Arslan Chiến ký

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

64 499

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

328 16912

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

302 8744

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

7 316

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

30 281

Tập 03 : Hoàng hôn bi tráng - Hồi 1 : Dòng sông biên giới (5)

Vậy là giao ước đã được hình thành một cách gượng ép.

Tuy nhiên, Narsus bỗng cảm thấy phân vân. Không biết liệu có nên để lão tướng Bahman tham gia trận chiến ở Sindhura hay không.

Một trong hai vị tướng quân, Bahman hoặc Kishward phải ở lại trấn thành Peshawra, điều đó ai cũng hiểu. Kishward trẻ tuổi dũng mãnh, nên xông pha tiền tuyến, Bahman điềm tĩnh giàu kinh nghiệm, có thể bảo vệ hậu phương. Cứ theo lẽ thường mà làm thì mọi chuyện đều ổn thỏa.

Nhưng thái độ của Bahman lại thành điểm bất ổn trong kế hoạch của Narsus. Rốt cuộc có thể tin tưởng bao nhiêu vào năng lực và lòng trung thành của ông ta?

Vốn dĩ Narsus đã không kỳ vọng đến được Peshawar là xong, thực tế đến Peshawar mới chỉ là sự khởi đầu.

Sau khi đưa Rajendra lên ngai vàng của Sindhura, tạm dẹp bỏ mối nguy ở biên giới, họ có thể quay về giành lại kinh đô Ecbatana, rồi tiếp tục đánh sang phía tây, chiếm lại những vùng đất đã rơi vào tay địch. Nói thì dễ, nhưng đó mới chỉ là kế hoạch, còn trên thực tế thì khó ai đoán trước.

Narsus biết mình không đơn độc. Anh nhận được sự giúp đỡ của những người bạn đồng hành. Ví dụ như người đã bắn hạ chiến mã của hoàng tử Rajendra và bắt giữ hắn, Alfarid, cô nàng quyết tâm đòi cưới anh khi tròn 18 tuổi. Năng lực của cô rất đáng nể, nhưng cứ nghĩ về tương lai, Narsus không khỏi thấy hoang mang.

Riêng Farangis, người không biết đến hoang mang là gì, đã tìm cơ hội nói chuyện với Bahman khi ông ghé tu viện vào ban đêm. Ban đầu, phản ứng cua Bahman cực kỳ kém thân thiện.

"Ta thấy dường như Arslan điện hạ không mấy tin tưởng ta. Có phải ngài ấy cử cô đến theo dõi ta không?"

Thậm chí ông ấy còn có suy nghĩ này.

"Không đâu ngài Bahman, điện hạ vô cùng tin tưởng ngài. Đó là lý do ngài ấy liều mình tìm đến thành Peshawar. Chính ngài mới là người không đáp lại niềm tin ấy, không phải sao?" Giọng Farangis vô cùng gay gắp. Bahman nhìn nữ tư tế xinh đẹp, kém mình tận 40 tuổi, với vẻ mặt nghi hoặc và bất mãn.

Bahman vốn không có nhiều thiện cảm với nhóm của Arslan. Dariun, cháu trai Vahriz, người đồng đội lâu năm của ông, vẫn thường nhìn thái độ thiếu kiên quyết của ông với vẻ trách móc. Cậu ta thậm chí còn là bạn thân với Narsus, người từng lớn tiếng chống đối vua Andragoras rồi bị đuổi khỏi triều. Nhưng dù sao, nguồn gốc của hai người đó cũng minh mạch. Chỉ có hai kẻ lai lịch bất minh là Gieve và Farangis. Tại sao một marzban cao quý như ông lại phải nghe những lời trách móc từ một kẻ không rõ gốc tích như cô ta?

Bahman hít một hơi và hỏi.

"Cô là một nữ tư tế phụng sự thần Mithra có phải không?"

"Vâng, thưa ngài."

"Thế thì tốt hơn là cô nên quay lại đền thờ và ca tụng đấng thần linh. Sao một thần quan lại đến với thế giới trần tục hỗn loạn này để gây thêm rắc rối?"

"Chính bởi tôi phụng sự thần Mithra. Mithra là vị thần công lý, cho nên tôi sẽ làm tất cả để xóa bỏ sự bất công trên đời này.

Bahman đảo mắt.

"Phải chăng việc cô đi theo phò tá điện hạ là ý muốn của thần Mithra?"

"Là ý muốn của thần Mithra, cũng là ý muốn của riêng tôi."

Bahman vốn định phản bác , nhưng lại im lặng. Farangis chải những ngón tay thanh tú của mình qua mái tóc như lụa đen, nhìn chằm chằm vị lão tướng.

"Hoàng tử Arslan đã dũng cảm nhận lấy trách nhiệm và đương đầu với những thử thách của số phận. Cớ sao một vị tướng thiện chiến dũng mãnh như ngài lại có quá nhiều mối bận tâm? Chẳng phải người ta thường nó gừng càng già càng cay ư?"

"Nói xong chưa, cô gái sắc bén?"

Bahman vuốt bộ râu xám của mình, nhưng trong thái độ lại không có vẻ thù địch.

Cuộc sống của Bahman xưa nay luôn đơn giản. Nếu bình tâm, ông có thể lấy vứt bỏ nỗi băn khoăn và tìm lại sự anh dũng năm nào.

"Nếu ta làm điều bất trung thì không thể đối mặt với Vahriz ở thế giới bên kia được. Ta sẽ cho cô thấy dũng khí của một võ tướng xứ Pars."

Dứt lời, Bahman quay lưng lại và rời khỏi hành lang với những bước chân đã quả quyết hơn nhiều.

Sau khi chia tay vị lão tướng, Farangis tường thuật mọi chuyện cho Narsus, đồng thời đánh giá.

"Ta vẫn cảm thấy ngài Bahman ôm ý định tìm đến cái chết. Không biết ông ấy đang cố trốn tránh điều gì."

"Tiểu thư Farangis nghĩ sao?"

Narsus nhíu mày. Không biết Bahman đang tính toán điều gì, nhưng ông ta là một vị tướng kỳ cựu, một tài năng có thể giúp đỡ rất nhiều cho Arslan sau này, đánh mất thì quá đáng tiếc. Ngoài ra, như Farangis nói, có một vấn đề đáng lo hơn, là lá thư bí ẩn mà Vahriz đã gửi cho Bahman.

"Nghĩ cách nào cũng không ra."

Narsus vò đầu bứt tóc.

Lúc này, anh vẫn đang phải giải quyết những vấn đề phiền toái kể từ khi hoàng tử trẻ đặt chân đến Peshawar, đó là chuyện giải phóng nô lệ trong thành.

"Trước tiên, ta phải công bố với các nô lệ là sẽ trả tự do cho họ sau trận chiến vơi Sindhura."

"Điều đó có khả thi không?"

Đôi mắt Arslan tỏa sáng rực rỡ như trời đêm trong veo. Chàng chưa bao giờ từ bỏ ý định giải phóng cho toàn bộ nô lệ trên đất Pars.

"Đương nhiên, đó là lý do điện hạ nên nắm quyền trị vì."

"Nhưng Narsus, sau khi trả tự do cho những nô lệ đó , họ sẽ làm gì? Họ có thể tự mình kiếm kế sinh nhai không?"

"Xin điện hạ đừng lo lắng."

Narsus đưa ra đề xuất về chế độ quân điền. Từ xa xưa, bờ tây sông Kaveri bị bỏ hoang bởi đó là biên giới quốc gia. Nhưng do tăng cường các biện pháp trữ nước, nơi này không còn cằn cỗi nữa. Đất đai đó có thể giao cho các nô lệ, để họ tự do canh tác. Chính quyền phân phát cho họ cây giống, để họ tự khai khẩn đất hoang, miễn thuế trong 5 năm đầu, đến khi canh tác ổn định, cho thu hoạch tốt rồi thì sẽ tính thuế để tăng nguồn thu cho nhà nước.

"Nếu quân Sindhura đến, họ cũng sẽ tích cực cầm vũ khí đứng lên tự vệ vì muốn giữ đất đai của mình. Có thành Peshawar đứng sau bảo hộ, chừng nào tahir Kishward còn ở đây, họ sẽ không cảm thấy bất an."

Do đó, Narsus quyết định để Bahman tham gia cuộc viễn chinh tới Sindhura, giao việc giữ thành cho Kishward. Vị lão tướng anh dũng Bahman dường như chỉ đang tìm một nơi thích hợp để kết thúc đời mình. Sau khi ông chết, Dariun sẽ tiếp quả binh sĩ dưới quyền ông. Mọi việc cứ như vậy là tốt nhất.