「Nghe bảo là cậu mua cô gái này với cái giá 2 vạn Arsha phải không. Vậy thì ta sẽ trả cậu gấp 10 lần chỗ đó tức 20 vạn Arsha. Tất nhiên là ta sẽ thanh toán trực tiếp. Cậu còn là mạo hiểm giả đúng chứ, nếu vậy kể từ năm sau giáo hội sẽ cho mượn chuyên gia sử dụng ma thuật hồi phục để tham gia tổ đội cậu. Cái này cũng là miễn phí. Còn nữa……」
「Chờ chút đã. Đừng cứ tự biên tự diễn thế chứ. Đầu tiên ông là ai đã?」
「Chẳng phải ta đã nói từ đầu rồi sao? Ta là phó giám mục Argis thuộc 『Giáo hội Iturna』. Ta chính là cấp trưởng quản của Rita Melpheus đằng kia đấy」
Người đàn ông đó hướng người về phía tôi và kính cẩn cúi đầu.
Ông ta hoàn toàn không thèm để ý tới Cecil và Rita có mặt trong phòng.
Dường như ông ta chỉ muốn nói chuyện với người chủ nhân là tôi.
「Không phải là Rita đã bị đuổi khỏi giáo hội sao?」
「Vâng. Tuy nhiên ta có đưa ra ý kiến rằng, người gây ra những chuyện đáng tội như đá giám mục chỉ nên bị cách chức và bán đi làm nô lệ, cấp trên cũng đã đồng ý với ta về chuyện này rồi」
Người đàn ông trước mặt tôi cứ thế chậm rãi nói như thể đó là việc hiển nhiên.
Ông ta trưng ra gương mặt dịu dàng cũng đôi mắt lam nheo lại và nói tỏ vẻ thương xót.
「Này là công ty đen rồi chứ còn gì nữa……」
「Ta không hiểu ý cậu nói là gì」
「Chỉ là sở thì kỳ quặc của tôi thôi」
「Mà dẫu vậy, Rita cũng đã thành lập 『Khế ước』 chủ nô với tôi. Đối với một nô lệ đã có chủ, chúng ta không thể cứ thế tùy tiện mua bán được. 『Khế ước』 vốn là thứ được Chúa quyết định. Dù có là giáo hội hay không thì cũng không thể phớt lờ chuyền đó được」
Người đàn ông tên Argis khẽ tặc lưỡi.
「Cô ấy còn chưa từng đả động gì đến chuyện thiết lập khế ước nô lệ với cậu cho tới lúc bị đuổi khỏi giáo hội nữa. Thế này nhé, khoản tiền 2 vạn Arsha ta có thể xoay xở cho cậu được. Giải quyết nhanh câu chuyện này nào」
「Thế hóa ra đây là lý do mà ông tìm đến chỗ tôi đấy à…… Ông đang có ý định gì với Rita?」
「Tất nhiên, ta sẽ biến cô ấy thành nô lệ của mình rồi」
Cuối cùng thì phó giám mục cũng nhìn sang Rita.
「Một cô gái rất trẻ trung, xinh đẹp. Mái tóc óng như sợi chỉ vàng, đôi mắt như viên ngọc quý. Chỉ cần nhìn vào làn da trắng ngần đó thôi là cũng có thể tưởng tượng ra cảm giác khi chạm vào nó rồi đó? Nào có ai lại không muốn được thưởng thức hai trái đào tiên nặng trĩu đó đâu chứ? Mà không, không phải! Không thể để cho một cô gái như vậy rơi vào tay một mạo hiểm giả vô danh tiểu tốt được!」
Ông ta vừa trừng mắt lên vừa nói.
Úi~, hắn đích thị là một gã biến thái rồi.
「Do đó, ta muốn cậu giao lại cô gái đó cho ta. Nhằm bảo vệ tôn ti, trật tự giáo hội」
「Không~!」
Khắp người Rita run lên trong cảm giác ghê tởm tột độ.
「Không! Ông tuyệt đối không được! Cái gì cơ chứ!? Tôi đã bị đuổi khỏi giáo hội rồi, tôi không còn bất kỳ liên quan gì đến mấy người nữa!」
「Chuyện đó chỉ mang tính thủ tục thôi. Còn trong lòng ta thì cô vẫn mãi là một cấp dưới mà」
「Tôi không hiểu nổi ông muốn nói gì! Không là không! Tôi có Nagi là đủ rồi! Tôi chỉ cần mỗi Nagi là đủ rồi~ ! !」
Rita bám ra sau lưng tôi.
Giống như Rita thôi. Tôi cũng không hiểu nổi.
Ý mà gã giám mục định nói là gì vậy?
Tôi cảm thấy phát bệnh vì cái ánh mặt như muốn liếm láp khắp người Rita của hắn
Có chuyện gì với hắn vậy.
THẬM CHÍ HẮN CÒN DÁM TỰ Ý XÔNG VÀO GIỮA PHÒNG TÔI VÀ THỞ RA MẤY CHUYỆN VÔ NGHĨA NỮA.
Nhớ ngày trước tôi cũng nghỉ việc rồi mà vẫn còn bị lôi mấy cái thứ bậc ở nơi làm việc vào.
Chỉ vì được làm sếp nên cái đám đó tự cho mình thượng đẳng đến mức ra lệnh được cho cả người ngoài chắc──Bộ chúng bị ảo tưởng hả? Tôi cảm thấy phát bệnh……
Lạ quá. Cái thứ cảm xúc này là sao. Chóng mặt quá. Buồn nôn quá.
Cảm giác như tôi đang sôi tiết lắm rồi.
「......200 ức Arsha」
Tôi bất giác buột miệng.
「Ta hiểu rồi, đòi hỏi một số tiền lớn gấp 10 lần cái giá mà ta đưa ra, mạo hiểm giả đúng là tên nào tên nấy cũng hám của nhỉ. Vậy thì chúng ta cùng thương lượng nào. Yêu cầu của cậu là 200 ức phải không……n? Ức? không phải 200 vạn sao!? Ức!?」
「Ừ, 200 ức Arsha」
「HAAAAAAẢ~!? 200 ức ấy hả!?」
Phó giám mục la lớn.
Mặc kệ hắn, tôi vẫn tiếp tục.
「Tôi vừa mới nhận ra giá trị thực của Rita」
「Bớt giỡn mặt lại! 200 ức cho chỉ một nô lệ ấy hả!?」
「Đấy là do ông không biết thôi. Cô ấy thuộc dạng 『Nhân vật cheat』 mà」
「『Nhân vật cheat』!? Đấy là cái gì? Cậu đang nói cái quái gì vậy!?」
「Rita sẽ sớm khác thôi. Ở cái mức độ mà ông không thể tưởng tượng nổi đâu. Nếu về sau còn gặp lại nhau, ông sẽ còn chẳng xứng để mà chạm vào cô ấy nữa」
「Cô ấy bị phong ấn 『Thánh lực』 lại rồi còn đâu!? Nói cho cậu hay, chỉ có ta mới có thể giải phong ấn thánh lực của cô ấy thôi!」
「.......Nào, giờ thì cậu tính sao?」
Tôi cười gan góc.
Có vẻ như tôi hiểu rồi.
Tôi đang điên lắm rồi đây.
Dù sao thì tôi cũng không thể ưa nổi cái loại người như gã phó giám mục này.
「Thưa quý khách, đến giờ về rồi đó?」
Cecil đứng bên cạnh tôi cũng đang bắt chước tôi mỉm cười.
「Một khi Nagi-sama đã chấp nhận Rita-san rồi, giờ đây tôi có nhiệm vụ là phải bảo vệ Rita-san. Nếu ông vẫn còn tiếp tục lảm nhảm nữa, tôi sẽ tung ma pháp tương ứng với giá trị 1200 ức Arsha của một 『Nhân vật cheat』 ra đấy?」
「Cái loại hắc elf tà ác này!」
「Đúng vậy đó? Tôi có thừa tà ác để tiêu diệt kẻ thù của Nagi-sama không chút do dự đó」
Ánh lườm từ Cecil khiến phó giám mục phải chùn bước.
Mà này, Cecil, đừng có tự ý nâng giá mình lên như thế.
Cười gượng, tôi quay lưng với phó giám mục và nắm tay Rita.
Tôi ghì đôi vai mảnh mai đó xuống, khiến cô ấy phải quỳ xuống như ban nãy.
Tôi cũng lại chạm vào chiếc vòng cổ và nói đủ lớn để cả phó giám mục cũng nghe được.
Tôi đã quá quen với cái kiểu hội thoại này rồi.
Đừng có coi thường cái thằng làm game doujin từng ăn vô số gạch đá này.
「Rita, ta muốn hỏi ngươi. Ta nhận ra rằng người phải đáng giá tới 200 ức Arsha. Cả con người này, trái tim này, linh hồn này. Nếu ngươi chấp nhận chuyện này, cuộc đời ngươi sẽ lại bị ràng buộc với ta. Tương lai giải thoát sẽ càng xa vời hơn. Bù lại, cả hai tâm hồn sẽ còn song hành cùng nhau rất lâu về sau. Liệu ngươi có đồng ý với ta hay không?
Nghe thấy tôi nói vậy, vẻ mặt Rita trở nên kinh ngạc.
Pachipachi~, Rita hướng ánh mắt đáp lại tôi.
Rita gật đầu cùng gương mặt hơi đỏ. Dường như cô ấy đã hiểu vấn đề.
「......Tôi xin chấp nhận. Thưa chủ nhân. Xin hãy để tôi cùng được song hành với linh hồn ngài」
「Đừng để hắn nghe được cô nói gì. Nói kiểu gì chỉ cần để mình tôi nghe được là được rồi」
「Vâng…… thưa chủ nhân…………」
Rita đưa mặt lại gần tôi. Cô ấy thì thầm với tông giọng vừa nhỏ vừa yếu ớt.
「『Khế ước』」
「Dừng lại! Khế ước như vậy sẽ khiến người bị ràng buộc với hắn đến chết đấy!」
Phó giám mục Argis bắt đầu gào lên. Lựa đúng lúc gớm.
Mặc kệ hắn vẫn đang gào thét, tôi chỉ tập trung vào mấp máy miệng mình.
「────」
Không nói thêm lời nào, tôi lấy tấm mề đay của mình gạt lên tấm mề đay và các phụ kiện kim loại trên chiếc vòng cổ của Rita cùng âm thanh lách cách.
『Khế ước』 biến Rita trợ thành nô lệ với cái giá 200 ức vẫn chưa được thực thi.
Tất nhiên, tôi vẫn phải đứng chắn tầm nhìn của phó giám mục mặc cho chiếc mề đay có tỏa sáng hay không.
Để cho gã phó giám mục hiểu lầm thì càng tốt.
Hắn tỏ ra khó chịu vì hắn bị cướp mất Rita ngay trước mặt, tất nhiên khả năng rất cao là hắn đã bị lừa. Tôi chỉ cần khiến hắn nghĩ rằng 「Rita sẽ không bao giờ thuộc về tôi mất rồi」 là coi như ổn.
Thì bởi vì tôi làm sao mà bắt Rita lao lực cho mình để tương xứng với cái giá 200 ức Arsha được cơ chứ.
Nếu thế thì trông tôi có khác gì con quỷ chỉ biết bóc lột đâu chứ.
Chỉ một khế ước nô lệ bình thường thôi đối với tôi đã quá đủ áp lực rồi.
「Ta chấp thuận mong muốn của ngươi. Hỡi Rita, nhân danh Chúa, cả cuộc đời, trái tim và tâm hồn ngươi, hãy để chúng được ràng buộc với ta. Ta xin cầu cho mối liên kết này sẽ còn kéo dài mãi」
Chỉ để cẩn thận, tôi cất tấm mề đay vào bên trong áo rồi tiếp tục nói.
Dường như tôi đang nói khá trôi chảy.
「Xin được cảm tạ ngài vì đã chấp thuận tôi. Thưa chủ nhân」
「Không thể chấp nhận! Tôi không chấp nhận chuyện này!」
「Ông có chấp nhận hay không thì cũng chẳng liên quan gì cả. 『Khế ước』 hoàn tất rồi. Ông không còn bất kỳ can dự gì nữa. Thưa ngài phó giám mục」
「Rita đã luôn là mục tiêu của ta suốt bấy lâu nay rồi đấy! Mái tóc hoàng kim đó. Đôi mắt ngọc ngà đó──」
「Nghe ông miêu tả nhạt nhẽo quá đấy!」
Tôi vừa nói vừa dơ tay chỉ thẳng vào phó giám mục.
Nãy giờ tôi nghe cũng đã cảm thấy lố bịch rồi
Mãi tóc như sợi chỉ vàng, đôi mắt như viên ngọc quý ấy hả…… Đứng ngay trước mặt người ta mà hắn dám miêu tả như vậy sao, nghe rẻ tiền quá đấy.
Thậm chí hắn lại còn đai đi đai lại nữa.
Đến phần giới thiệu nhân vật trong mấy con game thời nay cũng phải cầu kỳ hơn thế này nhiều.
「Ít nhất ông cũng phải nói được như thế này thì lúc đó hẵng đòi miêu tả về nô lệ!」
Nhớ lại lúc làm game nào. Tưởng tượng về miêu tả nhân vật trong đó.
Những từ ngữ có thiểu miêu tả về Rita, đưa nó ra khỏi đầu nào──
「──Mái tóc óng ả tựa ánh dương, đôi mắt long lanh như những cánh phấn đào lả lướt lúc xuân về. Một thân hình căng tràn nhựa sống tựa mãnh thú với khả năng nhất kích tất sát quái vật, nhưng đồng thời cung mang vẻ đẹp mong manh tuyệt mỹ khiến cho người ta chẳng dám chạm vào. Một con người với trái tim bao la như biển xanh tĩnh lặng, sẵn sàng mở lòng để chấp nhận Cecil. Dẫu vậy, trái tim đó cũng ấm nóng, mãnh liệt tựa những con sóng dữ dâng trào. Một con người không bao giờ biết đến bỏ cuộc, một con người luôn vì đồng đội mình mà không bao giờ chùn bước. Một cái miệng hay khẩu nghiệp nhưng không xấu, ẩn sâu dưới đó là cả một ý chí quật cường. Tựa như những người bạn tri kỷ từ thuở thiếu thời, cô gái đó đem đến cảm giác an tâm khiến cho người ta như muốn giao phó tất cả. Một tiêu chuẩn mới cho mỹ thiếu nữ linh mục hệ cận chiến . Nếu lấy bối cảnh trường học, cô gái đó chắc chắn sẽ là hội trưởng hội học sinh hoặc bạn thuở nhỏ của nhân vật chính. Ngay cả trong fantasy cũng là nhân vật phụ nòng cốt. Để rồi sẽ có ngày cô gái ấy thức tỉnh năng lực cheat và cùng nhân vật chính vươn tới vực thẳm của thế giới. Một muông thú tuyệt sắc nhảy múa nơi cội nguồn thế giới. Đó chính là Rita Melpheus!」
「......Gì cờ!? Mấy cái đó là sao!? Cậu đang nói về cái gì thế? Rita…… tại sao cô lại đỏ mặt thế hả!?」
「Thôi ông khỏi phải nói nữa, phó giám mục! Bất luận thế nào tôi cũng đã hoàn thành 『Khế ước』 với Rita rồi. Giờ ông nói gì cũng chẳng có ý nghĩa đâu, bản thân ông cũng chẳng liên quan bất cứ thứ gì với chúng tôi nữa! Vậy nên là mời ông nín và cút cho tôi nhờ!」
Rầm, tôi đập tay vào tường.
Giờ chính là lúc đến lượt tôi đáp trả đây.
『Khế ước』 cũng chính là một phần luật lệ trong thế giới này, vậy nên miễn là tôi không giải phóng cho Rita, sẽ không có chuyện hắn chiếm lấy cô ấy được. Hắn ra sức coi thường tôi vì nghĩ tôi chỉ là một tên mạo hiểm giả.
Hắn con thường đám mạo hiểm giả “nhà quê lên tỉnh” hễ cứ ngửi thấy mùi tiền là nghe răm rắp.
Chỉ là hắn không ngờ được rằng lần này mình lại bị phản kích lại.
Phó giám mục quay phắt lại và chuồn thẳng khỏi phòng.
Cuối cùng thì.
「Nếu dám biến thằng này thành kẻ thù thì ông cũng không yên thân đâu──」
Tôi cũng không quên để lại cho hắn vài lời.
Dẫu vậy, hắn chuồn đi quá vội nên không kịp nghe xem cuối cùng tôi nói gì.
「..................Làm mất rồi」
Tôi ôm đầu.
Sau vụ với nhà vua thì đây là lần thứ hai rồi đấy. Tôi đang làm cái gì thế này!
Tại sao tôi lại đi chống lại một nhân vật quyền lực thuộc giáo hội như vậy!? Điên à? Bộ tôi bị điên chắc!?
……Đáng ra chuyện này đã có thể giải quyết theo cách tốt hơn rồi……
Phải làm sao đây. Lại trốn đi tiếp à? Đi sang thị trấn khác sao?
……Điều đó sẽ chỉ tổ gây ra một vòng lặp vô tận thôi.
Hơn nữa, chẳng rõ số tiền còn lại có đủ cho tôi lết sang thị trấn kế tiếp không nữa.
Kiếm thêm tiền từ việc bán kỹ năng hiếm sao?
Không thể được. Những kỹ năng hiếm của tôi hiện tại đều có hiệu năng quá nguy hiểm để tôi dám bán.
Hay nói đúng hơn là tôi không thể không để mắt đến chúng nếu lỡ chẳng may có chuyện gì sau khi bán đi được.
Tiền từ 『Vảy Leviathan』...... có vẻ được đó nhỉ.
Để tôi xác nhận chuyện này sau vậy…… cơ mà……
……Cái gã phó giám mục đó, hắn chẳng khác gì lão nhà vua cả.
Hắn nắm trong tay địa vị lớn so với một thành phố ngoài thủ đô như này, tuy nhiên bản thân hắn lại không phải là đại diện cho tiếng nói của giáo hội. Nói tóm lại, việc hắn đến đây hoàn toàn là vì mục đích cá nhân.
Ngoài ra, chúng tôi chưa để lộ bất kỳ kỹ năng cheat nào ra trước mặt hắn.
Mà kể cả là hắn có đang đình làm gì, Cecil và Rita thừa sức giải quyết một kẻ tầm thường như hắn.
Mà cứ cho là chúng tôi không đánh bại được hắn đi, chỉ cần chúng tôi đều chạy trốn hết là được.
Dẫu sao thì nếu như chúng tôi có gặp phải chuyện gì, nó chưa thể xảy ra ngay được. Chắc vậy.
Tôi cần phải xác định mục tiêu cho bản thân trước.
Chúng tôi cần tiền trang trải chi phí đi tới thị trấn kế tiếp cũng như chi phí sinh hoạt trong một khoảng thời gian, vậy thì chúng tôi cần phải tranh thủ đi kiếm thu nhập ở Metekal này. Đến lúc có đủ tiền rồi thì ngay lập tức di chuyển tiếp.
Hướng này có vẻ ổn đó.
……Được rồi, quyết định vậy đi. Nhưng mà tôi vẫn không thể ngưng ôm đầu lại được.
Ngay bây giờ, tôi đang là chủ nhân của cả Cecil lẫn Rita, cần tránh khiến hai người họ phải cảm thấy lo lắng…
「......Lỡ quá giờ mất rồi. Thôi thì chuẩn bị sẵn sàng để mai sớm đến hội vậy── mà ủa?」
Đưa tâm trí trở về với thực tại, tôi nói.
Căn phòng mang một bầu không khí lạ.
Chẳng biết tại sao, Cecil lại đang chống tay vào hông, phồng má lên và lườm về phía tôi.
「Nagi…… ch, chủ nhân…… vừa rồi, ngài vừa…… ca ngợi tôi…… sao?」
Gương mặt Rita sau đó đỏ bừng như đang bị sốt, cô ấy vừa run lẩy bẩy vừa chỉ về phía tôi.
「............Ngài đã nói rất nhiều về tôi…… ủa? Tại sao? Tôi không thể hiểu nổi những gì mà ngài đang nói…… ủa? Ủa ủa ủa?...... Vậy là sao…… tôi thấy vui quá…… mặt tôi, nóng quá……」
「Ế?」
「Tôi xin lỗi, tạm thời ngài đừng nhìn qua đây nữa mà!」
Gaba~, Rita quay người đi và cúi gập xuống.
Cô ấy vừa đưa hai tay lên che mặt vừa run lẩy bẩy.
「Bình tình, bình tĩnh, lồng ngực bớt thình thịch lại, tim đừng có đập nữa mà」
「Ấy không, tim mà ngừng đập là cô chết luôn đó」
「......Ưー, tại sao vậy, chủ nhân. Tại sao ngài lại có thể nói ra những điều khiến cho con tim tôi loạn nhịp với vẻ mặt vô cảm đấy. Bất công quá đó」
……Tôi nào có nói ra bất cứ điều gì tuyệt vời tới vậy đâu nhỉ.
「Nagi-sama Nagi-sama」
「Sao vậy Cecil」
「......Liệu em có thể nhờ ngài chuyện này được không?」
「Chuyện gì nào?」
「Cả em nữa…… em cũng muốn. Nghe Nagi-sama miêu tả về em……」
Cecil hướng đôi mắt đỏ rực lên ngước nhìn tôi.
「À, ừm. E~to」
Ôi Cecil bé nhỏ. Em ấy quấn lọn tóc bạc quanh ngón tay và bám chặt lấy viền áo tôi.
Nghe thấy vậy khiến tôi tự bắt đầu suy nghĩ theo phản xạ.
Nếu là phần giới thiệu nhân vật của Cecil thì……
「Một tiểu yêu tinh biết vâng lời. Mang làn da nâu tựa phước lành từ thổ tinh linh, mái tóc bạc giống như mặt sông tuôn chảy. Dòng sông đó sẽ dần lối đến tương lai mang biển rộng êm đềm. Còn thân hình mảnh mai, mềm mại như đang càng làm cho người ta hiểu thêm về về tương lai phía trước. Bất chấp thân hình yếu đuối, mỏng manh đó, ẩn sau dưới đó là một vẻ đẹp chết chóc cho bất kỳ kẻ nào dám chạm tay tới mà không lường trước. Một ý chí vô cùng ngay thẳng, một bản hòa ca giữa vẻ đáng yêu tột cùng với vẻ yandere nguy hiểm. Chính vẻ mảnh mai cùng sức mạnh đó đã cứu giúp tôi rất nhiều khi tôi còn chưa biết gì về thế giới này. Cho đến khi tôi kịp nhận ra, cô gái đó đã ở bên cạnh tôi như một điều hiển nhiên. Đủ để khiến tôi cảm thấy cô đơn nếu không có em ấy kề bên. Đù để khiến tôi cảm thấy sợ rằng sẽ chẳng làm được gì nếu như mất đi em ấy. Người con gái đầu tiên tôi gặp ở nơi đây. Để mà nói về thế giới fantasy, chắn hẳn em ấy phải là một nàng tiên hay một tinh linh để dẫn lối cho nhân vật chính. Còn nếu là gal game, em ấy sẽ trở thành em gái của nhân vật chính. Dù là em gái, em ấy cũng sẽ là đứa em gái mang tài năng tuyệt đỉnh, chỉ cần dù một ngón tay thôi cũng đã có thể đá văng đi rào cản mang tên huyết thống. Đó chính là tiểu phù thủy nâu, Cecil Pharott」
「────────────~!!??」
Gaba~, ngay cả Cecil cũng quay người lại và cúi gập xuống.
Bên trong góc phòng trọ hiện tại là hay cô gái đang run lẩy bẩy.
A~, tôi có cái cảm giác như nếu bị báo cáo là mình sắp bị gô cổ tới nơi vì cái tội lạm dụng nô lệ rồi.
Mà không, những điều mà tôi vừa nói chỉ là đoạn giới thiệu cho nhân vật trong game thôi, tức có nghĩa chỉ là tưởng tượng ra thôi mà?
Cái này cũng chỉ giống như là phần tiếp theo so với phần đáp trả của tôi trước cái cách mà gã phó giám mục miêu tả thôi mà?
Mà tất nhiên rồi, tôi thực sự nghĩ vậy về Cecil và Rita chứ nào có phải không đâu, cơ mà những điều tôi nói thực sự có tuyệt vời ở chỗ nào đâu?
「......Xin lỗi nhé, Nagi」
「Là sao?」
「Biết rằng anh khen ngợi tôi là vậy, nhưng thánh lực của tôi đều bị phong ấn lại rồi」
Có vẻ là vậy nhỉ.
Tôi bật danh sách kỹ năng của Rita lên.
Chắc là do hợp đồng chủ nô được thành lập, giữa tôi và Rita xuất hiện một khung cửa sổ.
Rita sở hữu tổng cộng là 6 kỹ năng.
Kỹ năng đặc biệt 「Tư chất chiến đấu Lv4」
Kỹ năng thông thường「Thánh đấu Lv4 (phong ấn)」「Thánh hộ Lv4 (phong ấn)」「Ca hát Lv5」「Cảm nhận hiện diện Lv4」
Kỹ năng phong ấn 「Phong ấn thánh lực Lv9」
「Kỹ năng phong ấn……?」
「Em từng được nghe về cái này rồi, Nagi-sama. Kỹ năng này thuộc dạng không thể tự xóa bỏ đi được」
Cecil giải thích cho tôi.
「Một công cụ khiến cho nô lệ hung dữ cũng phải biết vâng lời, chúng thường được dùng để phong ấn sức mạnh của tội phạm lại」
「Không phải là không thể thêm kỹ năng vào nếu không được phía đối phương đồng thuận hay sao?」
「Hình như nó là một dạng nghi lễ tập thể thì phải, và theo như em biết thì chúng mang tính ép buộc. Bởi vì nó là một dạng nghi lễ rất đặc biệt nên thực sự em cũng không nắm rõ được……」
「Việc 『xem xét thanh toán chi phí cho nhóm Nagi』 hoàn toàn là do tôi tự ý làm mà」
Rita thì thầm nói với nước mắt giàn dụa.
「A, nhưng mà, tôi vẫn còn kỹ năng cảm nhận hiện diện với ca hát là không bị tác động gì phải không? Tôi giỏi chiến đấu trong hầm ngục lắm. Còn nếu thiếu tiền thì tôi có thể đi hát kiếm tiền được, cứ để nó cho tôi!」
Bất kể lúc nào cũng phải cố tỏ ra khí phách mới chịu cơ à.
『Thánh lực』không chỉ là phép hồi phục mà còn là cả phép hỗ trợ nữa.
Rita khá xuất sắc về khoản phép hỗ trợ.
Ví dụ như 「Thánh đấu」, nó cho khả năng cường hóa sát thương gây ra lên kẻ địch, còn 「Thánh hộ」 thì lại cường hóa năng lực kháng độc và T liệt. Trạng thái bị phong ấn hiện tại của nó cùng đồng nghĩa với việc năng lực của Rita bị giảm sút khá nhiều.
「Cecil, không có cách nào giải kỹ năng phong ấn sao?」
「Dường như chỉ có người thực hiện nghi lễ mới giải được thôi ạ. Còn về nhưng phương pháp khác thì em chưa từng nghe tới」
Kỹ năng không thể gỡ bỏ, không thể di chuyển mà cũng không thể lấy ra.
Ủa?
「Thử kiểm tra xem nào, Rita. Bản thân cô không thể tự lấy kỹ năng phong ấn ra phải không?」
「......Đúng vậy」
「Chỉ là cô không thể tự lấy ra được thôi chứ gì?」
Nghe tôi hỏi, Rita gật đầu.
Tôi còn tưởng là nó kinh khủng hơn nữa cơ. Tưởng gì, chỉ là không thể di chuyển được thôi mà.
Nếu vậy thì không phải mọi chuyện đơn giản quá rồi sao.
「Rita có muốn lấy lại thánh lực của mình không?」
「Kh, không phải đó là chuyện hiển nhiên à」
「Nếu là vì vậy thì cô cố gắng chịu đựng đôi chút nhé?」
「Không phải chỉ là một chút mà thứ gì thì tôi cũng chịu được hết! Thánh lực này là thứ mà tôi đã khổ công rèn luyện từ nhỏ mới có được đấy!」
「Tôi hiểu rồi. Vậy thì để tôi thử xem sao」
Tôi hiểu khá rõ về hệ thống rồi.
Hệ thống kỹ năng ở thế giới này nhìn chung khá đơn giản. Tối thiểu thì nó vẫn còn tốt hơn chán so với con game RPG thảm họa hứng mưa gạch đá mà tôi làm ra.
Vậy nên sẽ có lỗ hổng để tôi tận dụng được.
「Rita, qua đó nằm xuống tôi xem nào」
「Ế!? À…… vâng………… Ưm…… tôi hiểu rồi……」
Rita xấu hổ đưa tay lên ôm ngực, sau đó cô tỏ ra hạ quyết tâm và nằm xuống giường.
Mái tóc óng ả hoàng kim đó xõa lên trên tấm trải giường.
Cô ấy run cầm cập. Chắc hẳn là đang lo lắng lắm đây.
「Tôi sở hữu một kỹ năng đặc biệt mang tên 『Tái cấu trúc kỹ năng』」
「......『Tái cấu trúc kỹ năng』?」
「Một dạng kỹ năng cho phép tôi tác động được vào các kỹ năng khác. Cecil hóa thành một nhân vật cheat cũng là vì kỹ năng đó đấy. Tôi cũng có thể sử dụng cái này để viết lại kỹ năng phong ấn của Rita」
「Anh làm chuyện đó, với cả Cecil-chan sao?」
Rita nhìn sang Cecil.
Nhằm khiến Rita an tâm, Cecil dịu dàng cười và gật đầu đáp lại.
「............Được thôi」
Sụt~, Rita hít lấy một hơi thật sâu rồi bật cười
「Xin hãy cứ làm với tôi giống như khi anh đã làm với Cecil. Tôi là người của Nagi, xin hãy biết rằng tôi chỉ thuộc về mỗi một mình ngài mà thôi. Thưa chủ nhân」
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage 120 tỷ ựa, giống hệt đứa nào đó, thân làm linh mục nhưng chỉ thích tác động vật lý, vếu cũng khủng nhất team, cũng cuồng loli nhưng cũng phải là loli khắc hệ