Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7462

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Volume 01 - Chapter 11: Phút Giây Thư Giãn

Đó là một cây cung dài nhuốm màu đen tuyền với độ cong tuyệt mĩ. Trái ngược với vẻ ngoài mang cảm giác nặng nề của nó, tôi lại chẳng cảm nhận được chút trọng lượng nào. 

Greed nói rằng đây là dạng Cung của ông ta.

[Này, lát nữa tôi phải đi mua tên à? Ở đây chẳng có mũi nào cả.]

『Không cần thiết. Đây là một cây ma cung. Những mũi tên để dùng sẽ được tạo ra nhờ ma lực. Ngươi cứ bắn thử xem. Có một mục tiêu ở cạnh cái cây hướng bên trái đấy, cố gắng nhắm nó từ đây xem nào.』

Sao không nói sớm hơn chứ. Một mũi tên lập tức sượt qua mặt ngay khi tôi xoay người sang bên trái. Chỉ cần phản ứng chậm vài giây thôi thì chắc là nó đã ghim vào đầu rồi.

Chỉ có một kẻ có thể tấn công từ khoảng cách đó, bọn Hobgoblin Cung Thủ. Những chiến binh trong Vương Đô còn gọi bọn quái phiền phức này với cái tên “Cung thủ Phân”.

Có khả năng là nó đã bị đánh thức bởi trận chiến của tôi với con Goblin Vương. 

Một vũ khí cận chiến sẽ khó có thể địch lại được cái khả năng tấn công tầm xa đó. Không những thế, đòn tấn công của nó còn gây ra hiệu ứng suy yếu.

Có vẻ đây là lúc để dùng sức mạnh mới của Greed.

Dùng xác của con Goblin Vương như một tấm khiên, tôi ẩn mình khỏi những phát bắn.

[Sẽ khó để dò ra vị trí của con Hobgoblin Cung Thủ trong bóng tối như này đây.]

『Không phải lo. Miễn là ngươi biết được vị trí sơ bộ của nó, Ma Tiễn sẽ tự động truy đuổi và ghim trúng mục tiêu. Kể cả một tên nghiệp dư cũng có thể làm được.』

Thế thì người chưa bao giờ dùng cung như tôi có lẽ cũng làm được. Chắc chắn là thế... Mũi tên dính đầy phân từ giữa hàng cây đó. Chắc chắn con Hobgoblin Cung Thủ chỉ đang ẩn nấp đâu đó quanh khu vực này thôi.

Núp đằng sau cái xác của con Goblin Vua, tôi giương thanh Hắc Cung. Một mũi Hắc Tiễn xuất hiện ngay khi tôi vừa kéo dây cung. Đây là Ma Tiễn mà Greed đã nhắc đến?

Tôi bắn mũi tên đi một cách hời hợt mà không cần phải nhắm mục tiêu.

Hắc Tiễn bay đi và di chuyển theo quỹ đạo của chính nó trước khi biến mất sau những tán cây, nơi con Hobgoblin Cung Thủ đang lẩn trốn.

「Kích hoạt《Bạo Thực》.」

「Thể lực +170, 

Sức Mạnh Vật Lý +230, 

Ma Lực +110, 

Tinh Thần +110, 

Nhanh Nhẹn +350 được cộng vào chỉ số.」

「《Dạ Nhãn》được thêm vào kỹ năng.」

Giọng nói vô cảm trong đầu như xác nhận cái chết của con Hobgoblin Cung Thủ.

Tuy nhiên, tôi có lẽ sẽ dùng cây Hắc Cung này nhiều đây. Mũi tên sẽ luôn trúng mục tiêu miễn là tôi vẫn còn giương cung được.

Có tin đồn rằng vẫn tồn tại những chủng loài với khả năng phóng ma pháp từ xa. Tôi có lẽ sẽ chết trước khi kịp rút gọn khoảng cách với chúng nếu chỉ sử dụng Hắc kiếm. Thế nên tôi rất biết ơn việc sở hữu món vũ khí có thể giúp thực hiện những đòn tấn công tầm xa như thế này.

Vì đi săn một mình nên chắc chắn bản thân sẽ không thể nào sống sót được nếu như không tự mình làm mọi việc, càng biết nhiều kỹ năng mềm, khả năng tồn tại càng cao.

Kỹ năng《Dạ Nhãn》vừa nhận được từ con Hobgoblin Cung Thủ giúp tôi có thể tản bộ trong khi vẫn có thể nhìn thấy vạn vật rõ như ban ngày mặc dù xung quanh có tối mịt đi chăng nữa.

Nhìn xác của con Goblin Vương đang nằm trên mặt đất, cơ thể cắm đầy những mũi tên phân bốc mùi hôi thối; tôi chợt nhớ ra việc lấy bằng chứng tiêu diệt con quái này, và rồi nhanh chóng cắt đi hai tai của nó.

Lũ Goblin Vương thuộc chủng quý hiếm trong khu rừng này. Tôi có thể nhận được một lượng tiền đáng kể nếu đem đôi tai này đến Trụ Sở Giao Dịch trong Vương Đô. 

Tuy nhiên sẽ có vài vấn đề phát sinh nếu tôi làm như thế. Nếu tôi giữ kín chuyện này và đưa bằng chứng đắt giá như vậy cho một người nào khác... Ví dụ như là nặc danh quyên góp cho trại trẻ mồ côi.

Có một trại trẻ mồ côi rất nghèo trong khu ổ chuột bản thân từng sống trước khi chuyển đến dinh thự gia tộc Heart.

Tôi có thể để hai cái tai Goblin Vương vào một cái túi, ghi hai chữ “Từ thiện” lên trên và cuối cùng ném nó vào qua phần cửa sổ bị vỡ. Một món quà nhỏ từ một người đã từng chịu đựng những khi dạ dày gào thét dữ dội.

Hy vọng lũ trẻ ở cô nhi viện sẽ được ăn uống no căng với số tiền kiếm được từ thứ này.

Chà, có vẻ như tôi đã hoàn tất mọi việc trước khi bình minh ló dạng nhỉ.

Tôi lặng lẽ rời khỏi từ khu rừng Hobgoblin tới thảo nguyên Goblin, rồi về Vương Đô Seyfar.

=====

Tôi lẳng lặng lẻn vào dinh thự gia tộc Heart vào lúc bình minh. Cái giường thân yêu… Buồn ngủ quá~

Dù gì thì cơn đói chính là nguyên nhân làm tôi thức trắng đêm.

Một sơ đã bắt quả tang ai đó cố ném phần "Từ thiện" vào cô nhi viện. Kẻ đáng nghi ấy - không ai khác chính là tôi, cố gắng tung hỏa mù và trốn thoát thành công tới khu thương mại. Lý do tới đó cũng vì muốn nghe ngóng tình hình bên trong của “cửa hàng cao cấp” đó.

Có vẻ như nhóm Rafal đã rời khỏi đó, vì rèm cửa sổ không còn khép lại nữa. Tôi khá quan ngại về những điều mà lũ Thánh Kỵ Sĩ đã trao đổi.

Nên tôi quyết định sẽ lại thầm lặng theo dõi hành tung của họ vào khi khác vậy.

Vì lẽ đó, một giấc ngủ dài là cực kì cần thiết. Tôi đã được Roxy-sama cho nghỉ ngày hôm nay, đến lúc ngủ say như chết rồi.

Đi săn Goblin để thỏa mãn cơn đói cũng như giải quyết một số việc vặt khác đã rút cạn sức lực của tôi rồi. 

Cơn buồn ngủ lập tức ập tới ngay khi tôi vừa chợp mắt...

=====

Cốc cốc.

Ai đó vừa gõ cửa phòng tôi.

Bừng tỉnh giấc bởi âm thanh đó, tôi tròn mắt ngạc nhiên khi nhận ra người đang tiến vào buồng. Đây là lần đầu tiên cô ấy vào căn phòng này.

[Xin lỗi vì đã làm phiền, anh cảm thấy thế nào rồi?]

Đó là Roxy. Chiếc đồng hồ trên tường cũng biểu thị rằng giờ là giữa trưa rồi. Có vẻ như tôi đã ngủ được một giấc dài.

Dựa vào bộ giáp nhẹ cô ấy đang mặc, khả năng cao là cô đến đây trong lúc nghỉ giải lao, theo như lịch trình làm việc ở lâu đài. Cố tình tới đây chỉ vì một người làm công… Quả là một con người dịu dàng.

Nhờ vào giấc ngủ sâu đó mà mọi mệt mỏi đều tan biến.

[Vâng, tôi đã khỏe hơn rồi.]

[Thật mừng khi nghe điều đó. Nhưng đừng có quá sức đấy nhé? Tôi có mang một chút hoa quả đến, anh thấy sao?]

Từ cái giỏ đã để trên tay được một lúc, Roxy lấy ra vài chùm nho chín và đặt chúng lên dĩa. Những quả nho tím thẫm to tròn mọng nước.

[Những trái nho này đến từ lãnh địa của gia tộc Heart. Chúng vừa được giao đến dinh thự sáng nay.]

[Chúng đều có vị thật tuyệt vời. Có vẻ như việc canh tác nho ở lãnh địa của Roxy-sama rất phổ biến nhỉ?]

Dù đã nghe về loại nho trứ danh này từ những đồng nghiệp khác, nhưng để có thể được nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Roxy lâu hơn, tôi đành giả vờ không biết gì về giống nho nổi tiếng đó. Được hỏi như vậy, đôi mắt xanh biếc to tròn của cô trở nên sáng rỡ, đôi môi hồng phớt nhỏ xinh cũng bắt đầu chuyển động liên hồi và đôi má ửng đỏ lên vì phấn khích.

[Đúng vậy, bởi vì ngành sản xuất rượu cũng rất là phát triển. Rượu vang được phục vụ ở trong dinh thự đều được làm ra ở lãnh địa cả. Nơi đó như những quả nho này vậy - tuyệt mĩ. À đúng rồi, tôi dự định sẽ đến đó lần nữa, hay là hai ta đi cùng nhau đi.] 

[Tôi có thể đi cùng ư!?]

Mảnh đất nuôi dưỡng những quả nho nức tiếng này chắc chắn cũng tuyệt đẹp như chủ nhân lãnh địa kia vậy.

Tôi thực sự muốn đến đó, bằng bất cứ giá nào. Hơn nữa, người đề xuất cho chuyến đi hai người này là Roxy-sama, nên tên phục vụ này không thể không đồng ý.

Trong lúc chúng tôi đang ngồi tận hưởng vị nho thượng hạng trên giường, tiếng gõ cửa chợt vang lên. Nhưng không thấy ai tiến vào cả, chỉ có một giọng nói từ sau cánh cửa.

[Roxy-sama, đã đến giờ trở làm việc rồi ạ.]

Đó là giọng của cấp trên của tôi. Cô ấy là người hầu của gia tộc Heart kiêm thư ký cho Roxy. Bình thường là một người rất đỗi dịu dàng, nhưng cực kỳ nghiêm khắc với việc phân bổ thời gian. Và tôi rất hay bị khiển trách do lúc nào cũng đến trễ.

Roxy , khi nghe thấy điều đấy, vội vàng lau miệng với chiếc khăn tay - giống với cái Roxy từng đưa cho một kẻ bị nhóm Rafal bắt nạt.

[Aa, không còn thời gian nữa. Về chỗ nho còn lại, anh có thể ăn chúng nếu thích. Thế nhé, tôi sẽ tiếp tục công việc của mình đây!]

Roxy vẫy tay nhẹ và rời khỏi căn phòng.

Kể từ khi kế thừa vị trí trưởng gia tộc từ cha, cô ấy ngày càng bận rộn hơn hẳn. 

Những người phục vụ lâu năm ở đây đã truyền miệng nhau rằng Roxy hiện đang là trưởng tộc trẻ nhất trong ngũ đại gia tộc ở Vương Đô.

Vì kĩ năng của cô ấy - với vai trò là một Thánh Kỵ Sĩ, thấp hơn những người còn lại, nên người thiếu nữ nhỏ bé ấy đã phải chịu rất nhiều khổ cực. 

Có lẽ đây là chuyện “gây khó dễ nhau” thường thấy trong tầng lớp xã hội thượng lưu...Một thế giới khác hoàn toàn đối với một thường dân không có sức mạnh như tôi. Tất cả những gì tôi có thể làm là trò chuyện và “đánh lạc hướng” cô ấy khỏi lượng công việc ngày một chồng chất, dù chỉ ít phút thôi cũng được. 

Nếu bản thân có đủ may mắn để trở thành một người có tầm ảnh hưởng vĩ mô...Không đâu, chuyện như thế sẽ chẳng bao giờ có thật.

Tôi quyết định đi đến quán bar sau một thời gian dài vắng bóng để xả những thứ cảm xúc chán chường này.

Bởi không còn thấy tôi lui tới nữa, ông chủ thể nào cũng đoán tên nghèo kiết xác đây đã toi mạng do “công việc” gác cổng (đa phần là hứng đòn từ đám Rafal và kiệt sức vì những giờ làm việc khắc nghiệt).

Tôi nên thông báo rằng tên này vẫn còn sống, sống tốt là đằng khác nhỉ?

Nay là ngày nghỉ của tôi mà. Thể nào tôi cũng sẽ bị Roxy trách mắng cho một trận. Nhưng mà thôi, kệ đi. Đêm nay phải uống thật say, say quên hết đường về!!

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

F11, có thằng dùng hack Khum hề giả trân Nhà mất nóc