Cậu chủ phản diện bị hầu gái Yandere của mình giam cầm

Truyện tương tự

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

70 120

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

25 200

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

75 981

A Story About a Girl Who Took Life for Granted and Fell in Love With a Kind and Introverted Boy

(Đang ra)

A Story About a Girl Who Took Life for Granted and Fell in Love With a Kind and Introverted Boy

崖 の 上 の ジェントルメン

Đây là câu chuyện về tình yêu đích thực có thể biến đổi một cô gái như thế nào.

12 200

WN - Chương 6: Thiếu gia, ngài không chạy được đâu

Toàn bộ căn phòng giờ đây đang chìm trong bầu không khí ngột ngạt.

Mặc dù Enya vẫn đang nở nụ cười khi cô ấy nói, nhưng tôi vẫn không cảm thấy sự vui vẻ trên khuôn mặt cô.

Irene không biết làm thế nào mà người kia có thể biết được suy nghĩ của cô; việc có thể đọc tâm trí đơn giản là không tồn tại trong thế giới này. Tuy nhiên, cô không có cơ hội để tìm ra nó vào bây giờ. Cô chỉ có thể kìm nén sự khó chịu của mình và gật đầu miễn cưỡng.

“Đúng vậy, phải không? Nếu cô đã gọi ta là Điện Hạ, vậy thì Thiếu Gia chính là Hôn Phu của ta. Irene, cô bảo ta lại dám tỏ ra thái độ thù địch với chính hôn phu của mình sao? Nói đi, ta nói có đúng không?”

“...Đúng ạ” 

Làm sao cô ấy dám phản bác lời nói đó? Cô ấy gật đầu lia lịa trông chẳng khác gì gà con mổ thóc.

Chỉ đến khi đó, Enya mới khẽ nở một nụ cười hài lòng.

“Cô đã tìm được thứ ta bảo chưa?” Enya hỏi.

“Em… em tìm được rồi. Nó ở chợ đen của thị trấn kế bên.” Irene vẫn chưa hoàn toàn trấn tĩnh lại được, giọng nói lẫn nhịp thở đều rối loạn rồi.

“Vậy thì đi nhanh đi. Nhớ mang về trước tám giờ tối. Ta còn phải chuẩn bị một bữa tối thật ấm áp cho Thiếu gia nữa, nên sẽ không làm phiền em thêm nữa đâu.”

Nói xong, Enya quay lại vào bếp, tiếp tục làm món pizza dứa thơm phức, lại còn khe khẽ ngân nga một giai điệu nào đó.

Thấy tâm trạng của Enya đã dịu lại đôi chút, Irene cũng nhẹ nhõm thở phào một hơi rồi dè dặt bước lên hỏi:

“Điện hạ, nếu tiện đường thì em bắt vài con quỷ luôn nhé?”

Thứ mà Enya nhờ Irene tìm chính là Vạn Yêu Kỳ, một pháp khí có khả năng luyện hóa linh hồn yêu ma, khiến chúng khuất phục dưới sự điều khiển của chủ nhân.

Một người thận trọng như Enya rõ ràng là không thể tự mình đi bắt quỷ được.

Thế nhưng, Enya chỉ mỉm cười lắc đầu:

“Không cần đâu. Ta không muốn lấy linh hồn bẩn thỉu, xấu xí đó làm ô uế nơi ở tương lai của Thiếu Gia.”

-Hở? Nơi ở tương lai của Thiếu gia?

Chẳng lẽ…

“Điện hạ, ý người là… người định dùng 'Vạn Yêu Kỳ' để luyện hóa Kane sao ạ?!”

“Đúng vậy.”

Sau vài giây, cô lên tiếng:

“Điện hạ… người với Kane dạo này có xảy ra mâu thuẫn gì không ạ?”

“Không, hoàn toàn không. Bọn ta rất hạnh phúc.”

Enya đưa một tay lên má, vẻ mặt mơ màng.

“Sáng nay Thiếu gia còn khen gu thẩm mỹ của ta nữa cơ.”

Gu thẩm mỹ? Hai người sáng nay ăn gì với nhau à?

Kinh nghiệm mách bảo Irene rằng tốt nhất đừng nên hỏi thêm.

“Vậy… tại sao người lại muốn luyện hóa anh ấy vào Vạn Yêu Kì?”

Irene thật sự không hiểu nổi. Nếu tình cảm giữa họ đã tốt đẹp như vậy, làm sao lại có thể làm được ra chuyện kinh khủng như thế?

“Vì yêu chứ còn gì nữa.”

Enya đáp với vẻ mặt tỉnh bơ, rồi quay người lại. Hai tay cô đan vào nhau đặt trước ngực, đầu hơi nghiêng về sau, để lộ chiếc cổ mảnh mai đầy quyến rũ.

[đọc thôi đã thấy mlem r]

Phía sau nụ cười mang vẻ yếu đuối kia, lồng ngực cô đang nhảy loạn cả lên:

“Ta yêu Thiếu gia, mà Thiếu gia cũng yêu ta. Từ đầu đến cuối, ánh mắt của chúng ta chỉ dành cho nhau. Nhưng mà Thiếu gia ấy… lại có sức hút quá lớn. Lúc nào cũng có mấy con tiện nhân rình rập rồi bám lấy dù cho biết rõ anh ấy chẳng bao giờ thèm liếc mắt lấy một lần.”

“Thiếu gia thật sự quá đáng thương. Để anh ấy không phải bị những con đàn bà đấy làm phiền nữa… chỉ còn cách luyện hóa linh hồn vào Vạn Yêu Kỳ thôi. Có như vậy, thiếu gia mới không bị quấy rầy, và chỉ khi ấy, Thiếu gia mới mãi mãi ở bên ta”

Enya như chìm vào trong cơn mê mộng tưởng của chính mình, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì xúc động. Cô hoàn toàn lạc vào viễn cảnh tươi đẹp, nơi linh hồn Kane bị luyện hóa và sống mãi mãi trong Vạn Quỷ cùng cô.

Irene đứng đó và chứng kiến tất cả, miệng cứ há hốc ra, lâu lâu định nói gì đó nhưng lại thôi.

Cô không thể hiểu nổi - không tài nào hiểu nổi - nhưng cô ấy đã thực sự chết lặng.

“Gì vậy? Irene, em không hiểu sao?”

Enya nghiêng đầu nhìn Irene, người đang mấp máy môi như muốn nói gì đó. Cô nghiêng đầu khẽ nghĩ rồi lẩm bẩm:

“ta cứ nghĩ… nếu là em, nhất định em sẽ hiểu.”

“??”

Không… chuyện bệnh hoạn thế này thì làm sao mà hiểu nổi chứ? Irene vừa định bật lại thì chợt nghe Enya nói tiếp:

“Chẳng phải em và người yêu cũng như vậy sao? Ta tưởng hai người cũng giống bọn ta?”

?!

“Điện… Điện hạ, sao người có thể…?”

Irene nhìn Enya, không thể tin nổi vào mắt mình.

Enya khẽ cười, bước lên cầm lấy tay cô. 

“Chúng ta là bạn mà, tất nhiên ta biết chuyện tình cảm của em rồi. Cả hai chúng ta đều phải cố gắng vì hạnh phúc của chính mình, đúng không?”

Sau đó, Enya tiếp tục bận rộn chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến.

Irene thì vẫn chưa rời đi ngay. Cô đứng đó, nhìn theo bóng dáng Enya đang thoăn thoắt quay lưng lại, không hiểu vì sao, lại buộc miệng hỏi:

“Điện hạ… người không lo nếu Kane phát hiện thân phận thật của mình sao? Nếu anh ấy biết người là một con quỷ… thì… thì liệu anh ấy có còn chấp nhận người nữa không?”

Chính bản thân Irene cũng không hiểu vì sao câu hỏi đó lại bật ra khỏi miệng.

Nhưng Enya trả lời không chút do dự:

“Anh ấy sẽ chấp nhận.”

“Tại sao?”

Enya quay đầu lại, mỉm cười rạng rỡ. đôi mắt của cô sáng lên như bầu trời đầy sao:

“Vì anh ấy yêu ta.”

Irene rời đi.

Trong đầu cô cứ vang vọng mãi câu nói sau cùng ấy của Enya.

“Vì anh ấy yêu ta.”... Liệu tình yêu có thật sự vượt qua được tất cả, thậm chí cả ranh rới giữa các chủng loài? Nếu điều đó là thật… thì có lẽ, cô cũng…

Nghĩ vậy, Irene bước ra khỏi bóng tối. Giờ đây, cô đã thay một bộ váy thô mộc giản dị, sừng và đôi cánh cũng biến mất. Trông chẳng khác gì một cô gái thôn quê bình thường, không hề nổi bật giữa đám đông.

Cô đi về phía vườn rau nhỏ gần nhà Kane. Ở đó, một chàng trai trẻ đang cặm cụi cuốc đất. Vừa nhìn thấy Irene, chàng trai lập tức nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt dịu dàng, tràn đầy sự cưng chiều khi nhìn thấy người con gái mình yêu.

Bị nụ cười đó làm mềm lòng,Irene quyết định tạm gác lại mọi suy nghĩ phức tạp. Như một thiếu nữ đang yêu, cô khẽ chạy về phía người con trai ấy.

Sau khi rời làng, Kane mặc áo choàng ẩn khí tức, đeo mặt nạ làm biến đổi ngoại hình, và nhét một quyển ”giấy phép” [“quyển trục”] vào thắt lưng - ở vị trí dễ lấy nhất.

Ngụy trang xong xuôi, anh đến thị trấn kế bên và tìm đến lối vào của chợ đẹn.

May mắn thay, ký ức của anh về đoạn này vẫn còn khá rõ ràng. Nếu không, có lẽ anh đã thất bại thảm hại ngay từ bước đầu tiên rồi.

Như để báo hiệu cho số phận đen tối đang chờ đợi Kane phía trước, bầu trời xanh trong bất chợt tối sầm lại.

Mây đen chẳng mấy chốc đã phủ kín cả vùng biên giới. Không khí trở lên ẩm ướt nặng nề - một cơn mưa lớn sắp đổ xuống.

Kane sải bước thật nhanh trong hành lang tối, chẳng bao lâu đã đến được điểm cuối.

Mùi mục rữa lảng vảng trong không khí, và chỉ cần liếc mắt một cái là thấy nơi đây hỗn loạn, nhếch nhác đến nhường nào. 

Đây là một nơi vô pháp, dơ bẩn và nguy hiểm - nhưng cũng chính là nơi có thể cứu lấy số phận của Kane

Lần theo những gì còn nhớ, Kane nhanh chóng tìm đến tiệm mà sau này nhân vật chính sẽ mua được thánh vật. 

Tiệm này rất dễ nhận ra, trước cửa treo một lưỡi hái tử thần khổng lồ, như muốn cảnh báo thế giới rằng: bước vào đây là chấp nhận giao dịch với tử thần… hoặc một con quỷ

Ánh đèn hắt ra từ bên trong, và qua tấm rèm cửa, có thể thấy một dáng người phụ nữ đầy đặn đang bận rộn đi qua đi lại.

Chắc là cô gái trông tiệm.

“Hi vọng thứ mình cần đang ở trong đó.”

Kane khẽ hít thở một hơi sâu, rồi đưa tay đẩy cánh cửa lớn. Chuông gió trên cửa khẽ vang lên leng keng.

Cùng lúc đó, một bóng người bên trong khựng lại như một con thỏ bị giật mình.

-Keng!

Một thứ gì đó bằng kim loại rơi xuống vang lên rõ ràng.

“Ai đó?!”

_______________________________________

Translated by HgTr