Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3162

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 0

Nhóm du hành - Chương 417: Mối liên kết phần 4

Tuy nhiên, ngoại hình và hình dáng đó không khác gì ta…nhưng có điều gì đó kỳ lạ ở đấy.

Tai và mũi mỏng hơn ta, còn chân...trông như bị cong sang phía đối diện. Nếu có ví dụ thì giống như kiễng chân lên như Zeal hay Ruth.

"Đó là lý do tại sao tôi gọi ngài là người sáng lập. Họ có những đặc điểm của thời xa xưa, khi chúng ta được gọi là quái thú."

Veil giải thích như thể hắn đang đọc được suy nghĩ của ta.

Điều đó có nghĩa là Thú nhân trong quá khứ trông như thế này ?

“Càng biết nhiều về những thứ như thế thì chúng càng thú vị,” hắn nói với một nụ cười vô tư.

Nhưng hiện tại, tốt hơn là nên biết sao thứ này lại như vậy. Tại sao nó trông khô khốc như vậy?

"Ông ấy được chôn cất bên cạnh lăng mộ của Dizu, thần vương của Mashambar. Trong các tài liệu cổ có viết rằng ông ấy là cánh tay phải của thần vương."

Ừm… cánh tay phải, ý là bạn thân ? Tại sao ông ta lại chết cùng với nhà vua ?

"Tôi được Xerne-sama yêu cầu làm cho Thần vương và ngài ấy sống lại. Ngài ấy có cuộc sống vĩnh cửu, nhưng rất nhiều kiến thức đi kèm đã bị mất. Và vào đúng thời điểm, tôi vào Mashambar. Ngài ấy có kiến thức. Ý định của cả hai bên đều giống nhau. Vì vậy, ngay từ đầu, chúng tôi đã thử nhiều cách khác nhau để hồi sinh ngài ấy, người sáng lập Hắc y. Cuối cùng, chúng tôi nhận ra rằng Ezmor này là nơi tốt nhất. Tôi đã tìm ra. Anh có biết tại sao?"

Hắn ấy đột nhiên chuyển cuộc trò chuyện sang ta, nhưng... ừm, đó là gì vậy?

“Mối liên kết ?”

Câu trả lời chính xác ! Hắn ấy vỗ tay và nói, “Được rồi, nhưng còn một điều nữa.”

Nghiêm túc chứ? Không, ta không hiểu.

"Không có gì ngạc nhiên khi anh không biết...câu trả lời là quặng sao băng."

Gail, người đang chờ xem ta từ đâu đến, chỉ vào phần da dính trên cơ thể người sáng lập.

Khi nhìn kỹ, ta thấy những tấm sắt với nhiều kích cỡ khác nhau được dán lên nhiều bộ phận khác nhau trên cơ thể nứt nẻ của ông ta, như thể chúng được vá lại với nhau.

"Sau khi thực hiện rất nhiều nghiên cứu, tôi phát hiện ra rằng quặng sao băng có thể nhét vào cơ thể của người sáng lập mà không bị ăn mòn. Sở dĩ có thể sử dụng để rèn quặng sao và tạo ra nhiều hình dạng khác nhau là..."

“Laurista phải không ?”

Gail khẽ gật đầu vì đúng là như vậy.

Nhưng... Laurista đó, ta nghĩ sẽ tệ nhất nếu Veil đọc được suy nghĩ của ta nên ta đổi chủ đề.

"Ta hiểu những gì ngươi muốn nói, nhưng tại sao lại mang ta, một kẻ thù, đi cùng?"

"Tôi đoán đó là vì chúng ta bị thu hút bởi nhau. Không có lý do nào khác."

Trong khi ta đang sửng sốt thì Vert tiếp tục.

"Đây cũng có thể là sự hướng dẫn của Dizu-sama. Rốt cuộc, khi chúng tôi đang cố gắng hồi sinh ngài ấy, anh, hậu duệ của ngài, Rush, đã đến với chúng ta."

“Bây giờ ngươi muốn ta chặt con cá khô treo cổ này à ?”

Nói vậy, ta với lấy chiếc đại rìu sau lưng...nhưng...

Ngay lúc đó, ta lại nghe thấy giọng nói đó cùng với cơn đau đầu dữ dội.

Lần này, nó không ở đâu xa, nó... ở ngay trước mặt ta.

-Là ngươi à-

Ta tự hỏi đó là gì, giọng nói đầy hoài niệm đó, giống như của sư phụ.

Ta đã từng gặp hắn ở đâu ...? Không, không đúng.

Nhưng cơ thể ta đang từ chối, trái với ý muốn của ta.

Nếu ta phá hủy thứ này, ta không được chém nó.

Điều đó không tốt chút nào, nếu chúng ta hồi sinh một người như thế này, Exar và Matie đang chiến đấu ở đây sẽ không thể làm gì được.

Chết tiệt, ta phải làm gì đây...!

Không thể chịu nổi cơn đau đầu như muốn nổ tung, ta quỳ xuống ngay tại chỗ.

"Không có ánh sáng trong mắt, không có ánh sáng trong răng nanh, không có chỗ phình ra trên cơ thể nó."

Khi ta chợt nhìn sang bên cạnh, ta thấy Veil đang niệm chú gì đó về phía người sáng lập.

"Cha của các loài thú đã từng mang sức mạnh đến trái đất. Bây giờ tất cả các ngôi sao vĩ đại đã được kết nối, tôi sẽ ban lại sự sống ở đây."

Và Veil từ từ quay về phía ta.

“Giờ, tên ngài ấy là gì?”

"……Eh?"

"Tôi đã gọi chờ anh rất lâu rồi và Rush là người duy nhất biết tên ngài."

-...nói...-

Dần dần, những giọng nói chạy trong đầu ta trở nên rõ ràng hơn.

-Gọi ta là. Ghanazalius

"Gana..zali...us"

Ngay sau đó, một vết nứt lớn xuất hiện trên bức tường phía sau ta.

Vết nứt kéo dài đến tận trần nhà, như muốn xé toạc căn phòng ra, một tia sáng chói lóa chiếu xuyên qua nó. Và ánh sáng đó thể hiện điều gì...

Đỉnh đầu của tổ tiên Ghanazalius.

Đúng lúc đó, tia ánh sáng xuyên qua đầu hắn.

Bụp!

Một nhịp tim đập dữ dội...nhưng nó không ở trong ngực hay đầu ta.

Đó là nhịp tim của người sáng lập, Ghanazalius.

"Cảm ơn Rush. Tôi thành công rồi."

Vô số mạch máu kéo dài từ trần nhà bắt đầu đập dữ dội, như cộng hưởng với nhịp tim.

Trong nháy mắt, cơ thể khô khốc của Ghanazalius đã lấy lại được màu sắc.

Vùng da hấp thụ máu vốn không còn màu máu lại dần dần trở nên sẫm màu hơn.

“Thú nhân mang trong mình dòng máu Hắc y…Đúng vậy, là tổ tiên xa của anh và là người cha Hắc y của Mashambar của tôi!”

Veil bật cười lớn.

Đó là một giọng nói như thể phát ra từ sâu trong lòng đất, một giọng nói nham hiểm không hề giống với anh trai Ruth của hắn.