Breakthrough with the Forbidden Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 6 - Chương 295: Giao đoạn- Phù Thủy Hắc Mun

Trans: Zard

--------------------

Trại của lũ Đồng Minh đã bị phá hủy… tất cả đám lính đều bị giết sạch… và còn lại……

“Ta cũng đã gửi một xe đầy đám đàn ông làm quà cho ngài Tướng Quân.”

“Hehehe, lão tướng hói bên Liên Hợp chết rồi à?”

“Không, chỉ có mỗi tên đó được bắt sống riêng cho ngài Đại Tướng thôi.”

“He~, hắn hình như cũng nổi tiếng lắm nhỉ, biết đâu chúng ta được thưởng thì sao.”

“Kakekeke, ta rất mong chờ đó.”

Đây là chiến tranh… không… đây là một phần kế hoạch trả thù của ta.

Và việc trả thù vẫn còn lâu mới kết thúc.

“Nói chung… là nhờ đứa tân binh Phù Thủy Hắc Mun Larou’iph cả nhỉ!”

Thế nhưng cho dù có giết bao nhiêu người, có thiêu rụi bao nhiêu thành phố, có nghe bao nhiêu tiếng than khóc giữa cảnh địa ngục.

Chúng đều không thể khiến ta yên lòng.

Dù ta được đồng đội khen ngợi, dù được vinh danh trong Ma Giới, dù nhận được huân chương… tất cả đều vô nghĩa.

“Phải nhờ, cùng hoàn thành chuyện này cho xong luôn nào.”

“Nhóc nữa đấy~, nhóc còn trẻ, nhóc cần phải giải tỏa ham muốn chứ nhỉ? Trước giờ chắc nhóc chưa chơi vầy bao giờ đúng không?”

“Đúng đó. Mấy tên hàng ngon đều được đưa đi cả rồi, nhưng cũng còn vài tên đây này. Muốn tham gia với ta không?”

Những tiền bối của tôi không hề để ý đến cảm xúc của tôi, họ đều quá thân thiện và đụng chạm.

Bởi vì họ đều là những kẻ không đàng hoàng nên tôi không thể làm gì.

“Dark Elf đúng là có cơ thể mà đàn ông ai cũng muốn nhỉ. Mặt ngầu, ánh mắt quý phải… tóc đẹp nữa, chẳng phải ngay cả phụ nữ cũng phải thèm muốn sao? Cả bờ mông với cặp đùi căng mọng ấy nữa~, chị ghen tị với mày đấy♪, thế mà vẫn còn trinh, tiếc thật.”

“Tôi không có hứng thú với mấy việc đó. Tôi thà mổ bụng chết còn hơn là ăn nằm với con người.”

“Uwah~, nghe ngầu thế~. Nói mới nhớ, hình như mày chưa từng mang về đứa nô lệ bên Inai gửi qua nào nhỉ, mày cũng không tham gia tiệc hay sự kiện của ngài Paripi, vui lắm đấy… mà, chị chắc mày thích vui vẻ với đứa bạn thuở nhỏ đã chết của mình hơn~”

“…… ah?”

Con ả này mới nói gì? Bạn thuở nhỏ? Ngươi vừa đụng vào cái quá khứ mà tuyệt đối không ai được phép nhắc đến ấy của ta sao?

“Cái con óc chó này! Đừng có nhắc đến chuyện đó!?”

“À không không! Xin, xin lỗi nhé, Larou’iph!”

Thật tình… chậm hơn vài giây nữa thì đám người này hẳn đã không còn sống nữa đâu.

“Không… không sao…”

Ta lẽ ra từ chối gia nhập Đội Amazoness.

Ta nghĩ bản thân có thể thỏa sức tàn sát con người, nhưng lũ con gái ở đây lúc nào cũng hứng tình, chúng khiến cả đồng đội mình cũng phải khó chịu.

Nhưng chỉ cần thêm một chút nữa rồi.

“Ra-ra vậy. À không~, là lỗi của chị cả! Mày thấy đấy, bọn chị đây từ đâu đã chẳng còn nhớ yêu là sao cả, bọn chị còn chả biết mùi bạn thuở nhỏ thân thiết là gì.”

“…… Không có thân thiết… không có… bọn tôi chỉ chơi với nhau một lần… hồi còn nhỏ thôi.”

“…… huh? Thế thôi á? Hmm? Mà chơi với nhau, ý mày là, theo hướng tình dục hay sao?”

“Hả?”

“Xin, xin lỗi!”

“Fuh… không phải vậy. Bọn tôi chỉ chơi bình thường… chỉ vậy thôi… người đó… thậm chí còn không nhớ tôi. Nhưng đó là lần duy nhất mà tôi biết… à thôi, không có gì đâu.”

Chuyện gì, đang xảy ra với ta thế này… tại sao ta lại nói về quá khứ mình không muốn nhắc đến, lại còn với đám người này nữa?

Bọn họ đều đang nhe răng cười ta…

“Rồi, rồi, hiểu, vậy là mày không muốn hiếp đàn ông, nhưng… sau trận này… nghe nói mày sẽ chuyển sang bên ngài Jamdi’el hở?”

“Phải, tôi đã trực tiếp gặp ngài Jamdi’el và nhận được sự đồng ý của ngài ấy, dù rằng ngài Norja có hơi không muốn…”

Phải, sự khó chịu này sẽ chỉ kéo dài thêm một lúc nữa thôi.

“Sau trận này, tôi sẽ chuyển đi.”

Đây sẽ là lần cuối ta ở với đám người này.

Từ giờ ta sẽ gia nhập quân của ngài Jamdi’el và được thật sự tàn sát.

“Thế giờ chúng ta làm gì đây?”

“Hỏi ngu thế.”

Sự khó chịu của ta vẫn chưa nguôi.

Thế thì chỉ có một cách.

“Chồng tôi… chồng tôi đâu?”

“Cha ơi, cha ơi!”

“Con, con trai tôi, các người định làm gì?”

“Trả bạn trai tôi lại đây!”

“Ba… Eh~n, baa~…”

Từng kẻ một, người dân được tập trung ở giữa thị trấn.

Tất cả chúng đều không dám chống cự, chúng đều kinh hãi và lo lắng cho gã đàn ông mà chúng yêu và gia đình mình.

Đúng rồi… hãy đau khổ đi… ta biết cảm giác đó rất rõ… thế nên lũ con người các ngươi cũng phải nếm trải nó.

“Tôi sẽ giết sạch bọn chúng. Thế thôi.”

“Ahahahahahaha, quà của mày đấy! Chà~, trông sợ thật!”

Hãy chờ tớ nhé. Cậu là người duy nhất mà tớ yêu.

Không biết một người lương thiện như cậu sẽ thấy bản thân tớ hiện tại xấu xí đến thế nào? Cậu có vỡ mộng không? Nhưng đây chỉ là tình yêu đơn phương của tớ mà thôi. Cậu có lẽ còn không nhớ cô bé đã từng rất sợ hãi không dám bắt chuyện với cậu và chỉ dám đứng nhìn từ xa.

Thế nhưng khi nghe tin cậu đã chết trên chiến trường… rồi bị xem như là thương vong… tớ đã thật sự giận dữ.

Dù cậu không muốn, nhưng tớ vẫn không thể tha thứ cho cậu.

“Hi, hiii, cứu, cứu với…”

“Không, không, cha ơi! Cha ơi cứu con!”

“Tôi không muốn chết, đừng! Tôi không muốn chết! Làm ơn! Ai đó cứu với!”

Ta sẽ giết sạch lũ con người.

Hãy đợi tớ nhé.

Hãy để địa ngục ngập tràn xác người.

“Chết đi―――――”

Nhưng rồi lúc ấy.

“Huh? Wawa… Huh?”

“Hả!? Eh? Mình, mình đang bị kéo đi, mình, đang bay ………”

“Chuyện gì thế này!?”

“Eh!?”

…… Đám tù binh trước mặt tôi đang…?!

“Hả?! Có chuyện gì thế này?! Tù binh… chúng đang bay!?”

“Lũ con người đang…”

“Chuyện gì thế này?!”

Chuyện gì vậy…… lũ con người bọn ta đã bắt đều đang bay lên… hả!?

“Này, trên trời kìa!”

“Cái, cái quái gì vậy!?”

“Đó là…”

Liệu đây là mơ? Hay là ảo ảnh?

Trên trời… một chiếc thuyền khổng lồ đang…

“””””Một con thuyền bay!??”””””

Vô lý… không phải rồng, harpy hay griffons, mà là một con thuyền bay sao?

Chuyện quái gì thế này… lũ con người đang bay về phía con thuyền…

“【Sưu Tầm Mềm Mại】… uuunh! 【Câu Cá Mềm Mại】!!”

“Kuhahahaha, anh không nghĩ tập câu cá sẽ lại có tác dụng ở nơi này! Dùng radar để dò xem đâu là ma tộc đâu là con người sau đó dò xem người còn sống ở đâu…”

“Rồi em sẽ đưa họ đi…… uunh, là câu cá! Giữa thị trấn có nhiều người lắm, quá dễ!”

“Bắt được mẻ lớn rồi! Nếu không thể đưa lên thuyền… em có thể đưa họ sang ngọn núi đằng kia không? Bên đó không có Ma Vương Đoàn. Em có thể mang họ về sau!”

“Được ạ! Đây là chiêu thức đặc biệt của riêng em và onii-chan!”

Cái gì thế này? Con người? Ma thuật? Hay là siêu năng lực?

“【Câu Cá Mềm Mại Ma Thuật】!!”

Có một điều chắc chắn, đối phương trên con thuyền không phải dạng vừa!

Không, trước đó, chuyện gì xảy ra với đám harpy canh gác?

Đội trưởng Shojovich gác ở cửa biển đâu?

Phía trên biển… bọn chúng còn không thèm báo gì về việc một con thuyền đang bay trên bầu trời…

“Tch… vậy là các người đã bị bắt… đám chim vô dụng…”

Là tiếp viện của phe đồng minh sao?

Mà kệ đi.

Dù thế nào, ta cũng sẽ không dừng lại cho đến khi tận diệt nhân loại