Phần 1
Cái đêm xảy ra ảo giác kỳ lạ đã qua, và buổi sáng hôm sau đến.
Đi học như thường lệ, Mariya Yuri đem theo bên mình một điện thoại di động vỏ nhôm.
Nó được Amakasu đưa cho cô đêm qua với mục đích liên lạc khi có trường hợp khẩn cấp. Thời điểm điện thoại bắt đầu rung trong chế độ im lặng xảy ra vào giờ nghỉ trưa.
Màn hình không tiết lộ tên người gọi.
Vì điện thoại được trao vẫn còn mới toan, Yuri chưa nhập bất kỳ thông tin vào nó. Mặc dù cô biết nó là số điện thoại của Amakasu, cô không quen cách sử dụng.
"Eh? Mình nên làm gì đây?"
Yuri do dự trong chốc lát khi màn hình hiển thị số của Amakasu.
Có lẽ là sự cố khẩn cấp nào đó. Yuri tình cờ đang ngoài trường và đang đi bộ trong sân trung tâm. Cô nhận cuộc gọi ở một nơi mà cô không thể bị nhìn thấy.
Vì là lần đầu tiên cô sử dụng điện thoại bật nắp, phải mất một chút công sức.
"Này, này... Tôi Mariya!"
Cuối cùng kết thúc cuộc vật lộn của mình với chiếc điện thoại, Yuri nghe máy một giọng hoảng loạn.
[Đây là Amakasu. Bên đó cô cảm thấy thế nào rồi? Cô có làm hộp ăn trưa cho anh ta như đề nghị ngày hôm qua không?]
"Tất, tất nhiên không! Xin đừng đùa nữa!"
[Không có đùa đâu. Yêu cầu ngày hôm nay cho Yuri-san là sử dụng mọi loại biện pháp để có thế gần gũi với anh ta. Chúng ta hãy có một cuộc họp chiến lược thực tế sau.]
"Ah? Amakasu-san!?"
Cuộc gọi kết thúc.
Người ta nên làm gì để có thể gần gũi với Kusanagi Godou hơn? Yuri cảm thấy đó là một quyết định khó khăn. Đêm qua, cô cảm thấy khá phiền muộn vỉ đã nhận nhiệm vụ khó khăn này.
" —Xin lỗi, Mariya-senpai, có phải đó là... một điện thoại di động?"
Yuri quay lại nhìn người chào cô, và thấy Kusanagi Shizuka đang đứng đó.
Em gái của người được bàn đến, ngoài ra còn là học sinh trụng học năm ba trung học là đàn em của Yuri trong câu lạc bộ trà đạo. Cơ hội gặp gỡ này làm Yuri khá bất ngờ.
"Chuyện, chuyện gì xảy ra vậy? Mọi người nói rằng senpai không có điện thoại di động cho tới bây giờ? Không phải chị nói là không quan tâm sao?"
Shizuka rất ngạc nhiên.
Trong những hoạt động câu lạc bộ, bất cứ khi nào có ai hỏi về số điện thoại di động của cô hoặc địa chỉ email, câu trả lời tiêu cực của Yuri là luôn luôn "bởi vì tôi không nghĩ rằng tôi có bất kỳ nhu cầu đặc biệt nào..."
"Một lý do cần thiết xuất hiện gần đây. Giữ liên lạc với nhau cũng tiện hơn rất nhiều..."
Cảm thấy rằng cái cớ thuận tiện khá tồi, Yuri cảm thấy chán nản khi cô trả lời.
Ở một nơi như thế này cô ấy không có một lý do chính đáng cho việc sử dụng một chiếc điện thoại đầy đủ tính năng như vậy. Trong thực tế, cô đã hoàn toàn mù công nghệ và không hiểu hệ thống quá tốt. Yuri hối tiếc câu trả lời của mình khi cô nói.
"Hả? Liên lạc với nhau? Với ai mà chị cần giữ liên lạc?"
"Xin lỗi, xin đừng hỏi gì thêm nữa vì là chuyện chị không thể trả lời chi tiết. Xin thứ lỗi."
Mặc dù cô nói chuyện với người nhỏ tuổi hơn mình, Yuri cúi đầu xuống với sự nghiệm túc đầy đủ từ đầu đến cuối.
Danh tính của cô như Hime-Miko cũng như sự tồn tại của Ủy ban Biên soạn Lịch sử là bí mật tuyệt đối. Sẽ là tốt nhất nếu cô có thể xoảy sở qua chuyện này mà không có vấn đề gì.
" Có thể nào là... người đó muốn giữ bí mật?"
"Không, không phải đâu. Tuy nhiên, điện thoại khá khó sử dụng, phải không? Nhưng mọi người dường như dùng chúng quá dễ dàng, chị thực sự không thể hiểu biết—"
Để đáp ứng câu trả lời trung thực và thẳng thắn của cô, Shizuka đột nhiên cảm thấy có lỗi và cúi đầu.
"Xin lỗi, Mariya-senpai. Để chị phải gặp rắc rối như thế này do Onii-chan của em—"
"Ể? Vấn đề này và Kusanagi-san—anh củaem—là hoàn toàn không liên quan—Nhưng lần nữa thì, sự hiểu lầm là về điều gì?"
Anh trai—Không thể hiểu tại sao Shizuka lại đang xin lỗi thay mặt cho Godou, Yuri chớp mắt.
"Tuy nhiên, có thể nào có lý do nào khác? Không phải lý do có khả năng nhất cho việc cần điện thoại di động một cách đột ngột là để được giữ liên lạc với bạn trai mọi lúc sao... Còn với Mariya-senpai, ứng cử viên có khả năng nhất là... Onii-chan ngốc của em, có đúng không?"
Yuri nghĩ rằng Shizuka là một đứa trẻ khá thông minh.
Cô là một cô gái với trí thông minh nhanh lẹ và đã thuộc hết các kiến thức của câu lạc bộ nhanh chóng.
Yuri điên cuồng cố gắng phủ nhận.
"Không, đó không phải là lý do đâu. Đây là vì công việc, chị cần điện thoại cho công việc của chị mà!"
"Nhưng công việc bán thời gian của Mariya-senpai là một miko. Em chưa bao giờ nghe nói về miko miếu cần gọi khẩn cấp bao giờ cả. Ngay cả khi chị phủ nhận việc này, em biết là chị đang nói dối, nhưng tôi hiểu! Tất cả đều là lỗi của Onii-chan ngốc của em!"
Shizuka giận dữ mắng anh trai mình dữ dằn.
Tiếng thở dài, như là Hime-Miko, đủ loại trường hợp khẩn cấp đã xảy đến kể từ khi Campione siêu nhiên xuất hiện bên cạnh cô... Yuri cảm thấy rất ảm đạm rằng cô không thể lộ ra điều đó một cách trung thực.
"Bắt đầu từ kì nghỉ mùa xuân năm ngoái, nó đã rất đáng ngờ rồi. Thường ở qua đêm bên ngoài! Và sau đó đột nhiên trở nên quá thân mất với Erica-san và Yuri-senpai từ khi nào không biết!"
"Chuyện không phải do Kusanagi-san đâu, đừng trở nên quá buồn phiền như vậy..."
"Mariya-senpai mới nói trước đó là chuyện này không liên quan gì với Onii-chan—nhưng không phải nó dính líu đến Onii-chan bây giờ sao?"
Quả thật, Shizuka rất thông minh và đưa ra được những gì bị vô tình tiết lộ.
Khuôn mặt dễ thương của cô có thể lộ tả điều khác, nhưng cô ấy rất cạnh tranh trong ý chí. Hơn nữa, cô cũng tốt hơn nhiều với lời nói, và Yuri cảm thấy một sự bất lợi tuyệt đối trong cố gắng tranh luận với đối thủ này.
"Em hiểu rồi, Onii-chan cũng dường như mang theo một điện thoại di gần đây, và đã nói chuyện với một ai đó đêm qua. Bởi vì anh ấy đã phải trốn trong phòng của mình để có thể lén lút nhận cuộc gọi, em đoán người kia là Erica-san." "Hả? Thật vậy sao?"
Yuri ngây thơ tin vào sự suy đoán của Shizuka.
Người gọi Godou thật ra là người đàn ông trẻ tuổi người Ý, hoàn toàn không liên quan đến tình yêu và dục vọng, nhưng không có cách nào mà hai người này biết điều đó.
"Rõ ràng, trường học vẫn chưa đủ, và họ vẫn phải nói chuyện quá âu yếm qua điện thoại ở nhà—nếu Mariya-senpai không có một điện thoại, sẽ rất khó khăn để ganh đua lại..."
"Eh, eh? Sự việc đã tiến triển đến giai đoạn này rồi sao—!"
Tin tức này cho Yuri một cú sốc nghiêm trọng.
Cô cảm thấy rất lo lắng với ý nghĩ rằng Erica và Godou làm việc gì đó cùng nhau ngoài trường học.
Tuy nhiên, thứ thực sự cần cảnh giác là những mối quan hệ không trong sạch giữa những người khác giới bên ngoài trường học, phải không?
Yuri cảm thấy xấu hổ với kinh nghiệm nông cạn của mình về kiểu cách của thế giới.
(Không, không phải là quá muộn để bắt đầu ngay bây giờ. Để sửa chữa sự kém cõi của chính bản thân mình... để đạt được mối quan hệ gần gũi hơn với Kusanagi-san và hơn cả những gì E-Erica-san có!)
Yuri thì thầm với chính mình, và thề thốt với chính trái tim của mình để cải thiện bản thân.
Mặc dù là theo yêu cầu của người khác, nếu cô ấy đồng ý, cô sẽ làm hết sức mình!
"Shizuka-san, chị có một yêu cầu."
"Được, được ạ."
Yuri đột nhiên ngẩng đầu lên, và nói nghiêm túc.
Cảm thấy ý chí của cô, Shizuka tức giận bắt đầu bình tĩnh lại.
"Em có thể dạy chị cách sử dụng điện thoại di động của chị được không? Mặc dù đã biết làm thế nào gọi và nhận, nhưng chị biết không có gì khác hơn thế."
"Oh, oh đó, em không phiền đâu."
Như thể bị nghiền nát trong ý chí đó, Shizuka trả lời trong trạng thái hoảng loạn.
Không biết gì về sức mạnh chí phối của mình bất cứ khi nào cô đối mặt với người khác với thái độ nghiêm nghị và nghiêm trọng của mình, Yuri cảm thấy một chút là lạ nhưng đã gật đầu.
"Thực ra anh trai của em—Kusanagi-san—có một lần nói cho chị số điện thoại của anh ấy, nhưng chị không chắc làm thế nào để sử dụng danh bạ trong điện thoại."
"Mariya-senpai, chị không phiền đưa số của chị cho Onii-chan, phải không..."
"Ngoài ra, chị có một yêu cầu nữa. Em có thể chỉ cho chị cách gần gũi hơn với một người con trai không?"
"Eh!?"
Với cú sốc của Shizuka, Yuri trở nên phấn khích hơn khi cô nói.
"Chị cần lập mối quan hệ thân thiết nhiều hơn với anh trai của em. Điều này không chỉ cho chị, mà còn cho những người khác xung quanh chị nữa, và cho tương lai của anh em. Tuy nhiên, tại sao nó lại cần thiết, thì chị không hiểu gì cả."
"Nhưng, nhưng, Mariya-senpai, em cũng không biết một chút gì hết..."
"Mặc dù chị không thể giải thích chuyện này quá rõ ràng, nhưng không còn thời gian để lãng phí. Chị thực sự cần một người có thể là một người chỉ bảo... Chị nghĩ rằng nếu đó là Shizuka-san thông minh, em chắc chắn có thể là một mẫu hình tốt cho chị. Làm ơn, hảy cho chị mượn sức mạnh của em."
Lo nghĩ thật vô nghĩa, tốt nhất là phải hành động trước—Yuri cúi sâu đầu.
"Oooh? Chị đang yêu cầu giúp đỡ của em thật sao ạ? Nhưng chắc chắn, Mariya-senpai tốt hơn nhiều so với Erica... Ah ah, nghĩ rằng chị lại bị hút hồn bởi một người như Onii-chan của em..."
Yuri giữ đầu cúi xuống chân thành như Shizuka nói huyên thiên.
Ngay sau đó, Shizuka thở dài sâu.
"... Mariya-senpai, về Onii-chan ngốc của em, chuyện có phải thật vậy không ạ?"
"Đúng vậy, đó là sự thật."
Yuri đã hiểu lầm câu hỏi 'đây có thực sự là tình yêu không' của Shizuka như là ‘chị có thực sự cần phải cải thiện quan hệ không’, nhưng cả hai đều không nhận thấy.
"Một, một câu trả lời tức khắc... Vâng, nếu đã đến nước này, tôi đoán một hoặc hai đề nghị thì được... Chị hãy chờ một phút chốc..."
Shizuka nói rất nhẹ nhàng.
Nghe câu trả lời như vậy, đôi mắt Yuri lóe sáng, và cô mỉm cười tự nhiên.
"Rất cảm kích! Điều này cảm thấy như một ánh sáng rực sáng hiện ra từ trong nơi hoàn toàn bóng tối vậy!"
"Đừng, xin đừng nở ra một nụ cười rạng rỡ như vậy mà... Nó chỉ là trợ giúp nhở thôi ạ."
"Vâng? Gì vậy? Shizuka-san?"
"Không có gì đâu ạ. Ah, phải, Mariya-senpai, chị có địa chỉ email Onii-chan của em không?"
Yuri lộ ra một biểu hiện bối rối lúc Shizuka nhắc đến thuật ngữ cô không nhận ra.
"Địa chỉ... Email? Đó là gì vậy?"
"Chị thật sự không biết nó là gì nhỉ. Vậy thì, tôi có một ý kiến hay, chỉ đi hỏi anh ấy trực tiếp trong lớp—để Onii-chan ngốc đó phải chịu hậu quả."
Shizuka cười "hoho" hiểm ác và đề nghị.
Không thể hiểu được ý định, Yuri cảm thấy khó khăn. Tuy nhiên, không dễ để tìm thấy người nào đó để đưa ra lời khuyên, do đó, Yuri quyết định đi theo cùng với nó.
Phần 2
Trong lớp học của Lớp Năm Năm Nhất, Erica và Godou đang chuẩn bị ăn trưa.
Đó là bữa ăn trưa được chuẩn bị bởi Erica—không, Arianna đóng vai trò người giúp việc. Hôm nay, Godou mang hộp cơm trưa của riêng mình.
Nếu anh không chuẩn bị, anh cảm thấy như đang gây rắc rối cho người khác.
Arianna rộng lượng sắp đặt theo gợi ý của Godou. Nhân tiện, dù sao Erica không có ý định nấu nướng, giữ lập trường trung lập và cũng không sao.
Lúc đó, những vị khách bất ngờ đến.
"Này, Onii-chan, anh có thể cho em mượn cái này không?"
Nghe giọng nói bình thường của em gái mình ở nhà, Godou quay đầu lại.
Đó là Shizuka trong bộ đồng phục trung học của mình, và phía sau là Mariya Yuri.
"Ara. Không phải là Shizuka và Yuri sao? Hiếm khi cả hai người có mặt ở đây..."
Erica nói với tất cả nụ cười.
Yuri chỉ gật đầu đáp lại, trong khi Shizuka chào cô với câu gì đó như "Chào, Erica-san."
"Shizuka, em đến một lớp học cao trung có ổn không vậy?"
"Em không chắc, nhưng không có qui định trường nào cấm việc đó phải không? Dù sao thì, Mariya-senpai bây giờ có điện thoại di động rồi."
Một nữ sinh trung học dường như thân thiết với Godou, cộng với sự xuất hiện của Yuri. Những đứa con trai của Lớp Nắm bận rộn lắng nghe với một biểu hiện "cái gì!"
—Mariya, bây giờ có điện thoại di động rồi sao?
—Đồ ngốc. Cậu không biết blog cuộc cách mạng IT(information technology, công nghệ thông tin) của cô gái thực tế cuối cùng hả?
—Chết tiệt, những sinh vật được gọi là đàn ông thực sự có khả năng thay đổi phụ nữ?
Loáng thoáng cảm nhận cơn giận dữ của họ, Godou cảm thấy một điềm xấu.
Tiện thể, Shizuka đang mỉm cười tự hào. Yuri quan sát những thay đổi xung quanh. Erica đang lặng lẽ thích thú quan sát tất cả trong khi nói "eh."
"Onii-chan, cho số điện thoại và địa chỉ email của anh cho Mariya-senpai. Chị ấy muốn nhập nó vào ngay bây giờ."
"Ah? Không phải anh đã nói cho bạn ấy số của anh rồi à?"
Yuri rụt rè cúi đầu và trả lời Godou.
"Mình xin lỗi, Kusanagi-san... Mình thực sự dở công nghệ. Vì không biết vận hành nó nên mình quyết định đến đây để trao đổi thông tin của chúng ta sau khi thảo luận với Shizuka-san."
"Thì là, nó thực sự khá đơn giản, không khó khăn gì cả."
Vậy là, cô ấy đáng ngạc nhiên không quen với những thứ này. Godou lấy ra chiếc điện thoại di động của mình.
Yuri cũng luốn cuốn lấy ra chiếc điện thoại màu bạc.
"Thế thì, chúng ta hãy làm việc này nhanh bằng hồng ngoại."
"Vâng. Vậy gọi điện có điều gì liên quan đến hồng ngoại à?"
Cô thậm chí có biết cách gửi thông tin hồng ngoại không vậy? Với đề nghị Godou, khuôn mặt do dự của Yuri đầy những câu hỏi.
...Đầu tiên, có thể tốt nhất nên dạy cho cô cách cơ bản sử dụng điện thoại.
Sau khi nghĩ lại, Godou nói số điện thoại và địa chỉ email của anh cho Yuri và chỉ cô cách gửi thư. Anh giải thích với cô ấy tất cả những gì cần làm là đăng ký tin nhắn đến và chỉ cô cách làm.
Hai người sử dụng điện thoại di động của Yuri với nhau.
Không chú ý, khoảng cách giữa họ dần dần thu hẹp.
—Hơi thở ra của họ gần như đến khuôn mặt của nhau. Mặc dù đó là một khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp, đó cũng là một khuôn mặt lo lắng như Yuri vận hành điện thoại của mình một cách vụng về.
Cuối cùng nhận thức được rằng cô là một cô gái xinh đẹp, Godou bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
Ngay tức khắc khi Godou quay mặt đi, ánh mắt của anh gặp đôi mắt tươi vui đầy ý thách thức của Shizuka.
Con nhỏ này, lần này em định làm gì đây? Thời điểm anh phát hiện ra nó, cuộc bạo loạn của đám con trai sắp bắt đầu.
"Ah ohohoh, Mariya-san, cậu có thể cho tớ biết số điện thoại của bạn không!"
Nanami đột nhiên hét lên từ chỗ ngồi của mình bên trái gần phía trước.
Những đứa con trai trong lớp đang đưa ra những nhận xét như "bí mật tỏ tình với khuôn mặt nghiêm nghị mà tớ thực sự thấy miko moe', hoặc ' Mariya hình như làm một miko, hãy chôn vùi Kusanagi trong bóng tối cho sự an toàn của tất cả miko trong lúc tắm.' Không thể giả vờ không có nghe những lời chế nhạo như vậy.
"Tớ đây cũng vậy! Tớ cũng muốn số điện thoại của Mariya-san!"
"Chúng tớ sẽ không bao giờ cho phép cậu giữ hết thông tin quan trọng cho riêng mình cậu đâu."
"Đây là vì tình yêu của tất cả những đứa con trai trong lớp! Cơ hội là đây."
"Đi chết đi, Kusanagi. Chúng ta là giai cấp vô sản tội nghiệp, và chúng ta thề sẽ đối đến cùng hoàn toàn giai cấp tư sản có được vinh hoa phú quý bằng thủ đoạn bất chính."
Khi tiếng gầm rú của Nanami vang ra khắp lớp học, căn phòng đầy với tiếng la hét của những đứa con trai.
Yuri cảm thấy ngạc nhiên bởi chất hùng hồn trong sự tuyệt vọng của họ, và quan sát xung quanh với một cái nhìn tiếp lại gần cảm giác sợ hãi tột cùng.
"Ah ah, chuyện này nhìn tốt rồi, Onii-chan. Thật khó khăn khi là một thằng con trai nổi tiếng."
Người em đã đến với Yuri, tâm điểm chú ý, nói một cách khá không thân thiện cho lắm.
"Shi ... Shizuka, em đang cố gắng để nói ra điều gì vậy..."
"Hừm gì. Thật là một nhân vật quan trọng vĩ đại quá được hoan nghênh bởi các cô gái, nhưng anh lâu lâu cần phải dùng thuốc trị cho anh một lần."
Hỡi em gái thân mếm, xin đừng tạo ra tình thế cho anh với những động cơ như thế.
Godou cầu nguyện lên bầu trời để đáp lại những lời tàn nhẫn của Shizuka.
"—Xin lỗi mọi người."
Đó là Yuri nói.
Cô dường như đã hồi phục từ cú sốc, và nói với giọng quyết tâm.
"Tôi không có ý định trao đổi số điện thoại với bất cứ ai khác ngoài Kusanagi-san. Không một ai cả. Vì vậy làm ơn hãy bình tĩnh và không làm cảnh tượng như vậy. Cảm ơn các bạn."
Mặc dù lời nói của cô nghiêm túc và lịch sự, nhưng có một lực không thể chống cự lại nhất định trong nó.
Đám con trai yên lặng ngay lập tức và lớp học trở nên yên ắng một lần nữa. Tuy nhiên, toàn bộ con trai của lớp giận dữ nhìn Godou với đôi mắt ý giết chóc.
—Lại là hắn với tất cả những chuyện may mắn.
—Đây thực sự là một thử thách khác, hãy đi lên sân thượng.
—Bị bắn sau lưng trên chiến trường, tiếng thở dài.
Bị cuốn vào dòng xoáy tĩnh lặng, Godou bắt đầu đỗ mồ hôi lạnh từ cảm giác nguy hiểm. Shizuka thêm dầu vào lửa bằng câu nhận xét như "Wow, thật là một tuyên bố táo bạo trước mặt rất nhiều người, đây thực sự phải là thật..."
Ngoài ra, Erica đang quan sát tất cả mọi thứ từ một phía đang tự cười với bản thân.
"Này Yuri, mặc dù đúng là Godou của tớ khá là cuốn hút, nhưng những đứa con trai khác thực sự đáng thương. Họ đã quan sát Godou và cuộc sống tình yêu của tớ mỗi ngày, và do đó tích tụ rất nhiều căng thẳng."
Những ánh mắt của lớp ngay lập tức tập trung vào cô gái tóc vàng người Ý.
Duy trì một điệu bộ tao nhã, Erica đã bắt đầu lên giọng cô như thể cô là vai nữ chính trong một buổi biểu diễn.
"Vì hôm nay không có mưa, thì chúng ta hãy ăn trưa trên mái. Có được không, Godou? Chúng tôi hoan nghênh Yuri và Shizuka cùng tham gia. Không phải đối với ăn uống, càng đông càng vui, phải không?"
Erica hối thúc Godou và gọi hai người khách, sau đó dẫn đầu đi ra lớp học.
Hoàn toàn tự tin rằng mệnh lệnh của cô sẽ được nghe theo, cô ra khỏi lớp mà không quay đầu lại.
Quả nhiên, kinh nghiệm của Erica trong những việc như thế này không phải là chuyện đùa. Cho dù là người nói hay người nghe, cô luôn có cái nhìn sâu rộng thấu mọi vật. Godou lấy túi ăn trưa của mình ra khỏi cặp.
Ra hiệu bằng động tác cho em gái và Yuri đi theo anh, Godou chạy theo sau Erica.
"Có cảm giác như mọi thứ đã trở nên thú vị hơn, Godou?"
Tâm trạng của Erica cực tốt khi cô nói sau thời điểm Godou bắt kịp cô.
"... Cô chỉ có biết vui vẻ mà không quan tâm đến những người khác. Có thể chỉ cô là người nghĩ rằng chuyện này buồn cười. Trong khi đó tôi đang bị đè nặng bởi những rắc rối kỳ lạ này... Shizuka cũng đã bắt đầu nhận thấy cái gì đó không bình thường rồi." "Đừng lo lắng, không cần biết con bé đó nghĩ gì, bé đó sẽ sớm hiểu sự khác biệt về sức mạnh thôi."
"Sự khác biệt về sức mạnh? Là gì vậy?"
Erica nở một nụ cười quyến rũ trước câu hỏi của Godou.
"Dù cô em dâu hay cô vợ thứ hai có gây ra rắc rối gì đi nữa, người có sức mạnh to lớn nhất vẫn là em— người vợ đầu của Godou Erica Blandelli. Dù sao thì, đừng để bản thân buồn phiền bời những vấn đề không quan trọng như vậy, họ tìm kiếm giúp đỡ đối với em cũng chả sao!"
"Đừng nói những điều như cô em dâu, cô học loại từ Nhật đó ở đâu vậy chứ!"
Bữa nay, thứ Godou mang là một bữa ăn trưa bình thường với cơm nắm và đủ loại dưa chua.
Cá hồi và trứng cá trong cơm có lẽ cũng được.
... Ban đầu, tình cảnh của Erica là cô sẽ nhận xét với biểu hiện nham hiểm ăn mận khô và thứ tương tự là một thách thức đối với tất cả mọi người ngoại trừ người Nhật Bản. Tuy nhiên, từ lúc nào đó không biết, cô bắt đầu mô tả mận Kishu vô cùng chua như "một thứ trái cây với hương vị tuyệt vời", và thậm chí ăn nó cùng với hạt bẳng cách cắn nát với hàm răng của mình.
Một cô gái với cơ thể phát triển đầy đặn, hóa ra là một người sẽ ăn bất cứ thứ gì.
Đây có lẽ là thành công của chương trình giáo dục cao cấp của các hiệp sĩ tích lũy năng lượng cơ thể tốt hơn bằng cách tránh ăn uống kén chọn.
Bây giờ cô đang ngốn cơm nắm Godou làm.
"Lần cuối khi em ăn món sushi ở nhà Godou, em tự hỏi nếu nó là món tự mình có thể tự làm? Không phải nó chỉ là cơm với cá trộn bên trong, rất đơn giản, phải không?"
"Nếu đó là những gì cô nghĩ, hãy tự thử một vài lần đi."
Godou chưa bao giờ thấy Erica nấu món gì khác ngoài mì ăn liền, có lẽ vì mối quan tâm chính của cô với thực phẩm là giai đoạn "ăn".
"Những rắc rối đó, thật phiền phức."
Tới việc thay đổi chủ đề của Erica, Godou gật đầu trước câu trả lời hiển nhiên.
Bầu trời có mây, và có một vài nhóm khác ăn trưa trên mái nhà ngoài họ.
Bên cạnh Godou là Yuri ăn bữa ăn trưa của mình mang từ lớp, trong khi Shizuka có bánh sandwich mà cô đã mua.
"Vậy đó là những gì Onii-chan đã làm trong nhà bếp sáng sớm nay ... Thật là! Anh chắc đã phải bỏ ra rất nhiều công sức!"
Shizuka phàn nàn như ăn sandwich, trong khi Yuri từ từ di chuyển đôi đũa vào hộp cơm kích thước mini của mình.
Trong nó là một nắm cơm nhỏ, cá ngân chiên với nước tương, cũng như trứng chiên và các món phụ như rau bina.
Một vài chút cà chua đã làm nỗi bật màu sắc tổng thể, và trông rất ngon.
"... Lượng thức ăn có vẻ ít hơn rất nhiều so với Godou làm bữa trưa."
"Erica, không nên nói bất lịch sự và nhìn chằm chằm vào bữa trưa của người khác với sự quá thích thú như vậy. Thật xin lỗi Mariya, xin đừng bận tâm và cứ tiếp tục ăn."
"Nếu, nếu bạn muốn thử, cứ tự nhiên chọn những gì bạn muốn."
Mặc dù giọng của cô có vẻ hơi bị ép buộc, Yuri nói với một nụ cười.
Có lẽ cô muốn cải thiện mối quan hệ chua chát ban đầu cô có với Erica.
Trong lúc Godou đang suy tư, cô gái tóc vàng bên cạnh anh đưa tay ra không do dự.
Trực tiếp lấy một miếng trứng chiên và đưa nó vào trong miệng của mình, cách cư xử của Erica thô lỗ nhưng những động táctay của cô lại rất lịch thiệp.
"Hmm, hương vị không tệ. Nếu cậu làm một chút xốp hơn và dính hơn thì sẽ là kiểu yêu thích của tớ. Nếu Arianna làm, thì nó đã hoàn hảo, nhưng điều đó là một yêu cầu quá nhiều."
"Cô còn không biết nấu ăn nhưng cô chắc biết cách nói chuyện quá nge."
Như anh nhận xét về Erica, Godou cũng đưa tay ra thử vài miếng trứng chiên.
Trứng chiên với nước sốt rất ngon, và nước sốt cá ngừ vằn làm vị giác có cảm giác rất vừa ý.
"À, thật tuyệt. Có phải mẹ của Mariya-senpai làm không? Không giống như mẹ của em, kĩ thuật nấu ăn này thật phi thường."
Thích thú của cô nỗi dậy, thậm chí Shizuka cũng lấy một phần trứng chiên thử qua, nhưng câu trả lời cho câu hỏi làm tất cả mọi người bị sốc.
"À, không phải. Mẹ chị đã không làm. Mà chị tự làm. Thật tuyệt khi nó hợp khẩu vị của mọi người."
"Tài nấu nướng của Mariya khá là tốt... Cậu tự làm bữa trưa mỗi buổi sáng à?"
"Hầu như là vậy, tuy nhiên vì mình sử dụng những món để lại món mẹ nấu tối hôm trước, nó không thực sự được tính như công của riêng mình.”
"Ừ, những điều đó vẫn khá tuyệt vời. So với ngôi nhà của tớ... rất khác biệt."
Godou nói vô cùng ấn tượng.
Và sau đó anh liếc nhìn em gái bên cạnh anh.
"Gì nữa đây, Onii-chan, bản mặt của anh đang nói cái gì đó."
"Hãy để em nói rõ, Godou, những món ăn Arianna làm là thứ đặc biệt chuẩn bị cho em chủ nhân. Đừng quên điều đó."
Shizuka cảm thấy phẫn nộ về sự thiếu tài năng nấu nướng của mình, trong khi Erica chỉ đơn giản ích kỷ ném ra lời bình luận ngoan cố của riêng mình.
So với hai người này, Mariya dường như cao quý hơn nhiều dù bạn có nhìn qua góc đồ nào.
Nhân tiện, nó hoàn toàn khác nhau với Godou cố gắng rất nhiều để nặn cơm với lực vừa phải.
"Một khi bạn đã quen , nó không cảm thấy quá tuyệt vời phải không? Nếu bạn muốn, mình có thể chia sẻ một vài lời khuyên về cách chuẩn bị thức ăn nhanh chóng."
"Điều đó nghe có vẻ khá thú vị. Cảm ơn. Nếu có thể, hai người đó nên— "
Godou quay đầu lại nhìn thấy Shizuka trừng mắt giận dữ với anh trai vô, trong khi Erica cố tình quay đi và chăm chú nhìn những con chim đang bay trên bầu trời.
Yuri và Godou không thể không nhìn nhau và mỉm cười.
Phần 3
[Hoho, ăn trưa cùng nhau vào buổi trưa, làm rất tốt! Mặc dù đây chỉ là một bước nhỏ, nhưng nó sẽ quan trọng rất nhiều trong tương lai. Hãy tiếp tục làm hết sức mình như thế này.]
" Vâng, vâng ... "
Yuri nói chuyện với Amakasu trên điện thoại của mình trong phòng của cô ở miếu Nanao.
Sau khi trở về từ trường , đã gần hoàng hôn. Yuri gọi Amakasu để báo cáo kết quả trong ngày và để bàn bạc về một số vấn đề.
[Sau cùng , cô đã chọn cách nấu ăn cho anh ta, và tiến triển đến sự kiện ăn trưa với nhau trong khi tim đập nhanh. Có vẻ như cô phải tiếp tục chăm chỉ cho việc này... Ah , cô có nhìn vào tài liệu trước không?]
"Rồi, rồi, tôi có xem qua."
Quay lại tại miếu Nanao sau giờ học, Amakasu đã đưa một phong bì cho Yuri mà dường như chứa những báo cáo.
Trong đó là một chồng dày tài liệu với một tiêu đề báo cáo nghi ngờ ‘Những Khó khăn Trong Việc Tiếp cận Phái nam Của Những Phái nữ Không Cởi mở: Phân tích và Giải pháp’.
[Đó chỉ là một số tài liệu tóm tắt được chuẩn bị vội vàng đêm qua. Chúng thế nào? Có giá trị kham khảo gì không?]
"Có, có phải chúng do Amakasu -san viết không? Tôi nghiêm túc đọc tất cả dòng và các cuộc đối thoại được viết trong đó, nhưng phương pháp thể hiện tình cảm kiểu đó! Làm sao người ta có thể thốt ra những lời đáng xấu hổ như vậy được!"
Nhớ lại nội dung bản báo cáo đặc biệt của Amakasu , khuôn mặt của Yuri trở nên đỏ ửng.
—Đây, hộp ăn trưa đây. Đêm qua mình vô tình làm quá nhiều, vứt nó đi sẽ thật lãng phí.
—Đừng hiểu lầm! Mình chắc chắn không thích cậu, không có gì liên quan đến chuyện đó hết!
—Đồ anh trai ngốc, anh chả hiểu tình cảm của em... !
Và vv...
[Hahaha , điều đó rất quan trọng . Từ xa xưa, người Nhật Bản chúng ta đã rất tinh tế trong cách chúng ta yêu. Nó tạo cảm giác giống như trường hợp của Quý cô Aoi trong ‘Truyện Ngắn của Genji’?]
"Hả? Nó tạo cảm giác như thế à?"
[Không không . Mà Genji một tính không thể giải thích như chứng Oedipus Complex hoặc Lolita Complex chuyện chả tốt lành gì. Một nam nhân bình thường chắc chắn sẽ chắc chắn ngã tình với người bạn thời thơ ấu tsundere hơi lớn tuổi hơn là cô chủ trẻ của một gia đình thượng lưu và đã đính hôn với anh ta. Không thể bàn cãi là, Sakurano Youko là một sự tồn tại đáng yêu, nhưng xu hướng hiện nay ham muốn những phụ nữ lớn tuổi!]
"Tôi không hiểu anh nói gì hết, anh có thể làm ơn vui lòng dịch được không!"
Cuộc trò chuyện ngu ngốc náỳ chả có nghĩa lý. Yuri quyết định chuyển chủ đề.
"Vậy,Amakasu -san, về grimoire hôm qua—"
[Ah ah, về chuyện đó. Có lo lắng gì à?]
"Vâng, nếu có thể , anh có thể cho tôi xem qua cuốn sách đó được không lần thứ hai được không?"
" ... Điều đó tôi không phiền, nhưng, có phải nó liên quan đến việc cô ngất xỉu hôm qua?"
" Đúng thế. Tuy nhiên, tôi không thể giải thích rõ ràng vào lúc này, nhưng tôi dường như đã chứng kiến một ảo giác kỳ lạ lúc đó. Chỉ để cẩn trọng, tôi muốn khẳng định bằng việc xem qua một lần nữa—"
Mọi thứ trở nên nghiêm trọng nếu cái tên Sasha Dejansstahl Voban đã được nhắc đến.
Do những lo ngại này, Yuri chỉ diễn tả việc một cách mơ hồ.
[À , tôi không thực sự muốn bị giảng đạo bởi các trưởng lão miếu vì cùng một chuyện hai ngày liên tiếp... Thôi vậy, được rồi, dù gì đầu tiên chúng tôi cũng là người làm Yuri -san liên lụy. Vì cô đã đồng ý trợ giúp chúng tôi, tôi không có lý do gì để từ chối.]
Sự cảm thông bất ngờ, Amakasu nói thêm một câu.
[Đáng tiếc, lúc sau tôi sẽ bận vì vậy sẽ sắp xếp người khác chở cô đến đó và trở về thay tôi, xin vui lòng chờ ở miếu một chút.]
—Ba mươi phút sau.
Yuri bước xuống những bậc đá của miếu Nanao và đi về phía lối vào miếu thờ.
Mặc trang phục miko , Yuri bước lên chiếc sedan sản xuất tại địa phương cung cấp bởi Ủy ban Biên soạn Lịch sử đang chờ cô. Vì cô có ý định quay trở lại ngay lập tức sau khi sử dụng tâm nhãn, cô không cần phải thay quần áo.
Sau khi bị rung lắc ở ghế sau bốn mươi phút , cuối cùng cô cũng đến thư viện ở Aobadai.
Sau khi một số lời lịch sự với thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử lái cô đến đây, Yuri xuống xe và đi đến lối vào.
—Tại sao?
Tòa nhà cảm thấy thậm chí yên ắng hơn so với ngày hôm qua.
Chính xác bởi vì nó là một thư viện, có quanh cảnh xung quanh yên bình là điều tự nhiên. Có phải cô bị rối loạn thần kinh chức năng một chút không? Với chút cảm giác lo lắng, Yuri bước vào thư viện.
Tại hội trường tiếp nhận.
Hôm qua , có nhiều thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử ngồi buồn tẻ. Điều này là để ngăn chặn người trái phép xâm nhập vào, bằng vũ lực nếu cần thiết.
Tuy nhiên , tất cả những người đó đã vắng mặt. Họ có đi nghỉ hết không?
Yuri cảm thấy một linh cảm và bồn chồn khi cô tiếp tục bước đi.
Hành lang rộng, phòng đọc sách ở tầng một , cầu thang. Không thấy bóng của một linh hồn nào.
Nghĩ đến thì, không phải nên có một người hướng dẫn thay cho Amakasu sao? Hơn nữa, không có ai đến đón Yuri.
Như thể cố gắng xua tan những nỗi lo âu và cô đơn, Yuri nhanh bước. Cô cố gắng tìm một người khác trong số những cái kệ và trong các góc của phòng đọc sách chứa hàng chục ngàn cuốn sách.
Tuy nhiên , không một ai. Hôm qua có một vài nhân viên thư viện, và Amakasu cũng có mặt. Tuy nhiên , hôm nay không có người nào cả—
Vội vã lên tầng hai, Yuri cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy một dáng người.
"Xin lỗi, hôm này xảy ra chuyện gì vậy ạ? Tôi cảm thấy ngạc nhiên khi không có người khác ở đây... "
Khi cô nói lời chào, Yuri bắt đầu hạ thấp giọng mình.
Yuri phát hiện ra rằng người đó có màu trắng , trắng thuần khiết như tuyết, khuôn mặt, tay chân, cơ thể, tất cả mọi thứ đều màu trắng.
Muối.
—Thần thoại kể về một thành phố kích động cơn thịnh nộ của Thân thánh và tất cả người dân bị thành những cột muối.
Người Yuri phát hiện giống hệt vậy. Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bây giờ không gì hơn ngoài một cục muối rắn.
Với nỗi khiếp sợ dữ dội, Yuri bắt đầu chạy.
Không biết cô đang ở đâu trong thư viện, Yuri chạy hết sức mình.
—Và sau đó, cô cuối cùng đã phát hiện ra.
Những cột muối đứng trong phòng đọc rộng. Không, có từ mười đến hai mươi thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử đã biến thành muối.
Đằng sau họ có một người đàn ông cao tuổi.
Tất nhiên.
Yuri biết. Sức mạnh biến người sống thành muối dạng rắn, đôi mắt ác quỷ màu lục bảo hóa sự sống thành vật chất vô cơ. Chỉ có một người trong cái thế giới này sở hữu một quyền năng như vậy.
"Cuối cùng cũng tìm thấy cô, miko. Nó phải là cô, người có ảo giác về sói mãnh liệt nhất trong khu vực này thông qua cuốn sách ‘Sói’ từ nguồn gốc vô định. Chuyện đó sẽ không thể thực hiện được mà không có tài năng tuyệt vời như vậy."
Rằng ngoại hình khôn ngoan có lẽ không bao giờ quên. Tuy nhiên, đây không phải là bản chất thật của ông.
Dữ tợn và ghê tởm, với bản chất tàn bạo và hoang dã. Vị trí lãnh đạo cho ông một lớp ngụy trang rất hiệu quả che đậy những điểm trên.
"Thật hoài niệm, khuôn mặt đó, ta dường như nhớ đã nhìn thấy trước đây—cô gái này, tên là gì, Kranjcar?"
Người ông già hỏi không phải là Yuri.
Đó là người chờ đợi lặng lẽ bên cạnh ông, một cô gái với dáng người thanh mảnh. Mái tóc màu bạc của cô buộc thành đuôi ngựa, một biểu hiện căng thẳng trên khuôn mặt cô, và một loại người đẹp Đông Âu cứng rắn.
"Cô ấy nên được gọi là Mariya Yuri, thưa Marquis. Tuy nhiên, vì có được một cô gái, không phải những gì ngài làm ở đây đã đi hơi quá xa sao?"
" Hohoho , lam hiệp sĩ Milan hóa ra là người cứng đầu đáng kinh ngạc."
Lam hiệp sĩ—là một mô tả khá thích hợp cho hình dáng cô.
Áo sơ mi dài tay màu đen và chiếc váy ngắn với diềm xếp. Quần chật ống đên , một chiếc áo choàng màu xanh, và một chiếc áo khoác với sọc dọc xanh đên—lời mô tả phản ánh đầy đủ những yếu tố này.
Không cảm thấy tương tự như chiếc áo khoác màu đỏ đen mà Erica mặc à?
"Heh, thiệt tình—ta yêu cuộc xung đột. Săn bắn hay, trò chơi không quá tệ, và ta cũng bạo lực bừa bãi. Đó là tại sao, tôi chỉ muốn làm những gì ta muốn lúc này, cô có hiểu không?"
Ông già vui vẻ nói chuyện với cô gái lộ ra một biểu mặt có chút không hài lòng.
"Hoho, nhân tiện, ta không thích chó. Nhìn con chó vâng lời chỉ biết cố gắng van xin sự chở che khiến ta muốn nôn. Tuy nhiên ta yêu con sói, tôi thích cách chùng nhe răng nanh khi cố gắng chống trả. Nếu không có một mức độ khao khát nhất định, sẽ là vô nghĩa để giữ bên cạnh ta. Nói cách khác, cô là một trong những con sói yêu thích của ta, Kranjcar."
"Đó là vinh dự của tôi, Marquis."
Ông mỉm cười trước giọng điệu cứng nhắc và kiểu cách, sau đó xoay người đối mặt với Yuri.
"Miko, từ bây giờ cô sẽ thuộc về ta, và trở thành một phần tài sản của ta. Hiểu chưa?"
Vị vương sở hữu con mắt ác quỷ và sức mạnh quyết định mạng sống và cái chết của con người. Người đàn ông kêu ra những con sói ra ác ma và cai trị những cơn bão dữ. Sasha Dejanstahl Voban.
Gặp Quỷ Vương lớn tuổi nhất một lần nữa sau bốn năm, Yuri run lên vì nỗi sợ hãi lan khắp cơ thể mình.
Phần 4
Tại Aoyama ở quận Minato của Tokyo.
Một cửa hàng tạp hóa tên Kogetsudou nằm trong một con phố hẹp cắt ngang với đường phố chính ở Aoyama.
Trong cửa hàng này bán đủ thứ từ Đài Loan,Hồng Kông, Trung Quốc đại lục, Đông Nam Á và Ấn Độ. Ngay cả những thứ từ biên giới phía Bắc và phía Nam châu Âu. Người chủ có thói quen mua tất cả các loại hàng hóa từ khắp nơi và điều này dẫn đến việc chúng được chất đống cao trong cửa hàng.
"Vậy là, cuốn sách này thực sự đến từ nơi đó à, vậy tại sao cô đem một thứ nguy hiểm ra bán?"
Amakasu Touma nói khi anh nhìn chằm chằm vào một kệ gần máy tính tiền.
Tiện thể, vì một số lý do gì đó được nhồi nhét đủ loại sách như truyện tranh và thứ tương tự.
"Chúng hả? Chúng là những nguồn quý hiếm được lưu truyền bởi pháp sư nào đó ai mà biết ở đâu, không phải bỏ chúng đi sẽ là điều hổ thẹn sao?...Việc buốn bán ở phiên đấu giá chuẩn bị hoàn tất. Nó cũng sẽ ra đi với một giá hời, nếu không vì sự can thiệp không vô ích của các người."
Người trả lời là chủ cửa hàng nữ trong một bộ kimono.
Tuổi khoảng hai mươi hay cỡ vậy, và mặc lụa Meisen vời một đường cắt đơn giản. Người tính tiền đang đọc truyện tranh Trung xuất bản tại Hồng Kông trong khi tiếp khách hàng.
Amakasu không biết tên ban đầu của cửa hàng này và không quan tâm tìm hiểu.
Cô là thương gia đáng ngờ lấy nhãn hiểu “Kogetsudou” làm bí danh. Một pháp sư rất thap nghề và cũng bí ẩn. Biết những chi tiết này là đủ.
"Dù sao, Amakasu -san, quá trình thẩm định sao rồi? Chúng tôi vắt hết mọi con đường để xác định nguồn gốc của nó, và chúng tôi rất quan tâm hậu quả nguy hiểm nào trở lại với các kết quả."
"Vì là phân loại thông tin, xin lỗi tôi không thể nói gì."
" Sau đó thì, tin đồn là sự thật? Không phải có một cô gái tầm nhìn cực kỳ tinh trong số các Hime-Miko hiện giờ sao? Nếu chúng ta đã có một người có tài năng như thế, thì chúng ta sẽ không có quá nhiều khó khăn tìm kho báu.”
" Vâng, tôi nên nói gì đây, so với chuyện đó, giao dịch grimoire với ai vậy?" Amakasu cố gắng né câu hỏi của Kogetsudou.
Người phụ nữ còn rất trẻ nhưng hoàn toàn tự mãn và người đàn ông trẻ tuổi vô tư trao đổi thông tin—hai người này là đại diện của các phe phái của mình.
Các thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử là tổ chức 'chính thức' hỗ trợ các thuật sư.
Còn những phú thủy 'thường dân'—họ là những hậu duệ của Onmyouji và các chuyên gia nguyền rủa phổ biến trước Cuộc Cách Mạng Duy Tân, và nhiều người trong số họ bí mật sống quanh Aoyama.
Kogetsudou tính như một nhân vật trung tâm trong phe đó.
Có lẽ sở hữu cuốn sách hiếm thậm chí nguy hiểm hơn so với grimoire của sói, lần viếng thăm cửa hàng của Amakasu cũng bao gồm một gợi ý cảnh báo cô phải thận trọng.
"Việc đó, Amakasu-san, xin chờ ít phút. Tôi vẫn còn chuyện khác muốn hỏi, được không? Nếu nói với tôi , anh có thể có thứ mà đang đọc miễn phí."
" ... Nếu nó chỉ là phần thưởng cho một số tin đồn, sau đó thì nó không thực sự quá quan trọng. Để tôi kiểm tra nội dung trước đã. "
Amakasu trả lời khi anh tiếp tục đọc cuốn manga đánh nhau về người anh hùng giáp thép và thiên tài phản diện đeo mặt nạ sắt du hành thời gian vào thế kỷ thứ sáu ở Anh.
"Cứ tự nhiên—EricaBlandelli , nhân vật quan trọng ấy làm gì khi xuất hiện tại Nhật Bản ?"
"Cô ấy chỉ đến du học, vậy thôi."
"Có một sự cố mất điện khổng lồ vào ngày cô gái đó đến. Các thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử tất cả đều bận bịu với việc kiểm soát nguồn tin tức và thậm chí can thiệp vào những điều được viết trên internet."
"Trùng hợp ngẫu nhiên, nó chỉ xảy ra một cách tình cờ."
"Sự tàn phá lên các tòa nhà và đường cao tốc Shuto không phải chuyện đùa. Anh có biết bao nhiêu hàng chục tỷ thiệt hại xảy ra đêm đó không?... Và cuối cùng, Campione thứ bảy thành ra là người Nhật, không phải trò đùa đó đã đi quá xa sao?"
"...Thì là, tất cả những tin đồn , cô không thể tin mọi chuyện mình nghe được."
Thừa nhận đó là sự thật với chính mình, Amakasu đặt cuốn tạp chí truyện tranh vào trong túi xách của mình.
Hình như không cần phải giấu cô sự thật Kusanagi Godou là hàng thật. Hơn nữa , là vô nghĩa khi cố gắng che đậy sự thật với những người trong diện biết. Hơn nữa, nếu nguồn của các tin đồn này trở thành mở rộng, có thể hữu dụng.
"Rồi Liliana Kranjcar thì sao—Tiên Kiếm đến Nhật Bản, có liên quan đến sự việc đó không? Liệu nó có tiến triển thành một sự kiện lớn khác không?"
"Liliana Kranjcar? Từ Thánh Giá Đồng Đen?"
Nghe cái tên anh biết nhưng không mong đợi, biểu hiện của Amakasu cương cứng lại.
Hai hiệp hội phép thuật cai trị toàn cảnh pháp sư ở Milan.
Thánh Giá Đồng Thiếc Đen—tổ chức của những con quỷ đỏ, và Thánh Giá Đồng Đen—tổ chức của những tên man rợ (berserkers) xanh.
Tổ chức trước đã được đại diện bởi thiên tài trẻ tuổi Erica Blandelli - người phụ nữ trẻ quyến rũ dính líu sâu sắc với Kusanagi Godou. Trong số những người cùng độ tuổi, người ta nói rằng chỉ có một người có thể ganh đua với cô gái này như địch thủ. Tên cô ấy là—
" Nguồn cung cấp của chúng tôi thu được tin tức mới nhất hôm qua, Liliana và một người đàn ông già ảm đạm đến Sân bay Tokyo Narita , anh biết chưa?"
Chủ Kogetsudou mỉm cười như một con mèo con.
Vào lúc đó, điện thoại Amakasu bắt đầu rung lên trong túi.
" Cảm ơn vì thông tin giá trị của cô. Dù sao, có chuyện xảy ra."
Nói vời một vài lời đừa cợt với người chủ, Amakasu rời cửa hàng và ngay lập tức nghe điện thoại.
"...Vâng? Dejanstahl Voban?"
Tên này làm cho Amakasu chết lặng vì cú sốc, thậm chí nhiều hơn khi nghe tên phù thủy trước đó.
Mariya Yuri đã bị bắt cóc bởi Campione Đông Âu.
Trong phút chóc, Amakasu cảm thấy tâm trí mình đóng băng khi nhận được tin từ thành viên của Ủy ban. Làm thế nào tình cảnh như thế này được giải quyết?
Amakasu không thể không nhìn lên bầu trời và cảm thấy bắt buộc phải cầu ông Trời.