Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

86 581

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

22 281

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

14 1

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

72 382

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

71 705

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

24 184

Quyển 2: Lễ hội văn hóa (phần đầu) - Mở đầu

“Ha…a…………!”

Akaishi không ngừng đi đi lại lại trong khuôn viên trường.

Ngày diễn ra lễ hội văn hóa, trong trường gần như không một bóng người, chẳng có ai cả.

“Ha…a…………!”

Vừa không ngừng vò đầu bứt tai, cậu vừa đi tới đi lui trong trường.

Dưới lầu, Yatsugai đang đứng bất động một mình, còn Akaishi thì cứ mãi, cứ mãi đi lang thang vô định khắp trường.

“Vào nhà vệ sinh…”

Cậu đi vào nhà vệ sinh, không biết đã là lần thứ bao nhiêu nữa.

“Phải rửa tay mới được…………”

Cậu rửa tay, cũng không biết đã là lần thứ bao nhiêu.

“Vị trí bàn học trong lớp hình như hơi lệch một chút…”

Cậu quay lại lớp học để sắp xếp lại bàn ghế vốn không cần thiết.

“Máy quay phim các thứ không có vấn đề gì chứ…?”

Cậu kiểm tra lại đoạn video sẽ chiếu trong lễ hội văn hóa.

“Đâu đó… Đâu đó trong trường có cửa sổ nào mở bất thường không…”

Cậu kiểm tra việc đóng mở cửa sổ vốn không cần thiết.

“Có lẽ nên trang trí thêm một chút cho lộng lẫy hơn…”

Cậu trang trí thêm cho địa điểm chiếu video thật lộng lẫy, và sắp xếp lại ghế với quyết tâm không cho phép lệch dù chỉ một milimét.

“Sao lưu các thứ đều đã làm ổn thỏa rồi chứ…?”

Cậu kiểm tra các bản sao lưu, không biết đã là lần thứ bao nhiêu.

“…………”

Xong xuôi tất cả, cậu chìm vào im lặng.

“Đi nhà vệ sinh một lát…”

Akaishi lại một lần nữa đi đến nhà vệ sinh.

Vô số lần, cậu lặp đi lặp lại những hành động vô nghĩa này.

Như thể thời gian quay ngược, vô số lần, vô số lần.

Thế nhưng, thực tế là thời gian vẫn từng giây từng phút trôi đi.

“…………”

Akaishi đứng trước gương trong nhà vệ sinh, đối diện với chính mình.

Cậu đối mặt với chính mình trong gương.

“…………”

Yatsugai ở dưới lầu vẫn chưa cử động.

Cô đứng sững tại chỗ, không hề nhúc nhích.

“Ha…a…………!”

Rên rỉ.

Thở dốc.

Đau khổ.

Tiến thoái lưỡng nan.

Bế tắc.

Dằn vặt.

Lòng tự tôn.

“…………”

Akaishi vô số lần đối diện với gương.

Như thể đang dằn vặt với chính mình.

Như thể đang chiến đấu trực diện với tính cách của bản thân.

Để đối mặt với sự ngu ngốc của chính mình.

Để đối mặt với những cảm xúc mà bản thân ghê tởm.

Để đối mặt với lòng tự tôn.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào chính mình trong gương.

Yatsugai không cử động.

Không hề bước dù chỉ một bước chân.

Chỉ một mực đứng yên bất động dưới lầu.

“………………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Yatsugai, không cử động.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Yatsugai, nhất quyết không cử động.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Người trong gương, một kẻ mà cậu không nhận ra là chính mình, cũng đang nhìn lại cậu.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Nếu mình nhìn vào gương, đối phương cũng sẽ nhìn lại mình.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Khi tôi cố nhìn thấu tâm tư của kẻ phản chiếu trong gương, dường như người đó cũng đang dò xét nội tâm tôi——cái tôi bị trói buộc bởi ghen tuông, lòng đố kỵ, và lòng tự tôn vô nghĩa.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Kẻ trong gương dường như đang chế nhạo cậu.

“…………”

Cậu nhìn chăm chú vào mặt gương.

Gương mặt thật của cậu phản chiếu trong gương, trông thật khờ khạo đến cùng cực.