Boku wo Futta Oshiego ga, 1-shuukan Goto ni Deretekuru Love Comedy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 157

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

185 172

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

30 51

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

64 85

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

26 198

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

18 154

Tập 01 - Tháng tám-4.2 : Hướng đến ngôi trường mơ ước!

Sau khi rời khỏi cửa hàng thức ăn nhanh trên phố, tôi và Mebuki lên xe buýt và đến một nơi. Đây là nơi mà Mebuki nói rằng rất muốn đến.

Trường cao trung tư thục Tokinozaki. Đây là ngôi trường mà tôi hiện đang theo học. 

Ngôi trường này được thành lập khoảng mười năm trước, với kiến trúc hiện đại và bầu không khí tràn đầy sức sống. 

Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, tôi không vào trong trường mà dừng lại trước cổng chính. 

"Wow~, nó lớn hơn nhiều so với trong ảnh."

Đôi mắt của Mebuki sáng rực khi cô ấy ngước nhìn ngôi trường. 

"Nói mới nhớ, tôi chưa hỏi Mebuki muốn thi vào trường nào, có lẽ nào…" 

"Đúng vậy! Em muốn thi vào trường cao trung tư thục Tokinozaki!" 

Tokinozaki là một ngôi trường được thành lập bởi các nhà giáo dục đã từng làm việc trong nhiều cơ quan giáo dục trong và ngoài nước. Chương trình học được thiết kế với những phương pháp học tập hiện đại nhất, giúp học sinh có thể học tập một cách dễ dàng và hiệu quả.

Không chỉ vậy, ngôi trường này đặc biệt chú trọng đến việc học tập hướng tới tương lai cá nhân của học sinh.

Trong ba năm cao trung, khi học sinh đang suy nghĩ về định hướng phát triển tương lai của mình, nhà trường sẽ cung cấp sự hỗ trợ một đối một, giúp họ hiểu rõ hơn về các khía cạnh khác nhau của xã hội và học tập trong các lĩnh vực mà họ quan tâm. 

Ngôi trường này là một lựa chọn phổ biến đối với các học sinh tốt nghiệp sơ trung trong khu vực, và cũng chính vì thế mà kỳ thi đầu vào rất khó. 

"Em đã biết về ngôi trường này từ năm nhất sơ trung, và nghĩ rằng nhất định sau này mình phải thi vào đây. Em đã xem qua tài liệu của trường, càng tìm hiểu càng muốn học ở đây. Nhưng vì không tự tin vào khả năng của mình nên em chưa bao giờ nói với ai về điều này." 

"Tôi cũng mới nghe lần đầu. Ngay cả khi chúng ta học chung, em cũng chưa bao giờ nhắc đến."

"Trước đây em nghe nói thầy đã đậu vào trường cao trung tư thục Tokinozaki, em cảm thấy thật ngưỡng mộ." 

"Em muốn vào Tokinozaki, nhưng mẹ em không đồng ý à?" 

"Mẹ em muốn em học ở Ryushiki." 

Trường cao trung tư thục Ryushiki là một ngôi trường truyền thống với bề dày lịch sử, nơi nhiều con cái của các gia đình danh giá theo học. Mức điểm đầu vào ở mức trung bình nhưng học phí rất cao, và trong buổi phỏng vấn, họ rất chú trọng đến tính cách của học sinh. 

Chính vì vậy, giá trị thương hiệu của trường rất cao, và trong số các cựu sinh viên tốt nghiệp, có nhiều người đã thiết lập được mối quan hệ trong giới chính trị và kinh doanh, thậm chí kết hôn với các gia đình danh giá.

Mặt khác, nội quy của trường rất nghiêm ngặt, không chỉ giới hạn trong đời sống học đường, mà còn có nhiều quy định liên quan đến đời sống cá nhân, bao gồm cả việc sử dụng điện thoại và quan hệ bạn bè ngoài trường.

"Tôi nghĩ Ryushiki cũng là một ngôi trường rất tốt, nhưng Mebuki không hài lòng à?" 

"Ừm… Em đã xem qua tài liệu tuyển sinh, nhưng cảm thấy không phù hợp với hướng học tập mà em mong muốn. Em đã nói điều này với mẹ, nhưng bà ấy không chịu lắng nghe." 

"Mẹ em nhất quyết muốn em vào ngôi trường đó, có lý do gì đặc biệt không?" 

"Ryushiki là trường cũ của mẹ em." 

"Thì ra là vậy…" 

Là bậc cha mẹ, họ tất nhiên muốn con cái mình học ở ngôi trường có bề dày lịch sử và danh tiếng của chính mình, hơn là để con học ở một ngôi trường hoàn toàn xa lạ, như vậy họ sẽ yên tâm hơn. 

"Em biết mẹ đang lo lắng cho em, bà ấy muốn em không đi sai đường. Nhưng em hy vọng bà ấy có thể tin tưởng em thêm một chút nữa…"

"Mebuki-san, em không định từ bỏ việc thi vào Tokinozaki, đúng không?" 

"Em sẽ không từ bỏ! Em sẽ cố gắng hết sức để học và nâng cao điểm số, để mẹ có thể thấy rõ quyết tâm của em! Khi đó, chắc chắn bà ấy sẽ chấp nhận lựa chọn học tập của em!" 

Trong mắt Mebuki, khi cô ấy nói những lời này, ánh lên một sự kiên định xen lẫn lo lắng. 

"Thầy ơi… em có thể đậu được không?"

"Ừm… Theo như bảng điểm học kỳ một mà tôi đã xem, thành thật mà nói, với tình trạng hiện tại thì có lẽ sẽ hơi khó. Nhưng tôi hiểu em. Khi tôi giúp em học năm ngoái, em tiếp thu rất nhanh và điểm số tăng lên rõ rệt. Chỉ cần có phương pháp học đúng, em chắc chắn có thể tiến bộ, và nhất định sẽ đậu vào Tokinozaki."

"Em sẽ cố gắng hết sức! Nhất định phải khiến mẹ phải nhìn em với con mắt khác!"

Tôi nhìn vào sân trường, tưởng tượng cảnh Mebuki học tại ngôi trường này. 

Rồi tôi mới nhận ra một điều hiển nhiên. 

Nếu cô ấy đậu, cô ấy sẽ trở thành hậu bối của tôi. 

Lúc đó, tôi và cô ấy sẽ có mối quan hệ gì nhỉ? 

Hậu bối và tiền bối? Người quen từ thời sơ trung? Hay là…? 

Từ xa, trong bóng của tòa nhà trường, xuất hiện bóng dáng của một vài người. Có lẽ là những học sinh đến trường vì hoạt động câu lạc bộ. Một nam một nữ đi bên cạnh nhau.

Tôi nhìn một cách thờ ơ, chỉ thấy họ khoác tay nhau, trông rất hạnh phúc và tình tứ. Không biết họ có thấy tôi đang nhìn hay là họ không quan tâm? Họ vuốt ve tóc của nhau, ôm lấy vai nhau, đến mức khiến tôi cũng phải xấu hổ.

Có lẽ, vào thời điểm này năm sau, tôi và Mebuki cũng sẽ như họ… 

Tôi không thể không bắt đầu tưởng tượng điều đó, quay đầu nhìn cô ấy bên cạnh——. 

Kết quả là, tôi đã vô tình chạm phải ánh mắt của Mebuki. 

"...A!?" 

Cô ấy hít vào một hơi và vẻ mặt bối rối. 

"Hiểu rồi chứ, thầy? Hiện tại chúng ta là mối quan hệ thầy trò——" 

Mebuki chống hông, nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị như một giáo viên chủ nhiệm. 

"Vậy nên, thầy không được phép thích em đâu nhé!" 

"Biết rồi, tất nhiên là không."

Phải, sao tôi có thể có những suy nghĩ lẫn lộn như thế này chứ. 

Tôi cần phải gạt bỏ những tưởng tượng ngọt ngào về tình yêu ra khỏi đầu mình. 

"Khi tôi đang chuẩn bị cho kỳ thi, Mebuki luôn ủng hộ tôi. Khi tôi đậu, em ấy đã rất vui mừng cho tôi. Nhưng tôi lại chỉ lo cho bản thân mà chưa bao giờ nói lời cảm ơn." 

Tôi quay sang Mebuki và nhìn thẳng vào cô ấy. 

"Bây giờ tôi muốn nói lời cảm ơn. Nhờ có sự ủng hộ của em, tôi mới có thể đậu vào trường. Tôi muốn đáp lại em. Từ bây giờ, tôi sẽ giúp đỡ em, để Mebuki Hinata cũng có thể đậu vào ngôi trường mơ ước của mình." 

"Nghe thầy nói vậy, em thực sự rất vui. Từ giờ em nhờ thầy đấy, thầy ạ." 

Vì đã trở thành gia sư, tôi tuyệt đối không thể có tình cảm lãng mạn với học trò của mình. 

Điều duy nhất tôi mong muốn lúc này là—thấy Mebuki cười rạng rỡ khi đậu vào trường mà cô ấy mơ ước, chỉ vậy thôi. 

"Vậy thì, Mebuki-san, chúng ta nên đi nộp hồ sơ thôi." 

Chúng tôi quay lưng lại với ngôi trường trong mùa hè rực rỡ và bắt đầu bước đi. 

Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh cô ấy mặc đồng phục cao trung vào mùa xuân năm sau, bước qua cánh cổng này.