Buff Tự Động Của Tôi Giúp Đồng Đội Mạnh Nhất

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 4

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2727

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 423

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 4

chương 1 Khởi đầu mới - 19. Không phiền nếu tôi đi cùng anh chứ?

**19. Không phiền nếu tôi đi cùng anh chứ?**

"Ngon quá! Đồ ăn ở thành phố của con người ngon thế này sao!?"

Khi tôi trở về quán trọ vào buổi sáng, Ethica đang ăn sáng tại phòng ăn của sảnh.

Dù có chút lo lắng, nhưng nhân viên quán trọ đã biết tình hình, nên không có vấn đề gì.

"À, chào buổi sáng Slad! Anh đã đi đâu vậy?"

Có vẻ như cô ấy nghĩ tôi đã dậy sớm và đi ra ngoài trước.

"Chào buổi sáng Ethica. Tôi chỉ đi dạo buổi sáng một chút thôi."

"Vậy à. Này này, bỏ chuyện đó qua một bên đi, đồ ăn ngon lắm luôn! Hơn nữa, họ còn chuẩn bị thực đơn chủ yếu từ rau cho elf nữa. Thành phố của con người thật tuyệt vời. Có đủ mọi thứ!"

"Vậy sao. Thật tốt quá."

Ethica trông quá hạnh phúc, làm tôi cũng thấy vui lây.

Nhưng nếu cô ấy nghĩ đây là điều bình thường thì không ổn lắm. Tôi cần phải giải thích rõ.

"Nhưng, quán trọ này là một nơi rất tốt, nếu thật sự trả tiền thì sẽ rất đắt đỏ đấy. Ở đây miễn phí không phải là chuyện đương nhiên đâu."

"Hử? Nhưng nếu có anh thì sẽ được miễn phí, đúng không? Vậy thì đâu có vấn đề gì đâu!"

"Nhưng, biết đấy, tôi chỉ là một nhà thám hiểm tạm thời thôi, cho đến khi tôi trở về nhà."

"Ơ, thật sao?"

Ồ, tôi chưa nói với cô ấy điều này nhỉ.

"Thực ra thì tôi gặp phải vài vấn đề nên gần như không còn đồng nào. Để kiếm tiền đi đường, tôi mới quay lại làm nhà thám hiểm. Nên khi về đến nhà, tôi sẽ lại giải nghệ."

"Vậy à…"

Khi tôi đang trò chuyện với Ethica, bỗng nhiên có người mang bữa sáng của tôi đến dù tôi không gọi. 

Bữa của tôi là phần dành cho người nên có khá nhiều thịt.

Sau khi ngồi xuống, tôi chắp tay cảm tạ rồi nói "Mời mọi người."

Món chính là thịt vịt sốt chăng?

Chà, mùi từ nước sốt này thật thơm… không biết họ dùng nguyên liệu gì nhỉ?

Ừm, ngon quá! Thịt mềm và tan chảy trong miệng.

Món này làm tôi ghiền mất…

"Này, Slad."

Khi tôi ngẩng lên, Ethica đang nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

Cô ấy ăn không nhiều. Có vẻ cô ấy đang suy nghĩ điều gì đó.

"Chuyến hành trình của anh, tôi đi cùng có được không?"

"Hả? Ừ, nếu Ethica muốn thì được thôi."

"Vậy thì, không có vấn đề gì rồi!"

Ethica lại nở một nụ cười tươi rồi tiếp tục ăn.

Cô ấy thực sự ăn một cách rất vui vẻ.

"Thực ra, ban đầu tôi định gia nhập nhóm của một nhà thám hiểm cùng hướng khi rời thành phố…"

"Không cần thiết đâu! Tôi sẽ đi cùng anh mà!"

Vậy à.

Nếu cô ấy đã muốn đi cùng, có lẽ tôi nên mua thêm một ít lương khô ngon lành.

…Khoan đã.

Từ "kết hôn" mà Mitie-san nhắc đến lại hiện lên trong đầu tôi.

Chẳng lẽ Ethica định đi theo tôi trong chuyến hành trình này rồi khi đến nhà, cô ấy sẽ nói muốn sống cùng tôi?

Không thể nào, chắc chắn là không… đúng không?

"Hử? Slad, có gì trên mặt tôi à?"

"Không, không có gì đâu."

Dù sao thì tôi cũng không thể hỏi cô ấy được.

Nếu tôi đang suy nghĩ quá nhiều thì thật xấu hổ.

Dù sao thì mới gặp nhau có một ngày, chắc chắn là Mitie-san đã suy nghĩ quá nhiều rồi.