Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 1

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 2

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 0

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

Vol 04: (Tạm thời chưa biết đặt tên nnao, tại tên trong raw chuối quá) - Chương 14: Tái ngộ

Đã một đêm kể từ khi Ruisha mượn được chiếc vòng tay của Dũng giả.

“Quéc! Ruisha! Chơi!!” (Palom)

“Xin lỗi nhé Parom. Hôm nay tớ có việc phải làm mất rồi.” (Ruisha)

Trên khung cửa sổ ký túc xá chính là chú chim hiền giả to lớn, nó đang cố gắng chui vào phòng Ruisha. Với ánh mắt đầy áy náy, cậu đành nhẹ nhàng đẩy nó ra ngoài.

Chú chim bây giờ đã được cậu đặt tên là Palom, và cậu đã chính thức được nuôi nó ở ký túc xá. Nhưng với thân hình đồ sộ ấy thì nó bắt buộc phải sống ngoài rừng cây. Với bản tính hiền lành đáng yêu, Palom nhanh chóng được các học viên trong ký túc quý mến.

Nó thường xuyên lẻn vào phòng qua cửa sổ để đòi Ruisha chơi cùng, nhưng lần này thì khác, cậu có chuyện quan trọng cần làm ngay lúc này, nên đành phải xua nó đi.

“…Được rồi, bắt đầu thôi.” (Ruisha)

Trong tay Ruisha là chiếc Vòng Tay của Dũng Giả Orge. Nếu đúng như suy đoán của cậu, nó sẽ là chìa khóa để giải thêm một lớp phong ấn của『Vô Hạn Lao Ngục』.

Ruisha hít sâu một hơi, từ từ đeo chiếc vòng vào. Kỳ lạ thay, chiếc vòng bạc lập tức co lại vừa khít với cổ tay cậu. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, viên ngọc hồng ngọc tỏa sáng rực rỡ.

“Chói… quá…!” (Ruisha)

Ánh sáng ấy còn rực rỡ hơn cả lần cậu chạm vào thanh kiếm của Char. Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ căn phòng đã bị nuốt trọn trong ánh sáng trắng lóa.

Và ý thức của Ruisha chìm dần vào hư vô…

…ưm…

Trong cơn mơ hồ, Ruisha từ từ mở mắt. Trước mắt cậu là một khung cảnh quen thuộc vô cùng.

“Đây là… 『Vô Hạn Lao Ngục』.” (Ruisha)

Không gian trắng xóa, tĩnh lặng đến đáng sợ, không thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào. Không thể nhầm lẫn được, đây chính là nơi đó.

“Vậy lần này mình rơi vào tầng nào đây…” (Ruisha)

Theo những gì Ouka từng nói,『Vô Hạn Lao Ngục』được chia thành nhiều tầng, nơi Ouka, người quản Ngục, ở lại chính là tầng 1. Tầng ba chính là nơi cậu đã sống với Tesstarosa và Rio suốt 300 năm, cũng chính là nơi phong ấn hai người họ. Riêng còn tầng 2 là gì thì Ouka không chịu hé răng cho cậu.

“Nếu lần này là tầng hai thì phải thật cảnh giác… Mình không thể biết là ai đang đợi mình ở đó... Nếu là một vị『Vương』khác bị phong ấn, và nhỡ lại coi mình là kẻ thù… thì tình hình sẽ cực kỳ nguy hiểm.” (Ruisha)

Ý nghĩ ấy khiến Ruisha siết chặt thân thể, từng bước tiến lên với sự cảnh giác cao độ.

……

Nhưng lo lắng ấy của cậu hoàn toàn là thừa thãi…

Bởi không đời nào những người trước mặt cậu giờ đây có thể làm hại cậu…

Đối diện với những gì trước mắt, cậu ngạc nhiên không nói nên lời. Mi mắt dần đẫm lệ, những tiếng nấc nghẹn bật ra, cảm xúc dâng trào không sao kìm nén nổi…

Bởi vì cậu đã mong chờ giây phút này biết bao lâu nay. Chưa một ngày nào cậu quên đi những gương mặt ấy…

Ruisha lao thẳng về phía trước, hét thật to tên những người mà cậu hằng mong nhớ.

“Tes-nee! Rio!” (Ruisha)

Cậu ôm chầm lấy họ và bật khóc.

“Em về rồi!” (Ruisha)

Theo ông tác thì đến chương này mới coi như là chính thức hết Vol 1 LN, WN chia ảo v mỗi chương đc có mấy chữ :v