Vì tôi còn một chút thời gian trước khi trời tối nên tôi quyết định sẽ đi đến Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc.
‘Tôi chỉ muốn đạt được cấp F thôi.’
Tôi dự định chỉ tiết lộ các kỹ năng cơ bản và sẽ ẩn đi danh hiệu cùng với các kỹ năng bổ sung. Nếu bạn có một kỹ năng phòng thủ cấp L hoặc cấp S, đối với một người có chỉ số cấp F, kỹ năng hỗ trợ cấp L đến S là quá khủng rồi. Nếu một người sở hữu các kỹ năng có thể sử dụng bên ngoài hầm ngục như【Đứa Nhóc Của Tôi Là Nhất】 hay【 Mầm Non Triển Vọng 】mà không thể tự bảo vệ bản thân, thế thì chẳng khác gì đang đeo cái bảng ghi là “Đến Bắt Cóc Tôi Đi Nè.”
Họ có thể sẽ bắt cóc tôi và sau đó tống tiền rồi tra tấn tôi, bắt tôi sử dụng những kỹ năng của mình.
Nếu bạn có các kỹ năng về hỗ trợ mà bạn muốn sử dụng trong lúc chiến đấu, bạn và đội của bạn có thể sẽ chết, vì vậy vào một nhóm bình thường sẽ tốt hơn. Tuy nhiên, nếu đó là một kỹ năng có thể được sử dụng bên ngoài Hầm ngục và không liên quan đến việc tham chiến, vậy bắt giữ người ta làm nô lệ mà không được chút tiền nào cũng đáng lắm.
Thực tế là có cả đống nạn nhân ở ngoài kia kìa.
'Đó là lý do tại sao tôi giấu nhẹm danh hiệu【 Người Nuôi Dưỡng 】đi.'
Tôi đã có thể nâng tỉ lệ số Thợ săn lên ngay tức khắc nếu tôi nói với Hiệp hội nhưng tôi sợ lắm nên không dám làm. Tôi nghĩ tôi sẽ không được bảo vệ vì tôi tưởng rằng mình đã mất đi em trai của mình rồi còn đâu.
Lần này thì mình nên làm gì đây?
“Yoohyun à, anh muốn chia sẻ với em tất cả những kỹ năng của anh để giúp đỡ hội, em có thể bảo vệ anh được không?”
【 Sát Long Nhân 】rất khó để giải thích, thế nên tôi sẽ chỉ nói về【 Người Nuôi Dưỡng Hoàn Hảo 】vậy. Dù tôi chỉ dùng đến kỹ năng【Mầm Non Triển Vọng】thôi cũng đủ để làm tốt trách nhiệm của một người anh cả rồi. Nếu lần này tôi mang về một tân binh có tài cho hội, thay vì đá tôi đi, nhóc em tôi sẽ phải cho tôi một vị trí trong hội.
Tôi mở cửa một cách thoải mái và chạm mắt với người ngoài cửa.
"Ơ......"
Một người đàn ông cao hơn 190cm với dáng người cơ bắp vạm vỡ đang dựa vào bức tường hành lang trước cửa phòng và nhìn chằm chằm vào tôi.
Thợ săn cấp A Kim Sunghan.
Đây là một trong những cánh tay phải trung thành của lãnh đạo hội Haeyeon, Han Yoohyun, và là một chiến binh chuyên về phòng thủ. Lòng trung thành của anh ta dành cho Yoohyun cao đến mức anh ta cho rằng tôi là cái gai trong mắt…. Qua nét mặt anh ta, anh ta dường như vẫn nghĩ như vậy.
Nhưng tại sao cậu lại ở đây? Đứng trên đường… tôi sắp đi qua.
“Hmm… Dạo này anh có khỏe không?”
Kim Sunghan hoàn toàn phớt lờ lời nói của tôi. Gì? Chuyện này đâu có xảy ra trước đây đâu. Sau khi tôi nghe Yoohyun mắng mình, tôi đã rất tức giận và loa thẳng ra ngoài, hét lên rằng đừng có quan tâm tới chuyện ấy nữa vì tôi có thể tự giải quyết được.
"Tôi có vài thứ cần làm. Anh làm việc chăm chỉ nhé."
Tôi chuẩn bị đi ngang qua thì.
"Không thể được."
Một giọng nói âm trầm nặng nề ngăn tôi đi tiếp. Không chỉ giọng nói thôi đâu mà anh ta còn bắt lấy cánh tay của tôi nữa.
"Chủ hội đã ra lệnh tôi không được cho cậu ra ngoài."
"……Gì chứ?"
Tại sao? Nhóc ấy nghĩ tôi định đi tìm mấy tên Môi giới lần nữa à. Nhóc ấy không tin tôi ư? À thì….Tôi cũng còn chẳng tin được mình nữa là.
"Tôi cũng không định dính vào rắc rối đâu. Tôi chỉ đi ra ngoài một tí và tôi sẽ quay lại ngay. Chỉ trong một tiếng thôi. ”
Từ đây đón taxi đến Hiệp hội Thợ săn mất 10 phút và sẽ có ít người hơn vào các ngày trong tuần, vì vậy sẽ xong hết trong một tiếng. Nhưng bàn tay nắm lấy cánh tay tôi không hề nhúc nhích.
"Mời cậu vui lòng quay lại phòng."
“Không, thực sự chỉ một chút thôi……”
Khi đối mặt với cặp mắt ngày càng dữ tợn kia, giọng nói của tôi nhỏ dần. Ngay lúc đó...
【 Áp lực đã bị xóa bỏ! 】
Hiệu ứng kỹ năng【 Kháng Sợ Hãi 】đã được kích hoạt. Nhưng ngay cả khi bạn có kỹ năng rồi, bạn cũng có thể làm gì? Dù bạn không sợ hãi thì bạn vẫn sẽ bị đánh thôi. No vô dụng quá trời.
"Được rồi, vào thì vào.”
Tôi xoay người lại, gạt tay Kim Sunghan ra. Đứng trước một cấp A, bạn chỉ như một con bọ chét và anh ta quá cứng đầu để tôi có thể nói lí. Mà nhân tiện, kỹ năng của anh ta là gì nhỉ?
Đôi mắt của Kim Sunghan nheo lại khi tôi lại xoay lại lần nữa. Này anh bạn, nhìn chằm chằm như thế cũng kông có ích gì đâu. Cửa sổ trạng thái mở lên khi tôi sử dụng Promising Sprout.
【 Thức tỉnh giả - Kim Sunghan.
Chỉ số thức tỉnh hiện tại: Cấp A.
Có thể Thức tỉnh: Từ Cấp A đến S.
Tối ưu hóa kỹ năng ban đầu:
Cơ Thể Bất Khuất (S) Không đạt được.
Sức Mạnh Phục Hồi (S) Không đạt được.
Lá Chắn Đất (A) Đã đạt được. 】
Phí quá trời! Tôi gần như hét lên thành tiếng. Anh đã có đến tận hai kỹ năng cấp S thuộc dạng có thể đạt được, và cấp độ tối đa của anh là Cấp S đấy! Theo tôi nhớ, kỹ năng ban đầu của Kim Sunghan là Khiên và Dấu chân của Đất.
'Oa, quá tệ luôn ấy. Liệu một người đã Thức tỉnh rồi có thể Thức tỉnh lại không? Tối ưu hóa sự Thức tỉnh của Kim Sunghan!'
【 Mục tiêu chưa bị ảnh hưởng bởi Từ khóa. 】
À, cái từ khóa.
【 Mục tiêu đã Thức tỉnh không thể trải qua thức tỉnh tối ưu. 】
Các cửa sổ tin nhắn lần lượt xuất hiện. Vậy là tôi không thể làm thế được rồi. Không thể làm khác được…
【Đứa Nhỏ Của Tôi Là Nhất (L) Kỹ năng tập trung vào việc tăng trưởng, cho phép nhận được lại các kỹ năng mới, bao gồm cả các kỹ năng bị tối ưu hóa thất bại. 】
Hmmm...Có thể tập trung vào một kỹ năng thôi được không? Dù sao, mô tả kỹ năng của hệ thống chết tiệt này là không đủ tốt. Sau này không có nhiều hiệu ứng ẩn được tìm ra thông qua cách này đâu. Kể cả khi cửa sổ tin nhắn hiện lên, tôi nghĩ rằng sẽ có một hiệu ứng bổ sung chứ nhỉ…? Có một kỹ năng mà tôi muốn.
Dù sao thì thật tuyệt vời khi bạn vẫn có thể có lại được một kỹ năng cấp S mà bạn đã không thể nhận được trước đó, đúng là trúng số độc đắc… số độc đắc…… Tôi thắng rồi……
'Đệt, lại là từ khóa.'
Tôi nhìn qua Kim Sunghan. Một người đàn ông thô lỗ đang đứng trừng mắt nhìn cái đứa không chịu quay về phòng là tôi. Anh ta cao hơn tôi tới 20 cm và là một người đàn ông có chất giọng lớn.
Ờ, tôi không thể đâu. Tôi sẽ không bao giờ làm vậy hết. (Ý main là sẽ không nói từ khóa ra.)
Tôi đi vào phòng, mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, tôi thầm tự hét lên với chính mình.
'Đổi từ khóa đi!!'
Không, cài đặt lại, cài đặt lại đi. Tôi muốn được hồi quy thêm một lần nữa. Chỉ một ngày, à không, chỉ một giờ thôi.
Tuy tôi đã nói rằng tôi sẽ không làm điều đó nhưng tôi xin lỗi, tôi đã lầm, không làm thì phí bỏ xừ đi được!
'Nếu số cấp S trong Hội tăng thêm một người thì sẽ hữu ích lắm. Ừ, tôi sẽ giải thích điều đó cho Yoohyun trước và ……'
Tôi lẩm bẩm một mình, tôi cảm thấy như mình đang quên mất cái gì đó. … Điều gì đó về từ khóa chăng? Điều gì đó về việc nói với người khác về kỹ năng của tôi ư?
Một tình huống bất trắc ập đến sau đầu.
Hãy giải quyết tình hình một cách thật bình tĩnh nào. Bây giờ tôi....
'…… Tôi bị nhốt rồi.'
Tôi bị mắc kẹt rồi. Không phải ai khác mà là một Thức tỉnh giả cấp A đang đứng gác ở cửa kia kìa. Chỉ đơn giản là ngăn tôi gặp phải tai nạn thôi thì thế là hơi quá rồi đấy. Cấp C hay thậm chí là cấp D thôi cũng đủ để ngăn tôi lại rồi mà.
'Yoohyun, em……'
Em đang nghĩ cái gì vậy? Chuyện như vầy chưa bao giờ xảy ra trước hồi quy cả.
Tôi đi quanh phòng và sau đó ngồi xuống giường của mình.
'Nếu tình cảnh hiện tại chỉ là để bảo vệ tôi thôi.'
Tôi chợt nhớ ra rằng Yoohyun đã ngay lập tức xóa thông tin liên lạc của tên môi giới và không cho tôi liên lạc với gã đó. Mọi thứ trở nên kỳ lạ kể từ đó.
Dù tôi có yếu hơn em ấy nhưng tôi vẫn là anh trai em ấy cơ mà. Tôi đã trưởng thành và không còn bị ám ảnh bởi việc muốn trở thành một Thợ săn nữa rồi, tôi có thể sống tốt một mình được. Hơn nữa, không giống như trước hồi quy, chúng ta đều đã rõ rằng hoàn toàn không cần phải làm điều như thế này nữa.
Ngay từ đầu, Yoohyun không có quyền nhốt tôi, đúng không?
Tôi quay đầu và rút điện thoại di động ra. Tôi sẽ tự hỏi em ấy.
Khi tiếng bíp ngắn kết thúc, Yoohyun trả lời điện thoại.
“Ừm, không có việc gì nhiều đâu. Anh định ra ngoài một lúc nhưng Kim Sunghan đã chặn anh lại. Anh ta nói đó là mệnh lệnh của em? ”
【 Anh muốn đi đâu? 】
Hiệp Hội Thợ Săn…….Tôi đoán rằng tốt hơn là tôi không nên nói điều đó lúc này.
"Chỉ là về nhà thôi."
【Tại sao hyung lại về nhà?】
“Anh có cần lý do để quay lại nhà của mình không? Anh sẽ quay lại đây vào buổi tối. ”
Giọng nói qua điện thoại di động im lặng một lúc, nhưng rồi lại bắt đầu với một giọng nói trầm thấp hơn.
【 Anh nói hơi khác so với những gì Sunghan đã nói. 】
"Uh, huh?"
【 Anh ta nói rằng anh hai sẽ quay lại sau một tiếng nữa. 】
“Không, đó là bởi vì anh ta chặn anh lại. Ý của anh là, anh sẽ không đi đâu khác đâu.”
Tại sao cậu ấy lại nhạy cảm như vậy? Cảm giác không chắc chắn trong lòng tôi lại trở nên lớn hơn một chút.
【 Nếu anh không có việc gì đặc biệt để làm, hãy cứ ở yên đó đi. Chuyện nhà ở… hyung chỉ cần đến gia nhập hội là được. 】
“Gì cơ?”
【 Anh không cần phải sống riêng đâu. Bây giờ thế giới cũng không còn an toàn nữa. Tuy không có hầm ngục nào gần nhà của hyung nhưng anh sẽ không biết khi nào và ở đâu nó có thể xảy ra và liệu sẽ có chuyện gì xảy ra nếu một hầm ngục đột ngột xuất hiện? 】
Không hề gì nhé, 5 năm tới vẫn rất an toàn mà.
【 Em sẽ giúp anh chuẩn bị cho việc chuyển đi. 】
"Khoan đã nào, này!"
【 Em có việc phải đi ra ngoài, vì vậy em sẽ không thể liên lạc với anh cho đến tối. Nếu anh cần bất cứ điều gì, hãy nói với Sunghan. 】
“Không, đợi một chút! Yoohyun!”
Điện thoại đã tắt. Tôi nhìn vào điện thoại di động của mình, cảm thấy vừa bối rối vừa chết lặng.
'Đây cũng là một trong những tác dụng phụ của việc hồi quy sao?'
Tôi nghĩ rằng tính cách của em trai tôi đã thay đổi rất nhiều. Em ấy bị sao vậy?
'Danh hiệu【 Người Nuôi Dưỡng Hoàn Hảo】, tôi vẫn là không nên tiết lộ nó nhỉ.'
Hiện giờ tôi vẫn được cho là một người chưa được thức tỉnh. Nếu tôi tiết lộ rằng tôi có một kỹ năng hỗ trợ rất hữu ích, tôi chắc chắn không thể bước ra khỏi phòng dù chỉ nửa bước được..… Giờ tôi cũng còn chẳng ra ngoài được mà.
Chết tiệt, tôi phải giấu nó đi và xem xét lại mới được.
'Nếu Yoohyun tiếp tục hành xử một cách kỳ cục nữa, tôi sẽ phải tạo dựng thế lực riêng cho mình.'
Chuyện như vậy chỉ xảy ra nếu có danh hiệu【 Người Nuôi Dưỡng Hoàn Hảo 】thôi.
Trước hết, tôi phải ghé thăm những người cấp S và cấp A trong tương lai và thức tỉnh họ. Ước gì tôi trẻ hơn. Giờ tôi đang định thuyết phục trẻ nhỏ đi Thức tỉnh đó…..
'…Này không phải lừa đảo thì cũng là buôn bán trẻ em rồi.'
Ừ thì, tôi cũng đâu được ai trả tiền cho đâu, và tôi sẽ thực sự sẽ Thức tỉnh mấy đứa nhóc mà!
Tôi cần phải viết một bản hợp đồng để đảm bảo rằng những đứa trẻ được Thức tỉnh sẽ không phản bội tôi. Đứa trẻ ấy sẽ phải bảo vệ tôi với tư cách là thợ săn của tôi trong một năm mà không tiết lộ bí mật về việc Thức tỉnh của nó, vậy là đủ. Nếu có thể thì giữ bí mật ấy cho đến chết luôn nhé! Tôi muốn làm thế lắm nhưng không có bản hợp đồng nào có thể kiềm giữ cấp S trong một thời gian dài. Lâu nhất chỉ có mười năm thôi.
Nếu tôi gom hết những người cấp S và cấp A về, sử dụng kỹ năng Tăng trưởng làm mồi nhử để giữ chân họ ở lại, một hội lớn sẽ nhanh chóng được hoàn thiện thôi.
'Hoặc nếu có thể thì hợp nhất với Hội Haeyeon cũng được.'
Nếu tôi kiếm được nhiều người từ cấp A đến S, Yoohyun sẽ phải công nhận tôi. Em muốn nhốt anh lại một lần nữa á? Anh sẽ không bị bắt lại nữa đâu vì anh đã có những đứa trẻ này để bảo vệ anh rồi nha~
Được rồi, ai sẽ là người đầu tiên để nuôi dưỡng nào.
Park Yerim, một phù thủy băng sẽ trở thành một Thức tỉnh giả vào ba năm sau. Thế thì tốt. Cô ấy đã có thể nhanh chóng vươn lên cấp S sau khi thức tỉnh ở Cấp A.
'Cô ấy đang sống ở Seoul. Tôi từng xem một cuộc phỏng vấn của Park Yerim, cô ấy đã mất cha mẹ mình trong đợt sốc hầm ngục lần đầu tiên và đang sống với một người họ hàng là chủ một nhà hàng gần ga của quận Myeong. Tuổi bây giờ là...mười lăm?'
….Một cô bé học cấp hai. Nói từ khóa với nữ sinh cấp hai……………
Tôi không phải là một tên lolicon! Tôi thích phụ nữ trưởng thành cơ! Mà nói từ khóa ra mới chỉ là điểm khởi đầu cho việc Thức tỉnh thôi đấy nhá!