Boku wa Tomodachi ga Sukunai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7151

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Tập 6 - Sinh nhật

Vài phút sau, Yukimura và Rika cùng đến phòng câu lạc bộ.

Rồi chúng tôi bắt đầu hoạt động câu lạc bộ với sáu thành viên lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài.

“Vậy là tất cả đều đồng ý làm một gian hàng bói toán tại lễ hội văn hóa ư?

Rika là người mở đầu cuộc trò chuyện.

Yozora, Sena, và tôi đưa mắt nhìn nhau.

“… Anh nghĩ mình cần suy nghĩ kĩ hơn về việc này.”

“… Chị nghĩ ta nên tạm hoãn nó lại đã.”

Yozora và tôi đưa ra ý kiến của mình về vấn đề này.

“Chị nghĩ ta nên ta làm cái khác thì sẽ tốt hơn, ta có thể tránh biến những người khác thành nạn nhân nữa…”

Sena nói theo sau chúng tôi, với cái nhìn bẽn lẽn.

"...Sena-senpai, chị không hề làm theo cái lời bói ngày hôm qua đó thiệt chứ—“

“Đ-đương nhiên là không rồi!! Chị không hề đứng trên nóc nhà hét hay làm gì đại loại vậy đâu nhá?”

Sena nhanh chóng lắc đầu, làm cho Rika phải thở dài trong khi tỏ vẻ kinh ngạc, rồi nói,

“Ừm, thật ra, Rika cũng đang suy nghĩ tổ chức một hoạt động khác, bởi việc này có lẽ hơi quá khi để Yozora-senpai làm đủ mọi việc. Mà em cũng có mang mấy cuốn sách về bói toán theo đây.”

“Sách về bói toán?”

“Vâng ạ. Rika nghĩ nếu chúng ta định mở một gian hàng bói toán thì tất cả chúng ta nên tìm hiểu thêm về nó.”

Rika lấy ra một loạt các cuốn sách từ cặp, và đặt lên bàn.

Trong đó có một số cuốn mỏng với mấy cái bìa lớn lạ mắt, từ loại “Bắt đầu tiên đoán từ ngày hôm nay” , mấy cuốn “Đoán vận may từ động vật” cũ nữa, rồi đến những cuốn “Bói bằng hoa quả” mà đã từng rất thịnh hành một thời, hay một số cuốn theo mốt ngẫu nhiên như “Địa ngục chiêm tinh học của Kasuka Futokusa”, và còn một số thể loại khác nữa.

“Mấy cuốn này do em mua hết đó hả?”

Rika lắc đầu với câu hỏi của tôi.

“Em chỉ lấy đại mấy cuốn ở sâu trong tủ sách của em mà thôi.”

“Vậy ra đống này là của em hết à…”

Tôi chưa bao giờ nghĩ một nhà phát minh nổi tiếng như Rika lại có mấy loại sách này.

Rika đỏ mặt một tí khi nhận ra tôi đang nhìn em ấy, và nói,

“C-chỉ là lúc trước em có hơi tò mò về nó thôi!! Em đã nói rồi, phải không? Tất cả con gái đều thích mấy thứ siêu nhiên như vậy mà.”

Việc Rika cảm thấy xấu hổ như vậy, ừm, thật sự, khá dễ thương đấy.

Và rồi tôi nhận thấy Yukimura đang nhìn chằm chằm vào đống sách trên bàn.

"Yukimura?"

"...Aniki."

Yukimura hăng hái kéo lấy tay áo tôi.

"Hm?"

"Aniki... Chúng ta thử cuốn ‘Tiên đoán theo các vị tướng thời Sengoku’ trước nhé?”

Em ấy nhẹ nhàng chỉ vào một cuốn sách bìa mỏng có tựa là “Tiên đoán theo các vị tướng thời Sengoku”.

Trên bìa là hình ảnh các vị lãnh tướng thời Sengoku theo phong cách dễ thương hóa.

Dựa trên cái vẻ ngoài đó, tôi đoán nó cũng cùng loại với “Đoán vận may từ động vật” và “Bói bằng hoa quả”.

“Thử nó trước à…? Khoan đã, em cũng muốn bói thử sao, Yukimura?”

Yukimura đỏ mặt xấu hổ và nhẹ gật đầu trong khi nhìn tôi bằng cặp mắt vô hồn như thường lệ.

“Vậy ra em cũng thích mấy trò này à?”

Tôi gượng cười một chút.

Tiên đoán theo các vị tướng thời Sengoku à…

Tôi có thể nói đây chỉ là một quyển sách đơn giản cho bạn biết bạn là vị tướng nào ở thời Sengoku dựa trên ngày sinh, nhóm máu, vân vân, mà không hề có một lời giải thích nào cả.

“Được rồi, xem cái cuốn ‘Tiên đoán theo các vị tướng thời Sengoku’ này ra sao.”

Sena giật mạnh cuốn sách ra khỏi đống sách, và lật liên tục các trang.

"Hmm~ Có vẻ như nó cho ta biết ta là vị tướng nào ở thời Sengoku dựa trên ngày sinh và nhóm máu đây.”

Tôi gượng cười sau khi nghe nó quả thật giống với những gì tôi suy nghĩ.

"Ummm, OK, vậy ta bắt đầu từ Kodaka nhé. Cậu sinh ngày mấy vậy, và nhóm máu của cậu là gì?”

“Tôi á? Tôi sinh ngày 30 tháng 7, nhóm AB.”

Tôi trả lời, rồi cô ta đáp lại,

“30 tháng 7… vậy đã vào kỳ nghỉ hè rồi.”

“Ờ. Bởi vậy, tôi chưa từng tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nào với bạn bè cả...”

“Thật dễ thương làm sao khi bởi vì kì nghỉ hè mà cậu không bao giờ tổ chức sinh nhật với bạn bè.”

Yozora lạnh lùng nói, như đang muốn đâm vào tim tôi vậy.

Tôi thật sự mong cô ta dừng trò tuông ra những câu chữ sắc bén như đúng rồi vậy nữa.

Mà cũng phải, đó chỉ là lời biện hộ thôi. Tôi thừa biết một ai đó có những người bạn biết về ngày sinh của mình thì dù cho có là nghỉ hè hay không đi nữa thì họ vẫn sẽ tổ chức một bữa tiệc thôi.

Tôi không có bạn, và chính vì thế, tôi chẳng làm gì đặc biệt vào ngày sinh thứ 17 của tôi trong năm nay.

Chết thật, tôi dường như quên mất điều đó…

“Nghĩ đến việc mình không thể chúc mừng ngày sinh của Aniki… Em đã phạm một tỗi lỗi tày trời rồi…”

Yukimura nói, vẻ hiền lành hiện trên mặt.

“Ah, sẵn nói luôn, sinh nhật của tôi là ngày 19 tháng 5!”

"Ohh? Nó đúng ngay lúc tôi vừa chuyển đến ngôi trường này luôn.”

“Ai đời lại đi quan tâm đến ngày sinh của một miếng Thịt chứ? Mau đọc kết quả đi chứ.”

Yozora đột nhiên nói, tỏ vẻ bất mãn.

"Muu... Umm, nhóm AB, sinh 30 tháng 7, à?... Cậu chính là Oda Nobunaga đó.”

"Oh?" "Hmph..." "Uh-huh." "Quả đúng với những gì em mong đợi từ Aniki." "......"

Ngoài câu nói có phần hơi phấn khích của Yukimura ra thì những thành viên còn lại chẳng có chút gì là đang quan tâm cả, và không ai thực hiện bất kì phản ứng nào đáng chú ý.

Mà cũng phải, thật sự sau khi nghe bảo mình là Oda Nobunaga thì tôi chỉ muốn hỏi lại, “Rồi? Thì sao nào?”…

Ý tôi là, ngay từ đầu tôi có phải là Nobunaga đâu chứ…

"Anego. Vậy em là vị tướng nào vậy?”

Yukimura hỏi, chẳng hiểu sao lại có chút gì đó giận dữ.

"Yukimura? Em sinh ngày mấy, nhóm máu gì?”

“13 tháng 6, máu O.”

“13 tháng 6, máu O… Em nhỏ hơn chị đúng một năm luôn… Ah, đây rồi… Umm, nó bảo em là Naoe Kanetsugu.”

"...............Vậy à.”

Yukimura bặm môi lại và nhìn xuống đất sau khi nghe kết quả.

Rõ ràng em ấy cảm thấy buồn vì chuyện này.

"...Em không thích Naoe Kanetsugu à? Mặc dù anh không biết nhiều lắm nhưng mà ông ta cũng là một vị tướng khá nổi tiếng mà, đúng không? Ông ta thậm chí còn là nhân vật chính của bộ drama Taiga mà.”

“Kanetsugu không có lập được chiến công gì, bởi vậy, em không thích hắn.”

…Đúng là một sự đánh giá nghiêm khắc quá mà.

“Hiểu rồi, vậy ra em không thích những người không có lấy một chiến công nào à…”

“Chưa hết đâu, Aniki."

Yukimura điềm tĩnh nói tiếp,

“Naoe Kanetsugu là thuộc hạ có vị trí cao nhất trong gia tộc Uesugi, và vì thế, trong khi hắn ta nên đặt sự an nguy của chủ nhân mình, Uesugi Kagekatsu, và gia tộc Uesugi lên hàng đầu, vậy mà hắn lại bất cẩn đi thách thức Tokugawa Ieyasu và gây ra chiến tranh chứ, để rồi làm cho chủ nhân mình và cả gia tộc rơi vào trong đại họa. Cùng là một chiến binh như hắn, em không thể nào chấp nhận được cái hành động ngu si đó được. Dĩ nhiên, em không trách hắn vì đi thách đấu Tokugawa hùng mạnh một mình, và, trong khi kết quả có thể khác, em luôn dành mọi sự ngưỡng mộ cho kẻ đồng mưu với Kanetsugu, lòng trung thành của Ishida Mitsunari với nhà Toyotomi —"

“Được rồi, dừng lại! Bình tĩnh lại đi, Yukimura!”

Tôi nhanh chóng ngăn cản Yukimura trước khi em ấy bắt đầu huênh hoang về câu chuyện lịch sử của mình.

“Rồi, uh, giờ đến lượt Yozora nhé!”

“Không cần đâu. Tớ không muốn mất thời gian với cái đống rác đó.”

Yozora dứt khoác từ chối với tâm trạng ủ rũ thường thấy.

“Sao cậu lúc nào cũng phá ngang cuộc vui vậy chứ… thử tí cũng có sao đâu. Chỉ cho vui thôi mà.”

“Không quan tâm.”

"Muu..."

Sena bặm môi trước lời khước từ của Yozora, nhưng cũng không thèm đào sâu vào vấn đề thêm nữa.

Cô ta chắc hẳn nhận ra rằng quả là ngu ngốc nếu cãi nhau chỉ vì một thứ “chỉ cho vui” như vậy.

"Ummm... Vậy tiếp theo đến lượt của Kobato-chan nhé! Kobato-chan,nói cho chị nghe ngày sinh và nhóm máu của em nào, được không? Hehehe..."

Kobato lộ rõ vẻ kinh tởm trên mặt, nhưng cũng miễn cưỡng trả lời ngay lúc đó.

"...Kukuku... Ta được sinh vào năm 2468 Ma Vương lịch… Và cũng nhằm ngày nhật thực của tháng hắc long— Như những gì đã viết trong các huyền thoại xa xưa, ngày hôm đó, ta đã hạ thế vào vương quốc của t—"

“Kobato sinh ngày 18 tháng 10, máu của con bé thuộc nhóm AB.”

"An-chan!!"

Kobato phồng hai mà lên và bĩu môi sau khi tôi nói hịch toẹt ra ngày sinh và nhóm máu thực tế của con bé.

“18 tháng 10, nhóm AB… Oh, em sinh năm nào vậy? Theo âm lịch ấy.”

"Ahh, nếu là của âm lịch thì—"

"—Khoan, 18 tháng 10 ư!?”

Sena cắt ngang câu trả lời của tôi với một cái hét lớn.

Bam! Sena đóng sầm quyển sách lại và đẩy nó qua cho tôi.

“18 tháng 10… là tuần sau, phải không nhi,”Yozora nói.

“18 tháng 10!? Ngay tuần sau luôn!”

Chẳng hiểu tại sao Sena lại lặp nó lại lần nữa.

“… Có chuyện gì mà mấy cậu sôi nổi vậy?”

“Đùa nhau à!? Sinh nhật Kobato-chan đó! Sao cậu chẳng chịu nói gì hết trơn vậy?”

"...Uh, sao tôi phải nói chứ?”

Kobato gật đầu mạnh mẽ đòng ý với câu hỏi của tôi.

“S-sao à! Đó là ngày thánh Kobato-chan được sinh ra đấy!!”

Ngày thánh? Nghiêm túc chứ?

“Tôi không nghĩ cậu không nên quan trọng hóa ngày sinh nhật lên đâu… Những gì cậu cần làm chỉ là một bữa tối trang trọng hơn thường ngày, ăn bánh kem, và nhận quà thôi, đúng chứ?”

"...Kukuku... Nửa kia của ta… Ta tin rằng ngươi không quên tế phẩm dâng cho ta năm nay, đúng chứ…?”

“Vâng, anh luôn để dành nó cho em mà.”

"Ehe~"

Kobato e thẹn hạnh phúc trước câu trả lời của tôi.

Nói luôn, quà sinh nhật cho em ấy năm nay là một đĩa game mới bán ngay trước hôm sinh nhật của con bé.

"Uuuu~~! Tôi là chị của Kobato mà! Tôi cũng muốn mừng sinh nhật Kobato-chan nữaaaaaa~~!”

“Không, cậu hoàn toàn không phải chị của con bé!”

Với tư cách là anh trai Kobato, tôi từ chối cái ảo tưởng của Sena với tất cả những gì tôi có.

Ngay sau đó,

“…Giờ mới nghĩ ra, những người bạn tốt luôn tổ chức tiệc sinh nhật cho nhau mà,” Rika nói.

“Đúng vậy… tôi cũng nghe nói như vậy đấy. Mặc dù, sinh nhật tôi là vào kì nghỉ hè, nên tôi chưa từng có cơ hội tổ chức với đám bạn lúc trước…”

"Kodaka..."

“Tôi xin lỗi.”

Tôi gục mặt xuống xấu hổ sau khi nhận cái nhìn xót xa của Yozora.

Yozora nói "Hmph..." và thở một hơi thật sâu trong khi liếc mắt nhìn tôi.

“…Một bữa tiệc sinh nhật, à… Tôi đoán đây là thứ mà Câu lạc bộ Láng giềng nên tập luyện trước, mọi người thấy sao?... Đề phòng trước khi tất cả… chúng ta đều trở thành người bình thương hết trong tương lai…”

“Đúng đúng! Tôi tham gia! Tôi nghĩ chúng ta nên tổ chức buổi tiệc sinh nhật cho Kobato-chan!"

Sena hăng hái giơ tay và gân cổ họng xác nhận.

“…Ừm, em nghĩ chúng ta phải biết nắm bắt khi có cơ hội…. Rika chưa bao giờ dự một buổi tiệc sinh nhật thật sự nào cả.”

Rika cũng đồng tình với ý kiến của Yozora nữa.

“Ăn mừng sinh nhật của cô em gái của Aniki là nghĩa vụ của bất cứ hầu cận nào của anh như em đây. Em sẽ cố gắng hết sức để tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho em ấy, để bù lại cho việc em đã lỡ mất cơ hội chúc mừng sinh nhật của Ani…”

“Uh, em không cần phải làm cho anh đâu.”

Tôi vặn lại cái lời khai báo bị nghiêm trọng hóa của Yukimura, và rồi tiếp tục nói…

“…Được rồi, vậy làm nào… Chúng ta sẽ tổ chức sinh nhật cho Kobato.”

Tôi cười cay đắng sau khi kết thúc câu của mình.

Còn Kobato thì cứ "Au? Hau?” bối rối nhìn quanh căn phòng.

Dù sao thì… Đó là lý do chúng tôi cuối cùng lại quyết định có một buổi sinh nhật đầu tiên với người khác ngoài những người thân trong nhà.