Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1254

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 45

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 101

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 370

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7065

Vol 04: (Tạm thời chưa biết đặt tên nnao, tại tên trong raw chuối quá) - Chương 14: Tái ngộ

Đã một đêm kể từ khi Ruisha mượn được chiếc vòng tay của Dũng giả.

“Quéc! Ruisha! Chơi!!” (Palom)

“Xin lỗi nhé Parom. Hôm nay tớ có việc phải làm mất rồi.” (Ruisha)

Trên khung cửa sổ ký túc xá chính là chú chim hiền giả to lớn, nó đang cố gắng chui vào phòng Ruisha. Với ánh mắt đầy áy náy, cậu đành nhẹ nhàng đẩy nó ra ngoài.

Chú chim bây giờ đã được cậu đặt tên là Palom, và cậu đã chính thức được nuôi nó ở ký túc xá. Nhưng với thân hình đồ sộ ấy thì nó bắt buộc phải sống ngoài rừng cây. Với bản tính hiền lành đáng yêu, Palom nhanh chóng được các học viên trong ký túc quý mến.

Nó thường xuyên lẻn vào phòng qua cửa sổ để đòi Ruisha chơi cùng, nhưng lần này thì khác, cậu có chuyện quan trọng cần làm ngay lúc này, nên đành phải xua nó đi.

“…Được rồi, bắt đầu thôi.” (Ruisha)

Trong tay Ruisha là chiếc Vòng Tay của Dũng Giả Orge. Nếu đúng như suy đoán của cậu, nó sẽ là chìa khóa để giải thêm một lớp phong ấn của『Vô Hạn Lao Ngục』.

Ruisha hít sâu một hơi, từ từ đeo chiếc vòng vào. Kỳ lạ thay, chiếc vòng bạc lập tức co lại vừa khít với cổ tay cậu. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, viên ngọc hồng ngọc tỏa sáng rực rỡ.

“Chói… quá…!” (Ruisha)

Ánh sáng ấy còn rực rỡ hơn cả lần cậu chạm vào thanh kiếm của Char. Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ căn phòng đã bị nuốt trọn trong ánh sáng trắng lóa.

Và ý thức của Ruisha chìm dần vào hư vô…

…ưm…

Trong cơn mơ hồ, Ruisha từ từ mở mắt. Trước mắt cậu là một khung cảnh quen thuộc vô cùng.

“Đây là… 『Vô Hạn Lao Ngục』.” (Ruisha)

Không gian trắng xóa, tĩnh lặng đến đáng sợ, không thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào. Không thể nhầm lẫn được, đây chính là nơi đó.

“Vậy lần này mình rơi vào tầng nào đây…” (Ruisha)

Theo những gì Ouka từng nói,『Vô Hạn Lao Ngục』được chia thành nhiều tầng, nơi Ouka, người quản Ngục, ở lại chính là tầng 1. Tầng ba chính là nơi cậu đã sống với Tesstarosa và Rio suốt 300 năm, cũng chính là nơi phong ấn hai người họ. Riêng còn tầng 2 là gì thì Ouka không chịu hé răng cho cậu.

“Nếu lần này là tầng hai thì phải thật cảnh giác… Mình không thể biết là ai đang đợi mình ở đó... Nếu là một vị『Vương』khác bị phong ấn, và nhỡ lại coi mình là kẻ thù… thì tình hình sẽ cực kỳ nguy hiểm.” (Ruisha)

Ý nghĩ ấy khiến Ruisha siết chặt thân thể, từng bước tiến lên với sự cảnh giác cao độ.

……

Nhưng lo lắng ấy của cậu hoàn toàn là thừa thãi…

Bởi không đời nào những người trước mặt cậu giờ đây có thể làm hại cậu…

Đối diện với những gì trước mắt, cậu ngạc nhiên không nói nên lời. Mi mắt dần đẫm lệ, những tiếng nấc nghẹn bật ra, cảm xúc dâng trào không sao kìm nén nổi…

Bởi vì cậu đã mong chờ giây phút này biết bao lâu nay. Chưa một ngày nào cậu quên đi những gương mặt ấy…

Ruisha lao thẳng về phía trước, hét thật to tên những người mà cậu hằng mong nhớ.

“Tes-nee! Rio!” (Ruisha)

Cậu ôm chầm lấy họ và bật khóc.

“Em về rồi!” (Ruisha)

Theo ông tác thì đến chương này mới coi như là chính thức hết Vol 1 LN, WN chia ảo v mỗi chương đc có mấy chữ :v