Cô đang mơ ư...?
Elsa nghi ngờ cảm quan hiện thực của mình vì điều đang xảy ra bây giờ y hệt như một giấc mơ vậy.
Yvonne đang nhẹ nhàng vỗ đầu cô như vuốt ve một con thú nhỏ. Trước đây, Elsa đã có hơi ghen tị với Sphynx vì muốn được vuốt lông bao nhiêu Yvonne cũng chiều. Cô không ngờ rằng cơ hội vượt mặt nó lại tới sớm đến vậy.
Tuy nhiên, tự so sánh mình với một con wyrm còn không biết nói thì không bình thường cho lắm... Nhưng dù sao thì không còn gì có thể làm cô hạnh phúc hơn bây giờ được nữa.
"Elsa, cho tớ tất cả đi… Được chứ?"
Chỉ giọng nói của Yvonne thì thầm gọi tên Elsa là đủ khiến cô cảm thấy như xương mình sắp nhũn ra rồi.
Cảm giác rạo rực từ nơi cơ thể họ chạm nhau đánh úp Elsa, và cô suýt thì mất hết lý trí.
Cho cô ấy tất cả… Phải chăng hôm nay cô sẽ thực sự bước lên nấc thang người lớn đó cùng Evie ư?
"Chỉ cần cậu muốn, Evie à, thì… tớ sẽ cho cậu hết…"
Nói vậy, Elsa cảm thấy như tâm trí mình sắp chìm vào trạng thái nguy hiểm.
Cô sẽ không bao giờ nói điều gì như vậy khi còn tỉnh táo. Nhưng khi Yvonne nhìn cô với đôi mắt tím long lanh ấy, dục vọng như kiểm soát toàn bộ cơ thể cô. Elsa không thể nghĩ gì khác ngoài việc mình muốn lao vào vực thẳm tình yêu cùng cô gái quyến rũ và nguy hiểm trước mặt mình đến mức nào.
"Tuyệt quá. Tớ hạnh phúc quá…"
Một đôi môi lạnh giá ép vào bên cổ cô. Elsa bất giác rùng mình.
Rồi một cơn đau bất chợt làm cô bừng tỉnh.
Nhận ra có gì đó không đúng, Elsa cố vặn người, nhưng Yvonne khóa cứng vai cô và cắn cổ cô mạnh đến bật máu.
"?!"
Evie… đang uống máu cô à?
Máu chảy là một dung môi ma thuật mạnh mẽ cho những người có khả năng thao túng nó. Dù mất chút máu bình thường sẽ không gây ra bất kỳ sự rò rỉ ma thuật nào, nhưng nếu người còn lại có khả năng hấp thụ ma thuật thì lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Lúc đầu, Elsa cảm nhận được rõ ràng cơn đau, nhưng rồi nó phai dần thành cơn nhột.
"Không… Dừng lại đi, Evie, cậu không thể… Cậu không được làm thế…"
Tầm nhìn cô mờ dần đi. Qua tầm nhìn mờ ảo ấy, Elsa thấy một cái đuôi mảnh như cây roi mọc lên từ phía sau Yvonne khi cô ấy vẫn đang đè cô ra.
Không chỉ có đuôi. Cánh quỷ xé toang lưng áo cô ấy và xòe ra trong ánh trăng.
Yvonne có vẻ không để ý đến những thay đổi này. Bị dục vọng chi phối, đuôi cô ấy quấn chặt lấy bắp chân Elsa và nâng nó lên khi cô vẫn nằm kẹt bên dưới. Yvonne xoa đùi Elsa và để lại những vết hằn đỏ trông như ấn trên cổ cô.
Những vết hằn đó dần di chuyển xuống dưới.
Chúng là- Chúng là ấn của succubus!
Elsa cố dồn hết tâm trí tả tơi của mình lại để vắt óc ra mà nghĩ nhưng không thể tìm được lời giải thích nào.
Cô cũng hít phải hơi tình dược như Yvonne, vậy thì tại sao cô lại ổn trong khi Yvonne lại thành ra thế này chứ?!
"Evie, làm ơn tỉnh lại đi! Làm mấy chuyện như vậy trong trạng thái này là tớ không vui đâu đó!" Elsa kêu.
Yvonne trở nên bình tĩnh hơn trong một khoảnh khắc. Cô ấy ngồi thẳng dậy và nhìn con mồi đang nằm bên dưới mình.
"…Tại sao chứ?"
Cô ấy dừng cử động, đôi mắt vẫn phát ra ánh sáng tím ma mị. Bất ngờ thay, có chút tổn thương lóe lên trong đó.
"Không phải cậu luôn nói là thích tớ sao?"
Tim Elsa bị bắn thủng mất một lỗ. Dù Yvonne hành động thế này có lẽ một phần là do hóa quỷ, nhưng hành động và suy nghĩ bản năng nhiều khả năng vẫn là của cô ấy… Nhưng Yvonne có thật sự muốn làm những điều này với cô không?
"Tớ…"
Elsa do dự. Cô không thể tin rằng suy đoán của cô lại có thể đúng được. Nhưng nếu nó thực sự đúng, thì Yvonne cũng…
"Hòa làm một với tớ đi, Elsa…"
Nàng succubus quyến rũ đang ngồi trên người cô tiến lại gần hơn với vẻ mặt tội nghiệp.
"D-Dừng lại đi, Evie!!!"
Yvonne chỉ đang hành xử thế này do lọ độc dược đó thôi… Bình thường cô ấy sẽ không bao giờ làm những chuyện như vầy! Elsa tất nhiên là sẵn sàng mời Yvonne xơi trong bất kỳ tình huống nào khác nhưng bây giờ chắc chắn không phải lúc!
Cô muốn ngồi dậy chống trả, nhưng với một nửa lượng ma thuật đã bị hút mất, cô hoàn toàn bất lực. Khi thấy Yvonne sà xuống bên mình, Elsa luống cuống nhắm mắt.
"Nửa đêm rồi đó. Các ngươi đúng là biết cách làm loạn nhỉ," một giọng nói trẻ con vang lên. Trong chớp mắt, xích ma thuật khóa chặt tay chân và cổ Yvonne ngăn không cho cô ấy cử động. "Ta sẽ chỉ giúp ngươi lần này thôi đó, để trả ơn ngươi đã đem đồ ăn cho ta. Lần sau nhớ dâng đồ ngon hơn đấy!"
Miệng ngậm một miếng bánh mì trộm được từ trong bếp, một cô gái tóc trắng đầu có sừng đứng hiên ngang trên bệ cửa sổ. Ma thuật đỏ xuất hiện, tích tụ quanh bàn tay xòe rộng của cô bé.
"…Faye?! Sao em lại ở đây?" Elsa sửng sốt. Dù cô đã cảm nhận loáng thoáng được rằng Faye rất đặc biệt, cô lại không ngờ rằng con bé lại có thể dùng được ma thuật cao cấp đến vậy.
"Hmph… Ta thấy đói nên ra ngoài tìm đồ ăn thôi. Đúng lúc đó lại ngửi thấy mùi đồng loại, nên ta bám theo đến đây."
Faye nhảy xuống và tiến tới chỗ Yvonne, người vẫn đang bị xích trói chặt. Rồi cô liếc thấy cái lọ độc dược nằm lăn lóc và ngửi ngửi xung quanh. Mặt cô ngay lập tức trở nên nghiêm túc.
"Vậy ra chuyện là thế à… Hình như có cả máu succubus trộn trong cái lọ kia. Có vẻ cô ta có cơ thể khá đặc biệt. Dù là con người, cô ta lại có thể tích hợp ma thuật quỷ vào ma thuật của chính mình. Chỉ một lọ nhỏ máu succubus là đã đủ biến cô ta thành ra thế này rồi."
So sánh với cái bình chứa ma thuật di động bên cạnh, ả tóc vàng ngực to này lúc đầu trông như một một đứa tiện dân bình thường trong mắt Faye. Vậy nên khá ngạc nhiên khi cô ta là một trong số hiếm những con người có khả năng trung gian như thế này.
"Bây giờ cô ta quá yếu, đó là lí do tại sao cô ta lại dễ bị ảnh hưởng đến vậy. Nếu thứ gì đó thực sự quyền năng tấn công, thì linh hồn và tâm trí nhiều khả năng sẽ hoàn toàn bị kiểm soát," Faye nói có phần trêu chọc, khi thấy Elsa lập bập đứng dậy.
"Thả- THẢ TA RA!" Yvonne gầm, vẫn bị trói chặt.
"Thôi nào, im lặng chút đi. Khi nào chỗ ma thuật cô hấp thụ cạn kiệt, mọi chuyện sẽ bình thường trở lại thôi… Ặc!"
Ma thuật hiện ra tấn công xiềng xích ma vương dựng lên không thương tiếc, làm chúng nứt vỡ. Màu mắt Yvonne đậm lên, và cánh cô ấy cũng bắt đầu giằng xích xòe ra.
"Thôi xong, tránh đi!"
Faye lúc đầu chỉ định trói Yvonne đến lúc cô ta trở lại bình thường sau khi đã cạn kiệt ma lực mà thôi. Nhưng cô đã bỏ qua một chi tiết quan trọng: ma thuật Yvonne hấp thụ tới từ Elsa!
Những sợi xích đứt tung và phát nổ. Faye kéo Elsa sang bên và nằm ẹp xuống. Yvonne lơ lửng giữa không trung, vẫn chỉ tập trung vào mỗi Elsa. Sự kiên định trong mắt cô ấy gần chuyển sang điên cuồng, và Elsa đổ mồ hôi lạnh.
"Tch… Biết ngay là mình không thể dựa vào mỗi đồ ăn để phục hồi ma lực mà." Cô đã làm mọi thứ để được ăn trong suốt mấy ngày qua, nhưng lượng ma lực phục hồi được vẫn không là gì so với lượng Yvonne đã hấp thụ.
"Này, cô kia! Cho ta ít máu ngay, nhanh lên!!!" Faye hối thúc Elsa. Dù làm vậy sẽ làm cô gái loài người còn yếu hơn, đặc biệt là khi bây giờ cô ta còn không đứng dậy nổi, nhưng đây là cách tối ưu nhất để phục hồi ma lực cho Faye và ngăn Yvonne lại.
"…Định mệnh!"
Mới đầu chỉ đứng nhìn, Yvonne đột ngột xông tới như bị chọc tức. Faye buộc phải dùng lượng ma thuật còn lại để dựng lên một tấm khiên bảo vệ.
"Bố khỉ nhà ngươi, sao tự nhiên lại phát cuồng thế? Cái đồ đàn bà ngực thì to mà lòng dạ thì hẹp hòi!"
Faye chửi Yvonne xối xả, nhưng cô cũng sắp đến giới hạn của mình. Cứ đà này, cô sẽ kẹt giữa làn đạn lạc mất. Cô không thể làm một điều ngu ngốc đến vậy được! Ở quanh con người đúng là hạ trí thông minh người ta xuống kịch sàn mà!
"Elsa, Faye, lùi lại đi." Ngay trước khi mọi chuyện thực sự bung bét, một cô sơ cầm trên tay thánh giá và sách kinh lao vào phòng.
"…Sơ Dahlia!"
Mắt Elsa sáng lên khi thấy Sơ Dahlia tiến vào, như thể vừa gặp đấng cứu thế vậy.
"Để cô thanh tẩy tội lỗi trong con bé."
Sau khi Dahlia thì thầm một lời cầu nguyện, cây thánh giá tỏa ra ánh sáng vàng và ma thuật thanh tẩy chiếu sáng căn phòng.
"GARGHHHHHHH!"
Mặt Yvonne nhăn lại trong đau đớn khi chạm phải thứ ánh sáng thần thánh.
Nhanh chóng, một làn sương đen thoát ra từ cơ thể cô và bị ma thuật ánh sáng đốt trụi.
Thấy Yvonne ngất đi và chuẩn bị ngã ra, Elsa chạy vội tới đỡ.
"Suýt nữa thì..."
Giờ đây khi nguy hiểm đã qua, Dahlia khoác chăn lên người hai cô gái.
"Cô đã cảm nhận được tà khí trong nhà nguyện… nhưng lại không ngờ được nguồn gốc là do Yvonne bị ám."
Elsa cẩn thận kiểm tra Yvonne và xác nhận rằng cô ấy ổn. Chỉ khi đó cô mới thả lỏng được người.
"Tất cả là lỗi của cháu…"
Yvonne vẫn bất tỉnh khi Elsa ôm lấy cô ấy với lệ trào lên trong mắt.
"Tất cả là tại cháu hết…"
Elsa nghiêm khắc tự kiểm điểm. Nếu cô không mua lọ độc dược đáng ngờ đó, thì chuyện này đã không xảy ra với Yvonne.
Vậy mà Dahlia vẫn cười buồn và lắc đầu khi nghe những lời đó.
"Đừng trách bản thân quá, Elsa à. Cháu không có ý gì xấu mà. Chuyện này chỉ là tai nạn thôi."
Faye nhặt cái lọ rỗng trên đất lên ngửi. Trán cô nheo lại.
Đúng như cô nghĩ, thứ chất lỏng trong cái chai nhỏ này thực sự có chứa máu succubus.
Succubus là một tộc quỷ cấp thấp dựa chủ yếu vào sinh lực con người để sống. Chúng không gây nguy hiểm trực tiếp lên sinh mạng con người. Cùng lắm thì chúng chỉ làm một con người khỏe mạnh trở nên ốm yếu thôi.
Theo một góc nhìn nhất định thì máu succubus chỉ thực sự có tác dụng kích dụng với con người.
Là Quỷ Vương, ma thuật Faye dùng tất nhiên là thuộc hàng thượng phẩm trong loài quỷ. Nó có tác dụng áp chế mạnh lên những tộc quỷ cấp thấp hơn. Kể cả khi hiện tại cô không thể dùng hết sức đi chăng nữa, thì một con quỷ hạ cấp cũng không thể dễ dàng thoát ra khỏi xiềng xích của cô được.
Sau khi dung hợp, Yvonne rõ ràng là mạnh hơn nhiều so với một con succubus bình thường. Một phần là do đã hấp thụ một lượng lớn ma pháp, nhưng có lẽ cô ta còn đặc biệt hơn cả Faye đã tưởng…
Chưa hết nữa…
Ánh nhìn của Faye chuyển từ Yvonne sang cô sơ vừa kịp đến để cứu vãn tình hình.
…Cái cô nhi viện nhỏ này thực sự ẩn giấu vài thế lực máu mặt đó nhỉ.
"Cứ để con bé nghỉ đi. Đừng lo lắng quá. Con bé sẽ hồi phục sớm thôi."
Dù vậy, Elsa vẫn không chịu rời bên giường, quyết tâm trông chừng Yvonne cho đến khi cô ấy tỉnh lại.
Thấy quyết tâm đó, Dahlia thôi cố thuyết phục Elsa và rời đi, đóng cửa phòng lại sau lưng.
Sau khi đã về tới phòng mình, Dahlia nhìn tay mình và cau mày.
"Cuối cùng cũng có cơ hội nói chuyện với ngươi rồi, sơ giả trang."
"Ôi chà, một vị khách không ngờ à."
Một khi cánh cửa đã đóng chặt, Faye bước ra từ một góc tối căn phòng và đứng trước mặt Dahlia.
"Chào buổi tối, Fayfay."
Dahlia không để lộ chút bối rối nào khi thấy Faye. Cô vẫn mỉm cười như thường lệ.
Faye chuẩn bị tinh thần. Với trực giác nhạy bén, cô cảm nhận được ngay rằng việc đối đầu người phụ nữ này có khi còn phiền nhiễu hơn cô đã dự đoán.
"Ngươi có thể lừa được mấy con bé ngốc đó, nhưng không lừa được ta đâu. Ngươi cũng là quỷ như ta, đúng không? Tại sao ngươi lại trốn giữa con người tại nhà nguyện này? Mà lại còn bằng cách nào đó dùng được thánh ma thuật vốn tương khắc hoàn toàn với bản chất hắc ám của chúng ta nữa?
Ngươi rốt cuộc là ai chứ?"