Di sản của Số 8, viên ma thạch cuối cùng, đã đưa tôi lên thành một dạng tồn tại cao cấp hơn.
Chuyện này cũng xảy ra khi tôi hấp thụ ma thạch của Số 17. Tôi bỏ qua toàn bộ quá trình thăng hạng nhưng vẫn nhận được đầy đủ lượng ma lực tăng thêm.
[Shedy] [Chủng Tộc: Mistral Neige] [Thượng Cấp Ác Ma (Thượng cấp)]
Ác ma của màn sương giông tố hoành hành trên các vùng biển phía bắc. Một dạng sống tinh thần khôn ngoan
[MP: 4000/4000] 1760↑
[Tổng Lực Chiến: 4400/4400] 1936↑
[Kỹ năng đặc trưng: <Reroll> <Thao Túng Không Gian Mạng> <Hấp Thụ> <Vật Chất Hóa> ]
[Kỹ năng chủng tộc: Sợ Hãi]
[Thẩm Định Đơn Giản] [Nhân Hóa (Diệu Kỳ)] [Người Lưu Trữ Chuyên Nghiệp]
…à thì, việc nhìn kỹ hơn để sau vậy. Cơ bản là, tôi nhận được một lượng lớn ma lực và lực chiến.
Tuy nhiên, cái thay đổi lớn nhất chính là năng lực mới của tôi hay chính xác hơn là của Số 8: [Vật Chất Hóa], thứ mà tôi vừa nhận được sau khi hấp thụ viên ma thạch.
Trước đây, dạng người của tôi chỉ như một quả bóng bay không có trọng lượng. Giờ đây, cơ thể tôi đã có máu và thịt, tất cả được tạo nên từ vật chất ở thế giới này.
Việc điều khiển cơ thể có hơi khác so với trước đây. Thật lòng thì, tôi đã nghĩ một cơ thể thực sự có trọng lượng sẽ dễ điều khiển hơn. Tôi đóng mở bàn tay , cố gắng làm quen với cơ thể mới của mình.
“…Sherry? Là em đấy à?” Tôi nghe thấy Weed bối rối gọi tôi từ đâu đó.
Tôi lại phát triển lần nữa. Bây giờ tôi có lẽ trông như khoảng 13 tuổi nhỉ? Cao tầm 150cm. Cao hơn hẳn 10cm tính từ lần đầu tôi mặc bộ quần áo này, có nghĩa là bất cứ ai cũng có thể thấy cái rốn của tôi lấp ló bên dưới gấu áo mỗi khi tôi di chuyển , còn chiếc váy ban đầu dài tới tận đầu gối giờ đây đã biến thành một chiếc váy ngắn.
Trẻ con ở tuổi này lớn rất nhanh đó, khuôn mặt chúng có thể tự dưng trông không khác nào khuôn mặt của người lớn chỉ sau có một đêm. Isaac, người đang nhìn chằm chằm vào tôi đầy sửng sốt, đã lấy lại tỉnh táo khi nghe thấy giọng của Weed . Ngay khi anh ta định nói gì đó…
*clang!*
Con dao trên tay tôi phi thằng vào đầu một con nhện ở góc mắt của tôi, khiến nó ngưng ngay việc nó định làm. Lưỡi dao bằng sắt cắm sâu đến tận một nửa, vào lớp vỏ của nó trước khi gãy đôi.
Có vẻ sắt bình thường không thể chịu nổi lớp giáp của lũ nhện cũng như sức mạnh của tôi hiện tại.
Bây giờ tôi chỉ cần tạo một chút sương là đã có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh. Tôi tiếp tục kiểm tra bản thân trong khi để mắt đến lũ nhện.
Lũ nhện đang quan sát tôi từ nãy đến giờ cũng đã nhận ra sự thay đổi của tôi. Nhưng giờ chúng không đứng yên nữa mà bắt đầu di chuyển. Tôi đáp lại bằng việc lẳng lặng tiến lên một bước.
Ngay khi tôi đi ngang qua Isaac, người vẫn đứng đó há hốc mồm, tôi nói.
“… tên tôi là Shedy. Không phải Sherry.”
“Eh…” Anh ta giật mình bởi một bất ngờ khác.
Tôi phóng người, mảng cỏ nơi tôi đạp vào bị thổi tung và chỉ trong một khắc tôi đã ở ngay sát một con nhện. Những con nhện cảnh giác ngay lập tức tản ra và bắt đầu bắn đạn đá từ mọi phía.
Sương tràn ra từ người tôi, chúng tạo nên một tấm áo choàng và che giấu tôi khỏi tầm nhìn của mấy con nhện. Những chiếc tua sương của nó quấn quanh mục tiêu của tôi.
Cả phạm vi và mật độ của màn sương tôi tạo ra đã tăng vọt. Khi lớp sương tan đi, con nhện bên dưới tôi chỉ còn là một bức tượng băng, và nó tan biến thành những hạt sáng.
Hai con nhện ngay lập tức bắn tiếp, trong khi hai con khác bao quanh tôi, vung càng tạo thành một đòn đánh gọng kìm.
Tôi trải tấm áo choàng sương của mình thành một lớp sương mỏng, rút đi nhiệt độ xung quanh.
Mọi vật chuyển động đều cần năng lượng, cho dù nó có là cơ thể sống, máy móc hay avatar đi chăng nữa. Và ờ đâu có động năng, ở đó có nhiệt độ. Mà dù sao tôi cũng chẳng hiểu cụ thể cơ chế của cái đó cho lắm.
Chuyển động của chúng nhanh chóng trở nên chậm chạp. Tôi bám vào một con, đóng băng toàn bộ chiếc mai rồi đập vỡ nó bằng vuốt của mình. Tôi rút cạn ma lực của nó.
Ba con nhện còn lại ngay lập tức từ bỏ việc chiến đấu tầm gần. Chúng cố tránh xa ra khỏi màn sương trong khi liên tục xả đạn để khống chế tôi.
Nhưng tôi vốn chẳng cần màn sương lạnh lẽo kia để làm chậm chúng. Tốc độ của tôi đã tăng gấp đôi nhờ lực chiến được tăng lên.
Mấy viên đạn đá chúng bắn chẳng khác nào tốc độ bay của một quả bóng được ném đi . Tôi chỉ cần bật sang trái, rồi sang phải… à này, tôi nghĩ mình có thể bắt chúng..
Và tôi làm luôn. May là chúng không bắn hỏa cầu. Tôi tóm lấy một viên đá giữa không trung rồi dùng hết sức ném trả. Cú ném đó chẳng trúng được con nào cả nhưng cảnh tượng đó cũng đủ khiến một con nhện bị sốc và do dự trong khoảnh khắc. Tôi bám vào nó, đóng băng, đâm, rồi rút cạn ma lực của nó.
Khoảnh khắc mục tiêu của tôi tan biến, hai con nhện còn lại bất ngờ ngừng chuyển động. Chúng nhanh chóng di chuyển trở lại ngay sau đó, nhưng lần này, chuyển động của chúng trở nên máy móc một cách bất thường.
Chuyện gì vậy? Họ đã chuyển sang dùng AI để điều khiển à? Tôi thật sự không hiểu họ định làm gì. Nếu họ chỉ đơn giản muốn một cuộc thảm sát thì AI là ổn rồi. Nhưng sử dụng AI với kiểu tấn công dễ đoán để chống lại tôi? Giờ thì lũ nhện thực sự chẳng có gì đáng lo cả.
Tôi dụ chúng đến gần, tránh những đòn tấn công của chúng, rồi trực tiếp đóng băng chúng bằng đôi tay mình. Hai con nhện còn lại bị hạ một cách dễ dàng.
“…phù”
Lũ nhện không gây quá nhiều rắc rối. Mà nếu nói ra thì chúng cũng gây rắc rối cho nhóm của Isaac nhiều hơn là cho tôi.
Đa số những người tham gia đều đã chết, còn số còn lại thì bị hành cho thừa sống thiếu chết. Tôi nghĩ đối với họ, sự kiện này chẳng thể nào tệ hơn nữa.
Tôi liếc nhìn họ. Vài người chơi thoát khỏi cơn sốc và thủ thế ngay khi nhận ra ánh nhìn của tôi. Isaac và Weed có vẻ muốn nói gì đó. Sandrea, người từng luôn huyên thuyên khi chúng tôi nói chuyện về viên ma thạch, giờ đây đang nhìn tôi chằm chằm trong yên lặng. Cô ta có vẻ khá là nản lòng
…haizz, sao cũng được. Dù sao tôi cũng chẳng cần phải làm bạn với họ. Và cũng sẽ tốt hơn cho họ nếu họ tránh xa lũ quái vật đáng sợ kia.
Nói trắng ra là, tôi tò mò về các beta tester bí mật hơn. Tại sao họ lại ở đây?
Liệu tập đoàn đã nhận ra mối quan hệ giữa tôi và cơ thể thực? Nếu là vậy, tôi không còn nhiều thời gian nữa.
Còn lại 12 ngày.
Thời hạn ấy chắc chắn vẫn như vậy. Tôi sẽ không bỏ cuộc. Không bao giờ.
Tôi bỏ lại những người chơi phía sau và tiến về mục tiêu cuối cùng của mình: Cây Thế Giới.
“…tôi thề, tôi sẽ khiến cô ta gọi mình là Sally vào lần tới chúng ta gặp mặt!”
…cô ta vẫn chưa bỏ cuộc à? Không nhé, một triệu năm nữa cũng không.
***
Một ngày nọ, trên một trang web chia sẻ video phổ biến nào đó, một đoạn phim đã được đăng bởi những người chơi của World of Yggdrasia, một VRMMORPG vẫn đang trong giai đoạn beta. Nó ngay lập tức trở thành chủ đề nóng.
Một nữ thố nhân trông tầm 13 tuổi. Tiền thưởng cho việc bắt giữ cô trong game tương đương với 50 triệu đô tiền thật.
Mái tóc mềm mượt trắng như tuyết, đôi mắt đỏ rực, đôi tai thỏ đáng yêu lúc nào cũng rũ xuống, thêm vào đó là một khuôn mặt dễ thương. Video ấy chẳng mấy chốc đạt mốc 1 triệu lượt xem.
Đoạn phim có những con nhện đen vì lý do nào đó đã bị cắt bỏ ngay sau khi đăng, nhưng cảnh cô bé chống lại người chơi vẫn còn nguyên. Người xem không hề sợ hãi cái cảnh cô tàn sát người chơi đầy tàn nhẫn ấy ; nói trắng ra là, việc đó còn khiến sự nổi tiếng của cô tăng vọt. Cả người chơi beta lẫn những người đang ngóng chờ bản chính thức trên khắp thế giới đều say đắm cô. Họ gọi cô là ‘Fluffy Bunny’.
Và một video khác được đăng bởi người chơi Weed với tựa đề ‘Bộ Sưu Tập Những Cái Lườm Và Những Lời Lăng Mạ’ cũng có được một lượng lớn lượt xem. Ngay càng nhiều người bày tỏ mong muốn được lăng mạ bởi một bé thỏ. Thậm chí đã có một tin đồn rằng cô sẽ đem lại may mắn cho những ai gặp được cô trong game. Một số khác đã bắt đầu thảo luận về các figure do fan sản xuất.
Chỉ có Shedy là không biết gì về những việc kia.
***
“…hah. Hahahah, AAAAHAHAH! Trời ạ, cái quái gì thế này?! Đúng là chúng chỉ là mẫu thử nghiệm, nhưng bị quét sạch bởi một con nhóc?!” Phó giám đốc Brian cười khúc khích, mắt hắn vẫn dán vào màn hình.
Tiếng cười của hắn khiến Audrey lo lắng. Tuy vậy, cô lên tiếng. “…P-Phó giám đốc?”
Ngay cả cô cũng không thể đoán được kết cục như này. Đống avatar kia có thể chỉ là mẫu thử nghiệm, nhưng chúng đã chứng minh được sức mạnh của chúng chả kém gì so với những cỗ xe tăng hiện đại hạng nhẹ. Cô bé thực sự gặp chút khó khăn ban đầu đấy, nhưng ngay khi cô có được viên ma thạch, cô ngay lập tức hạ gục cả năm mẫu thử nghiệm.
Vài máy bay không người lái được lệnh theo sau cô đều đã bị bắn hạ. Họ hoàn toàn mất dấu cô.
“Hai avatar sống sót sau cùng đã lấy được dữ liệu, đúng chứ? Bắt đầu nâng cấp các avatar quái vật quân sự ngay! Bỏ tính cơ động sang một bên, chúng ta chỉ cần bắt con thỏ đó! Ôi trời, tôi không thể chờ được đến lúc mổ xẻ con thỏ đó” Brian ra lệnh với vẻ cực kỳ hứng khởi.
Rồi nụ cười vặn vẹo của hắn quay về hướng Audrey.
“Audrey, cô là thư ký tuyệt vời nhất từ trước đến nay! Chỉ với việc cô tìm ra tester phi thường đó cũng đủ để tôi tôi hôn cô rồi! Được rồi, tôi có một nhiệm vụ cho cô đây. Đi kiểm tra các dấu hiệu sự sống của Số 13 ở cơ sở lưu trữ. Chúng ta sẽ bắt được con thỏ đó thôi, vì vậy nếu con bé có bất kỳ phản ứng gì, báo cáo tôi ngay lập tức. Tôi sẽ đích thân phân tích con bé!”
“…đã rõ.”
Audrey nghĩ mình đã trông thấy chút điên loạn trong ánh mắt hắn ta. Dù vậy cô chỉ cúi đầu như một cấp dưới điển hình.
Vài ngày sau, việc phát triển avatar quái vật quân sự chuyên dụng cho săn thỏ đã hoàn thành. Tên của chúng là MO-03-B. 50 binh sĩ đã tham gia chiến dịch: Rabbit Season.
*
A/n: Wow, Shedy thật nổi tiếng quá (cười khúc khích)
Figure do fan sản xuất với tỉ lệ ½. Chỉ có 50 cái được làm, và 100$ một cái nhé.
------------------------------------------
Trans: Muttsurini
edit: nhd
Muttsurini: Dành cho bác nào không biết figure là gì