Chương 2: Căn Phòng Màu Trắng
Khi hồi phục lại tinh thần, tôi phát hiện ra rằng mình đang ở trong một căn phòng màu trắng.
Toàn bộ trần nhà phát sáng giống như một cái bóng đèn huỳnh quang. Có lẽ vì vậy, cả nơi đây sáng như ban ngày.
Kích thước của căn phòng xấp xỉ cỡ một phòng học bình thường.
Thế nhưng, nơi này lại chỉ có một bộ bàn ghế.
Trên cái bàn đó, được đặt sẵn một chiếc laptop.
Một bộ bàn ghế và một chiếc laptop, đó chính là mọi thứ hiện có trong căn phòng này.
Chiếc máy tính đã được mở sẵn, trên màn hình máy tính đang chạy một phần mềm nào đó có dạng như Excel.
Tôi cẩn thận từng li từng tí tiến lại gần cái bàn.
Và rồi, nhìn vào màn hình máy tính.
Trong màn hình hiển thị tên của tôi và dòng chữ được ghi bên dưới là: Cấp độ 1, điểm kỹ năng: 2. Phía dưới nữa lại là một cái bảng với những dòng chữ như là kiếm, giáo, ma thuật.
Nghi ngờ vào những gì hiển thị trên màn hình, tôi lắc lắc cái đầu. Liệu đây có phải là một trò lừa nào đó không.
Chính xác thì chuyện gì đang xảy ra?
Không, thật ra thì, tôi không phải không biết điều này có nghĩa là gì.
Đây có thể chính là một cái bảng kỹ năng.
Chính xác hơn, đây chính là bảng kỹ năng của tôi.
Giống như là một trò chơi điện tử, màn hình đang cho thấy những chỉ số năng lực của tôi.
Nhưng, những điều được ghi trên đó không phải là chỉ số STR, INT, HP hay MP.
Từ cái bảng cực kì giống bảng chỉ số trong game, tôi có thể nhìn thấy, chỉ có hai phần là cấp độ và kỹ năng được hiển thị trên đó.
Thể loại trò chơi này trên thực tế cũng đã từng xuất hiện trước đây, một số trò còn ẩn giấu tất cả các kỹ năng của nhân vật.
Vậy, cái màn hình này có nghĩa là-----
Cố gắng khiến cho bộ não đang hỗn loạn của tôi hoạt động: màn hình hiển thị cấp độ 1 và điểm kỹ năng 2 có nghĩa là tôi có thể chọn lựa được hai loại kỹ năng. Hoặc có thể, mỗi loại kỹ năng lại yêu cầu có số điểm nhất định.
Dù sao thì, đây cũng không phải là một điều quá quan trọng trong thời điểm hiện tại. Thật ra, cũng không phải nó hoàn toàn không quan trọng, nói chung thì việc này thì cứ đặt sang một bên cái đã.
Điều quan trọng bây giờ là, rốt cuộc tình huống tôi đang đối mặt là gì.
“Có ai ở đây không?”
Tôi hô to.
“Xin hỏi có ai ở đây không? Liệu có ai có thể đến và giải thích rõ cho tôi đây là thứ gì cùng với chuyện gì đang xảy ra ở đây không?”
Tôi thật sự không có nhiều kì vọng vào việc này, tôi chỉ có chút hi vọng vào việc lời nói của tôi có thể làm được điều gì đó. Nếu như thế giới này tốt đến nỗi chỉ cần chúng ta kính xin đối phương nói rõ, đối phương liền cho một lời giải thích tỉ mỉ cặn kẽ thì có lẽ khả năng sinh tồn của tôi cũng tăng lên.
Chí ít thì tôi cũng sẽ không bị bức ép phải lên kế hoạch để tiêu diệt “hắn”.
Xem ra chúa tể của thế giới này có vẻ tốt hơn những người ở thế giới của tôi.
Và ở trên màn hình xuất hiện một cửa sổ mới với dòng chữ:
“Hãy cứ thoải mái đưa ra câu hỏi”
Ngay cả cửa số để nhập câu hỏi cũng hiện lên, người này thật sự là một người tốt bụng.
Tốt nhất là tôi nên vào thẳng vấn đề thì hơn, bởi mấy câu hỏi xã giao đó không chỉ dài dòng mà còn chẳng có ích gì cả.
Hiện tại thì tôi đang hỏi về những vấn đề khiến cho người ngoài có thể đang nghĩ rằng “Thật sự phải hỏi những câu như vậy á?”. Dù sao thì tôi cũng đã hỏi được những câu căn bản như là ”Đây là đâu?”, “Ai đang nói vậy”, cho đến "nhãn hiệu của máy tính này là gì?" hay "bây giờ đang là mấy giờ" cũng đã được đưa ra.
Và trong hầu hết các câu hỏi của tôi thường chỉ nhận lại được những tin nhắn “Không thể trả lời câu hỏi”.
Dù sao thì điều đó cũng tốt bởi đối với tôi, không có câu trả lời cũng một thông tin rất quan trọng.
Từ đó tôi có thể rút ra được một kết luận cũng là thông tin mà tôi hiện có lúc này.
Đây không phải là một giấc mơ.
Thật sự thì, cho dù những lời người đó nói có là những lời nói thật hay nói dối đi chăng nữa thì cũng chỉ có người đó mới biết được. Mặt khác, đây cũng có thể vừa là mơ, cũng có thể không phải là mơ.
Lấy cá nhân tôi mà nói, tôi ngược lại thật sự rất mong đây là một giấc mơ.
Trong căn phòng này cũng chỉ có mình tôi.
Có thể xem như đây là một căn phòng riêng. Trong khu khí túc xá trường tôi thì một căn phòng như thế này sẽ dành cho bốn người, điều này khiến tôi cảm thấy có chút vui mừng.
Tôi có thể ở trong căn phòng này, cho đến tận khi sử dụng chiếc máy tính để thu được những kỹ năng và đóng cửa sổ giao diện kia lại.
Trong khoảnh khắc đóng cửa sổ máy tính lại, tôi có thể ngay lập tức trở lại vị trí tôi đứng ban đầu cũng chính là trong khu rừng. Công nghệ này thật sự rất tuyệt vời.
Khi tôi đang ở trong căn phòng này, thời gian bên ngoài như ngừng trôi.
Không cần biết đến khoảng thời gian tôi ở trong căn phòng này là bao nhiêu năm, thời gian bên ngoài cũng không trôi qua cho dù chỉ là 0,1 giây. Có vẻ như tính năng của căn phòng này còn cao hơn cả căn phòng tinh thần thời gian. Loại công nghệ này thật sự tuyệt vời đến nỗi có thể gây sốc.
[Chú thích trans: Kiểu phòng thời gian trong dragonball đó]
---Công nghệ ư? Không thể nào, ha ha, ừm....-----
Điều kiện để vào căn phòng này, là tôi phải lên cấp.
Nếu muốn quay lại căn phòng này, tôi cần phải lên cấp thêm lần nữa. Và để lên cấp, tôi cần phải đánh bại kẻ thù và tích lũy được thật nhiều EXP.
Thành thật thì, tôi không biết phải nói như thế nào cả. Nói vắn tắt lại, những điều này đều rất tuyệt.
Mỗi lần lên cấp, tôi đều có thể thu được điểm kỹ năng.
Chỉ cần sử dụng điểm kỹ năng thì tôi có thể nhận được kỹ năng. Theo quy tắc, một khi nhận được kỹ năng thì không có cách nào lấy lại được điểm kỹ năng nữa. Đây cũng chính là một điều bất tiện trong phần nâng kỹ năng này.
Thứ được gọi là kỹ năng đó có thể là một điều gì tương tự như việc thêm vào cơ thể một khả năng mới vậy.
Có lẽ là như thế thật. Vậy nên, một khi tôi có kiếm thuật thì tôi có thể trở thành một cao thủ sử dụng kiếm.
Không phải, việc trở thành cao thủ chỉ là nói dối mà thôi. Bởi mỗi kỹ năng lại có cấp độ kỹ năng nữa, và hiện tại thì tôi đang có cấp độ là 1 nên khó có thể nói tôi là bậc thầy được.
Để tăng cấp độ kỹ năng lên mức 1, cần 1 điểm.
Và để tăng cấp độ kỹ năng lên mức 2 thì cần 2 điểm.
Cứ như vậy, để tăng cấp độ từ mức 2 lên mức 3 cần có 3 điểm kỹ năng.
Có người nói điểm cấp độ cao nhất kỹ năng có thể đạt tới là 9.
Giả sử nếu chỉ tập trung vào phần kiếm thuật, như vậy khi cá nhân đạt đến cấp 23 thì mới có biên pháp tăng đến kỹ năng cấp độ 9.
Sau khi lên cấp, ngoài kỹ năng, khả năng chịu đựng của cơ thể và tinh thần cũng sẽ đồng thời tăng lên.
Đó chính là chỉ số HP và MP mà, nếu thế thì việc này càng ngày càng giống như một trò chơi rồi đây.
Cấp độ kỹ năng cũng cung cấp thêm khả năng mới vào cơ thế.
Nói cách khác, nếu là một người kiếm sĩ thì tôi có khả năng đánh bại kẻ thù với độ thuần thục kiếm thuật ở mức 9. Nhưng tôi cũng mới cầm qua cây kiếm tre ở phòng thể chất mà thôi.
Các kỹ năng dùng vũ khí gồm có 6 loại, bao gồm kiếm thuật, thương thuật, côn thuật, tay không chiến đấu, xạ kích và ném.
(Note: 投掷= throw; hurl; cast; shy = ném. Ý chỉ của cái kỹ năng này là cầm cái gì đó để ném, cầm đá ném nhau chả hạn :lol: )
Chỉ cần tôi nắm giữ kỹ năng kiếm thuật thì khi có một thanh kiếm trong tay, chuyển động sẽ nhanh nhẹn hơn rất nhiều. Thêm vào đó, rìu cũng là một nhánh trong kiếm thuật. Hay kiếm thuật bao gồm những vũ khí có khả năng cắt, chém, gọt.
Tương tự, kỹ năng thương thuật áp dụng được với những vũ khí giống như những cây giáo tre hay những vũ khí có khả năng đâm. Vậy thì, nếu sử dụng chiếc xẻng như một vũ khí trong trận chiến thì sẽ sao? Câu trả lời là, nếu sử dụng chiếc xẻng để chém như một thanh kiếm thì kỹ năng về Kiếm thuật sẽ được kích hoạt, nếu như sử dụng phần dẹt của chiếc xẻng để đập thì kỹ năng được kích hoạt sẽ là Côn Thuật, nếu mài sắc phần lưỡi xẻng và dùng nó để đâm kẻ địch thì có thể kích hoạt Thương thuật. Thế nên coi cái xẻng như một loại vũ khí đa năng cũng không sai.
Cung, súng cao su, súng lục, súng máy đều thuộc kỹ năng xạ kích. Còn ném lựu đạn, lon cola, quả bóng chày đều thuộc dạng kỹ năng ném. Khi tôi hỏi về việc đá một quả bóng thuộc loại kỹ năng nào thì lời đáp lại là “Không có loại kỹ năng đó”.
Tôi tiếp tục truy hỏi, nếu như ném một cây lao thì đó sẽ là kỹ năng nào? Và câu trả lời là “Nếu có trường hợp như vậy thì cả hai kỹ năng ném và thương thuật sẽ được kích hoạt đồng thời”. Nó cũng có phần đa dạng giống như cái xẻng, tuy có hơi khác biệt một chút. Có thể nói nó tương tự như việc phóng dao găm hay một cái rìu nhỏ vậy.
Sinh vật mà tôi đã giết chính là một con quái vật gọi là Orc ở vùng này...
Cơ mà chờ đã, “vùng này” là ở đâu cơ chứ?
Mà quái vật là sao ~ Chết tiệt.
Chưa kể đến việc còn có thứ gọi là ma thuật cũng được xem như một kỹ năng sử dụng Mana để điều khiển lửa và gió.
Vậy đến cùng là như nào, rồi lại còn cái gọi là mana kia nữa, bộ đây là thế giới kỳ huyễn chắc.
Ừm, thật ra thì đây chính là một thế giới kỳ huyễn mà. Thật điên rồ.
Ma thuật ở đây được chia ra thành 7 loại: thổ, phong, thủy và hỏa, ngoài 4 nguyên tố đó ra còn có ma thuật hỗ trợ, ma thuật triệu hồi và còn cả ma thuật trị liệu nữa.
Có vẻ như dựa vào sự khác nhau của các kỹ năng thì sẽ có những loại ma thuật khác nhau. Cấp độ kỹ năng đều có 4 loại ma pháp kèm theo, chỉ cần tăng cấp độ lên thì có thể tự động sử dụng ma thuật.
Ngoài ra còn có những loại kỹ năng khác như Thể chất, Trinh sát, Di chuyển và Âm nhạc.
Kỹ năng thể chất giống như thuốc tăng cường sức mạnh cơ bắp vậy, từ đó có thể nâng vác các vật năng một cách dễ dàng, thậm chí còn có thể giúp vung những cây kiếm dài hơn chiều cao của con người.
Kỹ năng di chuyển khiến cho việc di chuyển trở nên linh động hơn và còn giúp nhảy cao hơn. Tuy tốc độ chạy cũng sẽ không tăng nhanh nhưng khả năng tăng tốc tức thời dường như cũng gia tăng.
Khả năng Trinh sát giúp hỗ trợ hành động, nhận định được giọng nói từ xa, nhìn thấy nhưng thứ ở khoảng cách lớn,... Nói theo cách khác, nó bao gồm những khả năng cần có của những người ở trong đội tấn công.
Khả năng âm nhạc giúp cảm quan về âm nhạc và điều chỉnh chất giọng. Nếu sử dụng khả năng này mà điều khiển được bọn khổng lồ theo ý muốn thì có lẽ tôi sẽ cân nhắc tới khả năng này, nhưng đáng tiếc là khả năng này lại không có điều đó. Thật sự thì tôi cũng không hiểu rõ về nó lắm.
Còn những câu hỏi có liên quan đến việc ai-đã-chuẩn-bị-tất-cả-những-điều-này thì đều không có bất kỳ câu trả lời nào.
Điều này khiến cho đầu óc tôi từ mức rối loạn nhẹ lên đến mức cao nhất rồi đây.
Còn những câu hỏi như “Tại sao tôi lại có cấp độ và kỹ năng này?” thì câu trả lời mà tôi nhận lại được chỉ là “Cậu sẽ cần đến nó trong tương lai.”
Vậy là, ừm.... Có thể nói ngắn gọn là “Muốn tôi trở thành một người anh hùng ư?” Xin lỗi nhưng tôi thật sự không mong muốn điều đó.
Dường như đây không còn là một giấc mơ nữa mà đây chính là “hiện thực”.
Tôi có linh cảm xấu về chuyện này.
Nếu như tôi chết ở đây thì có lẽ tôi sẽ chẳng thể hồi sinh lại được.
Vậy thì tình hình thật sự rất tệ đây.
Về lý do tại sao tôi lại có kỹ năng, “tương lai" là chỉ cái gì hay những từ ngữ kì lạ như mana và tên mấy con quái vật , tôi tạm thời dẹp sang một bên đã.
Dù sao tôi vẫn còn thiếu khá nhiều thông tin. Ngay cả những thông tin mà tôi đã khám phá ra dù rất nhiều nhưng mấy thứ đó cũng không thể giúp đỡ hết được cho tình trạng hiện tại.
Vậy thì điều quan trọng nhất trước mắt bây giờ là, tôi có thể học được kỹ năng.
Ngoài ra, nếu tôi để vụt mất cơ hội này, tôi sẽ phải đợi đến lần lên cấp tiếp theo thì mới có thể học kỹ năng được.
Và để lên cấp, tôi phải đánh bại những con quái vật được gọi là Orc.
Nếu tôi không có kỹ năng, tôi sẽ không thể đánh bại được chúng.
Thế nên tôi quyết định xem xét về những thông tin trong phần kỹ năng trước.
Và giờ thì, trên màn hình máy tính đang hiển thị tất cả các kỹ năng.
Kỹ năng vật lý: tay không chiến đấu, kiếm thuật, thương thuật, côn thuật, xạ kích, ném.
Ma thuật: thổ thuật, thủy thuật, hỏa thuật, phong thuật, ma thuật hỗ trợ, ma thuật triệu hồi và ma thuật trị liệu.
Khác: thể chất, di chuyển, trinh sát, âm nhạc.
Tôi cần phải chọn 1 hoặc 2 trong số 17 kỹ năng này và đưa nó lên cấp độ 1. Dù sao cũng không cần phải sử dụng hết tất cả các điểm kỹ năng trong một lần.
Sau khi suy nghĩ đắn đo một lúc, tôi đưa ra thêm một vài câu hỏi.
Và rồi tôi lại phải vắt hết óc của mình để cẩn thận suy nghĩ thêm lần nữa.
Tôi cũng không biết đã bao nhiêu thời gian trôi qua sau khi tôi bước vào căn phòng này. Thế nhưng tôi vẫn không hề cảm thấy đói hay khát. Hoặc có lẽ căn phòng được thiết kế như thế này. Ai mà biết được.
Sau khi đã sắp xếp lại dòng suy nghĩ của mình, tôi đứng trước chiếc laptop.
Từ bảng kỹ năng tôi chọn 2 kỹ năng và đưa cấp của chúng lên 1.
Kazuhisa: Cấp độ 1
Ma thuật hỗ trợ 0 1
Ma thuật triệu hồi 0 1
Điểm kỹ năng 2 0
Sau khi đưa con trỏ tới nút “Xác định”, và nhấp chuột vào đó.
Trong nháy mắt sau đó, tôi đã quay trở lại khu rừng rậm ban đầu.