Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

151 3057

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

127 1071

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

119 1281

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

146 7236

Hắc Y Vương, Tử Thần Vương - Chương 441: Chiếc gối trong mơ

Dựa người xuống nền đất gồ ghề, ta duỗi người.

Bầu trời đầy sao... nhưng có lẽ vì mỏ sao băng đang nhận được ánh sáng từ các ngôi sao bên ngoài nên nó sáng đến mức gần như lấp lánh.

“Bố-tan, hôm nay ngủ ở đây à ?” Chibi hỏi trong lúc đang quấn chăn cho khỏi lạnh.

“Con muốn chúng ta sẽ ngủ cùng nhau, phải không ?”

Phải, đây là mặt sau của ngôi đền, nơi ta có thể lấy quặng sao băng nguyên chất.

Tuy nhiên, ta mới chỉ có thể chạm tay vào một lượng nhỏ. Ông già nói rằng nó chỉ có kích thước bằng đầu mũi tên.

Có vẻ như ta thậm chí không thể nhặt nó lên trừ khi ta nhìn thấy nó bằng chính con mắt của mình... nhưng ta chỉ thấy lo lắng hơn thôi.

Thật tuyệt khi ta được đi suối nước nóng với Zeal như một phần thưởng, nhưng... thật là bất cẩn.

Ta quên mất mình đã bị cảm ngay sau khi về đến nhà, có lẽ là lúc ta bị buộc phải vệ sinh cơ thể ở Sulei.

Quả nhiên, ngày hôm sau ta không ngừng hắt hơi và sổ mũi nên buộc phải sang cabin riêng để đảm bảo không bị bẩn. Eig nói rằng ta ngủ một ngày thì sẽ khỏi bệnh.

Bị tách khỏi Chibi, ta nằm một mình trong túp lều bụi bặm, người nóng bừng vì sốt.

Giữa tất cả những điều này... Ta tự hỏi liệu đó có phải là cái gọi là chiếc gối trong mơ không. Người chết xuất hiện như những bóng ma bên cạnh gối của họ và ta cũng từng gặp trường hợp đó.

Đó là nó. Sư phụ.

Một thân hình mập mạp như thùng rượu và cánh tay sắp nổ tung. Ông xuất hiện trước mặt ta như lúc còn khỏe mạnh.

Ngay khi chúng ta gặp nhau, ông ấy đột nhiên nói, “Ngươi đang làm gì ở đây ?”

"Sư phụ tồi... Ta bị cảm lạnh."

"Đừng nói nhảm, đồ ngốc. Ta cũng vậy, nhưng đồ ngốc không bị cảm lạnh."

Nếu là thật thì những nắm đấm như cục sắt đáng lẽ phải trút xuống như mưa rồi… nhưng sư phụ ta lại nằm khoanh chân trước mặt ta và không làm gì đặc biệt cả.

Ta là kiểu người không hề tin vào ma quỷ. Nhưng ta không biết phải nói gì… Ta không ngạc nhiên khi sư phụ ta đột nhiên xuất hiện mà không báo trước, ta chỉ muốn nói về những chuyện đã xảy ra từ trước đến nay.

Mỗi ngày trôi qua thật khó khăn kể từ khi ngài qua đời.

-Ngươi đã nhặt được một đứa trẻ dễ thương. Có định huấn luyện trở thành lính đánh thuê giống như ngươi không ?

-Ngươi đã có thêm rất nhiều bạn mới. Tộc thằn lằn Shauz và những chiến binh huyền thoại. Ngươi rất được yêu thích.

-Togari trở thành một bộ trưởng phải không ? Mọi người đều không như vẻ ngoài nhỉ.

Tuy nhiên, ông ấy không đưa ra bất kỳ câu hỏi nào liên quan đến các vấn đề quan trọng của Jano và Gande II... Chà, có lẽ là như vậy. Theo một nghĩa nào đó, họ như những đứa trẻ bị giấu kín khỏi bố mình.

“Vậy bây giờ ngươi định làm gì ?”

"……Ehh ?"

"Hả gì ? Chà, đồ ngốc. Bây giờ ngươi có một đứa con, ngươi có nhiều bạn bè hơn để làm việc cùng. Ta đang hỏi từ bây giờ ngươi sẽ làm gì."

"Từ bây giờ ?"

"Mau suy nghĩ một chút đi, đây là bài tập về nhà của ngươi."

……………

…………

…………

Thức dậy. Không, chuyện lúc nãy là gì ? Chẳng phải ta đã thức suốt rồi sao ? Có phải là ta đã mơ về sư phụ ?

Khi tỉnh dậy, cơ thể ta ướt đẫm mồ hôi ban đêm, cơn sốt và uể oải đều biến mất.

Nhưng điều duy nhất ta nhớ là những gì sư phụ đã nói với ta.

"Ngươi định làm gì từ bây giờ ?"

“Đúng rồi, ta sẽ nhờ chế tạo một vũ khí mới, và sau đó…”

……A !!!

Và thế là ta lại quay trở lại ngôi đền.

Có lẽ đó là một tính toán hơi sai lầm mà Chibi cũng đã làm theo. Nhưng về cơ bản, thằng bé sẽ bắt đầu khóc khi không có ta ở bên cạnh... Ta không thể kìm được.