Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 8 - Chương 40: Trò Chuyện Trong Bồn Tắm

Dịch Giả: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008

_Tên chương này là: Naked Conversations (裸の付き合い), dạng như văn hóa nói chuyện trong bồn tắm của người Nhật ấy, không biết dịch sao nữa

BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM

========================================

“Fuaah... Đ-Đây là suối nước nóng sao...!”

Belle ấn tượng vô cùng sau khi đã bước vào suối nước nóng.

Quê nhà của Elsa và Belle, vùng trung tâm Đế quốc Shouro, không có nhiều mưa nên thực sự chẳng có phong tục gì khi bước vào phòng tắm.

“Sao nào? Cảm thấy đã chứ?”

“V-Vâng. Đã lắm ạ...”

“Ohh...”

Barou duỗi người trong bồn tắm nam.

Cậu đang ở một mình.

Khi thư giãn trong suối nước nóng, cậu cảm thấy sự mệt mỏi vốn đã chồng chất nay đang dần tan biến.

“Thật khó tin khi cơ sở thế này lại tồn tại”

Cậu đổ nước nóng lên người và lau qua cơ thể trước khi bước vào, cậu đang tuân theo nghi thức đấy.

Và sau đó, vài người dân trong làng cũng đến.

“Oh, tôi cứ nghĩ chúng ta là những người đến trước chứ nhưng hình như lần này đã chậm chân mất rồi”

“Tên ngốc, anh không thấy có đồ trong phòng thay đồ sao?”

“Này, Nii-chan, anh là ai thế?”

2 người đàn ông và 1 đứa trẻ bước vào.

Barou hoảng hốt chào họ.

“Ah, h-hân hạnh được gặp mọi người. C-Cháu là Baron. Umm, cháu được Jin-sama mang đến đây và...”

Cậu đang rất bối rối nhưng dường như thông điệp mà cậu đang cố truyền tải đã được hiểu.

“Oh, bác hiểu rồi. Khách của Jin à!”

“Vậy, cháu thích ngôi làng này chứ?”

“Ah, vâng, cháu mới đến đây vào đêm qua thôi vậy nên cháu thực sự chưa hiểu rõ lắm nhưng suối nước nóng thật sự rất tuyệt!”

“Thấy không? Jin xây đấy, cháu biết chưa?”

Người đàn ông tự hào nói. Barou ngạc nhiên khi nghe thế.

“Eh? Jin-sama cũng xây nơi này sao?”

Cậu tự hỏi chính xác thì Jin là gì, trao cho họ thứ thuốc đã chữa trị cho Belle vào đêm qua và xây suối nước nóng tuyệt vời này.

“Vậy, anh đến từ đâu thế?”

Lần này, đứa trẻ hỏi.

“Eh, ahh, anh đến từ Đế quốc có tên Shouro... Chắc thế...”

Quê hương cậu là Đế quốc Shouro nhưng cậu đã phải đến Vương quốc Celuroa. Câu hỏi đó khá khó để cậu trả lời.

“Đế quốc Shouro à... Nghĩa là... Anh đến từ cùng nơi với Elsa-sensei và Mine-sensei sao!”

“Eh, ah, anh hiểu rồi. Họ đã nói rằng họ cũng đến từ Đế quốc Shouro mà nhỉ”

“Vâng. Giờ đây, họ đang dạy lũ trẻ ở ngôi làng này cách đọc và viết”

“Dạy?”

Barou lại ngạc nhiên. Sẽ chẳng phóng đại gì khi nói dân làng của một ngôi làng bình thường không có cơ hội học hành.

Những người theo học nghề thương gia hay những người phục vụ quý tộc mới được học thôi.

“Nơi đây... là một ngôi làng làm nông, phải không?”

Đó là những gì cậu nghĩ từ những gì cậu thấy hồi sáng.

“Ừ. Bọn chú trả thuế bằng lúa mì nên có lẽ đúng thực là ngôi làng làm nông”

“Nhưng bọn trẻ vẫn được học?”

“Ừ. Jin nói thế này, tốt hơn là nên học từ thuở ấu thơ. Mà, cậu ta có sức thuyết phục lắm. Và cậu ta có lối suy nghĩ hợp lý nên chẳng ai phản đối cả”

Điều đó cũng đúng. Khi nói đến những ngôi làng làm nông túng thiếu thì chẳng có gì khác thường khi bậc phụ huynh cũng bắt đầu để con cái họ làm việc ngay thay vì bắt chúng học.

Và ngôi làng nơi Barou sống đã làm thế.

Barou và Belle không thích ngôi làng đó nên đã ép mình đi theo một nhóm thương gia đã ghé ngang làng. Sau đó, họ may mắn tìm được một vị quý tộc đã thuê họ.

“Ngôi làng này tốt thật...”

Barou nghĩ thế chỉ trong một lúc, rằng cậu sẽ thích biết bao nếu được sinh ra tại ngôi làng này.

********

“Chị là Barbara. Hân hạnh được gặp em, Belle-san”

“V-Vâng, hân hạnh được gặp chị”

Elsa và Barbara bằng tuổi.

“Này, Belle-san, mối quan hệ của em với cậu trai giờ đang trong bồn tắm là gì thế?”

“E-Eh?! Với Barou á?!”

Barbara thích những cuộc nói chuyện thế này.

“Ah, vậy ra cậu ta tên Barou à. Ừm, cậu ta đấy. Mấy em đã đến cùng Jin-san vào hôm qua, phải không? Chị đã nghe từ bác”

“Bác của Barbara-san là...”

“Ah, bác chị tên Gheebeck, bác ấy là trưởng làng, trên danh nghĩa thôi. Giờ đây bác ấy chỉ là trưởng lão”

“Trưởng lão?”

“Ừ. Sau cùng thì chủ của ngôi làng này là Jin-san mà”

“Eeeeeehhh?!!”

Giọng của Belle vang vọng. Cánh đàn ông trong bồn tắm có thể nghe thấy luôn cơ.

“B-Belle?! Có chuyện gì xảy ra sao?! Cậu ổn chứ?!”

Và bởi thế mà Barou gọi lại với giọng điệu lo lắng.

“T-Tớ ổn. Không có gì đâu!”

'Khá lắm, cậu nhóc', 'Nii-chan, đó là bạn gái anh à?' và những câu từ như thế phát ra từ bồn tắm nam.

Belle giả vờ không nghe câu nào cả và hỏi Barbara.

“J-Jin-sama, anh ta là quý tộc sao?!”

Nhưng Elsa trả lời.

“Không, Jin-nii là thường dân. Nhưng anh ấy lại là Magi Craftman giỏi nhất thế giới này”

Belle đối mặt với Elsa và lần này hỏi cô.

“Eh, Magi Craftman sao?”

“Ừ, Jin-nii được thừa nhận như một vị Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia và dạo gần đây, anh ấy đã làm nhiều thứ cho Vương quốc Cline lắm. Và phần thưởng cho việc đó là ngôi làng này đây....”

“Eeeeehhhh?!!”

Lần hai.

Dù bé ấy chỉ là hầu nữ thì Belle cũng biết Vương quốc Egelia và Vương quốc Cline có nằm gần nhau đâu.

Được thừa nhận bởi cả những vương quốc phương xa... Belle không thể hiểu được nữa rồi.

********

“Hmm, ngài không hiểu chuyện gì đã xảy ra sao?”

“Ừ. Chỉ là cái nhóm có tên Hoài Niệm đã bắt được lũ phạm nhân và giao chúng lại cho quân lính Làng Toka thôi. Và lũ phạm nhân ấy chẳng nhớ bất cứ điều gì trong hai ngày, chẳng biết lý do là sao nữa”

“Điều đó chỉ thuận lợi cho chúng ta mà thôi... Nhưng, cái tổ chức Hoài Niệm,... Những ngày này, tôi đã nghe tên chúng rất nhiều. Một đám khó chịu. Chúng chỉ đang phá hỏng mọi thứ thôi. Không có bằng chứng nào hết, phải không?”

“Ừ, đương nhiên. Chúng ta nên làm gì tiếp đây?”

“Ngài phải trả những tên lính đã nhập ngũ về lại làng, phải chứ?”

“Ừ, hôm nay chắc chúng đến được thành phố Shalulu rồi”

“Tốt thật. Ngài hiểu chứ? Đừng có làm gì khiến tôi trở thành mục tiêu bị nghi ngờ đấy”

“Ta hiểu rõ lắm”

“Thế thì được. Kế đến, chúng ta....”

Chẳng ai nhận ra Quinta cũng đang ở đó, đang lắng nghe toàn bộ câu chuyện.