Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

86 581

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

22 281

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

14 2

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

72 382

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

71 705

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

24 185

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò - Chương 223: Bạn có thích ngày thứ hai của chuyến du lịch học đường không? (4)

“Mọi người ơi~ Tớ đã rủ những người muốn chơi bài rồi đây~”

Nhóm Akaishi theo sau Mizuki, đến được căn phòng.

“Mệt quá~”

“Đằng sau có người kìa?”

“Akaishi……”

Nhóm Akaishi cũng bước vào một căn phòng.

“Đúng là chơi bài thì phải chơi đông người mới vui nhỉ.”

“……”

Sakurai nhìn Akaishi.

Akaishi cũng nhìn lại Sakurai.

“……”

Hai bên kiềm chế lẫn nhau, không nói một lời mà bắt đầu chơi bài.

Hazuki, Mizuki, Sakurai, Arai, Kanami, Yatsugai, Akaishi, Uemugi, Kureishi, Torikai lần lượt ngồi thành vòng tròn.

“Akaishi, tại sao?”

Yatsugai ngồi cạnh thì thầm vào tai Akaishi.

“Ối, Mizuki chuyền cho con bài lạ ghê~”

“Thôi nào, đừng quậy nữa mà, Sakurai-kun!”

“…………”

Trước mặt Sakurai, Akaishi làm lơ Yatsugai.

“Akaishi, hợp tác.”

Uemugi khẽ thì thầm vào tai Akaishi.

“Làm gì có hợp tác.”

Cậu trả lời câu hỏi của Uemugi.

“……!”

Yatsugai bĩu môi, quay mặt đi chỗ khác.

Tất cả là tại cậu đấy。

Chừng nào cậu còn thích Sakurai, thì đây là việc tớ làm vì cậu đấy, Akaishi tự nhủ với lòng mình.

Akaishi, người cảm thấy chán ghét Yatsugai đang thầm thương trộm nhớ Sakurai, vừa lợi dụng tình cảm của Yatsugai, vừa tỏ ra mình mới là người đúng đắn.

Akaishi biết đây không phải là phán đoán hợp lý cũng không phải lựa chọn đúng đắn, chỉ khiến tâm hồn Yatsugai bị tổn thương, nhưng cậu vẫn lờ đi câu hỏi của Yatsugai.

“Hết bài~”

Theo diễn tiến của trò chơi, ngày càng có nhiều người hết bài.

“A, chỉ còn Sousuke và tớ thôi à~?”

Arai nghiêng đầu.

“Đây, tớ thắng~!”

“Mạnh, mạnh quá đi……”

Sakurai tiu nghỉu cúi đầu.

Rồi bài lại được chia.

Đến lượt, Joker về tay Akaishi.

“Akaishi, Shiraha, rút đi.”

Akaishi chìa bài về phía Uemugi.

“Hô~……”

Uemugi rút một lá, nhìn nó rồi khẽ thở hắt ra.

“Chắc chắn Joker đã sang tay Shiraha rồi.”

“Akaishi-kun mặt không đổi sắc chút nào nhỉ.”

“Vì chết rồi mà.”

Rồi Akaishi, Kureishi, Uemugi hết bài.

“Vậy thì Mizuki.”

Sakurai nhìn Mizuki.

“Xin, xin mời……!”

Tay Mizuki run lên bần bật.

Thấy bộ dạng đó của cô ấy, Sakurai rời mắt đi.

“Sa, Sakurai-kun, mời cậu……!”

“Ừ, ừm……”

Sakurai cũng cười, người khẽ rung lên.

Cậu đặt tay lên một lá bài.

Mizuki lộ rõ vẻ tiếc nuối.

Cậu hướng mặt về phía lá bài kia.

Mizuki vui đến mức hai mắt sáng lên.

“Dễ hiểu một cách kinh khủng……”

Sakurai nói khẽ.

“……”

Sakurai đặt tay lên.

Mizuki mắt sáng rỡ, vẻ mặt vui mừng.

“Kệ đi, tới đâu thì tới!”

Sakurai cứ thế rút lá bài đó.

Mizuki thở phào nhẹ nhõm.

Và Joker đã sang tay Sakurai.

“……”

Sau đó, Sakurai cũng lấy hết Joker của Mizuki.

Nhóm Akaishi chơi bài thêm vài ván nữa.

“……”

Mizuki thỉnh thoảng lại nhìn Akaishi.

Akaishi nhận ra ánh mắt của Mizuki.

Kể từ khi bắt đầu chơi bài đã khoảng một tiếng – có lẽ đã đến lúc hành động.

Akaishi khoanh chân lại.

“A~, khát nước quá nhỉ.”

Cậu chống một tay xuống sàn, nói.

“A, vậy thì, tớ—”

Akaishi dùng ánh mắt ngăn Yatsugai đang định đứng dậy.

Yatsugai, cảm nhận được điều gì đó bất thường, lủi thủi ngồi xuống.

“A~ vậy để tớ đi cho~”

Mizuki nhận được “đường chuyền” của Akaishi, giơ tay lên.

“Ừm, chờ chút nhé. Số người là~”

Mizuki đếm số người đang ngồi vòng tròn.

“Mười người à~, vậy tớ đi đây~”

Rồi Mizuki ra khỏi phòng.

“Một mình cậu không mang được mười cái đâu? Tớ cũng đi.”

Sakurai cũng đứng dậy, đi theo Mizuki.

“A, vậy tớ cũng.”

“Tớ nữa.”

“Tôi cũng đi ạ!”

Hazuki, Arai, và Kanami cũng đứng dậy tương tự.

“Phần của mấy người đã được tính rồi đó.”

Akaishi ra tay trước.

Để Mizuki và Sakurai có thể ở riêng, Akaishi đã chặn nhóm tùy tùng còn lại.

“……Hể.”

Kanami nhìn xuống Akaishi với vẻ khinh thường.

“A, đúng rồi!”

Kanami vỗ tay một cái.

“Vậy thì thế này đi ạ. Tôi và Akaishi-san sẽ đi giúp. Như vậy được chứ?”

Dù không hiểu có gì hay, Akaishi vẫn nhìn Kanami.

“Thế nên tớ cũng.”

“Tớ cũng……”

“Không cần nhiều người đến vậy đâu ạ.”

Kanami nhìn hai người họ bằng ánh mắt sắc bén.

Hự, cả hai khựng lại.

“Vậy chúng ta đi thôi, Akaishi-san.”

“Đành vậy.”

Dù không biết cô ta đang nghĩ gì, Akaishi cũng đi theo sau Kanami ra khỏi phòng.

“Cô đang nghĩ gì vậy hả?”

Vừa ra khỏi phòng, Akaishi hỏi Kanami.

“Đó là lời của tôi mới đúng. Tại sao cậu lại giúp đỡ một người phụ nữ như vậy?”

“Ai biết.”

Akaishi cười hề hề.

“Người cậu thích ở trong đám tùy tùng của Sousuke-sama phải không? Nên cậu định để Sousuke-sama hẹn hò với người khác, rồi bản thân chiếm trọn đám tùy tùng còn lại à?”

“Tớ đâu phải Kirishima.”

Harem thứ hai.

Nếu Sakurai hẹn hò với ai đó, và nhóm tùy tùng của cậu ta đổi bạn trai, liệu có hình thành một hậu cung thứ hai không nhỉ, Akaishi nảy ra ý nghĩ đó sau khi nghe lời Kanami.

“Suỵt.”

“……”

Kanami nấp vào một chỗ khuất, kéo Akaishi ra sau lưng mình.

“~~~~~~~~~~~~~~~~~”

“~~~~~~~~~~~~~~~~~~”

Mizuki và Sakurai đang nói chuyện với nhau.

“Hình như đang nói gì đó nhỉ.”

Mizuki và Sakurai đang ngồi nói chuyện trước máy bán hàng tự động.

“Chỉ còn cách ra đó phá đám thôi nhỉ.”

“Không.”

Akaishi nắm lấy áo Kanami đang định lao ra.

“Cứ đứng im quan sát đi.”

“Nếu cô ta thành đôi với Sousuke-sama thì cậu định làm thế nào!? Cậu sẽ chịu trách nhiệm ra sao!?”

“Vậy thì chứng tỏ Sakurai và Mizuki hẹn hò là định mệnh rồi. Dù Mizuki có tỏ tình với Sakurai ở đây, nếu Sakurai thích cậu thì cậu ấy sẽ từ chối thôi, đúng không? Đám tùy tùng của Sakurai bớt đi một người chẳng phải quá tốt rồi sao. Người Sakurai thích chắc chắn là cậu mà, phải không?”

“Vậy… sao ạ?”

Ngụy biện. Đó là lời ngụy biện để giữ chân Kanami. Sakurai hẹn hò với ai cũng được. Đối với Akaishi, chỉ cần Sakurai suy sụp là được, bất cứ điều gì cũng được.

“Tôi sẽ đứng im quan sát ạ.”

Kanami và Akaishi đứng yên tại chỗ quan sát.

Chờ đợi năm phút.

“Cậu nói gì đó hả, Mizuki?”

“Ơ, kh-không, hahaha……”

Sakurai lập tức đứng dậy, đi về phía Kanami.

“Xem ra thất bại rồi nhỉ. Quả nhiên Sousuke-sama không có hứng thú với loại đàn bà đó.”

“Hả.”

Dù nói vậy, nhưng tình huống khác với diễn biến mà cậu phần nào mong đợi, Akaishi nhíu mày.

Lời tỏ tình của Mizuki lại thất bại nữa rồi.

“A.”

“Ể.”

Sakurai và Mizuki rẽ ở góc cua, chạm mặt nhóm Akaishi.

“Yu, Yuuna?”

“Sousuke-sama?”

Kanami ngơ ngác nhìn Sakurai.

“Sao thế, Yuuna. Giờ này mà.”

“Vừa nãy tôi còn đang phân vân ạ.”

Không để ý đến Akaishi, Sakurai đi lên trước, trở về phòng.

Rồi khi chơi bài xong, nhóm Akaishi ra khỏi phòng.

“A, vậy để tớ dẫn đường một chút nhé.”

Mizuki vừa ra khỏi phòng đã đề nghị dẫn đường cho nhóm Akaishi.

“……”

“……”

Dù nói là sẽ dẫn đường, Mizuki lại đi cuối cùng.

Khách sạn cũng không phức tạp đến mức lạc đường, nên nhóm Torikai vẫn đi tiếp không mấy khó khăn.

“Akaishi-kun.”

Mizuki khẽ thì thầm.

“Không được rồi.”

Ehehe, cô cười gượng gạo, vụng về với Akaishi.

“Bị từ chối à?”

“Không, hình như cậu ấy không nghe thấy thì phải……”

“Cậu vừa nói gì à”, hả.

Lời tỏ tình không thể đến được với nhân vật chính của romcom.

“Tớ thấy, hình như lúc nào tớ cũng toàn công cốc thì phải……”

Chán nản, Mizuki cúi gằm mặt.

“Tỏ tình bao nhiêu lần cũng không thành công, hay là bỏ cuộc thôi nhỉ…… Tớ nghĩ, có lẽ đây là định mệnh rồi……”

“Vậy à.”

“Tớ nghĩ, có lẽ vốn dĩ tớ với Sakurai-kun không hợp nhau. Tại sao lần nào cũng không thành công nhỉ.”

“Ai biết.”

Mizuki chỉ nhìn xuống sàn.

“Người giữ chân Kanami-chan là Akaishi-kun phải không?”

“Ừ.”

“Cảm ơn cậu.”

Mizuki lại cười vụng về với Akaishi.

“Akaishi-kun, cậu tốt bụng thật đấy.”

“Không hề.”

“Tớ, có phải lúc nào cũng được Akaishi-kun giúp đỡ không nhỉ?”

“Hoàn toàn không.”

Mizuki khẽ chạm mu bàn tay mình vào mu bàn tay Akaishi. Akaishi giật mình, rụt tay lại. Mizuki lại áp mu bàn tay mình lên tay Akaishi.

“Akaishi-kun, chúng ta còn gặp lại nhau không?”

“Ừ.”

“Sáng mai chẳng hạn, có gặp được không?”

“Ừ.”

Mizuki và Akaishi đã hẹn với nhau.

“Cảm ơn cậu.”

“Ủa, hai cậu đang nói gì đó?”

Kureishi chen vào giữa Akaishi và Mizuki.

“Tụi tớ đang thảo luận về tương lai của giới Sumo.”

“Đó là gì vậy, có vẻ thú vị quá! Tớ cũng muốn tham gia!”

“Tớ không hiểu gì cả! Tớ cũng vậy!”

Uemugi nhảy tưng tưng.

“A, sắp đến giờ tắm rồi nhỉ. Tớ về đây.”

Mizuki nói vậy rồi vội vã ra về.

“Ể~. Vậy thì Akaishi-dono, về tương lai của giới Sumo!”

“Không biết.”

“Phóng viên Kureishi, xin được hỏi!”

“Cứ hỏi đi.”

Akaishi nói chuyện phiếm với Kureishi một chút rồi trở về phòng mình.