Vào ngày kiểm tra.
Bài kiểm tra của ngày đầu tiên là kiểm tra về thể lực.
Có tất cả bốn trăm ba mươi hai tân học viên đang tập trung trong sân trường.
Mặc dù mọi người đều dự định sẽ đến trong bộ quần áo thuận tiện cho việc di chuyển nhưng vấn đề là vì trời lúc này vẫn còn sớm nên tất cả đều mặc khá nhiều quần áo.
Như đã nói, tôi cũng đang mặc áo tay dài và quần dài, để ngăn ngừa không cho cơ thể bị mất nhiệt.
Khoảng năm phút sau thời gian tập hợp, một người nào đó có thể đoán được là hướng dẫn viên xuất hiện từ phía trước sân.
“Eh, rất vui được gặp tất cả mọi người. Tôi là hướng dẫn viên Mitchell Wu. Bài kiểm tra hôm nay là bài kiểm tra thể lực. Tôi sẽ để các bạn chạy ở bên ngoài học viện, chu vi tầm 10 km. Thời gian hoàn thành sẽ ảnh hướng đến điểm số của các bạn, chỉ vậy thôi, bởi thế nên hãy cố gắng hết sức. Mỗi người sẽ được phát một miếng vải có đánh số trên đó hãy mang nó ở phía trước người. Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu sau một giờ nữa tại cổng chính, do đó không được lơ là trong việc chuẩn bị! Đó là tất cả!”
Chạy đường dài 10 km sao. Tôi khá tự tin vào thể lực của mình vậy nên tôi cảm thấy vui vì bài kiểm tra chỉ đơn giản như vậy.
Số của tôi là 44.
Thông thường bạn sẽ chẳng cảm thấy tốt lành gì với con số như thế này.
(TN: 4 giống với tử.)
Tuy là vậy, tôi vẫn thực hiện bài tập khởi động của mình mà không để cho động lực của mình bị tụt xuống..
Hai người đang khởi động ngay bên cạnh tôi chính là hai tên đã đến phòng của tôi sáng sớm hôm nay.
“Tôi sẽ xác nhận nền tảng của cậu như thế nào vào ngày kiểm tra hôm nay.”
Vaine cẩn thận kéo dãn người của mình trong khi đang nói chuyện.
“Đừng có nói chuyện kiểu bề trên như vậy, tên ngu dốt! Người duy nhất được tôi cho phép nói chuyện như vậy chỉ có Kururi-dono!”
Curosshi cũng đang cẩn thận kéo dãn người, dường như có thể thấy được Vaine đã huấn luyện cho cậu ấy như thế nào ngày hôm qua.
“Ow, ow, đừng đẩy mạnh vậy chứ!”
Ngay lúc tôi để ý, Vaine đã tới hỗ trợ cho Crosshi kéo dãn người.
“Cậu, hôm qua tớ đã nói là đừng có chạm vào da của tớ quá nhiều! Tên quái vật biến thái!”
“Tôi không thể hỗ trợ được nếu không chạm vào. Cậu biết là vậy mà.”
“Nếu là như vậy thì tớ cho phép!”
Họ hành động y như buổi trao đổi ngày hôm qua.
Tôi đã từng có ý định tự gọi mình là người hiểu Vaine nhất nhưng có vẻ hai người bọn đã gần gũi nhau hơn rồi.
Vậy thì trong lúc hai người họ đang tán tỉnh nhau, tôi sẽ dòm ngó khu vực xung quanh.
Oh, có vài khuôn mặt tôi biết ở đây và ở đó.
Tôi tìm thấy Iris.
Cô ấy cũng đang khởi động một cách cẩn thận.
Đôi mắt của cô ấy thì như đang thể hiện rằng ‘Tôi sẽ chiến thắng bất kể điều gì.’
Vì điều đó, tôi có hơi do dự tới chào hỏi cô ấy.
Nhắc mới nhớ, học viện này không có cân nhắc về vấn đề giới tính hay tương tự vậy. Một cuộc thi thuần túy chỉ để kiểm tra thể lực không chấp.
Vậy thì, những cô gái xuất sắc chắc chỉ vài người thôi, tôi đoán thế.
…Mà chắc tôi sẽ không thua Iris đâu nhỉ?
Tôi cảm thấy một chút không thoải mái.
Tôi dòm xung quanh nhìn những người khác và, …cậu ta ở đó!!
Đại hoàng tử Arc và bạn thân nhất của cậu ta Reil.
Vì cả hai đều khá nổi bật hơn những người khác và còn được vậy quanh bởi những cô gái là lý do khiến cả hai trở nên nổi bật hơn.
Arc không thể hiện sự giao tiếp lịch sự như khi cậu ấy đã làm ở bữa tiệc.
Cậu ta như muốn nói ‘Nhanh lên và đi đi!’ bằng ánh mắt của mình.
Tôi có thể nhìn thấy người bạn thân nhất của cậu ta Reil đang cố gắng làm dịu cậu ta, ‘Nào, nào.’
Như tôi nghĩ, làm hoàng tử quả thật khó khăn.
Tôi nhìn xung quanh một lần nữa và…, một điểm sáng lớn.
Eliza Deauville.
Con gái của thủ tướng và là người có vẻ đẹp thuộc hàng đứng đầu.
Xuất sắc trong học tập, tài giỏi trong thể thao.
Sở hữu đôi mắt xanh lam cùng mái tóc tuyệt đẹp kéo dài đến tận eo.
Cô ấy đang nhắm hờ đôi mắt, đứng thẳng người trong khi đang khoanh tay, chỉ dáng đứng đó thôi cũng thật là đẹp rồi!
Đúng như mong đợi về người vợ tương lại của tôi.
Thành thật mà nói, cô ấy chính là mẫu người con gái của tôi.
Mà vẫn chưa hết, tại sao cô ấy lại xấu tính nhỉ!?
Nếu mà cô ấy chịu khiêm tốn, chẳng phải cô ấy sẽ hoàn hảo hơn sao?
Đúng thật là một sự lãng phí.
Ngay cả lúc này những người đi theo Eliza, bộ tứ, đang đứng sau lưng cô ấy.
Mọi người đều bị đe dọa bởi bộ tứ và không dám đến gần.
Nếu có tên con trai nào đáng để chào hỏi thì cô ấy sẽ tự mình tiếp xúc.
Ngoài trừ việc đó ra thì sẽ từ chối tất cả những người khác! Có lẽ họ được giao một nhiệm vụ giống tương tự vậy.
Chắc hẳn là vậy.
Hãy nghĩ về Eliza trong game nào, nếu tôi không nhầm thì cô ấy sẽ vào lớp A nếu như cô ấy không bỏ cuộc.
Vậy có nghĩa là cô ấy sẽ chiếm hạng cao trong đợt chạy dài này.
…Pu.
Sau khi tưởng tượng ra khuôn mặt của Eliza đang điên cuồng chạy, tôi phì cười một chút.
Dù cho bây giờ cô ấy đang làm một khuôn mặt lạnh lùng… .
Có vẻ như vì ảnh hưởng bởi hình ảnh tưởng tượng của tôi, cảm giác hứng thú với Eliza nổi lên.
Dường như Vaine và Crosshi đang cùng nhau làm rất tốt, vậy nên tôi đến gần vị trí của Eliza vì tò mò.
“Yo, chào buổi sáng, Tôi là-”
Trước khi kịp nói xong, tôi đã bị đẩy bởi một đứa con gái, có thể đoán được là cô ta ở trong bộ tứ.
Đó là bạo lực!!
“Lùi lại, tên đầy tớ!!”
“Đầy tớ!!?”
Đầy tớ nghĩa là sao!!? Đây là lần đầu tiên tôi bị gọi như thế nên tôi cũng chẳng biết nó là gì.
“Um, tôi chỉ nghĩ đến việc chào hỏi Eliza-san.” Tôi truyền đạt nó trong sự bối rối.
“Eliza-sama bây giờ đang bận. Cậu nhìn mà không hiểu sao!? Tên đầy tớ!!”
Một thành viên trong bộ tứ người đã đẩy tôi trả lời.
“Đầy tớ sao!!? Được rồi tôi cứ đứng đây đấy.”
“Cậu dám cứng đầu sao, tên đầy tớ!!”
“Tên đầy tớ?”
“Ngừng lại đi, Merime-san”
Sự nhập cuộc không mong đợi từ nguồn gốc của vụ việc.
Eliza ra lệnh cho cô gái tên Merime đó và đi đến chỗ tôi.
Nếu phải chấm điểm tôi sẽ chấm nó là hoàn hảo, một cái cúi chào tuyệt đẹp.
Ấn tượng đầu tiên của tôi với cô ấy là, ‘xinh đẹp.’
“Cậu là Kururi-Helan đúng không? Tên tôi là Eliza Deauville. Tôi xin lỗi vì một trong những người người hầu của tôi đã thô lỗ với cậu khi nãy.”
“Nah, không sao. Tôi không nghĩ nhiều về chuyện đó đâu. Mà quan trọng hơn chuyện đó, xin hãy giúp đỡ tôi từ giờ Eliza-san.”
“Vâng, tôi vẫn còn nhiều thứ chưa được hoàn thiện mong được cậu giúp đỡ.”
“Ngoài ra, Eliza-san không chỉ cái cúi chào khi nãy mà còn cả ngoại hình, tất cả mọi thứ về Eliza tất cả đều xinh đẹp.”
Vẻ ngoài của cô ấy đẹp đến mức mà chỉ dùng từ đơn giản như là ‘đẹp’ thôi là không thể nào tha thứ được.
“Fufu, có vẻ như Kururi-san rất giỏi trong việc lấy lòng các cô gái.”
“Không đâu. Nó chỉ đơn giản là cảm xúc thật sự của tôi thôi.”
“Thật vậy sao? Nếu vậy thì tôi sẽ vui vẻ nhận nó. Đến lúc phải chuẩn bị rồi. Tôi phải rời khỏi đây thôi.”
“Ah, chúng ta cùng cố gắng hết sức nhé.”
“Được rồi.”
Eliza lại cúi người hảo hoàn một lần nữa và nhanh chóng rời đi.
Một trong bộ tứ, Merime cũng cúi người xin lỗi.
Hơn thế nữa, rút lại lời “Đầy tớ!” sớm hơn đi!!
Ấn tượng của tôi về Eliza là một người rất tốt.
Tôi không thể tượng tượng ra tại sao một đứa trẻ như thế lại bắt nạt Iris.
Hmm, nhưng cô ấy sẽ làm thế.
Đó chính là điểm đáng sợ của phái nữ. Bạn không thể nhìn thấy gì từ diện mạo bên ngoài của họ.
Tôi cần phải ngăn việc bắt nạt mà không bị đánh lừa trước vẻ đẹp của cô nàng.
Xét cho cùng thì đó cũng là lí do lớn nhất mà tôi đến học viện này.
Tôi kết thúc việc làm nóng người và tăng một chút áp lực lên cơ thể.
Mười phút trước khi bắt đầu, mọi người xung quanh đã hoàn thành việc chuẩn bị.
Đúng như mong đợi về ngôi trường nơi mà những người ưu tú tụ họp.
“Người cảm thấy lo lắng sao, sensei?”
Ngay trước lúc bắt đầu, Curosshi nói như thế.
“Ah, hơi lo lắng thôi.”
Sẽ tốt hơn bạn nên nói khi cảm thấy lo lắng. Đó là ý kiến của tôi.
“Mọi người sẵn sàng chưa?”
Không có ai trả lời tiếng gọi của hướng dẫn viên Wu.
Đó cũng là dấu hiệu cho thấy mọi người đều ổn.
“Bắt đầu!” Cùng với giọng của vị hướng dẫn viên, một tiếng súng hiệu lệnh vang lên.
Ngay sau khi bắt đầu, có ba nhóm lớn được hình thành – nhóm dẫn đầu, nhóm giữa và nhóm hạng thấp.
Mọi người đều phải đánh giá khách quan thể lực của mình và di chuyển vào vị tri của mình trước.
Hiển nhiên là tôi sẽ chạy trong nhóm dẫn đầu.
Tôi không muốn nghĩ quá nhiều về những thứ không cần thiết.
Tôi không nhìn thấy ai quen đang ở gần đây.
Có thể nhìn thấy bên tay trái là bức tường bao quanh bên ngoài học viện khi chạy.
Có tổng cộng bốn ngã rẽ. Sau ba lần rần rẽ, cuối cùng là chạy thẳng.
Tại ngã rẽ đầu tiên, nhóm dẫn đầu còn khoảng năm mươi người. Các nhóm dần bị kéo dãn khoảng cách ra nên việc chạy dễ dàng hơn.
Các nhóm lại tiếp tục bị kéo dãn ra theo cách này.
Tại ngã rẽ thứ hai, số lượng giảm xuống chỉ còn ba mươi người.
Ah. Vaine ở đó.
Tôi để ý vì cậu ta quá lớn.
Tệ thật, tệ thật. Nếu tôi mất tập trung, tôi sẽ bị loại ra khỏi nhóm.
Sau khi vượt qua ngã rẽ thứ hai là đường chạy thẳng dài.
Đối với đường chạy thẳng, không quan trọng bạn chạy nhiều như thế nào, khoảng cách vẫn không được thu lại.
Tôi cố gắng chịu đựng và chạy được một lúc, sau khi chú ý lại thì nhóm chỉ còn mười người.
Người dẫn đầu nhóm là đại hoàng tử, Arc.
‘Thật sao!?’ Tôi nghĩ vậy nhưng như vậy là không tốt! Tập trung nào!
Vào lượt thứ ba, đường chạy thẳng dài nhất đã được vượt qua.
Arc, Reil, Vaine, một gã chạy như lò xo và tôi vẫn đang dẫn đầu.
Tôi thật sự khá bất ngờ khi mà hoàng tử lại có thể dẫn đầu xa như vậy nhưng bằng cách nào đó mọi người bắt đầu vượt lên.
Tuy nhiên, sau ngã rẽ cuối cùng, Vaine và gã lò xo bị tụt lại.
Đây là trận chiến cuối cùng của ba người.
Arc dốc hết sức lực còn lại của mình vượt lên.
Tôi đang dẫn trước vậy nên tôi không thể quay lại nhìn, nhưng tôi lập tức nhận ra.
Tôi vẫn còn một thứ khác.
Nhưng mà nếu tôi giành hạng nhất.
Tôi không muốn quá nổi bật và có vẻ như cũng chẳng có gì tốt lành sau đó ngay cả khi tôi thắng được hoàng tử.
Tôi giảm tốc độ xuống từng chút và tụt lại phía sau Arc.
Tôi bị bắt kịp bởi Reil mà tôi đã vượt qua khi nãy.
Cậu ta dường như cũng đã mệt và không quá cưỡng ép bản thân vượt qua tôi.
Chúng tôi chạy bên cạnh nhau và cuối cùng cũng thấy được đích đến.
Có vẻ như Arc đã đến đích và đang nghỉ ngơi.
“Cậu dường vẫn còn giữ được sự bình tĩnh của mình.” Đột nhiên tôi được nói những lời như vậy bởi Reil người đang ở kế bên cùng với nụ cười.
Đó là một nụ cười lạ lùng kì quái.
Sức lực rời khỏi cơ thể làm tôi có cảm giác nặng nhọc. Reil đạt hạng hai còn tôi hạng ba.
Sau cuộc đua, Arc và Reil đang khen ngợi những nỗ lực của nhau.
Lập tức sau đó, là lúc kết thúc cuộc đua giữa Vaine và gã lò xò, Vaine đã thắng với cách biệt mười giây.
“Làm được rồi!”
Đó là giọng nói lớn hiếm khi nghe của cậu ấy.
“Kururi cậu làm tốt hơn tớ nghĩ.” Vaine đến và gọi tôi sau khi lấy nước.
“Vaine cũng đã chạy rất tốt với cơ thể to lớn đó.”
Tôi cũng gửi lời khen ngợi đến Vaine.
Sau cuộc đua căng thẳng, chỉ là tại sao tâm trạng của bạn sẽ trở nên tươi tỉnh hơn?
Sau khi những người đàn ông đã rèn luyện thân thể mình vào đạt được mục tiêu từ cái này đến cái khác.
Đúng như dự đoán, điều đó quá khó khăn với phái nữ vậy, chắc nó vẫn là một trong những điểm chưa rõ ràng.
“Tiếp theo là hạng chín sao.”
Đây là vị trí cuối cùng có một chữ số.
Tôi nhìn vào Vaine và ánh mắt cậu ta đang hướng về đường chạy.
Tôi chắc chắn một điều, cậu ấy đang lo lắng về Curosshi.
Và cậy ấy có thể cũng đang cầu cho Curosshi có thể vào được thứ hạng cao lúc này.
Tôi lập tức có thể nhìn thấy người đang ở hạng chín.
Đó là một cô gái.
Do đó không phải là Crosshi, Vaine lập tức mất đi sự quan tâm.
Sau khi căng mắt ra nhìn, tôi có thể nhìn thấy một trận đấu căng thẳng diễn ra giữa Iris và Eliza.
Người nào về trước sẽ xếp thứ chín.
Đó là vị trí cuối cùng có một chữ số và cũng là đánh dấu trận chiến đầu tiên của cả hai.
Cả hai đều điên cuồng đủ để làm cho giá trị khuôn mặt xinh đẹp của họ mất hết đi.
Iris.
Cô không được thắng!!
Tôi hét lên điên cuồng trong trái tim mình.
Tôi muốn biến nó thành lời nhưng tôi không thể làm được như thế.
Niềm kiêu hãnh của Eliza sẽ bị chà đạp.
Làm ơn!!
Iris, vì lợi ích của cô, vì lợi ích của tôi, vì lợi ích của thế giới, hãy thua đi!!
“Chạy hết sức của mình! Đây là kết thúc rồi, đứng vững, Iris!!”
Vaine đang tươi tỉnh cổ vũ bên cạnh tôi mà không lo lắng chút nào về những người khác.
Tên khốn ngốc nghếch.
“Eliza!! Đứng vững!!”
Theo bản năng tôi hét ra thành tiếng.
“Iris!!” Vaine la lên.
“Eliza!!” Tôi cũng la lên không phải nghi ngờ.
“Iris!!”
“Eliza!!”
“Irisーー!!”
“Elizaーーー!!”
Cả hai nhìn thấy đích đến và bắt đầu chạy nước rút.
Hai người đều lao về đích gần như cùng lúc.
Kết quả thế nào!?
“Eliza dẫn trước một chút.”
Hướng dẫn viên Wu trả lời.
“Yeahーーーー!!”
Tôi vô tình hét lên.
Elize làm một biểu hiện, ‘Tại sao cậu lại vui vậy?’
“Làm tốt lắm. Eliza-san…, đúng không? Đó đúng là một cuộc đua tuyệt vời.”
Iris chạy tới chỗ Eliza và đưa tay ra.
Một cảnh tượng thể thao thật đẹp.
“Hmph.”
Eliza nhẹ nhàng đẩy lui, làm lơ Iris và đi lấy nước.
Iris buồn bã đi đến chỗ tôi.
“Có vẻ như tớ bị ghét rồi. Dù cho bọn tớ đã có một trận đấu thật tuyệt.”
“Làm tốt lắm. Đó là một trận đấu rất tuyệt. Kết quả cũng vậy.”
Đưa nước qua cho Iris, tôi cười thật tươi.