Apotheosis of a Demon – A Monster Evolution Story

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Arc 04: Hỗn loạn - Chương 69: Bóng Ma

“Năng lượng còn 12%. Chưa biết thời điểm phục hồi.”

“Hiệu suất drone giám sát giảm còn 34%. Phó giám đốc, nếu cứ tiếp tục thế này, các drone sẽ không thể duy trì trạng thái tàng hình. Các thiết bị trong nhà cũng sẽ sớm bị ảnh hưởng .”

Báo cáo từ các nhân viên nối tiếp nhau vang lên. Jace, Phó giám đốc của trung tâm nghiên cứu số 4, giận dữ ra lệnh.

“Dừng tất cả các thiết bị trong khu thí nghiệm trừ các thiết bị vẫn đang được sử dụng. Giảm hiệu xuất hệ thống kiểm soát môi trường trong nhà xuống còn 40% và chuyển số năng lượng tiết kiệm được sang hệ thống an ninh. Bỏ qua các drone thường và lệnh cho các drone tàng hình ở yên một chỗ. Chúng ta sẽ dùng chúng như camera cố định… mấy người đáng lẽ nên biết mấy việc này.”

“V-vâng, thưa sếp…”

Lũ vô dụng, Jace thầm càu nhàu với một cái tắc lưỡi khi các nhân viên bắt đầu vội vã thực thi mệnh lệnh của anh.

Nhưng đánh giá của hắn có chút vô lý. Các nhân viên ở đây ai cũng có kỹ năng và kinh nghiệm để được nhận vào một trong những tập đoàn đứng đầu. Họ đã tự nghĩ đến một hay hai giải pháp để giải quyết vấn đề hiện tại.

Jace chỉ đơn giản là một thiên tài điển hình. Hắn tin rằng tư duy của mình là siêu việt, là hoàn hảo. Do khuynh hướng độc tài và việc hắn luôn tỏ ra không hài lòng, các nhân viên không dám nói lên suy nghĩ của họ.

“Còn cô ta?”

“V-vâng, sếp, cô ta vẫn đậu xe ở drive-in đó… chúng ta có nên cử một đội đến đó không?”

“Chưa cần. Theo dõi xem cô ta có cố liên lạc với ai không.”

Vài ngày trước, một tai nạn đã xảy ra ở trung tâm nghiên cứu số 12. Toàn bộ bảo vệ ở đó đã bỏ mạng.

Báo cáo ghi nhận rằng thủ phạm không hề sử dụng súng mà chỉ dùng vũ khí lạnh. Xét đến việc hắn đã xoay xở để lẻn qua sự giám sát nghiêm ngặt của hệ thống an ninh đủ khả năng phát hiện ngụy trang, chủ mưu được cho là đến từ lực lượng đặc biệt của một tập đoàn khác là tiên phong trong hoạt động gián điệp, nhưng đồng thời, việc hắn không để lại bất kỳ dấu vết nào khiến hắn nhiều khả năng là một trong các nhân viên làm việc trong tòa nhà. Tập đoàn đã đưa ra một mệnh lệnh mà có thể xem là thiết quân luật.

Thủ phạm đã được gọi với biệt danh ‘Bóng Ma’ với việc hắn biến mất không chút dấu vết. Trong một cuộc điều tra bình thường, tất cả những người có liên quan đều sẽ được lấy lời khai, nhưng người đầu tiên phát hiện ra xác của các bảo vệ là một lao công, và các nhân viên khác không biết gì về những chuyện đã xảy ra cho đến tận lúc đội dọn xác đến. Thế nên các nhân viên đã được lệnh tiếp tục làm việc như bình thường, trừ những người vẫn đang bị giám sát, trong đó có cả những người không đến chỗ làm.

Bộ phận điều tra, những người làm công việc ‘nghiên cứu thị trường’ trong bí mật, đã báo cáo rằng một nữ nhân viên của trung tâm nghiên cứu số 12 đã đến đây, trung tâm nghiên cứu số 4, trong chuyến nghỉ mát của mình.

Cô ta tên là Jennifer Caride, 26 tuổi. Theo điều tra thì cô ta một chuyên gia điện tử học. Với xuất thân là một game hacker, cô được đưa vào nhóm phát triển trò chơi của MMORPG World of Yggdrasia tại trung tâm nghiên cứu số 12.

Nhóm phát triển phải chịu sự giám sát liên tục. Các báo cáo cho thấy không có gì đáng ngờ về gia cảnh cũng như cuộc sống riêng tư của cô ta.

Nhưng bình thường cô ta luôn dành kỳ nghỉ của mình để chơi game, cớ gì cô ta lại đến đây? Vùng này đâu có địa điểm nghỉ mát nào. Thêm vào đó là ngay sau ‘tai nạn’ kia nữa chứ.

Đa số nhân viên của bộ phận phát triển không biết Yggdrasia là một thế giới khác, một phần nhỏ biết được sự thật luôn bị theo dõi gắt gao, ngay cả cuộc sống riêng tư của họ cũng bị quản lý cẩn thân.

Nhưng dù còn trẻ, Jennifer đã là một hacker từ khi còn là học sinh. Và có lẽ có gì đó đã khơi gợi sự tò mò của cô ta, thúc giục Jennifer nhìn vào thông tin của các nhân viên và nhận ra sự thật?

Với bản tính thận trọng, Jace đã điều tra về Jennifer. Hắn biết được cô ta thường truy cập một fan web của trò chơi, nhưng trong các thành viên của web có hoàng tộc của một nước khác, các bác sĩ nổi tiếng, và nhiều người nổi tiếng khác. Ngay cả Jace cũng cảm thấy quá nguy hiểm để xâm nhập.

Dù không có bằng chứng, hắn ngày càng nghi ngờ Jennifer.

Cô ta nhiều khả năng có liên quan đến ‘tai nạn’ kia. Jace quyết định tự mình giám sát cô ta thay vì báo cho bộ phần điều tra.

Và vừa lúc cô ta xuất hiện, mức năng lượng của trung tâm nghiên cứu số 4 đột nhiên giảm.

Giờ hắn có thể khẳng định rằng Jennifer có liên quan đến ‘Bóng Ma’. Dù vậy cô ta không hề truy cập trang web nào từ đầu kỳ nghỉ của mình đến giờ, và các camera trên đường cao tốc cho thấy rằng cô ta luôn ở một mình, và không có gì bất thường ngoài lượng thức ăn nhiều hơn cần thiết mà cô ta mua trên đường đi.

“…khoan đã…gì thế này…”

“…cả tôi nữa… lạ thật…”

“…họ đâu rồi…”

 

“Mấy người thì thầm gì đấy?! Đã xảy ra chuyện gì?” Jace hét lên, bực mình bởi tiếng thì thầm của các nhân viên. Hắn đã đích thân đến phòng giám sát để dễ ra lệnh.

“Thưa sếp,umm…” “Chúng tôi không thấy ai ở khu 5 cả!” “Khu 3 cũng vậy!”

“Thế quái nào?!” Jace nghiêng người về phía trước khi nghe báo cáo bất ngờ kia. “Đã xảy ra chuyện gì? Mau xác nhận tình hình với khu 6”

“Phó giám đốc, khu 6 đã mất liên lạc!”

“Tránh ra!”

Jace đẩy nhân viên kia sang một bên và nhìn vào màn hình. Nó hiển thị hình ảnh của một căn phòng lúc này tối đen do nguồn điện đã được định tuyến lại cho hệ thống an ninh. Không có ai ở đó, như thể một ngày lễ hoặc đêm muộn khi tất cả đều đã về nhà.

“…mau cử bảo vệ đến đó, cho vài con drone theo cùng nữa!”

“V-vâng thưa sếp!”

Các nhân viên thao tác trên bảng điều khiển, ra lệnh cho một vài drone di chuyển đến khu vực không một bóng người kia.

Những hình ảnh thu được từ camera của đám drone chuyển đến màn hình và tăng sáng để dễ quan sát, ấy vậy mà vì lý do gì đó, các thước phim trên màn hình vẫn rất tối.

“Chuyện quái gì thế này?!”

“T-tôi không biết, thưa sếp.”

Trong lúc Jace nói chuyện với nhân viên kia. Các drone khác cũng lần lượt cho thấy hình ảnh của các phòng trống khác. Một drone phát hiện một tín hiệu nhiệt nhẹ từ một thùng rác tại khu vực đang thực hiện thử nghiệm mẫu súng ma thuật mới nhất. Nó nhìn vào thùng.

Một nhân viên trẻ nuốt nước bọt, mặt anh tái xanh, tay giữ lấy miệng cố ngăn cảm giác buồn nôn. Một phụ nữ hét lên.

Màn hình cho thấy hình ảnh một thùng rác chật kín xác người, cổ họng các xác chết đều bị xé toạc. Hình ảnh ấy chỉ tồn tại trong tích tắc trước khi họ mất tín hiệu.

Cả căn phòng trở nên im lặng, tâm trí họ trở nên trống rỗng sau khi chứng kiến hình ảnh trông như lấy từ một bộ phim kinh dị kia. Ai đó thì thầm, phá vỡ sự tĩnh lặng.

“…Bóng Ma…”

Chỉ có thể là hắn.

Kẻ giết người hàng loạt đã tàn sát toàn bộ bảo vệ của trung tâm nghiên cứu số 12 trong một đêm rồi biến mất không dấu vết.

“…gọi các beta tester bí mật trở lại…”

“…sếp?”

“Gọi các beta tester bí mật ở Yggdrasia trở lại ngay!”

Các nhân viên bất ngờ trước mệnh lệnh của Jace. Một nhân viên lớn tuổi hoảng hốt nói.

“Phó giám đốc! Ngài định dùng các binh sĩ họ cho chúng ta mượn để đối phó với hắn à? Việc đó là vi phạm hợp đồng! Hợp đồng giữa chúng ta và quân đội sẽ-“

“Hợp đồng?! Giờ là lúc nghĩ đến nó à?!”

“N-nhưng sếp, chúng ta không có vũ khí cho họ. Chúng ta cũng không có đủ vũ khí thử nghiệm, và việc sử dụng mana cần sự đồng ý của giám đốc…”

“Lúc này thì tên chính trị gia chết tiệt đó làm được gì chứ?! Chúng ta sẽ không dùng vũ khí ma thuật!”

“Vậy n-“ Nhân viên kia dừng lại khi chợt hiểu ra. Mặt anh trở nên trắng bệt.

“Chúng ta sẽ dùng các avatar quái vật quân dụng!” Jace tuyên bố.

*

Vài phút sau lệnh triệu tập, các beta tester đang cày cấp ở Yggdrasia đã trở lại.

Hiện tại, 3 mẫu thử nghiêm của avatar quái vật quân dụng có thể sử dụng.

[MO-11-B] [Avatar Quái Vật Quân Dụng] [Thử Nghiệm Dạng Nhện]

[MP: 700/700] [HP: 1000/1000]

[Tổng Lực Chiến: 2200]

[MO-14-B] [Avatar Quái Vật Quân Dụng] [Thử Nghiệm Dạng Ogre]

[MP: 500/500] [HP: 700/700]

[Tổng Lực Chiến: 1800]

[MO-13-B] [Avatar Quái Vật Quân Dụng] [Iridescent Armor Thử Nghiệm]

[MP: 500/500] [HP: 500/500]

[Tổng Lực Chiến: 3000]

Các [Iridescent Armor] được tạo ra nhằm chiếm hữu các nhân vật người chơi để có được hỏa lực mạnh, nó vô dụng khi ở Trái Đất. Xét về sức mạnh tổng thể, [Dạng Nhện] là ổn định nhất, với tốc độ và khả năng cơ động cao hơn xe tăng hạng nhẹ, cộng với hỏa lực và giáp tương đương xe tăng hạng nặng. Nhưng vì trận chiến sẽ diễn ra trong nhà nên [Dạng Ogre] đã được chọn bởi hình dạng gần với con người của chúng. Chúng nhanh chóng được nạp năng lượng.

Các binh sĩ kia đã chấp nhận yêu cầu của Jace. Chỉ huy của họ đang thảo luận với ba trung đội trưởng của mình bằng thiết bị VR.

Theo như thông tin họ nhận được, một đặc vụ với biệt danh Bóng Ma đang tấn công vị trí hiện tại của họ, trung tâm nghiên cứu số 4.

Mệnh lệnh họ nhận được từ chính phủ và các tướng lĩnh quân đội để có mặt ở đây là tối mật. Có rất nhiều, rất nhiều hạn chế về những việc họ được phép làm. Việc tự mình đối phó với một tên khủng bố cũng bị coi là vi phạm các quy tắc của quân đội, đây là lý do tại sao các trung đội trưởng muốn từ chối. Tuy nhiên, chỉ huy của họ cho rằng đây là một cơ hội.

Dù các vũ khí ma thuật hạng nhẹ đã được đưa vào thử nghiệm ở Trái Đất, các avatar quái vật quân dụng vẫn chưa được dùng. Quân đội muốn sử dụng chúng trong chiến đấu sớm nhất có thể và đã bỏ ra một khoản lớn để đẩy nhanh tiến độ.

Nếu họ có thể đạt được một số kết quả ở đây, tập đoàn sẽ khó có thể từ chối việc cung cấp avatar quái vật cho quân đội.

Và cuối cùng,

“Không phải đã đến lúc chúng ta thử chiến đấu với con người?”

Họ giết quái vật để cày cấp ở Yggdrasia, nhưng các binh sĩ vốn được huấn luyện để chiến đấu với con người. Họ đã giết á nhân và người nhập cư để thủ tiêu nhân chúng, nhưng đó không thể coi là một cuộc chiến. Việc đó giống đi săn gà hơn. Nhiều người đã trở nên ngứa nghề.

“Được rồi, chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ này. Nhiệm vụ của chúng ta là tiêu diệt Bóng Ma, kẻ đã xâm nhập trung tâm nghiên cứu số 4. Chúng ta được trang bị MO-14-B. Bảo các lính đánh thuê làm nhiệm vụ bảo vệ rút lui.”

“““Vâng, thưa sếp!”””

 

*

“Tín hiệu của các bảo vệ đã biến mất, gửi drone xác nhận tình hình sớm nhất có thể” “Drone số 038, 039, 045, và 046 đã mất tín hiệu!”

“Chuyện quái gì thế này?! Các beta tester bí mật đâu?!”

“Toàn bộ MO-14-B đã rời kho…tôi nghĩ vậy.”

Nghĩ vậy?!”

“…c-các binh sĩ có vẻ không định cho chúng ta biết vị trí. Chúng ta không thể phát hiện họ!”

“Lũ khốn đó…!”

“Các nhà nghiên cứu ở khu 8 đã mất liên lạc!”

“HẢ?!”

Một gã khủng bố vô hình tấn công, các binh sĩ không chịu hợp tác, và các nhà nghiên cứu vẫn tiếp tục bị giết. Jace không thể biết được tình hình. Hắn kết nối thiết bị VR cá nhân trong khi vò đầu bứt tai.

“Chuyển tôi một drone! Tôi sẽ tự mình đến đó!”

Qua một thiết bị VR chỉ hỗ trợ nghe nhìn, Jace lái một drone qua các hành lang của trung tâm nghiên cứu.

Không ngạc nhiên khi các thước phim ghi được vẫn tối như trên các màn hình phòng giám sát. Chỉ có chút ánh sáng yếu ớt từ đèn thoát hiểm màu đỏ và các đèn khẩn cấp màu trắng giữ cho hành lang không tối đen như mực.

Không có một tiếng động. Một sự tĩnh lặng đến rợn người. Giống như một tòa nhà bỏ hoang từ rất lâu.

Ngay khi ý nghĩ đó lướt qua, một cảm giác lạnh khiến Jace rùng mình. Thiết bị VR của hắn không thể dẫn truyền xúc giác.

Hắn vô thức đi đến các tủ chứa đồ, thứ đập vào mắt hắn khiến hắn phải kêu lên. Thứ gì đó bị từng là con người bị kẹp giữa hai chiếc tủ, đôi mắt trống rỗng của nó nhìn chằm chằm vào hắn.

Trang phục của cái xác cho thấy người này là một cựu lính đánh thuê thuộc đội bảo vệ. Anh ta nhiều khả năng bị giết mà không kịp phản kháng rồi nhét vào đây. Nhưng anh ta không phải là nạn nhân duy nhất. Trong căn phòng tối, một thi thể khác đang co ro trong một chậu cây trang trí lớn. Cái xác dường như bị nhồi vào chậu một cách thô bạo, nó uốn cong theo một góc kỳ lạ.

Jace gần như không thể ngăn bản thân hét lên.

Chết tiệt, mấy gã beta tester đang làm cái quái gì vậy, Jace nghĩ, cố gạt đi nỗi sợ bằng sự phẫn nộ trước các binh sĩ.

Có đến 50 MO-14-B rời kho. Không thể yên ắng đến vậy được. Họ đã chạm mặt Bóng Ma ngay khi kích hoạt avatar? Họ đủ khả năng để hoạt động lén lút, nhưng không như ở Yggdrasia, avatar chỉ có thể hoạt động trong một khoảng thời gian nhất định. Họ phải nhanh chóng tiêu diệt Bóng Ma.

Với suy nghĩ đó, Jace điều khiển drone đến chỗ các binh sĩ. Chào đón hắn vẫn là sự tĩnh lặng đến rợn người. Không có dấu hiệu chiến đấu.

Sự phẫn nộ hiện rõ trên khuôn mặt Jace, sự phẫn nộ trước các binh sĩ. Khi đến được phòng VR của các binh sĩ, hắn nhận thấy cửa phòng chỉ khép hờ.

Đã xảy ra chuyện gì à…? Jace nhìn cánh đáng lẽ được khóa chặt. Sao nó lại mở? họ đã tiêu diệt Bóng Ma và ngắt kết nối?

“Các beta tester có liên lạc với chúng ta không?”

“…kh…t…s…”

Âm thanh gì đó xen vào khiến hắn không thể nghe rõ giọng của điều hành viên.

Nhưng ở yên đây sẽ không giải quyết được gì, thế nên Jace quyết định nhìn qua khe cửa. Trong bóng tối, các buồng chứa vẫn đóng cho thấy họ vẫn đang kết nối.

Nhưng có gì đó rất lạ. Các binh sĩ bên trong trông khác với trí nhớ của hắn.

Họ luôn gầy vậy à?

Các binh sĩ bên trong đều đã bỏ mạng. Co quắt và đóng băng.

Cơn gió trắng bắt đầu nhảy mua. Một màn sương phủ lấy các buồng chứa gần cửa, hợp lại thành một bóng người, nó đưa tay về phía Jace và nghiền nát thứ gì đó trong tay.

Năm 30 tuổi, Jace đánh rơi hóa chất đang cầm trong một thí nghiệm. Tay hắn giờ bị bỏng.

Năm 25 tuổi, chiếc ghế hắn đang ngồi bị gẫy. Xương chậu hắn giờ nát vụn.

Năm 18 tuổi, hắn bị gãy xương sườn trong một trận bóng. Giờ phổi hắn bị thủng.

Năm 12 tuổi, hắn bị bố đánh vì sự nghịch ngợm của mình. Giờ hàm hắn bị nứt.

Năm 1 tuổi, gia đình hắn bị tai nạn xe hơi, mẹ hắn bị thương khi cố bảo vệ hắn. Giờ thì cổ hắn bị gẫy.

***

“Vậy là xong…”

Tôi dùng [Thao Túng Không Gian Mạng] lên tản nhiệt của máy chủ dành riêng cho việc nghiên cứu và qua đó xóa toàn bộ dữ liệu về avatar quái vật và vũ khí ma thuật.

Tôi đã tự hỏi mình nên làm gì với vũ khí và trang bị ma thuật đang được thử nghiệm, nhưng rồi tôi tìm thấy một bể chứa mana, thế là tôi quyết định dùng số mana kia để nghiền nát mọi thứ thành từng mảnh.

Thật đáng tiếc. Đây là cơ hội đầu tiên để tôi hồi phục ma lực, nhưng ngay sau đó tôi lại phải sử dụng một lượng lớn ma lực để phá hủy mọi thứ. Tôi lại một lần nữa phải hạn chế sử dụng ma lực…

Tôi nghịch chiếc thẻ quân nhân của các beta tester bí mật. Tôi đã tự hỏi sao họ có thể di chuyển một cách chính xác đến vậy. Hóa ra họ là các binh sĩ thực thụ. Vậy là chính phủ cũng nhúng tay vào việc này à? Tôi cũng muốn giải quyết chúng, nhưng tôi không có nhiều thời gian. Có lẽ là sau khi tôi xong việc.

Tiếp theo là trung tâm nghiên cứu số 7…

=============================

Trans+Edit: Muttsurini