Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 249

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 1

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3168

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 3

Vị thần trên hòn đảo xa xôi - Chương 215: Lần đầu thấy biển

Thật thú vị khi nhìn thấy nó. So với thành phố nơi ta sống, rộng rãi, tươi sáng và hương vị đồ ăn hoàn toàn khác.

À, không phải đồ ăn của Togari tệ đâu.

Ta vui vì ta đã dừng lại ở đây. Biển... thực sự tuyệt vời !

……Nói vậy nhưng ta vẫn có xu hướng không thể bình tĩnh trừ khi cử động cơ thể.

Đây là thị trấn gần Padilra nhất. Đó là một nơi tên là Bakua, nơi ta đi về phía nam bằng xe ngựa trong nửa ngày.

Thành phố cảng là gì? Khi hỏi Ruth, đó là nơi có bến cảng đánh cá và buôn bán với các nước khác, nơi tàu có thể neo đậu và hàng hóa có thể ra vào. Là thế.

Cuối cùng ta đã hiểu. Có hai loại cá mà ta ăn. Nói cách khác, sông và biển.

Nhưng bây giờ. Trên bàn trước mặt ta là một con cá khổng lồ vừa mới đánh bắt, chiên, hấp và nấu theo nhiều cách khác nhau, và Matie nói: “Anh đang chảy nước dãi”. Nó tỏa ra rất nhiều mùi hương không xác định. ngon đến mức khiến ta bật cười. Ôi, ta không thể chịu nổi !

"A, ăn nhiều lên. Vẫn còn nhiều đồ ăn nữa."

“A, thị trưởng !”

Người đến gặp ta là thị trưởng Bakua ở đây... Ta không biết vai trò của thị trưởng là gì, nhưng có vẻ như là người quan trọng nhất ở đây.

Mặc bộ quần áo lụa mỏng ôm sát vào người, trên tay cầm một chiếc ống kim loại dài và không ngừng mỉm cười.

Tên của thị trưởng là… Lori. Cô ấy là một nữ Thú nhân lớn tuổi hơn ta.

Cô ấy có đôi tai nhọn và chiếc mũi cũng nhọn. Bộ lông thì gần như ngả màu vàng. Cô có đôi mắt hẹp. Nếu ta nhớ không lầm thì Ruth đã nói rằng cô ấy là chủng tộc Cáo cùng họ hàng với ta.

Cô ấy là bạn cũ của Ruth. Chính vì vậy khi ta đến đây, họ đã chào đón nồng nhiệt và còn chuẩn bị cho ta một bữa ăn sang trọng như vậy.

"Cố gắng đừng gọi tên cô ấy nhiều nhất có thể. Cô ấy sẽ có tâm trạng tốt hơn nhiều nếu cậu gọi cô ấy là thị trưởng."

Ruth khuyên ta trước khi đi hãy chào hỏi.

Cô ấy đúng là một lãnh đạo, nhưng kể từ lần đầu tiên ta gặp cô ấy, đã có sự khác biệt trong cách cô ấy nhìn ta.

Cụ thể hơn thì có cảm giác như mắt đã bớt hẹp hơn một chút.

Sư phụ của ta thường nói, "Hãy cảnh giác với tên có đôi mắt nheo lại như mèo. Chúng là kiểu người có tính cách hai mặt." Được thôi, miễn là cô có tâm trạng tốt thì ta không quan tâm. Và Matie và Zeal may mắn thay đó không phải là một chấn thương nghiêm trọng.

Đúng...vấn đề là ở Chibi.

Nó ấy đã ngủ rất lâu nên chưa ăn gì, chỉ thở chậm.

……………

…………

…………

Thị trưởng đang ngồi trên chiếc ghế đối diện với ta, chăm chú xem ta ăn bao nhiêu.

"Fufu, anh hoàn toàn chìm đắm trong đó. Tôi yêu một người đàn ông toàn tâm toàn ý ăn nhiều."

Đôi mắt hẹp của cô ấy luôn trông như đang cười. Nhưng đó chỉ là bề mặt. Tốt nhất là đừng nhượng bộ những người như thế này... Hả, sư phụ ?

"Tôi có thể nhìn thấy điều đó bằng mắt của anh, Rush-kun. Anh có nghĩ mình nên cẩn thận với những người chưa quen không ?"

“A!'' Những gì cô ấy nói rõ ràng đến nỗi ta nghẹn cả xương. Và nó trông dày.

Thị trưởng không thể chịu nổi khi thấy ta làm điều ngu ngốc như vậy nên đã tát vào cổ ta một cú.

"...xin lỗi." Sau khi gỡ xương cá ra khỏi, cô ấy đến ngồi cạnh ta ! Cô muốn gì ?

"Lori, tôi nghĩ ngài hiểu, nhưng ..."

"A, tôi hiểu rồi, Ruth. Tôi không muốn bắt chước anh quá nhiều."

Eh ? Cô vừa xưng "tôi"(boku) sao ?

Thị trưởng dụi má vào vai ta và nói nhỏ trong hơi thở đầy mùi thuốc lá.

"Rush...Tôi muốn nhờ anh làm điều gì đó hay ho... anh có thể cho tôi nhờ được không ?"

Không, bây giờ ta không thể quay lại phải không ?