“Để tớ mát xa cho Souta nhé!”
Bạn thuở nhỏ của tôi, người nãy giờ nằm dài trên giường nghịch laptop, đột nhiên đứng dậy nói thế. Tôi ngừng làm bài tập rồi nhìn lên cô ấy.
“Tự dưng lòi đâu ra vụ đó thế trời...?"
“Tớ sẽ giúp cậu giải tỏa căng thẳng sau giờ học!"
“Ý cậu là sao?"
Cô nàng lại nhiễm anime hay gì đó kì quặc rồi. Với Yuika thì cái tình huống này may rủi lắm. Một là bình yên, hai là rắc rối.
“Souta, cậu lại nghĩ bậy bạ đúng không?"
"Nói không thì cũng không đúng, cơ mà tớ nghĩ chắc không bậy bạ lắm đâu, mọi thứ đều có bằng chứng mà."
"Biết ngay mà! Cậu tính lấy đồ hầu gái làm vật gia truyền thay vì vứt nó đi chứ gì. Tớ biết cậu muốn làm mấy chuyện bậy bạ vì tớ đã mặc nó nhưng tớ cấm đấy. Vô duyên vừa thôi chứ!"
“Chờ đã! Cậu mà vội kết luận vậy là hai ta cần nói chuyện với nhau đấy,"
“Nhưng cậu đã ngửi nó rồi đúng không?”
“Không, làm gì có.”
“Ể, cậu không muốn sao?”
“Tớ muốn lắm chứ!”
"Liêm sỉ của cậu bốc hơi nhanh quá vậy Souta?"
Cô ấy bĩu môi, phàn nàn một cách khó chịu.
Nhỏ này... Nếu tôi mà ngửi thật chắc cô nàng nổi đóa lên mất.
Giữ khoảng cách với bạn thuở nhỏ đúng là khó thật.
“Thôi kệ! Hôm nay tớ sẽ mát xa cho Souta! Nên qua đây, qua đây đi. Nhanh bốn cái chân lên nào."
“Tớ vẫn đang làm bài tập….”
“Cậu sẽ thấy làm việc hiệu quả hơn sau khi được mát xa và thư giãn mà đúng không?”
“Ừ thì đúng, nhưng..."
Tôi thở dài và đóng tập lại.
Dù mới chỉ là học sinh nhưng vai tôi khá là cứng. Mỗi khi có người đến bóp vai đùa giỡn tôi trong lớp thì họ luôn bảo "Nhà cậu hay làm việc nặng à...?". Dĩ nhiên không đời nào tôi nói cho họ biết những việc nặng mà tôi đã trải qua.
“Nằm sấp xuống rồi làm tư thế như đang ôm gối ngủ đi."
….Úi trời, mùi xà phòng thơm thế.
"...Ê, cậu mới ngửi mùi của tớ à?"
“...Ngàn lần xin lỗi cậu. Tớ sẽ tự kiểm điểm bản thân lại."
“Không sao đâu. Nếu cậu không phải là Souta thì tớ đã báo lên phường rồi. Cả gia đình cậu sẽ bị tru di tam tộc cho mà xem."
Ơ kìa, cô ấy cáu lên rồi! Thế cậu muốn tớ phải làm gì hả? Và làm ơn tha cho dòng họ nhà tớ đi!
Có nhỏ bạn chập cheng kiểu này, ê hết cả đầu.
Tấm chăn chỗ eo tôi đột nhiên trượt xuống. Yuika bò lên giường.
“Vô việc chính nào. Bắt đầu mát xa thôi!"
“Rồi, rồi, làm đi."
"...Hây."
“Hííí!?”
Cái thứ âm thanh kì quặc nhất thế giới chợt thốt ra. Khi quay mặt lại, tôi thấy Yuika đang đứng lên người tôi.
“Cậu đang làm cái gì vậy?”
“Làm gì á... Mát xa chứ gì?"
"Đừng có nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc thế kia! Sao cậu lại dửng dưng dẫm lên tớ vậy!? Cậu nghĩ tớ là con lật đật hay gì à!?"
"Cậu có vẻ hứng thú nhỉ, Souta? Là vì tớ đi chân trần à? Cậu thích cái này sao?"
"Chẳng phải nếu thế cậu đã nổi điên lên rồi sao!? Vì cậu vẫn bình thường nên cậu hiểu rõ tớ không thích chuyện bị bạn thuở nhỏ dẫm đạp lên mình rồi còn gì. Biết thế rồi còn làm nữa, xin lỗi tớ và xuống khỏi người tớ đi, không là cái lưng tớ gãy luôn đấy!"
“À... hở? Sao lạ vậy ta. Trong anime người ta hay làm thế này mà?"
Yuika bối rối nghiêng đầu khi cô ấy xuống khỏi người tôi.
Thôi rồi, hình như cả hai lựa chọn của tôi đều tệ cả.
Tôi xoa lưng mình, cả người tôi run rẩy như mấy con gà vậy.
"Đừng có bê anime ra ngoài đời thực! Cậu chẳng khác gì mấy ông già hikinito ngớ ngẩn cả."
“Tớ là một cô gái xinh đẹp, 17 tuổi, một đứa Hikinito thích chơi game và anime!”
“Chuẩn không cần chỉnh! Để cậu mát xa đúng là sai lầm mà!"
"Cảm ơn vì đã sử dụng dịch vụ! Kisaragi Yuika luôn ghi nhận tấm lòng của hội anh em lười biếng trên đất nước này!"
“Tớ chỉ cần cậu hiểu nổi khổ của những người thân quen cậu thôi...”
Tôi thẫn thờ nhìn lên trời trong khi nhỏ bạn tôi thì lại giơ ngón cái ra rồi cười thật tươi. Vai tôi có vẻ như sắp đi đời rồi. Còn cái lưng chắc sau này cũng bị thoái hóa luôn.
"Hầy, chán thật... Yuika, nằm xuống đi."
“Hả? Tại sao?”
“Để tớ cho cậu biết mát xa đúng cách là như thế nào."
Tôi xắn tay áo lên. Yuika nghe vậy nằm xuống, nhưng vẻ mặt cô ấy có vẻ không quan tâm cho lắm.
“Ổn thôi, nhưng… đừng có làm gì mờ ám đấy!"
“Yuika."
Tôi trở nên nghiêm túc .
Cảm giác như ngọn lửa trong tôi đang bùng cháy dữ dội hơn. Nghe tôi gọi, Yuika ngập ngừng trả lời "Ể? G-gì vậy?".
“Nghe này, bạn thuở nhỏ của tôi ơi. Những người hay bị cứng cơ rất thích mát xa đấy. Tớ hay xem mấy video mát xa trên web, xem cuốn đến mức ngủ quên luôn. Cậu biết những người thích mát xa như tớ ghét cái gì không?"
“Tớ không hiểu gì cả… Tớ càng không hiểu tại sao Souta lại trở nên nghiêm túc đến thế."
"Là video mát xa khiêu dâm! Bọn tớ cần những lời thì thầm ngọt ngào trước khi đi ngủ! Không cần phải quá dâm đâu! Nếu không mát xa nghiêm túc thì thôi bỏ luôn đi cho rồi! Là vậy đấy! Tớ không muốn bị xem là một thằng ngu đâu!"
“Cậu nói cái gì vậy? Sao cậu hiểu rõ chuyện này thế?"
"Còn nữa, không cần phải nghe nhạc cổ điển khi mát xa! Cứ im lặng là tốt nhất! Âm thanh cần nghe là tiếng đập vai và tiếng sột soạt nhẹ, nên tớ mong đám người chỉnh sửa video đừng có lồng mấy cái nhạc nền vào làm gì!"
“Tớ xin lỗi, là lỗi của tớ! Tớ thật sự xin lỗi, quay lại đi Souta!"
Cô ấy bám chặt vào hông tôi, khiến tôi bừng tỉnh lại. Tôi nhận ra mình đang đứng trên giường lải nhải từ nãy giờ.
Tôi thở dài, vén tóc lên.
“Tớ xin lỗi. Chắc là hơi quá đà rồi."
“Ừ, quá lắm luôn ấy..."
“Dù sao, tớ không hứng thú với mát xa kiểu dâm dục cho lắm. Ý tớ là vậy đấy."
“Tớ không hiểu lắm, nhưng tớ cảm nhận được đam mê mơ hồ của cậu... Thôi thì tớ nằm xuống vậy."
“Ừ."
“Nhưng mà... tớ đi tắm trước được không?"
“Tớ đã bảo không có hứng thú với mấy chuyện đó mà?"
“Ồ, nghiêm túc dữ vậy..."
Yuika bỏ cuộc và nằm xuống.
Tôi quỳ xuống, chạm vào tấm lưng mảnh mai của cô ấy. Có lẽ đầu óc tôi hay nghĩ bậy bạ, nhưng niềm tin của tôi dành cho việc mát xa tử tế sẽ không thay đổi đâu.
Tôi sẽ sử dụng kỹ thuật mát-xa của mình, mà tôi đã học được từ rất nhiều video khác nhau, giúp Yuika không còn thấy đau nhức nữa.
"Hê hê, cảm ơn tớ đi. Vì tớ sẽ cho cậu tận hưởng cảm giác thoải mái trên cơ thể của mình đấy. Tớ định nói cái này mà nghe phiền quá, thôi kệ vậy."
Tôi bắt đầu xoa nhẹ vào đôi vai của Yuika và dùng ngón cái của mình ấn vào cột sống của cô ấy.
Xem thử vai cậu ra sao nào!
Rít.
….Hửm?
Rít. Rít.
...Hửmmmmm ?
“Ahaha, nhột quá! Làm đàng hoàng đi chứ Souta!"
“Không, tớ đang làm đàng hoàng đây, mà sao lại..."
Rít, Rít.
Rít---
"Ngạc nhiên thật, vai cậu chẳng cứng tí nào cả."
Đã ghê, không ngờ lại có bờ vai mềm mại đến mức này tồn tại trên đời đấy.
Tôi thử ấn ngón cái của mình, nhưng nó lại đi xuống rất dễ dàng. Cảm giác sướng tới mức tay tôi mới là thứ được mát xa chứ không phải vai cô ấy.
“Đáng sợ thật, một đứa hay chui rúc trong nhà mà vẫn khỏe mạnh như thế này."
“Thô lỗ quá đó. Là do cậu dở việc này thôi."
“Gì cơ?"
“Vì mát xa là để giúp người khác thấy thoải mái đúng không? Nếu cậu không thể làm được, nghĩa là cậu dở đó.”
“Xem cái người định làm tớ gãy lưng nói gì kìa! Được thôi. Nằm sấp xuống đi. Để vai ngay ngắn xem nào. Giờ thì... thế nào hả?"
“Nó vẫn nhột mà! Quả nhiên Souta không giỏi việc này!"
“Thế thì... đây, sao hả?"
"Nhột quá đi! Hahaha! Tớ chịu thua, tớ đầu hàng!"
"Mát xa thì làm gì có chuyện từ bỏ! Tớ sẽ làm tới khi nào cậu thấy sướng thì thôi!"
“Souta đúng là ác như thú mà!"
Và rồi tôi phải bỏ ra gần một tiếng đồng hồ để dỗ Yuika đang giận dỗi, mà chung quy thì tôi không hài lòng với kết quả này.
Thất vọng quá. Ghen tị với những nghệ nhân mát xa thật.
Nếu cái này mà là video mát xa có lẽ tôi sẽ cho điểm đánh giá bét bảng luôn.
...Tôi thật sự muốn gập đầu tạ lỗi với những con người yêu thích mát xa trên đất nước này quá.
(Hikinito: Hikimori, Niito(Neet) (Kuro: ah, man of culture)