong năm đó.”

!?

Đó là lúc ta nghe thấy cái tên Dinare. Một cơn đau nhói chạy qua vết sẹo trên mũi ta.

Nghĩ lại thì… ta cũng cảm thấy đau đớn như vậy khi Ruth kể cho ta nghe về lịch sử của đất nước này.

Chết tiệt, cái quái gì thế này?

Chia tay ông già, ta và Chibi tiến vào nhà thờ với một quả táo trên tay sáng bóng như một viên ngọc quý.

"Quả này không thể ăn được à? Tại sao?"

"Tại nó quan trọng."

"Quan trọng như thế nào?"

"Phải dâng nó cho nữ thần"

"Nữ thần là gì?"

"Ơ... à, đó thực sự là một người tuyệt vời."

"Hơn cả vua à ?"

……Nếu đây không phải là Chibi thì chắc ta đã vùi đầu xuống đất rồi.

Trong khi lặp đi lặp lại câu hỏi và câu trả lời như vậy, bọn ta đã đến đích, nhà thờ.

……Trông cũng bình thường thôi, nhưng nó thực sự quá cũ rồi.

Đó là một tòa nhà bằng đá không đặc biệt lớn, nhưng trước mắt ta có thể thấy rõ rằng một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi mái và tường bị sứt mẻ và vỡ vụn chỗ này chỗ kia.

Tương tự, ở bên trái và bên phải của cánh cửa khổng lồ với vô số vết nứt là những bức tượng Dinare được chạm khắc, nguồn gốc của cái tên.

Nếu nhìn kỹ, ừ, chắc chắn rồi. Cô ta có khuôn mặt thú nhân giống ta.

Ồ đúng rồi, quan trọng nhất là khuôn mặt của cô ấy, nhưng nó được tạo hình bằng một tấm vải mỏng quấn gọn gàng trước mặt nên ta không thể nhìn ra gì cả.

Cái mõm kéo dài về phía trước... đó là thứ duy nhất ta có thể biết.

Dù có nhìn bao nhiêu góc độ, ta vẫn không biết nó trông như thế nào. Nói cách khác, ta không biết trên mặt người phụ nữ Dinare này có vết sẹo gì.

Chà, ta không khỏi nhìn chằm chằm vào bức tượng cũ kỹ như vậy, và khi đưa tay ra cửa, ta nghĩ mình sẽ đưa quả táo cho cô ấy rồi đi về nhà.

"... không, không muốn vào," Chibi đột nhiên bắt đầu rên rỉ.

"Tại sao?"

"...Con sợ, con không muốn ở đây!"

Thật vô ích khi nói rằng nó sẽ kết thúc sớm. Giơ tay ra, ta lao tới thật mạnh và ẩn mình dưới bóng cây ven đường đối diện.

“Không còn cách nào khác… Đừng di chuyển đó!”

Kìm nén sự thất vọng của mình, ta bước vào nhà thờ.