“Ook!”
Đó là một chú khỉ con cao tầm 30cm. Toàn thân nó phủ một lớp lông trắng mềm mại ngoại trừ phần tay, chân, chóp đuôi và mặt, tất cả những chỗ đó được thay bằng một màu đen tuyền. Trông cứ như gấu trúc vậy.
Tôi nhớ ở Trái Đất hình như cũng có một loài khỉ với màu lông tương tự. Tuy vậy đối với tôi con khỉ này giống thú nhồi bông hơn là sinh vật sống. Có lẽ là do đôi mắt xanh biếc cùng với bộ lông mịn màng kia chăng?
Quả bóng lông đang ngồi trên bàn kia nhìn thẳng vào tôi. Nó làm gì ở đây vậy chứ? Lẽ nào là một trong những món ‘hàng’ chăng? Tôi cứ tưởng nó là quái vật cơ… chờ đã nào… nó không phải là người chơi đâu nhỉ?
“…” Tôi lườm nhẹ.
“Ook!”
Rồi con khỉ lắc đầu, như thể muốn nói “tất nhiên là không rồi!”
Nó làm sao vậy nhỉ? Tôi tự hỏi. Rồi nó bắt đầu vỗ vỗ vào… à. Con khỉ bị trói vào chân bàn bằng một sợi xích nhỏ.
“…mi muốn ta cắt nó à?”
“Oook!”
Có vẻ nó khá quen với hơi người rồi. Chắc từng là thú cưng của ai đó rồi? Nhưng nếu vậy thì sao nó lại muốn bỏ trốn…
[Khỉ Con] [Chủng tộc: Hắc Bạch Hầu]
[MP: 15/15] [HP: 15/15]
[Tổng Lực Chiến: 15]
Và nó thực sự là một con khỉ bình thường …
“Oook!”
Thấy tôi vẫn còn cảnh giác, nó lấy ra một trái chuối nhỏ.
“Hả? Đó là để trả công cho chuyện cắt xích à?”
“Ook!”
“Chờ đã, dù mi có đưa thêm trái nữa… Blobsy?!”
Một bé slime nhảy lên bàn. Nhóc khỉ kia đưa ra mấy trái chuối, và Blobsy vui vẻ nhận lấy chúng.
Sao con bé bị mua chuộc dễ thế hả trời?!
“Sao cũng được… Này, nhóc biết chỗ chúng giấu mấy thứ thuốc không?” Tôi hỏi với chút xíu kỳ vọng.
“Ook!” nhóc khỉ vỗ ngực đầy tự tin như muốn nói “cứ để mị lo!”
“Ook!”
Tôi cắt cùm chân cho nhóc ấy bằng vuốt của mình. Rồi nhóc ta dẫn tôi đi qua dãy nhà kho bằng sự tự do mới có được.
“Ook!”
“Không, ta không cần cà phê.”
“Ook!”
“Két sắt cũng không phải… mà cũng có thể là nó…”
Nhóc có thật sự hiểu chỗ chị cần đến không thế, ở đây à…?
Tôi không thể cứ gọi nhóc ấy là “nhóc” mãi được…xem nào… nhóc ta trông cứ như gấu trúc, thôi thì gọi là Panda vậy.
Panda (tên tạm thời) dẫn tôi đi khắp nơi, từ phòng nghỉ cho đến tận các văn phòng. Thế rồi chúng tôi đi ngang qua một bể cá.
“Có gì ở đây à?”
“Ook!”
Vậy ra đây là nơi bọn mafia giữ quái vật làm thú nuôi như chúng đã làm với Panda à? Đang nhìn vào bể nước, bỗng một giọng nói vọng ra từ trong bể.
“…Ai đó?”
Đó là một cô bé với mái tóc xanh thẫm. Từ hông cô bé trở đi là một chiếc đuôi cá.
“…nhân ngư?”
“Xin hỏi chị là ai?”
Hóa ra chúng không giam giữ quái vật. Chúng đang giữ một á nhân thuộc thủy tộc làm thú cưng. Tôi cho cô bé thấy đôi tai thỏ của mình để giúp cô bình tĩnh lại, rồi chúng tôi bắt đầu trò truyện. Theo như cô bé thì, dân số của nhân ngư đã giảm mạnh do bị con người săn bắt. Giờ đây, nơi duy nhất tộc nhân ngư có thể sinh sống là khu vực xung quanh hòn đảo tọa lạc phía tây Wartos.
Ngay cả hòn đảo kia cũng tồn tại một quốc gia nhỏ tên là Lontrois. Ngành kinh tế chính của họ là đánh bắt cá(cá thường), đồng thời bắt giữ và xuất khẩu nhân ngư. Có bé xấu số này đã mắc lưới và bị bán đến Wartos.
Cô bé đã ở đây được khá lâu rồi. Chắc có lẽ bọn mafia chẳng có tí đề phòng gì khi nói chuyện ở gần cô bé ? Với suy nghĩ đó, tôi hỏi thử. May mắn làm sao khi cô bé thực sự biết.
“Em có thể về nhà bằng việc men theo con sông không?”
“Được chứ! Em bơi giỏi lắm đó!”
“Ook!”
“Hóa ra nhóc ấy muốn mình cứu cô bé đó à…?” Tôi lẩm bẩm.
Chà, dù vô tình hay hữu ý gì thì cuối cùng tôi cũng đã biết được số thuốc đó đang ở nơi đâu. Khi tôi hỏi cô bé nhân ngư về Panda thì cô bé nói Panda thuộc một loài quái vật rất thông minh tên là Khỉ Đơn Sắc. Chúng có thể làm rất nhiều việc khác nhau bao gồm cả cảnh giới xung quanh.
Tôi bọc cô bé nhân ngư trong một chiếc áo choàng, rồi mang cô bé khỏi khu nhà kho và thả xuống một dòng sông lớn đổ thẳng ra biển.
“Cảm ơn chị thỏ nhiều! Nếu có dịp hãy đến chơi với em!”
“Chắc chắn rồi.”
Cô bé vẫy tay rồi lặn xuống dòng nước , trong thoáng chốc đã biến mất khỏi tầm mắt tôi.
À thì… hai ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi. Kiểu nào thì chị cũng phải phá hủy Chồi Cây của đất nước đó mà.
“Ook!”
*bounce*
“Ừ, chị đã làm một việc tốt nhỉ?”
Giờ hãy làm việc gì đó xấu xa nào.
***
Wartos, Thành phố của Sự Khoái lạc. Thành phố của rượu, thức ăn và phụ nữ. Luật pháp ở đây cho phép buôn bán mọi loại ‘thuốc’. Thành phố này tự hào với việc có thể đem đến cho con người tất cả những khoái lạc tồn tại trên đời.
Dù nơi này là nguồn thu nhập chính của các tổ chức mafia, là mảnh đất vàng của các hoạt động phi pháp. Với khách hàng là quý tộc từ khắp nơi trên thế giới, không một vương quốc nào dám động đến nó.
Vào buổi tối hôm ấy, thủ đô có chút mờ ảo hơn thường ngày.
Tại đất nước này, gần như mọi quán trọ đều sở hữu dụng cụ cho khách hàng sử dụng thuốc. Khói thuốc trong nhà trọ sẽ được thải thẳng ra bên ngoài. Đây chính là nguồn gốc của màn sương mỏng luôn bao quanh thành phố.
Vì vậy nên kể cả khi màn sương ấy có trở nên dày hơn đôi chút, và kể cả khi nó bao phủ toàn bộ trung tâm thủ đô, không một ai nhận ra có gì bất thường. Cả người dân, du khách lẫn mafia.
Nhưng rồi mọi người bắt đầu ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào trong không khí. Hết người này đến người khác, những người không quen với độ mạnh của thuốc bắt đầu gặp phải các triệu chứng như buồn nôn và tê liệt; một số bỗng nhiên không còn cảm thấy gì nữa, trong khi số khác lại không thể kiểm soát các cơ của mình. Bạo loạn nổ ra khắp nơi.
Mọi chuyện đều bắt nguồn từ một nhà kho nào đó của gia đình Zell, một trong 5 tổ chức mafia đứng đầu Wartos. Số thuốc có giá trị hơn 4000 vàng lớn đã bị đốt hết. Và thế là thành phố cứ thế sụp đổ trong âm thầm mà không ai có thể ngăn cản được.
Nhiều người chứng kiến cảnh tượng một thiếu nữ màu trắng với đuôi tai thỏ đung đưa trên đầu lao thẳng về phía cung điện của nhà vua. Không một ai có thể cử động dù chỉ một ngón tay chứ đừng nói đến ngăn cản thiếu nữ kia.
Đứng trước cung điện, cô búng tay, cánh cổng mở tung. Và cô cứ thể bước vào cung điện mà không gặp trở ngại gì.
Vài tiếng sau, toàn bộ các ma cụ trên khắp đất nước bắt đầu ngưng hoạt động bởi Chồi Cây đã bị phá hủy. Đến khi màn khói kia tan đi, kẻ bị tình nghi là thủ phạm đã biến mất.
Ngày hôm sau, với tin tức về sự sụp đổ của Wartos, nhiều con mắt đổ dồn về nơi này hòng bắt giữ nữ bạch thố nhân được báo cáo đã xuất hiện. Và rồi, như để trêu tức chúng, cô ta đột nhiên xuất hiện ở đảo quốc láng giềng Lontrois. Với việc một chồi cây khác bị phá hủy, cô một lần nữa lại biến mất mà không để lại dấu vết nào.
***
Sau khi xử lý Chồi Cây của Lontrois, đất nước buôn bán nhân ngư, tôi nhảy vào đường liên kết mới được tạo thành của mạng lưới và trở về chỗ Cây Thế Giới.
“Chị về rồi đây.”
Tôi nói, hoàn toàn không mong đợi sẽ có một lời chào đón nào phát ra. Dù vậy như để đáp lời, các cành của Cây Thế Giới khẽ đung đưa, một vài tia nắng ấm áp lọt qua khẽ chạm vào má tôi.
Hai Chồi Cây nữa đã bị phá hủy và được tái sinh. Trong quá trình đó, tôi đã phát hiện ra một cách sử dụng khá thú vị của <Thay Đổi Nhân Quả>: Nếu tên đóng cổng đang ở gần, tôi có thể khiến hắn ‘thất bại’ trong việc đóng nó.
Thật đấy, mà đây chỉ là một mánh lới đơn giản không mấy hữu dụng. Nếu kẻ đóng cổng không ở gần, hoặc nếu hắn đã lìa đời, việc này sẽ chẳng đem lại kết quả gì.
Lontrois nhỏ đến mức chẳng thể nào so sánh với Wartos. Dinh thự của kẻ đứng đầu cũng chẳng hơn một trường tiểu học. Tôi chỉ việc đến đó lúc nửa đêm, bẻ khóa và phá bẫy với mánh lới kia là xong. Tôi tiến thẳng đến Chồi Cây. Bởi vì an ninh quá lỏng lẻo, thế nên tôi mới có thể làm việc trơn tru đến vậy.
Nhân tiện thì tôi lại mạnh hơn trước nữa rồi.
[Shedy] [Chủng tộc: Bunny Girl] [Sơ cấp Đại Ác Ma Lv. 5]
Ác ma thỏ của Laplace. Kẻ lừa lọc và dẫn lối số phận con người.
[MP: 22300/25400] 6700↑
[Tổng Lực Chiến: 24800/27900] 7400↑
[Kỹ năng đặc trưng: <Thay Đổi Nhân Quả> <Thao Túng Không Gian Mạng> <Hấp Thụ> <Vật Chất Hóa>]
[Kỹ năng chủng tộc: <Sợ Hãi> <Sương Hóa>]
[Thẩm Định Đơn Giản] [Nhân Hóa (Diệu Kỳ)] [Không Gian Con]
Nhóc cũng nghĩ vậy phải không, Blobsy?
*boing!*
“Oook!”
“…hả?”
Sao Panda lại ở đây?!
[Panda] [Chủng tộc: Khỉ Đơn Sắc] [Quyến thuộc của Ác Ma Shedy]
[MP: 20/20] [HP: 20/20]
[Tổng lực chiến: 20]
…không phải chứ, lại nữa à.
------------------------------------------
Trans: Muttsurini
edit: nhd