“...... Mình yêu cậu”
“Mình cũng vậy......”
――Nụ hôn đầu tiên có vị chua ngọt ――
“......Xì”
Airi tỏ vẻ chán chường trước lời thoại trong một bộ truyện tranh mà cô ấy đang đọc.
Đóng cuốn sách lại, Airi lăn ra giường nằm.
“Làm gì có vị chua ngọt bùi nào đâu cơ chứ......”
Airi vừa thầm thì như vậy vừa sờ lên đôi môi của mình......
Cô nhớ lại khoảng thời gian mới mấy tiếng trước đây thôi gò má cô còn đang ửng hồng vì nụ hôn với người bạn thuở nhỏ.
“......Có lẽ đã quá hơi tục tĩu đấy nhỉ”
Cơ thể cô có chút run lên và rỉ ra những luồn hơi nóng bỏng.
Đối với Kamishiro Airi cô coi Kazami như một người em trai của mình―― Cô không đời nào coi cậu ấy như là một người anh trai cả, tuyệt đối không đời nào!
Ấy vậy mà giờ đây cô đã hôn người em trai đấy.
Một làn ranh đáng lẽ không được bước qua nhưng cô đã vượt qua mất rồi.
Chính vì thế trong Airi có chút mặc cảm tội lỗi và cắn rứt lương tâm trong mình.
Nhớ về cái cảm giác hưng phấn lúc đó làm cho cơ lưng cô như đang run lên, một nguồn khoái cảm dâng trào đầy ngọt ngào.
Cô bị sốc trước cái cảm giác lần đầu tiên trong đời đấy làm cho cơ hông của cô như bị rút hết sức lực......Một thực tế không thể chối cãi.
“Nhưng, đó đâu phải là thứ gì quá to tát đâu cơ chứ”
Sẽ không có thêm một lần nào nữa rằng cô sẽ hôn lại bạn thuở nhỏ.
Không, đó là một hành động không được phép xảy ra thêm một lần nào nữa.
Airi tự nhủ với bản thân như vậy.
.
.
.
.
.
Thế rồi vào bữa tối......
“Nè nè, Airi-chan. Dạo gần đây con có hôn với Ibuki-kun lần nào chưa?”
“*Phụt*......”
Trước câu hỏi bất ngờ của mẹ, Airi không kịp suy nghĩ gì và bắt đầu bị nghẹn.
Mắt của Airi trở nên quay cuồng và gò má bắt đầu có chút ửng đỏ do sự dao động vừa rồi.
“Tự, tự nhiên sao mẹ lại......!?”
“Có gì đâu chứ, giờ cũng là thời điểm mà hai đứa nên tiến thêm bước nữa với nhau rồi còn gì, đằng nào cả hai đều đã hẹn hò với nhau lâu rồi còn gì?”
Có vẻ như mẹ của Airi không phải vì biết sự kiện hôm nay nên mới hỏi như vậy.
Airi đưa tay lên ngực thở phào nhẹ nhõm.
“Làm sao có chuyện con làm việc đó với Ibuki-kun được đâu ạ. Vốn dĩ từ đâu tụi con làm gì có hẹn hò với nhau đâu mẹ...... mẹ đừng hỏi những câu đâu đâu thế nữa”
Airi quay mặt ra hướng khác đáp lại một cách lạnh lùng.
Ở phía kia thì mẹ của Airi bắt đầu thở dài.
“Này nhé Airi-chan, đừng bảo con cũng đối xử với Ibuki-kun bằng thái độ như vậy đấy nhé? Cứ như thế thì một lúc nào đó con sẽ bị cuỗm mất đấy nghe chưa?”
“Bị lấy mất gì cơ, bởi ai?”
“Những người con gái khác ấy. Nghe này...... Ibuki-kun dạo gần đây càng ngày càng trở nên nam tính, vừa thông minh vừa cao ráo......làm sao có chuyện những người con gái khác sẽ bỏ qua một người như thế đúng chứ?”
Một tên con trai yêu đuối hay khóc nhè.
Cơ thể thì yếu đuối nếu không có Airi thì chẳng thể làm gì.
......Đó là câu chuyện của quá khứ.
Không biết từ lúc nào Ibuki đã cao hơn Airi.
Cơ thể bắt đầu trở nên rắn chắc nam tính, khuôn mặt từng là nữ tính bắt đầu trở nên trưởng thành nam tính hơn, cùng với một đầu óc nhanh nhạy.
Airi biết rõ có không ít người đã bắt đầu tương tư đến Ibuki.
......Nhưng bởi sự có mặt của Airi nên họ đã không thể nào thể hiện điều đó ra ngoài.
“Vốn dĩ từ đầu, Ibuki-kun có phải của con đâu mẹ. Với cả con cũng không thích hay gì đó với Ibuki-kun. Căn bản tụi con chỉ là bản thuở nhỏ của nhau mà thôi. Ibuki có định hẹn hò với ai hay không con cũng chịu”
Airi nói thế xong quay mặt đi chỗ khác tỏ vè hờn dỗi.
“Con chẳng thật thà chút nào hết ha”
Mẹ của Airi cất giọng chán chường với đứa con gái của mình.
Ở phía kia bố của Airi đang đọc báo bắt đầu ngưởng mặt lên.
“Airi à, rốt cuộc con bất mãn điểm nào của Ibuki vậy?”
“......Con có bất mãn gì đâu”
Airi cau mày mà đáp lại.
Từ góc nhìn của Airi thì Kazami Ibuki hiện giờ không có một khiếm khuyết nào.
Và cô cũng không có cảm thấy bất mãn gì với mối quan hệ hiện tại.
“Có sao đâu chứ, mối quan hệ hiện giờ của tụi con vẫn tốt cơ mà...... với cả nếu Ibuki-kun chịu cúi đầu thổ lộ xin hẹn hò với con......thì đó lại là một câu chuyện khác đó nhé?”
Nếu Ibuki chịu làm như vậy thì Airi sẽ xem xét lại.
Airi hất mũi lên cao và nói như thế.
Chẳng phải mình thích Ibuki-kun hay gì.
......Thậm trí giờ Ibuki-kun nghĩ gì về mình mình cũng có biết đâu.
Thế là một người theo chủ trương yêu chính mình như Airi nhất quán với lập trường đó
“”Hàiiiii””
Trước một đứa con gái như thế cha mẹ chỉ còn cách thở dài.
.
.
.
.
Sau bữa cơm.
“......Thật, mình không thích Ibuki-kun hay gì cả”
Airi quay trở về phòng và bắt đầu lẩm bẩm.
Giống như một nhân vật nữ chính trong một bộ truyện tranh nào đó ư......
Cảm thấy hồi hộp và rung động ư?
Mong muốn hôn lấy người ta mong muốn được người ta để ý đến ư?
Trở nên ghen với những người con gái khác ư?
Với một người được coi như một người em trai song sinh sao.
Một người đã từng yếu đuối mít ướt.
Mê mẩn một người bạn thuở nhỏ?
“Không đời nào”
Đừng nói đến việc bị thổ lộ bởi một người bạn thuở nhỏ.
Bản thân lại là người đi thổ lộ với người bạn thuở nhỏ đã là một điều viển vông.
“Chính vì thế......là do mình tưởng tượng, bị nhầm lẫn, bị hiểu lầm nên mới cảm thấy căng thẳng như thế......”
Airi sờ lên đôi môi của mình.
Airi lặp đi lặp lại và nói thầm bao nhiêu lần như thế......
Cho đến khi nhiệt độ cơ thể và nhịp tim trở nên dịu bớt.
.
.
.
.
.
――Còn 6 năm cho đên khi ‘cặp đôi không tự thức’ trở thành một đôi uyên ương nên vợ nên chồng. (Mắt kính: Hiện tại hai người đang 16 tuổi nghĩa là 22 tuổi sẽ trở thành vợ chồng chăng)
Con đường phía trước vẫn còn một chặng dài phía trước.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage