Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

Tập 8 - Chương 132: Tham Quan Hội Chợ

Trans + Edit: Hito

______________________________________

Sau khi ghé thăm gian hàng của Reinhardt, Jin và Elsa tiếp tục đi tham quan hội chợ.

Có vẻ Reinhardt cũng háo hức được đi cùng, nhưng anh ta đã bận bàn chuyện với một vài vị khách ghé thăm gian hàng của mình.

Nhóm của Jin hướng đến gian hàng của Stearina.

“Chào Jin. Cậu đến rồi à. Cả Elsa nữa. Chào mừng!”

Tâm điểm của gian hàng ở chỗ Stearina là con Golem Pha Lê khó lòng mà chối cãi đi đâu được... à không, là con Golem Topaz Xanh, Selene.

Với đường nét cơ thể mềm mại, nữ tính, toàn thân trong suốt càng làm cho nó thêm phần thần bí.

Tại đó cũng có trưng bày những tác phẩm điêu khắc và bình hoa làm bằng pha lê, với cả phụ kiện nữa. Stearina đúng là rất khéo tay trong việc chế tác ngọc vá đá quý.

“Cái mặt dây chuyền này đẹp kinh ghê nơi”

Đó là mặt dây chuyền làm bằng đá màu xanh nhạt, có lẽ là viên Aquamarine. Nó được cắt theo hình quả lê, hay thỉnh thoảng cũng được gọi là hình giọt nước.

“Oh, cái đó à. Tôi chế tạo cái mặt dây chuyền đó từ phần vật liệu còn dư sau khi chế tạo Selene đấy”

Vậy đó là Topaz xanh rồi, chứ không phải Aquamarine. Elsa đã mê đắm màu sắc tuyệt đẹp ấy.

“Oh, tôi hiểu rồi”

Stearina nhìn mặt Elsa, rồi nhìn mặt Jin, sau đó nở nụ cười táo tợn.

“Jin à, để tôi tặng cậu cái này thay cho những rắc rối hồi đó nhé”

Stearina đưa mặt dây chuyền cho Jin.

“Hử?”

“Không sao đâu. Cứ cầm đi”

Stearina ép nó vào tay Jin trong khi nháy mắt nói, “Nếu cậu không muốn thì cho người khác đi”.

Jin và Elsa đứng ngay lối vào gian hàng. Đúng lúc đó, có hai vị khách đến và bắt đầu đặt câu hỏi cho Stearina, nên Jin và Elsa tránh đường.

“...”

Trong khi mãi nhìn chăm chăm vào mặt dây chuyền trong tay, Jin cuối cùng đã nhận ra ý định của Stearina và nói, “Màu sắc của viên đá này rất giống màu mắt của em, Elsa ạ. Nếu em thích thì anh tặng mặt dây chuyền cho nè”.

Anh đưa nó cho Elsa.

“Dạ, cảm ơn anh, Jin-nii”

Elsa tiếp nhận mặt dây chuyền trong khi mỉm cười.

Stearina mỉm cười liếc mắt nhìn họ, nghĩ rằng giả định của mình đã đúng.

“Oh, Jin, Elsa!”

“Yo, Saki!”

Ngay khi hai người họ đang nghĩ đến chỗ tiếp theo, thì tình cờ gặp được Saki.

“Cô có muốn cùng đi tham quan không?”

Jin cất lời mời.

“Ừ, được chứ. Tôi cũng sẽ đánh giá cao nếu anh giải thích nhiều điều trong cuộc triển lãm này”

Từ lúc đó, ba người họ (và cả một con Automata) đã cùng nhau tham quan hội chợ.

“Ehr đâu rồi?”

“Oh, tôi nhờ nó trông gian hàng hộ rồi”

Saki để Ehr lại trông gian hàng, y hệt như Jin làm, để tham quan hội chợ.

“Đằng kia là gì thế?”

Saki chỉ vào gian hàng có một rất nhiều khách hàng trẻ tuổi vây quanh.

“Chúng ta đến xem thử nhé?”

Họ chen lấn qua đám đông náo nhiệt để đến gần hơn, để rồi chỉ thấy những con búp bê có nhiều kích thước... hay nói đúng hơn là, đủ loại búp bê thuộc dạng nhỏ. Chúng được xếp san sát với nhau.

“Đây là...”

 Chúng được gọi là Mô Hình(Figure), những con búp bê hoàn mỹ.

Con nhỏ nhất cao tầm 10cm, trong khi con lớn nhất cao khoảng 50cm.

Chúng được làm từ đủ loại vật liệu như là vàng, bạc, đồng, cẩm thạch, và pha lê.

Đa phần đều có dạng con gái, không hề mặc váy, trần truồng như nhộng. Nhưng những bộ phận nhạy cảm đều được khéo léo che đi bằng cách tạo dáng.

“Chúng dễ thương quá đi, nhưng tôi phải nói thế nào đây nhỉ...”

Saki cũng hơi đỏ mặt vì thấy xấu hổ.

“...Chúng có dính dáng gì tới anh không vậy, Jin-nii?”

Elsa nói ra một chuyện quá mức bất ngờ.

“Này!”

Jin kiến nghị, thấy thế Elsa cười khúc khích.

“Không phải. Em chỉ đùa thôi mà. Xin lỗi ạ”

Nhận xét của Elsa đã khiến Jin và Saki ngạc nhiên vì họ chưa từng thấy cô ấy pha trò bao giờ.

Chuyện đó có lẽ là vì cô ấy đã được trở về quê nhà. Jin nghĩ mang cô đi cùng đúng là quyết định sáng suốt.

“Oh, có phải kia là Jin-dono không?”

Có ai đó đã gọi Jin trong lúc anh đang mải mê chìm đắm vào suy nghĩ. Giọng nói đến từ bên trong gian hàng. Hẳn là người đã chế tạo những con búp bê này.

“Tôi là Magi Craftman đến từ Vương quốc Celuroa, Clark Lambda”

Clark cho biết anh ta là Engineer hạng 11. Tuổi của anh ta khoảng chừng cuối 20 đến đầu 30.

Mái tóc anh ta có màu nâu cắt ngắn và đôi mắt cũng màu nâu. Khuôn mặt trông không có gì đặc sắc nhưng vẫn có nét riêng biệt, anh ta có vóc dáng trung bình. Thoạt nhìn thì diện mạo của anh ta sẽ để lại ấn tượng nhẹ.

Những mô hình anh ta đã tạo ra đều rất tuyệt vời. Có lẽ là vì thiên kiến xác nhận mà hạng của anh ta mới dừng lại ở vị trí số 11. Jin có hơi vô lễ khi suy nghĩ đi đâu không.

Anh chào lại mà không hề để lộ suy nghĩ ra.

“Tôi là Jin Nidou”

“Oh, thật là vinh dự khi được trực tiếp nói chuyện với anh. Đó có phải là Mini-Smith không? Tôi đã rất ghen tỵ với anh vì khả năng tạo ra những con Golem nhỏ đến thế”

Clark ngừng lại, rồi nắm thật chặt hai tay của Jin và nói,

“Phải chi anh có thể khiến những con búp bê này có được sự sống!”

Anh ta nói thế với giọng điệu giống như là tiếng hét chói tai phát ra từ tận tâm can.

“Jin-nii, đằng kia cũng trông thú vị lắm”

“Em nói đúng đó. Jin, tôi đến đó nhé?”

Elsa và Saki lịch sự thoái lui.

Jin đã nhận ra và cũng cáo từ, rồi đuổi theo sau hai người họ.

“Clark-san à, tôi vẫn còn muốn tham quan hội chợ, nên hôm nay cho tôi cáo từ nhé. Tôi sẽ gặp lại anh sau”

“Ah, Jin-dono”

Giả vờ như không nghe thấy những lời nỗ lực ngăn anh của Clark, Jin vội vã rời đi.

“Hee hee, thật là có nhiều người khác lạ”

Saki cười Jin, người cuối cùng đã bắt kịp họ.

Sau đó, nhóm của Jin ghé thăm thêm một vài gian hàng nhưng rồi quyết định đi xem khu của Giả Kim Thuật Sư bởi không có đủ thời gian.

Chỗ này cũng là một hội trường lớn.

Khỏi nghĩ cũng biết, gian hàng đầu tiên mà họ ghé qua chính là gian hàng của Saki.

Ehr đang trông coi gian hàng.

“Đó có phải là... vật phẩm trưng bày của cô không?”

Những khoáng chất quý hiếm mà Saki đã thu thập được cho đến nay đều được xếp lên kệ trưng bày.

“Ừ, nhưng cái tôi thích nhất chính là giấy”

Vật phẩm đó đã được gửi đi thẩm định, và giá trị của nó sẽ được công bố vào lúc cuối của hội chợ.

“Cái này là một mảnh vỡ thú vị, bởi viên đá khi vỡ ra luôn có một hình dạng nhất định, nên tôi đã thu thập chúng”

Cô vừa giải thích vừa chỉ vào vật phẩm của mình.

Đá Flourit hình bát diện đều. Canxit hình khối hơi méo. Galen dạng viên xúc xắc. Biotit đã gọt mỏng.

“Mặc dù được hình thành tự nhiên, nhưng những viên đá này đều có hình dạng thú vị...”

Có những viên pha lê hình lăng trụ lục giác, pyrit hình khối, pha lê làm từ granat cuộn,..v.v.

Những khoáng chất đó thường được thấy trong phòng thí nghiệm của mọi trường sơ trung.

“Cuối cùng, những viên đá này đều có màu sắc tuyệt đẹp, cô nghĩ sao?”

Amethyst màu tím, sapphire màu lam, emerald màu lục, citrine màu vàng, garnet màu đỏ, và tourmaline dưa hấu hai màu.

Jin thầm nghĩ rằng nếu anh thu thập những viên ngọc và đá quý như vậy, thì anh sẽ tán gia bại sản và hết khả năng để chi trả cho nhân viên của mình.

“Còn cao su gì đó đâu rồi, sao cô không trưng bày xi-rô cây phong chứ?”

Jin nói suy nghĩ của mình ra, còn Saki thì cười và trả lời.

“Ừ, anh đã chỉ dạy cho tôi những điều đó, Jin ạ. Ngoài giấy ra (vì phải đem đi thẩm định rồi), thì tôi nghĩ mình chỉ trưng bày vật phẩm của mình mà thôi”

Có vẻ Saki cũng có lòng tự tôn.