Boku wa Tomodachi ga Sukunai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5088

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 70

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 82

Tập 8 - Kẻ kiêu căng hèn nhát và kẻ nhát gan kiêu ngạo

Thật không may, tuy nhiên, đây không phải nơi câu chuyện đầy bất hạnh của chúng tôi kết thúc.

Lễ hội kết thúc, báo hiệu sự trở lại của cuộc sống thường nhật của bọn tôi.

Kỳ nghỉ kết thúc hôm qua, vào thứ Hai, hôm nay, khi đến trường, tôi nhận thấy toàn bộ đồ trang trí trên cổng đã biến mất.

Nói vấy chứ, những phần hoàn toàn được dọn dẹp chỉ là những phần bên ngoài. Còn bên trong thì vẫn còn cả đống hộp các-tông vật liệu nằm xung quanh, và cả những tấm áp phích dán trên tường nữa.

Cả trường tràn đầy một cảm giác thoải mái độc nhất mà bạn chỉ có thể có được sau khi lễ hội kết thúc.

Nó cũng giống như là có nhiều học sinh ngủ gục giữa giờ hơn bình thường, bao gồm cả tôi trong đó.

Và trên hết, chúng tôi đang ở giữa giờ Nhật ngữ hiện đại, tiết buồn ngủ số một, và chỉ có thể tỉnh táo khi tôi có đủ năng lượng mà thôi.

Chủ đề hiện tại bọn tôi đang học là tác phẩm Sangetsuki của Atsushi Nakajima.

Lấy bối cảnh Trung Hoa cổ, và hình như là về một nhà thơ tuyệt vời gặp chuyện không may, cuối cùng phát điên và biến thành một con hổ.

“…Sau đó, Richou bỏ việc và cắt đứt mọi liên lạc với mọi người để tập trung hoàn toàn vào thơ ca, tuy nhiên ông đã có một khoảng thời gian khá khó khăn để có thể sáng tác ra bất cứ bài thơ nào. Trong trường hợp đó em thường làm gì?... Em nghĩ sao, Mikadzuki?”

Trong khi chậm rãi bước quanh lớp học, thầy giáo ôn tồn tiếp tục bài giảng của mình, và rồi ông dừng lại, đặt câu hỏi cho Yozora.

Nhân tiện, các giáo viên thường hay gọi Yozora trả lời câu hỏi.

Nếu tôi phải nói tại sao thì…hẳn là vì họ nghĩ rằng để một học sinh danh dự như Yozora trả lời thì tiết học sẽ diễn ra thuận lợi hơn.

Tôi đã mường tượng được Yozora sẽ thản nhiên mà đưa ra câu trả lời chính xác như nhỏ luôn thế, tuy nhiên trước sự ngạc nhiên của tôi, nhỏ “Ơ…” và có vẻ như chẳng biết nói gì.

Nhỏ vội vã lật qua lật lại các trang sách, và rồi khẽ trả lời bằng một giọng thiếu tự tin,

“……Giận bản thân mình…?”

Nhỏ chọn câu trả lời đó hẳn là vì đoạn văn có nói rằng Richou có khuynh hướng tự giễu bản thân.

“Hahaha, Mikazuki, hiếm khi thấy em nói đùa như vậy đấy.”

Giáo viên vui vẻ tươi cười, thật tình nghĩ rằng nhỏ đang nói đùa.

Tuy nhiên Yozora chỉ càng chìm sâu vào hoảng loạn.

“Ơ…À…Ừm…Em không biết.”

“Haha…”

Ông lại cười khi nghe câu trả lời thật lòng của Yozora, tuy nhiên, ông hình như đã nhận ra là nhỏ thật sự không biết, sau đó ông nói, “Còn em thì sao, Suzuki? Em sẽ làm gì?” ông chỉ người ngồi phía sau nhỏ và hỏi.

“Ừm…Nói cho ai đó nghe?”

“Đúng vậy, thông thường trong trường hợp này em sẽ nhờ người khác giúp, tuy nhiên Richou----…”

Suzuki trả lời đại, nhưng đó lại là đáp án mà ông muốn nghe, và rồi ông thầy lại tiếp tục bài giàng của mình.

Còn với Yozora, nhỏ đang cúi gằm mặt xuống, nhìn trừng trừng vào sách giáo khoa, và mặt thì đỏ đến tận mang tai.

“Argh, tôi không thể chịu được!”

Sau giờ học, chúng tôi đang đi đến phòng câu lạc bộ, khi thấy chung quanh không còn ai khác, Yozora cuối cùng cũng gắt lên.

“K-không chịu được gì?”

Mọi thứ quá bất ngờ, khiến tôi không khỏi ngạc nhiên.

“Còn phải hỏi sao!? Tôi đang nói về cái lúc trong lớp Nhật ngữ hiện đại đó!”

“Ahh…”

Ba tiết trước, giờ Nhật ngữ hiện đại… vậy là khoảng 5 tiếng trước. Nhỏ để tâm chuyện này lâu cỡ nào vậy trời?

“…Hiếm khi thầy em trả lời sai đấy. Em không chuẩn bị bài trước à?”

“Không, em đã đọc trước rồi. Nhưng câu hỏi của thầy không có trong sách…”

Yozora nhăn nhó, nói.

“Ờ thì, câu hỏi liên hệ thực tế cũng là một phần của bài giảng mà. Tất nhiên là sẽ không có trong sách rồi.”

Tôi nói vậy, tuy nhiên điều đó chỉ càng làm cho Yozora thêm giận dữ.

“Không thể tin là ổng lại hỏi câu vô lý như vậy, Đồ giáo viên máu S chết tiệt! Ngu ngốc! Lão hói! Đần độn! Ngu học! Não phẳng!...”

Chắc vì nhỏ mất bình tĩnh, nhưng mấy lời lăng mạ của nhỏ không được “chất” như bình thường.

“Và bên cạnh đó, nếu ông ta là kiểu người chỉ nhờ người khác giúp khi cần, thì ổng đã không bỏ việc để trở thành nhà thơ rồi, tên ngốc chết tiệt! Lão hói ngu đó có biết Richu thực sự cảm thấy sao đâu chứ! Lão hói khờ khạo đó đủ trình để nói về tham vọng cao quý của Richou chắc! Đồ đần độn!”

“Ờ-Ừa…”

Tôi lờ Yozora, cười khổ và nói

…Dựa vào việc nhận ra Yozora không biết câu trả lời và nhanh chóng gọi người khác thay thế thì bản thân thầy ấy là một người khá tốt đấy chứ.

Rốt cuộc, giờ lời kêu ca của Yozora chuyển từ việc lăng mạ giáo viên và đồng cảm với Richou sang cái học thuyết nhỏ bé “Văn học thực ra là gì” của nhỏ, và rồi chuyển sang chỉ trích nền giáo dục Nhật Bản.

Nhỏ nói đủ thứ làm tôi chẳng hiểu nhỏ muốn nói gì.

“Ngoài ra, thậm chí sao cậu có thể tính được một người phải đau khổ tới mức nào mới biến thành hổ được chứ, ý tôi là ---- Kodaka, cậu có nghe không đấy?”

“Ơ! Ồ, ư-ừa, tác giả hẳn phải gặp nhiều khó khăn lắm~”

“Ừa, chính thế! Thậm chí cả những tác giả tài năng nhất cũng sẽ mắc phải một hai lỗi nếu họ lâm vào tình cảnh ngặt nghèo…”

“Như đạo văn ấy hả?”

“…Ơ…Ư-ừa…T-tôi đ-đoán là vài tác giả cũng sẽ làm v-vậy…”

Mấy lời chửi rủa xối xả của Yozora ngưng lại, nhỏ giờ im như như một chú mèo con bị mắng ấy. Tôi đoán là mình không phải lo việc nhỏ sẽ biến thành hổ như Richou…

…Mặc dù vậy, thật ra thì, trở lại suốt tiết học trong khi tôi băn khoăn không biết Yozora trả lời câu hỏi đó làm sao thì Suzuki, bạn cùng lớp chúng tôi lại trả lời được mà thậm chí không cần suy nghĩ.

Nhờ giúp đỡ à…

…Nói nghe dễ lắm…