Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou Rei

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

113 6256

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

(Đang ra)

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Rikisui-力水

Đây chính là một câu chuyện kể về một kẻ cô độc, người mà đã bị biến dạng nhận thức sau khi anh ấy đã dành quá nhiều thời gian nói chuyện với chính thanh kiếm của mình đến mức độ mà ngay cả những tùy

80 5697

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

27 257

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

28 82

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

8 48

Tập 01 - Truyện ngắn 02

Cuồng Maid-san

Oscar và Naiz ngồi phịch xuống bờ một đài phun nước nằm trong quảng trường của một thị trấn ốc đảo nhỏ. Hai tuần đã trôi qua kể từ khi Naiz tham gia cùng Oscar và Miledi trên chuyến hành trình của họ, và ba người họ đang tạm nghỉ để bổ sung hành lý dự trữ. Họ đã quyết định tách ra để mua sắm, sau đó gặp lại nhau tại đài phun nước. Khi Oscar và Naiz trở lại đài phun nước, đã quá một tiếng đồng hồ rồi nhưng vẫn không có dấu hiệu nào của Miledi cả. Naiz cau mày và lẩm bẩm điều gì đó.

“Miledi muộn quá.”

“Chà, cô ấy vẫn là một cô gái. Không có gì ngạc nhiên khi chuyến mua sắm của cô ấy mất nhiều thời gian hơn chúng ta.”

Naiz gật đầu hiểu ý. Anh cũng nghe nói rằng các cô gái mất nhiều thời gian hơn để mua sắm hơn các chàng trai. Nhưng phải đứng đợi thì anh cũng mệt chứ. Anh nhìn sang cộng sự của mình, người dường như không tỏ ra mất kiên nhẫn chút nào.

“Cậu dường như có vẻ khá am hiểu phụ nữ nhỉ, Oscar.”

“Đừng nói nghe như kiểu tôi là cái loại bám váy gái vậy chứ.”

Oscar nhíu mày. Mặc dù sự thật là ở Velnika, anh đã bị buộc phải đi mua sắm cùng các cô gái nhiều hơn số lần anh có thể đếm được. Nhiều khách quen của anh, hoặc người thân, hoặc bạn bè của họ sẽ tình cờ gặp nhau trên đường phố, và sau đó ép buộc anh đi cùng với họ.

Nếu những cuộc đi chơi đó được tính là hẹn hò, thì có khi mình đã phải hẹn hò đến cả tá lần rồi.

Dù vậy không thể nói rằng mình thực sự muốn bất kỳ cuộc hẹn nào trong số đó.

Oscar chỉnh kính của mình và đổi chủ đề. ”Dù sao thì, chúng ta cũng không vội vã gì lắm. Hôm trước tôi mới làm một boardgame, hay ta cứ giải trí một chút để giết thời gian? Đây là một trò đánh trận giả, trong đó anh điều khiển quân cờ của mình và cố gắng bắt vua của đối thủ.

“Ồ, nghe có vẻ thú vị.”

Thứ này đã khơi gợi sự thích thú của Naiz. Tuy nhiên, trước khi họ có thể bắt đầu game cờ ma thuật, Miledi đã trở lại.

“Xin lỗi vì đã tốn nhiều thời gian của mấy cậu! Nhưng tôi đã quay lại rồi nè ~”

Oscar và Naiz trao đổi ánh mắt, và quay về phía giọng nói tràn đầy năng lượng kia. Khi họ thấy những gì Miledi đang mặc, hàm họ rụng xuống.

“Miledi, bộ trang phục quái lạ gì đây?”

“Nufufu. Kinh ngạc không? Anh có kinh ngạc, phải không? Cuối cùng anh cũng đã đổ gục trước sự quyến rũ của tôi chưa, Na—”

Bực mình, Naiz túm lấy khuôn mặt của Miledi trước khi cô có thể kết thúc.

“Miledi, bộ trang phục quái lạ gì đây?”

“Được rồi, được rồi, tôi sẽ không đùa nữa, vì vậy làm ơn đừng nghiền nát hộp sọ của tôi!”

Miledi vội vàng lấy ra một lá thư và một bức ảnh từ trong túi cô. Cô ném cả hai về phía Naiz, anh bắt chúng dễ dàng. Vẻ mặt anh cứng đờ khi xem bức ảnh đó.

“Nufufu. Này, Nacchan, cảm giác thế nào? Hai chị em đó đã chụp hình bản thân trong trang phục hầu gái chỉ dành cho anh đó. Là một người đàn ông trưởng thành, anh cảm thấy như thế nào? Thôi nào, nói với—”

Naiz kẹp chặt hơn nữa. Trong bức ảnh là Susha và Yunfa đang diện trang phục maid. Cả hai đều tạo dáng trông đến là gợi cảm. Nếu bất cứ ai phát hiện ra một người đàn ông trưởng thành như Naiz đang mang theo một bức ảnh như vậy, chắc chắn họ sẽ nghĩ anh ta là một tên ấu dâm . Quên đi cơn đau đầu ngày càng gia tăng, Naiz mở lá thư. Nó khá dài, nhưng ý chính của nó là thế này:

Naiz-sama, anh vẫn nhớ anh đã nói rất nhiều về trang phục hầu gái của nhà hàng đó trước đây chứ? Chúng em nghĩ rằng anh có thể rất thích chúng, vì vậy chúng em cũng đã mặc thử xem thế nào. Hy vọng anh sẽ thích bức ảnh này. Yêu anh, Susha và Yunfa.

Naiz chắc chắn biết nhà hàng Susha và Yunfa đang nói tới. Ở thị trấn gần nhất họ dừng chân, họ đã ăn tối ở đó. Naiz thực sự thích đồ ăn của họ, vì vậy anh đã hỏi một trong những nữ phục vụ cho công thức nấu ăn. Câu hỏi ở đây là, tại sao Susha và Yunfa biết về điều đó?

“Một trong những giải phóng quân đã đưa nó cho tôi. Sau đó, trên đường trở về, tôi thấy một bộ trang phục tương tự ở một trong các cửa hàng, thế là tôi đã nghĩ tại sao lại không?”

Naiz thậm chí không thể nghe Miledi nói nữa.

“Hahaha ... Nhìn này, Oscar. Tôi không thể ngừng run rẩy.”

Anh kinh hoàng. Kinh hoàng trước sự thật rằng Susha và Yunfa dường như biết mọi hành động của anh. Oscar, tuy nhiên, không trả lời. Thực tế, anh hoàn toàn im lặng kể từ khi Miledi trở lại. Naiz quay lại nhìn anh, tự hỏi chuyện gì đã xảy ra.

“O-O-kun?”

Sự tập trung của Oscar hoàn toàn bị chiếm lấy bởi Miledi. Cô thực sự có phần sợ hãi bởi sự quyết liệt trong ánh mắt của anh.

“Thật tráng lệ...”

Oscar nhìn Miledi từ trên xuống dưới, đôi mắt anh lấp lánh.

“O-O-kun? Chuyện gì vậy? Cậu bắt đầu làm tôi hơi sợ rồi đấy...”

“Miledi, cô là người khó chịu nhất mà tôi từng biết. Ngay cả khi cô thực hiện những tư thế ngớ ngẩn đó, chúng chỉ khiến cô trông như đang cố gắng quá mức.”

“Này, cậu đang cố chọc tức tôi đấy à?

Miledi từ sợ hãi chuyển thành tức giận trong tích tắc.

Oscar phớt lờ cô và tiếp tục bài phát biểu của mình.

“Tuy nhiên, bộ trang phục hầu gái đó hoàn toàn phù hợp với cô. Tôi cho rằng nếu phải nhận xét thêm về trang phục của cô, váy của cô nên dài hơn một chút và xếp nếp hơn chút nữa.”

Oscar bắt đầu nhích dần về phía Miledi.

“Cô vẫn chỉ là hầu gái tập sự, vì vậy có thể hiểu rằng cô chưa phải là chuyên gia về trang phục. Nghe này, trước hết, một hầu gái là phải nghiêm trang và đứng đắn. Vì vậy, không được tạo dáng chữ V hay mấy cái dễ thương tào lao gì gì đó. Nếu định tạo tư thế, thì phải làm cho đúng. Giữ cánh tay đoan trang trước mặt, và khi đi bộ, giữ dáng đi duyên dáng. Trong mọi trường hợp, không bao giờ hành động như một đứa trẻ đang phấn khích. Giữ lông mi dài vào và đừng có tỏ ra quá kiêu ngạo.”

“Xong, tôi hiểu rồi, cậu là một tên cuồng hầu gái. G-Giờ tôi đi thay đồ được chưa?”

Miledi từ từ lùi lại. Sự cuồng nhiệt của Oscar làm cô sợ hãi. Khi cô đã tạo khoảng cách giữa họ, cô ấy quay người và lao xuống đường.

“Cô nghĩ cô định đi đâu?”

“Hi-Hiiiiii!? O-kun, bỏ tay ra! Cậu đang thực sự khiến tôi sợ hãi đấy!”

Oscar nắm lấy vai cô trước khi cô có thể đi được dù chỉ một vài bước, sau đó xoay cô lạii và buộc cô phải nhìn vào mắt anh.

“Miledi, ngay bây giờ cô trông tuyệt vời hơn bao giờ hết.”

“Cảm ơn rất nhiều vì điều đó! Nhưng cậu biết đấy, cậu vẫn làm tôi sợ! Vì vậy, tôi sẽ đi thay đồ!”

“Đừng vô lý vậy! Nếu giờ mà thay đồ, cô sẽ trở lại là cái con nhỏ khó chịu bình thường! Không có trang phục hầu gái đó, cô chẳng là gì cả!”

“Này, bây giờ tôi không thể bỏ qua được nữa nhé! Tôi chưa bao giờ biết cậu là một tên biến thái như vậy!”

“Xin lỗi nhé! Tôi không phải là một kẻ biến thái! Tôi chỉ đơn giản là một quý ông yêu thích trang phục hầu gái mà thôi!”

“Tôi sẽ đi thay đồ ngay lập tức!” “Sao cô dám!” “Có ngon thì lên mà ngăn tôi lại xem!” “Ồ chơi luôn ngại éo gì!”

Màn đấu khẩu tiếp tục trong vài phút. Trong khi đó, Naiz thở dài khi thấy ngày càng nhiều người đến xem cảnh tượng này. Không thể trách được bởi anh vẫn đang giữ một bức ảnh của hai cô bé chưa đủ tuổi mặc trang phục hầu gái.

(Tran : chỗ này mâu thuẫn vl, chỗ này phải coi như Oscar đã chế ra máy ảnh và công bố toàn thế giới à?) (Edit: Mâu thuẫn lắm, nhưng đây là phụ truyện thì cái gì cũng có thể xảy ra :v)