Trans Siscon: Hết rồi! Hết thật rồi! Sắp phải quay lại cái nhà tù đó rồi.
(╯°□°)╯︵ ┻━┻
Xin lỗi mọi người… Xuân này trans không về...
Cái này là vì M9
※※※
。
「Sumimasen ~ có ai ở đây không ạ ~?」
。
Tôi gõ cánh cửa duy nhất và hỏi ra bên ngoài.
。
「Ne~e」
。
Cốc, cốc, khi tôi tiếp tục gõ cửa liên hồi――
。
「Ồn ào quá! Im đi !!」
。
Một người đàn ông to lớn mở cửa xông vào trong khi rú lên.
Anh ta có phải là lính canh không nhỉ?
Anh ta nhìn giống kẻ xấu.
。
「Uu …… nhưng mà, em cần ... đi… vệ sinh ……」
「Tsu!!?」
。
Bí kỹ, combo 『Thuyết phục bằng nước mắt』 và 『Đi vệ sinh』
。
Không xiêu lòng trước những giọt lệ long lanh này này thì không được coi là nhân loại!
Hỡi tên mặt đít nồi kia, đớp bả đi!
。
「U~u ... Gomen'nasai ……」
「Tsk. Không còn cách nào khác. Đi, lối này. Theo ta. Đừng có mà cố làm gì kỳ lạ lúc đang đi đấy」
。
Tôi gật đầu trong khi giả bộ dùng tay lau nước mắt.
Dù anh ta có vẻ không bối rối đến vậy, mà hình như tôi sẽ có thể rời khỏi phòng được rồi nè!
Yatta ne ♪
。
Tôi, người đã lượn khỏi phòng thành công, không ngừng nhòm ngó xung quanh trong khi dạo bước trên hành lang.
Mu ~ Ngay cả bên ngoài phòng cũng chả thấy một mống tinh linh nào cả.
Có vẻ như có thứ gì đó đang chặn toàn bộ tinh linh quanh đây.
。
「Rồi đấy. Đi nhanh đi」
「Hai. Cảm ơn ạ」
。
Khi tôi vào căn phòng tên đó chỉ cho tôi, tôi nhanh chóng đóng cửa và kiểm tra xung quanh.
Yatta, có một cái cửa sổ nhỏ kìa.
Tôi liền đu ngay lên cửa sổ và nhìn ra ngoài, nhưng ……
Cao quá.
Cửa sổ hơi nhỏ, nhưng bằng cách nào đó tôi sẽ xoay xở lọt ra được, nhưng ……
Uu ~ đây là tầng hai.
Đúng như dự đoán, không thể nhảy ra ngoài được.
Thường thì sẽ có vài người nghĩ rằng bằng cách nào đó họ có thể làm mấy pha Mission Impossible, đúng không?
Điều đó là không thể, không thể, không thể được.
Tuy không phải lâu đài nhưng nó cũng giống như một dinh thự hay gì đó, mà mấy ngôi nhà quý tộc kiểu này được xây cao hơn nhà những thường dân.
Tôi chắc chắn sẽ nằm giường nếu tôi nhảy ra ngoài.
Tôi khá chắc kèo sẽ mất vài khúc xương đấy!
。
Ah, nhưng mà, có tinh linh bên ngoài nè ~
…… Hình như chúng không thể đến gần dinh thự được.
Khoảng ba mươi xăng cách tường nhỉ?
Hình như có một rào chắn vô hình và chúng cũng không thể vào trong từ bên kia được.
Nhưng nếu chúng ở bên ngoài thì chúng sẽ có thể liên lạc với Hughley và Miria được, phải không!
Chúng có thể, nhỉ?
Ah, trên tường có chỗ lồi ra kìa!
Tôi có thể leo lên ban công dọc tường bằng cách men theo chỗ đó không nhỉ?
Un, tôi có thể làm.
Có một cái cây gần ban công kìa, tôi có thể trèo lên cái cây đó không nhỉ?
Khi mà tôi sẽ có thể liên lạc với Hughley và Miria từ trên cây thì bằng cách nào đó nó sẽ được việc ngay cả khi tôi không xuống được …… nhỉ?
Un, ổn thôi mà!
Tôi sẽ làm hết sức mình vậy!
。
※※※
Tới rồi! Tới rồi! Làm tí nhạc cho kịch tính nào.
https://www.youtube.com/watch?v=XAYhNHhxN0A
Vừa nghe quả này vừa đọc truyện thì phiêu hơn cơ trưởng nữa.
※※※
。
Tôi cẩn thận bò qua cửa sổ.
Váy của tôi bị kéo lên một chút, nhưng không ai nhìn thấy nên tôi cũng chả quan tâm làm gì!
Sau đó, tôi từ từ đặt chân lên chỗ lồi ra.
Fuu ~ Tôi bằng cách nào đó đã ra ngoài rồi ~
Giờ chỉ việc bám vào tường và bước đi cẩn thận thôi.
Nsho, nsho ……
Cái này còn căng hơn cả dây đàn nữa, nhỉ?
Nhưng, tôi chỉ có thể tiếp tục thôi ~
。
Nsho, nsho ……
Tôi tiếp tục đi men theo tường như một con cua và khi tôi tiến một nửa đường thì――
Batan, tôi nghe thấy tiếng cánh cửa bật mạnh ra.
。
「Oy, nhóc chậm quá! Này! Con nhóc không có đây!」
「Gì!? Nó đi đâu rồi!」
。
Ah!
Vì tôi vẫn chưa ra khỏi nhà vệ sinh nên tên lính gác thấy nghi ngờ và đi vào trong rồi.
Hơn nữa, hình như có một tên khác đi với hắn.
。
「Cửa sổ! Cửa sổ đang mở kìa」
「Nó kia rồi! Nó đang cố trốn thoát dọc theo bức tường kìa」
「Này nhóc, ta sẽ tha cho mày lần này. Quay trở lại ngay đi!」
「Người đâu, qua phòng bên cạnh đi!」
。
Ou, bị phát hiện rồi.
Cái tên đang ngẩng đầu ra khỏi cửa sổ đang trợn con mắt lên nhìn tôi.
À, còn nữa, hình như họ vừa gửi ai đó qua căn phòng đằng kia rồi ……
Chết thật …… Mình cùng đường thật rồi!
Mình nên làm gì đây……