Baka to Test to Shoukanjuu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6962

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 38

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Tập 11 - Câu hỏi thứ hai

Đọc câu dưới đây và trả lời câu hỏi:

( 1 ) là 1 trong những khía cạnh về ( 2 ), thường được dùng như kim chỉ nan của ( 3 ).

Q1: Hãy điền vào chỗ trống thuật ngữ diễn tả 'Tổng Sản phẩm Quốc nội'.

Q2: Hãy điền vào chỗ trống thuật ngữ diễn tả 'đầu ra của sản phẩm và dịch vụ của 1 nước'.

Q3: Hãy điền vào chỗ trống thuật ngữ phù hợp với ngữ cảnh.

Câu trả lời của Himeji Mizuki

( GDP ) là 1 trong những khía cạnh về ( Thu nhập của quốc gia ), thường được dùng như kim chỉ nam của ( Sự phát triển Kinh tế ).

Nhận xét của giáo viên:

Câu trả lời chính xác. GDP thường bị nhầm với GNP (Tổng sản phẩm Quốc dân). Ghi nhớ định nghĩa rất quan trọng. Hơn nữa, GNP thường được thay thế bởi GNI (Tổng thu nhập Quốc dân), nên tốt nhất là gộp 2 cái lại với nhau để dễ nhớ.

Câu trả lời của Yoshii Akihisa:

( Máu & Ma pháp ) là 1 trong những khía cạnh về ( Tình trạng game thủ ), thường được dùng như kim chỉ nam của ( Cấp độ ).

Nhận xét của giáo viên:

Vì em mà thầy gần đây có vẻ ghét mấy game nhập vai đấy.

Vì nhiều lí do khác nhau, chúng tôi bị bắt phải chấm dứt căng thẳng với lớp A.

Phòng học lớp C vẫn là của chúng tôi từ trước khi bắt đầu trận chiến với lớp A.

Giờ đây, chúng tôi đang đợi Yuuji, người đang bàn bạc chiến thuật.

"Ngày hôm qua thật điên rồ."

"...Không thể ngờ được mấy người năm 3 sẽ xuất hiện."

"Hôm qua đúng là điên thật...Tớ chưa từng nghĩ nhật ký của mình đang ở trong tay người khác..."

"Hm? Nhật ký nào?"

"Ah, không, không có gì đâu! Không biết trận chiến triệu hồi ngang tài ngang sức này sẽ diễn ra như thế nào nhỉ?!"

"...Mọi chuyện trở nên thật rối rắm."

"Đúng vậy đấy. Tự nhiên nó lại trở thành sự kiện của trường..."

Bộ luật Taihō đã chia mọi người trong lớp thành 2 phe. Là gì ư? Câu trả lời là...phe thiện và phe tà...nhỉ? Phải rồi, phải rồi.

"Hừm...Tớ thấy sẽ rất tốt nếu tình trạng này cứ tiếp diễn."

"...Tớ đồng ý."

"Ừ, tớ cũng thế."

"Tao cũng nghĩ vậy."

Theo bộ luật, 'vệ binh' là gì nhỉ? Trả lời đi. Câu trả lời là...1 người lính bảo vệ cổng thành của 1 cung điện. Tôi biết mà.

"..."

"..."

"..."

Chế độ phân phát ruộng đất và thu thuế từ người dân là -

"Này, Aki."

Chế độ Địa tô. 

"Aki! (Pặc)"

"Woah?!"

Tôi đã tập trung quá nhiều vào quyển sách tham khảo rồi. Cú đánh bất ngờ đó làm tôi giật mình và bỗng nhiên mắt tôi tối lại, không thể nhìn thấy gì được nữa.

"Trời ạ. Bạo lực học đường quá đấy! Đầu tớ vẫn còn quay mòng mòng đây này."

"Ý cậu là sao chứ? Tại Aki lờ tớ đi mà."

"Nô nô nô. Tớ muốn nói là các thế vật của cậu không nên xuất hiện trong 1 cuộc nói chuyện thân mật như thế này." 

Có vẻ khi khớp gối đã được tu luyện, góc bẻ sẽ càng ngày càng lớn thì phải. Vớ vẩn quá.

"Vậy, sao giờ?"

"Cậu nói 'sao giờ' là có ý gì vậy...Tớ chỉ nghĩ là cậu bị cảm vì tự nhiên cậu lại chăm chỉ học tập."

"Nếu cậu lo tớ bị cảm, cậu không cần phải vặn đầu tớ ra sau 180 độ đâu..."

Cậu ấy nghĩ cơ thể tôi làm bằng gì chứ?

"Nhưng Akihisa này, tao biết mày rất quan tâm đến trận chiến này nhưng không cần phải nghiêm trọng thế đâu."

"Đúng đấy, Aki. Cố quá thì quá cố đấy."

"...Cậu cần phải bình tĩnh."

Minami và những người khác nói. Sẽ là nói dối nếu tôi nói rằng mình không bắt ép bản thân...nhưng,

"Sau khi bị tên năm 3 kia kể tội, tao phải hăng lên để mà học mới được."

Tuy đã quá muộn nhưng tôi vẫn muốn cố hết sức.

"Cậu đã dành ra bao nhiêu thời gian vào những chuyện vô nghĩa rồi?"

Những lời của Takashiro-senpai xuất hiện trong đầu tôi.

"Và như senpai đã nói đấy."

Lúc đó, tôi không phản bác lại vì tôi công nhận là senpai nói đúng.

"Nhưng đúng là học tập rất quan trọng."

"Dù vậy, tớ nghĩ cậu chẳng làm gì vô nghĩa đâu Aki."

"...Giá trị mỗi người khác nhau."

"Tớ cũng nghĩ vậy."

Mọi người đều phủ nhận cách nhìn của Takashiro-senpai.

"Kệ đi. Đừng quá lo lắng cho tớ. Giờ tớ chỉ muốn làm điều mình có thể làm thôi."

"Nhưng nếu cậu đổ bệnh lúc vừa mới tiến bộ được 1 chút thì sao? Cậu sẽ cứu vãn được danh dự ư?"

"...(Gật)."

"Cậu không cần phải cố quá sức, đúng chứ?"

"Hm, tên đứng đầu năm 3 Takashiro ấy là 1 tên dễ bị lừa. Vì điểm của hắn không khủng như của Kirishima nên sẽ không có vấn đề gì."

"...Nếu so sánh khả năng của 2 người đứng đầu 2 năm thì chúng ta có lợi thế."

Như mọi người nói. Điểm của Takashiro-senpai tốt thì tốt thật nhưng không hẳn là nổi bật. Anh ta cũng rất dễ mắc mưu và có thể anh ta không phải là người đáng lo lắng.

Nhưng,

"Tớ...không thể nào nhịn được anh ta nữa."

"Tớ nghĩ đó mới là vấn đề."

"...Nếu cậu không tức giận sau những việc mình đã làm, cơ bản cậu không phải là người của hành tinh này."

"ĐỪNG NHẮC TỚI CÁI ĐÓ NỮA MÀ!"

Kể cả nếu chúng tôi lờ nó đi, tôi thấy có gì đó không đúng!

"Cậu không cần phải lo nghĩ quá nhiều về nó đâu, Aki."

"Đúng là thế, nhưng..."

"Không sao đâu mà. Đó cũng đâu phải nụ hôn đầu của cậu -"

Khi nói vậy, hình như Minami lại tưởng tượng ra cái gì đó và lắp bắp.

"-Dù...sao..."

Khi Minami cúi đầu, mặt cậu ấy đã đỏ bừng. Đó không phải là nụ hôn đầu. Ừm, nụ hôn đầu là cái giữa tôi và Minami -

"..."

"..."

"Thật là, cậu tự nói mà. Có gì phải ngượng chứ?"

Khi tôi nhớ lại chuyện xảy ra lúc đó, đến cả tôi cũng không dám ngẩng đầu lên ấy chứ. Uu, ugh, xấu hổ quá!

"...Kể cả...Tớ cũng..."

"Hm? Cậu vừa nói gì vậy, Himeji?"

"Khô-không có gì. Tớ có nói gì đâu!"

E hèm, chuyển đề thôi...! Erm...!

"Nhắc mới nhớ, Yuuji đi đâu rồi?"

"Hình như cậu ấy đang họp bàn chiến thuật để đấu với năm 3."

"Đúng đúng! Lớp trưởng các lớp đang bàn bạc về điều đó."

"Heh? Nếu họ nghĩ ra 1 kế hoạch tốt thì sẽ dễ ăn thôi!"

"Ừ! Đúng vậy!"

"...Cách chuyển đề tài lộ liễu quá đấy."

"Muttsurini, diễn theo họ là 1 cách thể hiện tình bạn của chúng ta đấy!"

"Ahahaha!"

"Ahahaha!"

Tôi và Minami cùng cười lớn để át đi tiếng của Hideyoshi và những người khác.

Có gì phải lo lắng đâu chứ? Nếu cuộc họp có Yuuji và Kirishima-san thì sẽ chẳng có vấn đề gì!

"Nói thật, tôi khá thích Sakamoto-kun."

"Là-làm sao có chuyện đó được. Yuuka...!"

"Oi oi, Sakamoto, từ khi nào mà cậu và Koyama...?"

"Không thể tha thứ được...! Tôi đã không thể bày tỏ với Kubo-kun hẳn hoi và giờ cậu ấy có người trong lòng rồi...!"

"..."

(...Cái tình huống, gì thế này...)

Nói thật, với tất cả các lớp trưởng từ lớp A đến lớp E ở đây, tôi cảm thấy rất bối rối.

(Đúng. Phải bình tĩnh và phân tích tình hình 1 cách cặn kẽ.)

Tôi hít 1 hơi sâu và nhớ lại những tất cả những chuyện đã xảy ra cho tới giờ.

Cách đây 5 phút, chúng tôi đứng tụ tập ở 1 góc của lớp A và bàn bạc chiến thuật. Lớp trưởng lớp B, Nemoto, đề nghị 'Hãy chọn ra 1 chiến thuật gia chủ chốt trong số chúng ta', và đến giờ vẫn chưa có ý kiến phản đối nào.

Khác với trận chiến giữa các lớp trong khối, đây là trận chiến giữa 2 khối học. Kiểm soát điểm số của mọi người đã khó lắm rồi, mà Shouko không có tài ăn nói và cậu ấy khá ngượng nghịu. Liệu cậu ấy có cảm thấy ngại khi phải giải thích chiến thuật không? Tôi nghĩ nếu cậu ấy làm vậy thì tốt.

Đó vẫn là điều tốt nhưng câu hỏi sau đó là 'ai sẽ nhận trách nhiệm ấy'.

"Và vì thế, tôi đề nghị Sakamoto-kun làm chiến thuật gia chủ chốt của chúng ta."

Và chỉ bằng câu nói đó, Koyama đã đem ý kiến của tôi quay 180 độ.

...Ờm. Vì lí do nào đó, Koyama tiến cử tôi.

"Cậu đang muốn làm gì vậy, Koyama?"

"Ôi trời, ngạc nhiên thật. Tôi tiến cử cậu thì kì lạ lắm sao?"

Nói thật, nó rất kì lạ đó. Sau tất cả những gì đang xảy ra, mối quan hệ giữa lớp F chúng tôi và lớp C của cậu ta đang trên bờ sụp đổ. Thế nên, tại sao cậu ta lại chọn tôi?

"Không phải tôi đã nói rồi sao? 'Tôi thích những người thông minh'."

Và rồi, câu nói này được thốt ra. Thực sự, tôi thật sự không hiểu.

"Cậu có thể lật ngược tình thế ngay cả trong tình huống đó. Tôi nghĩ chẳng có gì kì lạ khi thay đổi cách nhìn về cậu cả. Đúng không, Sakamoto-kun?"

"Yu-Yuuka! Em đang nói gì vậy?!"

"Anh ồn quá đấy, Nemoto-kun. Tôi chẳng có bất cứ quan hệ gì với anh cả, đúng không?"

"Nh-nhưng, lấy lí do riêng tư như thế để quyết định 1 việc quan trọng như vậy thì thật..."

"Kể có khi không có lí do đó, Sakamoto-kun đã làm được rất nhiều việc. Và Nemoto-kun này,"

"Gì-gì cơ?"

"Đừng có gọi tên tôi 1 cách thân mật như vậy nữa."

Koyama ,ngay lập tức, đá bay Nemoto.

"Cái...?! Tạ-tại sao, tại sao lại thế...?!"

Nemoto giãy nảy.

"...Mọi người, trật tự."

Kể cả thế, không phải là tôi không hiểu. Koyama là bạn gái cũ của Nemoto.

"...Tình hình này, ta phải trấn tĩnh lại bằng kĩ thuật hít thở Lamaze."

Nhưng tại sao cậu cũng hoảng sợ vậy, Shouko?

"Bình tĩnh lại đi, Shouko. Nếu có ai đó nhìn thấy 1 học sinh trung học hít thở kiểu Lamaze ở đây thì sẽ có vấn đề đấy."

Shouko có vẻ bình thường lại 1 chút, không khác gì bình thường, nhưng những ngón tay của cậu ấy đang run rẩy và đôi mắt thì đang đảo qua đảo lại. Tôi có thể thấy cậu ấy đang nao núng trước cái chi tiết nhỏ nhoi như thế này.

"Thật là, cậu đang hoảng sợ vì cái gì vậy?"

"...Vì đây là lần đầu tiên có người khác giới thích cậu đấy Yuuji."

Đây đúng là lần đầu tiên trong đời tôi.

"...Mình nghĩ rằng chắc chắn sẽ không có ai đổ cậu, không bao giờ."

Nhưng cậu có nói quá không vậy?

Ngay khi tôi chuẩn bị đáp lại, Koyama hỏi tôi

"Hay là thế này, Sakamoto-kun? Cậu có muốn hẹn hó với tôi không?"

Hm. Không thể thế được.

Tại sao? Đơn giản lắm à. Koyama đang nói những điều như vậy ngay trước mặt bạn trai cũ của cậu ta. Thế này nghĩa là cậu ta chỉ muốn trêu tức Nemoto mà thôi. Tôi sẽ hẹn hò với 1 người vì lí do này á? Hem bao vờ.

Có thể Koyama đang rất thẳng thắn nhưng cậu ta là người dính lấy người con trai khác ngay trước mặt người mà cậu ta đã từng qua lại. Ai muốn kiểu con gái thế này chứ?

Nói cách khác, tôi chỉ có thể từ chối cậu ta thôi.

Ừm, tôi đã có quyết định rồi. Nhưng khi tôi nghĩ vậy...

"Uum"

"Cậu sao vậy, Sakamoto-kun? Trông cậu có vẻ căng thẳng quá."

Tôi đang không biết phải từ chối cậu ta như thế nào.

Tôi chả quan tâm tới lòng tự trọng của cậu ta vì chính cậu ta quăng quật Nemoto 1 cách không thương tiếc như thế. Không đời nào tôi rủ lòng với cậu ta. Nhưng điều tôi lo lắng là...trận chiến triệu hồi với năm 3 sắp tới. Nếu lúc này tôi từ chối Koyama, cậu ta chắc sẽ tức giận. Sẽ rất ngu xuẩn nếu tự nhiên lại tạo ra kẻ thù cho mình.

Hơn nữa, nếu giả vờ đồng ý cậu ta, tôi không biết Nemoto sẽ phản ứng ra sao. Với cả, rất có khả năng là lũ đực rựa lớp F sẽ phanh thây tôi mất...Tôi không biết 2 ngày sau mình có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời không. Lại còn cả trận đấu vào tuần sau nữa chứ. Không cần dùng đến đầu cũng biết việc này sẽ tiến triển như thế nào.

Lúc này, tôi đang tiến không được mà lùi cũng không xong. Nhưng tôi không có thời gian để chần chừ. Nếu tôi không giải quyết dứt khoát, những người trung lập là Hiraga và Nakabayashi sẽ trở thành kẻ thù của tôi.

(Thực là. Nói cái gì để từ chối cậu ta mà không bị tùng xẻo bây giờ...)

Tôi rất không muốn chấp nhận việc này nhưng đây đích thực là kết quả khi tôi đối mặt với người khác giới. Chết tiệt, tôi phải làm sao bây giờ...?!

Khi tôi còn đang lưỡng lự, Shouko, người từ trước đến nay luôn rụt rè, cất tiếng. Đúng rồi, chẳng phải cậu ấy có rất nhiều điều cần nói sao? Cậu ấy chắc chắn sẽ xử lí tốt tình huống này -

"...Không bao giờ. Yuuji là đồ sở hữu của tôi."

Đây chính là đổ thêm dầu vào lửa đó các bạn ạ.

"..."

"..."

Câu nói này làm 2 khán giả là Hiraga và Nakabayashi nhìn tôi bằng con mắt khác hẳn.

Tại sao cậu lại gây áp lực cho tôi vào những lúc như thế này chứ?! Cậu không muốn giành chiến thắng trong trận chiến triệu hồi sao?!

"Đồ sở hữu của cậu? Ý cậu là gì? Cậu không có hẹn hò với Sakamoto-kun, phải không Kirishima-san?"

"Được rồi! Đề tài này dừng lại tại đây! Tiếp tục họp bàn chiến thuật nào!"

"...Không. Chúng ta sẽ giải quyết triệt để vấn đề này."

"ĐÓ LÀ LÍ DO TẠI SAO TÔI NÓI CHÚNG TA TIẾP TỤC BÀN BẠC CHIẾN THUẬT NGAY BÂY GIỜ ĐẤY. KHỐN KIẾP!"

Cậu đang đổ thêm dầu vào lửa đấy. Cậu đã vui chưa?! Hay cậu muốn 5 lớp quay sang đánh lớp tôi hả?!

"Các cậu bắt đầu hẹn hò lúc nào vậy?"

"...Cậu ấy hứa với tớ sẽ như vậy nếu tớ chiến thắng trận chiến triệu hồi trước."

"Nói mới nhớ. Tớ có nghe những lời đồn tương tự như vậy."

Lời hứa đó được đưa ra làm vật đánh cược mà tôi đã đồng ý 1 cách dễ dàng trong trận đấu trước. Có thể nó là lời đồn với nhiều người ở đây nhưng tôi rất muốn quên nó đi.

"...Thế nên tớ sẽ không đồng ý 1 việc như vậy trong khi cậu ấy đang hẹn hò với tớ."

"Nhưng cái đó chỉ là hình thức thôi mà. Cậu không thấy ngăn cản, cấm đoán người khác chỉ vì 1 lời hứa là rất kì lạ sao?"

"...Nhưng lời hứa là lời hứa."

"Hmm...này, Sakamoto-kun. Cậu biết đấy, tôi sẽ không ngăn cấm bạn trai mình làm gì và nghĩ gì. Người này phải tôn trọng sự lựa chọn của người kia. Có nghĩa là tôi sẽ không xâm phạm vào không gian riêng tư của cậu. Quan hệ như vậy, với cậu, đã đủ thỏa mãn chưa?"

Không quan trọng là nó thỏa mãn hay chưa, cậu trả lời của tôi chỉ có 1 mà thôi.

Nhưng tôi không thể kéo thêm kẻ thù vào được. Nhưng sau trận chiến triệu hồi thì ok. Nếu vậy...nói thế này có được không nhỉ?

"Koyama, tôi sẽ cho cậu trả lời sau trận chiến triệu hồi, được không?"

Phải cố kéo dài thời gian ra vậy. Tôi thật sự rất ghét câu trả lời như thế nhưng trong tình huống này, tôi chỉ có thể nói vậy thôi. Nghiêm túc đấy, tha cho tôi đi mà.

"...?...Sau trận chiến triệu hồi sao?"

Koyama và ngay cả Shouko đều trưng ra vẻ mặt kinh ngạc. Tôi nghĩ do vừa rồi quá căng thẳng mà bây giờ cậu ấy không hề nhận ra rằng tôi đang cố gắng làm dịu bớt cái không khí ngột ngạt ở đây.

"Tôi hiểu rồi...sau trận triệu hồi linh thú à?"

Mặt khác, Koyama lại có vẻ đã hiểu ra vấn đề mà đáp lại đầy thâm thúy và liếc mắt về phía Shouko.

"..."

Shouko đón nhận cái nhìn của Koyama và suy nghĩ trong giây lát.

"...!"

Cậu ấy khep miệng lại. Có vẻ cậu ấy cũng đã ngộ ra rồi. Chắc cậu ấy đã nhận ra rằng những lời vô nghĩa của cậu ấy sẽ phá vỡ sự hài hòa lúc này. Hi vọng là vậy.

"Vậy cậu sẽ chú ý đến tôi nếu tôi hăng hái trong trận chiến linh thú đúng không, Sakamoto-kun? Tôi sẽ cố hết sức để có được câu 'Tôi đồng ý' của cậu."

Không xong rồi. Mấy người này chả hiểu cái gì cả.

"Yu-Yuuka...à không, Koyama-san! Anh cũng sẽ cố hết sức. Thế nên hãy nhìn anh chiến đấu nhé!"

Hình như Nemoto vẫn có thể mặt dày ngay cả trong hoàn cảnh như thế này. Nếu cứ thế này thì chắc bi kịch sẽ không xảy ra. Nhẹ cả người...Cuối cùng ta cũng có thể họp bàn chiến thuật được rồi.

"Vậy, về cái vấn đề chiến thuật gia mà ta đã nói lúc đầu, tôi sẽ làm -"

"Không, để tôi. Tôi làm được."

"Không. Tôi là lớp trưởng lớp B nên tôi chắc chắn sẽ làm tốt hơn."

Koyama và Nemoto cùng 1 lúc giơ cao tay, có vẻ 2 người đang tranh giành cái vị trí này thì phải. Mấy người phiền phức quá đấy...!

"2 cậu bình tĩnh lại đi. Đây là 1 trận chiến triệu hồi, đừng có mang chuyện riêng của các cậu vào đây."

"Đúng thế đó, Nemoto-kun. Cậu có thể bỏ cuộc 1 cách yên lặng được không?"

"Không đời nào! Nếu vậy, cậu cũng đang làm mọi thứ vì sự ích kỷ của mình đấy, Sakamoto! Dựa vào bảng xếp hạng của khối, lẽ ra tôi phải là người chỉ huy mới đúng!"

Cuộc họp, lẽ ra phải xong từ thời tám hoánh nào rồi, này lại bị cản lại vì tất cả những ý kiến đa dạng và phong phú kia.

"Tôi rất phản đối việc Sakamoto trở thành chiến thuật gia!"

Nemoto lớn tiếng nói ra suy nghĩ của mình. Thật lắm chuyện. Nhưng nếu cứ để thế này thì sẽ càng khó cho tôi tiếp tục. Chắc tôi phải nói chuyện nghiêm túc với cậu ta vậy.

"Cậu có thể nghe lý do của tôi không, Nemoto?"

"Nếu cậu định ra lệnh cho mọi người ở đây, cậu cần phải làm tất cả tin vào chiến thuật của cậu! Cậu đã hoàn toàn phản bội lại lòng tin của chúng tôi!"

"Huh? Hình như Sakamoto-kun cũng có khá nhiều thành tích mà?"

"Tôi không có nói về cái này. Đơn giản là tôi đang nói về cái người không đáng tin này! Mấy cậu có thể đã quên chuyện này. Sakamoto là tên cầm đầu trong vụ nhìn trộm trước đây! Tên này đã đánh mất sự tin tưởng của các nữ sinh, 1 nửa số học viên năm 2!"

Nếu ta đang nói về độ tin cậy của từng người, không đời nào Nemoto có thể trở thành chiến thuật gia cho dù cậu ta có nói gì đi chăng nữa. Chắc chắn cậu ta biết mình không được tin tưởng 1 tí nào...Nhưng tôi đoán do bị Koyama đá như vậy đã làm cậu ta bị sốc nặng. Cậu ta hình như không thể bình tĩnh lại mà suy nghĩ cẩn thận được nữa.

Nhưng nếu tôi can dự vào việc này, đến tôi cũng bị gặp rắc rối.

"Nếu nói về lòng tin, tôi cũng có 1 vài vấn đề với lớp F."

Nakabayashi nhảy vào. Có vẻ là kể cả khi không có bất cứ phàn nàn về chiến thuật, cậu ta vẫn không hạ thấp cảnh giác.

"Nakabayashi, sự chậm tiến trong quan hệ giữa cậu với Kubo là do vấn đề của Kubo mà."

"CÁI ĐÓ KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN CHUYỆN NÀY CẢ!!! CÁC NGƯỜI CÓ HIỂU KHÔNG VẬY?!! TÔI ĐÃ THU TẤT CẢ DŨNG CẢM ĐỂ TỎ TÌNH VỚI CẬU TA. NHƯNG CẬU TA LẠI KIÊN QUYẾT CHỌN BOY-LOVE. 1 TÊN GAY TỪ CHỐI TÔI!! LÀM SAO CÁC CÁC CẬU CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC SỰ ĐAU ĐỚN VÀ TỨC GIẬN CỦA TÔI CƠ CHỨ???!!!"

Chờ đã. Thế quái nào mà Kubo lại từ chối cậu ta cơ chứ?

"..."

"..."

"..."

Ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn vào 1 Nakabayashi, lúc này như 1 ngọn núi lửa đang chực phun trào.

Ngay khi cậu ta nhận ra tất cả đang nhìn mình, cậu ta có vẻ rất bối rối và e hèm 1 tiếng.

"Dù-dù sao đi chăng nữa, nếu nói về lòng tin, riêng tôi rất không thể ủng hộ Yoshii Aki-, à nhầm, lớp F!"

Sau khi nói vậy, cậu ta ngồi mạnh xuống ghế.

Tiện thể, có phải cậu ta vừa nhắc đến Akihisa không nhỉ? Tên dở hơi đó lại đem rắc rối cho tôi rồi.

"Nhưng nếu Sakamoto không làm, vậy ai làm đây? Tôi nói vậy là vì tôi không giỏi trong vụ nghĩ chiến thuật lắm ấy mà."

"Vậy thì...ưm, dù tôi có nói là không đồng ý, ngay cả tôi cũng..."

Hiraga và Nakabayashi có vẻ không tự tin lắm khi nói vậy.

"Nếu vậy thì quay lại bảng xếp hạng trong khối thôi. Vì thế tôi sẽ làm vì tôi ở lớp B."

"Không được."

"Không được."

"Không được."

Quả nhiên là Nemoto bị phản đối ngay mà.

Nhưng trong trường hợp này, Koyama sẽ là chiến thuật gia cho trận chiến này. Tôi có dự cảm chẳng lành. Phải ngăn chặn sự tiến triển giữa tôi và Koyama mới được.

"...Trong trường hợp này."

Và rồi, Shouko, người đã luôn im lặng, bỗng nói.

"...Trong trường hợp này, mọi người đóng góp ý kiến và tôi sẽ là người tổng kết lại."

Cậu ấy đề nghị.

"Cậu sẽ là tổng kết lại ý kiến của mọi người sao?"

"...Sau đó, ta sẽ quyết định 1 chiến thuật mà tất cả đều đồng ý thực hiện nó."

Đúng là nếu làm vậy thì sẽ không ai phản đối và như vậy sẽ có 1 đội quân hùng mạnh, đoàn kết. Không chỉ tôi mà mọi người cũng có thể mở rộng tầm mắt.

"Nhưng Kirishima-san này. Cậu định chịu thêm gánh nặng sao? Nó ngược hẳn 180 độ với quyền ưu tiên đó."

"...Không sao đâu."

Shouko trả lời chắc nịch. Vì cậu ấy đã nói vậy, nếu tôi mà còn chêm thêm vào thì thể nào 1 trận cãi vã nữa giữa tôi và Nemoto lại xảy ra cho mà xem.

"1 chiến thuật mà tất cả đều chấp thuận. Nói cách khác, nếu tôi nhất quyết phản đối ý kiến của 1 ai đó thì nó sẽ không được sử dụng, đúng không...?"

Nemoto để lộ ra 1 nụ cười ác quỷ. Chắc cậu ta đã nghĩ ra ý nghĩa đằng sau lời đề nghị của Shouko.

-Đúng. Shouko muốn đảm bảo mọi người cùng thống nhất với 1 chiến thuật duy nhất. Nó cũng đồng nghĩa với 1 số lượng lớn các ý kiến. Lớp F chúng tôi có kẻ thù ở mọi nơi. Thế nên chắc chắn ý kiến của tôi sẽ bị đánh bật ngay lập tức.

Trong trường hợp này, nếu không có gì xảy ra, lớp F chúng tôi sẽ không thể làm bất cứ việc gì.

Có vẻ là-

"...Xin cứ để nó cho tôi."

-Có vẻ là cậu ấy không cần tôi. Và cứ như tôi là người thừa vậy...Thế này chẳng thú vị gì cả.

"Um, được đấy! Cứ để việc đó cho Kirishima-san là tốt nhất!"

"Ô kê con dê. Không có ai phản đối cả."

"Nếu Kirishima-san không có vấn đề gì, tôi cũng đồng ý."

Nemoto và những người còn lại đều tán thành lời đề nghị đó.

Nói thật, kể cả nếu tôi không đem sự ích kỉ của mình vào đây, tôi vẫn rất không đồng ý việc này. Chấp nhận ý kiến của mọi người sẽ mở rộng tầm nhìn nhưng nó lại rất mất thời gian. Sẽ rất khó để gộp lại ý kiến của tất cả. Hơn nữa, Shouko cũng không giỏi làm việc này. Tôi không nghĩ đây là 1 ý hay.

"...Tôi sẽ cố hết sức."

Nhưng dù có gánh vác nhiều, Shouko vẫn có vẻ rất nhiệt tình.

Nếu tôi nêu ý kiến của mình, cái đội quân mà Shouko cố gắng xây dựng sẽ trở thành con số không. Và đó là 1 việc làm ngu xuẩn.

"..."

Shouko cứ nhìn chằm chằm vào tôi. Có vẻ cậu ấy đang đợi câu trả lời của tôi.

"...Tôi hiểu rồi. Tôi cũng đồng ý."

Sau khi nghe câu trả lời của tôi, Nemoto nở nụ cười đầy nham hiểm.

"Sakamoto, vì mọi người đã quyết định nên cậu không được nhắc đến cái gì liên quan đến hẹn hò hay gì đó đâu đấy."

Vậy có nghĩa là cậu không muốn tôi nói chuyện với Koyama chứ gì? Tôi cũng chẳng muốn dính đến chuyện đấy chút nào.

"Tất nhiên. Tôi không muốn làm gì vô ích khiến tôi bị nghi ngờ cả."

"Humph. Nhưng tôi rất tò mò nếu cậu có bị tổn thương vì chuyện này hay không đấy."

Nemoto vẫn cứ lảm nhảm bên tai tôi.

Sau đó, mọi người đề xuất ý kiến của mình. Shouko so sánh chúng, bàn ra chiến thuật và cuộc họp kết thúc.

"Ah, Sakamoto. Cậu trở lại rồi."

Nghe Minami nói vậy, tôi ngẩng đầu lên và nhìn Yuuji, người vừa bước vào lớp.

"...Nó thế nào?"

Muttsurini hỏi Yuuji khi cậu ta bước về phía chúng tôi. Tất nhiên, 'nó' ở đây là để chỉ cuộc họp bàn chiến thuật rồi.

"...Ah, ít nhất là ta đã có kế hoạch cơ bản rồi."

Yuuji lạnh nhạt trả lời câu hỏi của Muttsurini.

"Sakamoto, đã xảy ra chuyện gì sao? Giờ ta đã có kế hoạch rồi, sao cậu lại có vẻ không vui vậy?"

"Có chuyện gì sao?"

"Nhiều chuyện lắm."

Yuuji trông khá bực bội.

"Hình như mày đã phải giải quyết vài chuyện rắc rối à?"

"Vớ vẩn. Tao sẽ không có bực mình chỉ vì điều như thế."

Mày chắc chắn sẽ có.

"Hm...vậy, chuyện gì làm mày bực mình vậy?"

"...Ý kiến của cậu không được chấp thuận à?"

"Hm...ừ. Cũng kiểu thế đấy, Muttsurini."

Yuuji chắc đã bình tĩnh lại 1 chút. Cậu ta trông vẫn có vẻ rất khó chịu nhưng ít nhất cậu ta đã trả lời bằng tác phong thường ngày rồi.

"Chuyện gì? Đã có chuyện gì?"

"Tao không nói ra suy nghĩ của mình để các lớp có thể tác chiến được với nhau."

"Hm-nếu mày nói vậy, Yuuji, tao nghĩ là nó sẽ ổn thôi."

Tên này có suy nghĩ riêng của mình. Và nếu cậu ta không muốn, tôi không thể ép cậu ta nói ra được.

"Vậy thì cậu có thể nói chiến thuật là gì được không?"

Có vẻ Hideyoshi cũng có suy nghĩ giống tôi nên đã đổi chủ đề sang hỏi han về chiến thuật.

"Hm, miễn là cậu ấy có thể tổng kết được ý kiến của mọi người thì sẽ không có vấn đề gì đâu..."

"Mày nói khó hiểu quá."

"Ý kiến của tất cả mọi người đều có trong chiến thuật lần này. Nên giờ tao không thể nói gì hơn."

Hm...Tôi cảm thấy lo lắng cho Yuuji. 1 người luôn (kể cả khi cậu ta sai) đưa ra ý kiến 1 cách dứt khoát lại nói ra điều như vậy.

"Đừng có căng thẳng thế chứ. Vì chúng ta cần nhân lực và thời gian, chúng ta chắc chắn không được nghĩ ra bất kỳ chiến thuật thô thiển nào cả. Thực chất, nó sẽ có ít điểm mù hơn so với chiến thuật chỉ mình tao nghĩ."

Đúng là nhờ có Kirishima-san mà chuyện này sẽ diễn ra thuận buồm xuôi gió.

"Là vậy đấy. Thay vì lo lắng cho những điều đó, các cậu nên tập trung vào điều mình có thể làm đi."

Yuuji vừa nói vừa nhìn vào quyển sách tham khảo mà tôi đang cầm.

"Hiểu rồi. Làm thôi."

Vẫn còn 1 tuần nữa cho đến lúc cuộc chiến diễn ra. Tôi không biết lần này tôi tiến bộ được bao nhiêu nhưng tôi phải cố gắng mới được.

 HP: horse power

 MP: magic power

 RPG: Role-Playing Game

 1 cuộc cải cách chính quyền trong thế kỉ thứ 8 ở Nhật

 Thực ra câu trả lời là Daijō-kan, 太政官(nhóm những người bình thường) và Jingi-kan, 神祇官(phe tà giáo Shinto)

 1 chế độ bắt đầu từ thứ kỉ thứ 7, dựa trên chế độ bình đẳng ruộng đất (Equal-field System) của Trung Quốc. Đất được chia cho người dân, dựa vào giới tính, tuổi và địa vị. Cứ 6 năm đất đai lại thay đổi 1 lần và nếu chủ đất qua đời, nhà nước sẽ tiếp quản mảnh đất đó

 Cơ bản là kĩ thuật thở cho trẻ sơ sinh...