Buff Tự Động Của Tôi Giúp Đồng Đội Mạnh Nhất

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

25 107

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

3 15

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

65 396

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

5 22

chương 1 Khởi đầu mới - 13.Chặn tất cả các lối ra trừ lối chúng ta đi và lối vào

"Cái gì!? Anh đùa à? Không lẽ nào một người không có nghề nghiệp lại trở thành nhà thám hiểm được chứ?"

"Đó là nhờ vào kỹ năng độc nhất của tôi."

Thông thường, nếu không thuộc một nghề nghiệp phiêu lưu, bạn không thể trở thành nhà thám hiểm. Nhưng với một kỹ năng độc nhất, ngay cả người thuộc nghề nghiệp phổ thông cũng có thể trở thành nhà thám hiểm. Kỹ năng độc nhất là thứ hiếm có như vậy.

"Tuy nhiên, kỹ năng độc nhất của tôi cũng có một cái giá phải trả. Đó là không thể có bất kỳ nghề nghiệp nào."

"Khoan đã? Anh không có nghề nghiệp tức là không thể học được bất kỳ kỹ năng lớp nào, mà vẫn lên đến hạng SSS sao!?"

"Ừ, ngoài kỹ năng độc nhất ra, tôi chỉ có những kỹ năng thông thường mà ai cũng có thể học."

"Nghe ngược đời nhưng lại thật tuyệt vời..."

Cô ấy cảm thán, nhưng thực sự, người tuyệt vời không phải tôi mà là những người đồng đội của tôi. Những người từng hợp tác với tôi trong các nhóm phiêu lưu đều nói "không đúng", "cậu thật kỳ lạ", nhưng... Giờ nghĩ lại, có lẽ "kỳ lạ" không phải là một lời khen.

"A, goblin!"

Nhìn theo hướng cô ấy chỉ, tôi thấy một con goblin vừa xuất hiện từ một trong những lối đi. Nó nhìn chằm chằm vào Gnome-san khổng lồ, mặt mày ngơ ngác...

"A, nó đang chạy trốn!"

Ừ, phải rồi. Nếu chúng tôi im lặng chờ đợi thì có lẽ đã khác, nhưng bọn tôi vừa nói chuyện rôm rả. Và tôi cũng chưa kịp yêu cầu Gnome-san tấn công goblin.

Tôi thường bị đồng đội nhắc nhở rằng tôi thiếu cảnh giác, nhưng giờ không có ai ở đây để nhắc nhở cả. Ethica là người mới, nên tôi phải tự mình làm tốt hơn.

"Ừm... Nếu phía trước là phòng boss, có lẽ chúng sẽ chuẩn bị đón đánh. Nhưng nếu chúng tôi đuổi theo quá sâu, có nguy cơ rơi vào bẫy."

"Vậy thì, làm thế này đi."

Ethica nói gì đó bằng ngôn ngữ tinh linh với Gnome-san. Anh ấy bắt đầu đào đất xung quanh, sau đó dùng đống đất vừa đào để chặn lối mà con goblin đã chạy thoát.

"Xong rồi! Đi qua lối khác thôi."

"Cô khá chủ động đấy nhỉ."

Lối đi bị chặn chỉ bằng đất, nhưng Gnome-san đã làm chó đống đất ấy chặt lại, nên không dễ gì phá được.

"Nhân tiện, chúng ta hãy chặn tất cả các lối ra trừ lối chúng ta đi và cửa ra. Như vậy không lo bị kẹp giữa. Gnome-san có thể đào đường thoát khác dễ dàng mà."

"Ừ, và để phòng trường hợp gặp phải đối thủ mạnh mà chúng ta phải rút lui, hãy đào một cái bẫy trong phòng này nữa!"

"Vậy thì dùng đất đào được từ cái bẫy để chặn các lối đi khác luôn !"

Cả ba chúng tôi, bao gồm cả Gnome-san, cùng giơ tay lên đầy hứng khởi. Chỉ là đi săn goblin thôi, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất vui. Cuộc phiêu lưu phải thế này mới đúng chứ.