,....Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không.
KHÔNG THỂ NÀO.
Cậu nhóc lúc nãy thực sự là Hoàng tử sao?!
CÁI TÌNH HUỐNG RẬP KHUÔN GÌ THẾ NÀY!
Kinh điển đến mức tôi không thể nào ngờ được rằng nó sẽ xảy đến với mình luôn!
Tôi nở một nụ cười gượng gạo với cậu nhóc đang tiến về phía mình.
Cậu ta bật vười.
CÁI QUÁI GÌ THẾ?!
Cậu ta luôn cư xử như thế này sao?!
Chuyện quái gì đã xảy ra với cậu nhóc đáng yêu kia của tôi thế?!
Khônggggggg...
Khi bước lên các bậc cầu thang, câu ta trông vô cùng điềm đạm và nghiêm trang.
Nhưng không hiểu sao, nụ cười đó cậu ta lại khiến tôi phải rùng mình.
Cái tên này máu S chắc luôn...
Trong trò chơi, Cordelia đã được đính hôn với vị Hoàng tử nọ, người mà cô nàng yêu say đắm. Khi cô nghĩ rằng mình đã tìm thấy [hạnh phúc] của đời mình, thì cũng là lúc cô bắt đầu bắt nạt nữ chính để đảm bảo [hạnh phúc] của cô sẽ không bị cướp mất.
Nhưng vị Hoàng tử nọ lại phải lòng nữ chính. Tức giận trước những hành động của Cordelia, anh ta hủy bỏ hôn ước với Cordelia và công khai hành quyết cô.
Cậu nhóc trước mặt tôi rất tàn bạo và vô cùng xảo quyệt.
"T-Thưa Gloria điện hạ, thần là Cordelia de Boren Cyllia, Lệnh nữ nhà Công tước Cyllia. Ngày hôm nay, thần rất lấy làm vinh hạnh khi được diện kiến người ạ.,"
Tôi cố gắng giữ cho tông giọng thật vững.
"Ta đây cũng rất lấy làm vinh dự,"
Anh ta đáp lại một cách điềm tĩnh kèm một nụ cười có phần đáng sợ.
Tên này có thật là mới bốn tuổi không vậy?!
Quốc vương vỗ tay ra ý gọi chúng tôi.
"Thật TUYỆT VỜI làm sao! Đúng chứ, Alastair?"
Ông ấy vui vẻ [nhắc] Papa.
Papa thì vẫn giữ im lặng.
Không hiểu sao, khi tên Hoàng tử bắt đầu bước lên các bậc cầu thang thì khuôn mặt của Papa lại đằng đằng sát khí.
Tại sao vậy nhỉ!?
"Ít nhất thì bây giờ cả hai đã gặp nhau... Thần nghĩ vậy..."
Papa nói thế với vẻ cọc cằn.
"Ta có một tin muốn được thông báo cho toàn thể mọi người có mặt tại khán phòng này trong ngày hôm nay,"
Quốc vương đứng dậy từ trên Ngai vi dõng dạc tuyên bố.
Mọi người trong khán phòng ngay lập tức dừng hết tất cả các hoạt động rồi hướng về phía ông ấy.
Trời ơi, [Ojieu] oai nghiêm quá...
"Vào ngày hôm nay, Ta muốn thông cáo lễ đính hôn giữa Cordelia de Boren Cyllia, Lệnh nữ nhà Công tước Cyllia,, và Florence van Gloria Đại Hoàng tử của Vương quốc này,"
Ojieu lớn giọng... Hmm... Khoan đã...
CÁI GÌ CƠ?!?!?!?!?!??!?!?!?!?!?!?!?!?!??!?!?
Tôi có nghe nhầm không vậy?
Tôi quay sang nhìn những người bên cạnh.
Ace không mấy bận tâm... vẫn như thường lệ.
Papa... đang bốc hỏa... theo đúng nghĩa đen luôn.
Gloria điện hạ cũng sốc không kém, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nở một nụ cười làm nên thương hiệu của cậu ta.
Chết tiệt, giờ thì tôi sắp bắt đầu so sánh cậu ta với ông thần đằng Shai kia rồi.
Quan trọng hơn... tôi vừa nghe thấy cái gì ấy nhỉ?!
"Việc đính hôn này đã được Ta và Công tước Cyllia quyết định cách đây vài năm về trước. Ta hy vọng tất cả các ngươi sẽ xem Tiểu thư Cyllia như một vị Công chúa chính thức,"
Ông ấy nói thế, sau đó kết thúc bài diễn thuyết của mình.
Ái chà....
.....Tạm biệt, thế giới. Tôi đây chết chắc rồi.
Có lẽ Papa đã chấp nhận việc đính hôn này trong khoảng thời gian ông xem tôi là một Thứ cần bị loại bỏ.
Vậy thành ra, tôi phải đính hôn với cái người sẽ công khai hành quyết mình trong tương lai hở.....
...Yaaaaaaadaaaaaaaaaaaaaaaaa..................
Tôi trừng mắt nhìn về phía Papa, người đang nở một nụ cười ra chiều xin lỗi. Ông ấy chưa hề kể cho tôi nghe về việc mình sẽ đính hôn!
THÊM NỮA, AI MÀ LẠI ĐI [BÁN] ĐỨA CON GÁI VỪA MỚI TRÒN BỐN TUỔI CỦA MÌNH CHỨ?!?!?!?!
Tôi quay sang nhìn Gloria điện hạ, hy vọng rằng cậu ta sẽ phản đối việc đính hôn như một lẽ hiển nhiên.
Nhưng thay vào đó, cậu ta chỉ đứng đó mỉm cười như thể mình vừa trúng số độc đắc vậy.
NANTEEEEEEEE!?
Tôi cá là cậu ta muốn trả thù sau khi bị tôi sỉ nhục tại khu vườn kia.
....Hự....
Tệ hơn nữa là tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của tất cả quý tộc có mặt tại khán phòng.
Tôi nghe thấy một số tiếng vỗ tay, nhưng tôi biết hầu hết đều là gượng ép.
"Và vì đã gần nửa đêm, đã đến lúc chúng ta bắt đầu nghi lễ thẩm định ma thuật cho Tiểu thư Cyllia",
Nữ hoàng bệ hạ cất giộng, đây là lần đầu tiên Người lên tiếng phát biểu vào buổi tối ngày hôm nay.
Người ra hiệu cho tôi đi đến phía mình, rồi vẫy tay ra lệnh cho một trong những Hầu cận mang đến một quả cầu pha lê.
Hầu cận đó đặt quả cầu lên bệ đá cẩm thạch trước mặt tôi và Nữ hoàng.
~Wow.
Nghi lễ thẩm định ma lực giống hệt như trong mấy bộ anime isekai luôn kìa!
...Phần otaku trong tôi bắt đầu rão rực rồi đây!
... Nhưng phải thật bình tĩnh, tôi vẫn phải cư xử sao cho ra dáng một Quý cô trước mặt tất thẩy mọi người ở đây.
Nhân tiện, không thể sử dụng ma thuật trước khi thẩm định ma lực. Về cơ bản, nghi lễ này sẽ giúp kích hoạt tiềm năng ma thuật của một người.
Trong [Love, Love tình yêu trong học viện phép thuật siêu ngầu của những chàng trai nóng bỏng], Cordelia thừa hưởng Thuỷ ma pháp từ bố và Không gian ma pháp từ mẹ mình.
Cô ấy đã sử dụng thứ ma pháp này để dịch chuyển những thứ kỳ lạ đến chỗ nữ chính [Lilly], cũng hay tạt nước vào người cô nàng nữa.
Tôi nghĩ ma pháp của mình sẽ vẫn giữ nguyên như cũ thôi.
Dù gì thì tôi cũng là Cordelia mà.
.
.
Các thuộc tính mà một người có thể sở hưu như sau:
Vô
Thổ
Thuỷ
Phong
Hoả
Các loại [Hiếm]
Thổ
Độc
Ảnh
Băng
Nham
Thiết
Không gian
[Thần thoại]
Tạo tác
Thuần hóa
Lôi
Ảo ảnh
Ám
Quang
[Huyền thoại]
[Sáng tạo]
[Hủy diệt]
.
.
Thuộc tính ma pháp của một người chủ yếu phụ thuộc vào gen di chuyền.
Chúc phúc của các vị thần cũng có thể ảnh hưởng đến thuộc tính ma pháp của một cá nhân.
Một thứ khác chúng ta biết được thông qua việc thẩm định đó là lượng ma lực hay trong game còn gọi tắt là [MP].
[MP] là chỉ số được quyết định kể từ lúc sinh ra, dù có luyện tập nhiều đến đâu thì cũng không thể thay đổi được loại chỉ số này.
Nhưng ngay cả một người có lượng [MP] thấp cũng có thể đánh bại được một kẻ có lượng [MP] cao hơn mình nếu họ đủ kỹ năng.
"Tiểu thư Cyllia, hãy đặt tay lên đây."
Nữ hoàng bệ hạ lên tiếng với tông giọng uy nghiêm.
Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của hàng chục người trong khán phòng khi tôi làm theo lệnh của Người.
Khi đặt tay lên quả cầu trong suốt, tôi cảm thấy hơi ấm tỏa ra từ nó.
Tôi quan sát quả cầu chuyển từ trong suốt sang xanh lam đậm.
Tôi mở to mắt đầy kinh ngạc khi thấy sự thay đổi đó.
Mọi người vỗ tay một cách miễn cưỡng khi nghe Nữ hoàng tuyên bố rằng tôi sở hữu Thuỷ ma pháp.
Phù. Dễ thật đó.
Tôi cố gắng rút tay ra khỏi quả cầu, nhưng nó vẫn dính chặt vào quả cầu.
Tôi nhìn về phía Nữ hoàng bệ hạ, Người cũng ngạc nhiên không kém, những vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh.
Có lẽ nó đang dần kích hoạt Không gian ma pháp trong tôi.
Màu của quả cầu chuyển từ xanh lam đậm sang xanh lam nhạt.
Mọi người lại vỗ tay và Nữ hoàng bệ hạ tuyên bố rằng tôi có Băng ma pháp [Hiếm].
Hả? Gì lạ vậy. Tôi trong cốt truyện làm gì có thứ này?
Tôi nghĩ là mọi chuyện đã kết thúc rồi.
Nữ hoàng bệ hạ vẫy tay ra hiệu cho Hầu cận thu hồi quả cầu.
Nhưng dù tôi đã cố gắng rút tay ra khỏi nó, thì tay tôi vẫn dính chặt vào quả cầu.
Màu sắc của quả cầu lại một lần nữa thay đổi từ xanh lam đậm sang tím đậm.
Lần này, không còn một ai vỗ tay khi Nữ hoàng tuyên bố rằng tôi sở hữu Ảo ảnh ma pháp [Thần thoại].
Đến lúc này, thì tôi đã nhận ra rằng có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra.
Tôi tuyệt vọng cố rút tay mình ra khỏi quả cầu, nhưng nó vẫn bị kẹt.
Màu sắc chuyển từ tím đậm sang cầu vồng.
Tôi nghe thấy tiếng thì thầm từ đám đông bên dưới, bọn họ há hốc mồm khi trông thấy [Thất sắc]. Nữ hoàng bệ hạ tuyên bố rằng tôi sở hữu ma thuật [Huyền thoại]—[Sáng tạo]—.
Bây giờ thì tôi đang bắt đầu đổ mồ hôi hột rồi đây.
Nhưng tay tôi vẫn dính chặt vào quả cầu.
Tiếp theo là gì nữa đây?!
Quả cầu chuyển từ màu cầu vồng sang một màu đen tuyền.
Tôi nghe thấy hơi thở hổn hển của cả Quốc vương bệ hạ và Nữ hoàng bệ hạ.
Papa cũng đang bắt đầu đổ mồ hôi hột và đám đông bên dưới thì trông vô cùng bối rối.
"Co...Con bé sở hữu [Huỷ diệt] ma pháp,"
Nữ hoàng bệ hạ run rẩy nói không nên lời.
Đám đông bên dưới cũng há hốc mồm.
Trong một lúc, sự im lặng bao trùm cả khán phòng.
[Hủy diệt] ma pháp được xem là tà thuật, với cái này thì mọi người không đơn giản là ghét bạn nữa đâu.
Tôi...
Đám đông bắt đầu xì xầm.
Mọi thứ dường như đóng băng....
Thế này khác nào Thần linh giáng thế!?
Tôi có thể tạo ra và phá hủy mọi thứ theo ý mình miễn là tôi còn ma lực.
Ah, tôi muốn trốn khỏi nơi đây quá đi.
....Và tất nhiên, tay tôi vẫn bị kẹt trên quả cầu.
Một phần trong tôi bắt đầu chối bỏ thực tại.... Thế này khác nào lời nguyền đâu.
Quả cầu đen kịt chuyển sang màu trắng hoàn toàn. Nó không trong suốt, nhưng nó hoàn toàn trắng.
Nữ hoàng bệ hạ quỳ rạp xuống và thông cáo [Thứ] mà tôi sở hữu.
"Co- con bé sở hữu ma.... pháp.... [độc nhất] của... vị Đại anh hùng lập quốc, ....[Sao chép] ma pháp,"
Nữ hoàng bệ hạ run rẩy nói không thành lời.
Tôi nhìn sang đám đông trước mặt và lũ quý tộc đều có vẻ mặt ghê tởm. Ngoại trừ một số ít người mỉm cười và cổ vũ.
Tôi nhìn về phía các thành viên Hoàng tộc, bọn họ đang trông rất nghiêm nghị.
Nhưng Papa thì.... trông vô cùng rạng rỡ.
"Quả là Công chúa của Papa! Hôm nay, con đã làm cho Papa đây hết sức tự hào!"
Papa nói thế với một nụ cười tươi rói.
Tôi mỉm cười đáp lại.
Nhưng bên trong, tôi đang rất sợ hãi. Tôi cá là Papa cũng đang cảm thấy điều tương tự.
Mặc dù có một vài quý tộc đang vui mừng vì Nữ Hoàng trong tương lai của họ có thể sử dụng rất nhiều loại [Ma pháp], nhưng phần lớn thì lại đố kị ra mặt.
Trong chưa đầy một tiếng đồng hồ, tôi đã đính hôn với Đại Hoàng tử của Vương quốc này và còn thức tỉnh hết phần lớn thuộc tính có trên thế giới này.
Lũ trẻ quý tộc phân ra thành hai phe, phần kính sợ phần đố kị.
Kể từ thời điểm này, cuộc sống của tôi đã không còn màu hường nữa rồi, mà nó sẽ ngập trong nguy hiểm, âm mưu thủ đoạn đây.
"Tiếp theo, Ta sẽ đích thân thông cáo lượng ma lực của Tiểu thư Cyllia",
Quốc vương nói lớn.
Ông ra hiệu cho tôi bước đến chỗ mình.
Quốc vương đặt hai ngón tay lên trán tôi và nhắm mắt lại.
Sau đó, tôi nghe thấy hơi thở loạn nhịp của Quốc vương.
LẦN NÀY LẠI LÀ GÌ NỮA ĐÂY?!
"T-Tiểu thư Cyllia có lượng MP cao thứ hai trong lịch sử Vương quốc ta! Lượng MP của con bé là 13.120.300.000, chỉ xếp sau Đại Hoàng tử!"
CÁI?!
TẠI SAO VẬY CHỨ?!
Trong cốt truyện, lượng ma lực của Cordelia không bằng một góc nhỏ của tôi hiện tại.
...Tôi dám chắc đám thần đằng kia có liên quan đến chuyện này.
Tôi cố giấu vẻ kinh ngạc của mình lại rồi cúi đầu trước Quốc vương.
Sau đó, tôi nhanh chóng quay lại chỗ Papa, người vỗ nhẹ vào lưng an ủi tôi.
Nhưng mặc dù đã được Papa trấn an, thì tôi vẫn không khỏi sợ hãi.
"Đến đây là kết thúc nghi lễ thẩm định ma lực của Tiểu thư Cyllia cũng như buổi tiệc ra mắt giới quý tộc.",
Quốc vương lên tiếng, bế mạc buổi tiệc.
Sau một lúc, toàn bộ khán phòng trở nên vắng bóng người và những người duy nhất còn lưu lại nơi này là tôi, Papa, Ojieu, Nữ hoàng bệ hạ và Gloria điện hạ.
"Ta hy vọng cậu hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự việc lần này, Alastair",
Ojieu mở lời với Papa.
"Làm sao mà tôi có thể không hiểu được cơ chứ?"
Papa đáp lời.
"Ta rất xin lỗi, nhưng chúng ta không thể giữ bí mật về sức mạnh của Cordelia với những quý tộc khác. Làm như vậy có thể dẫn đến nội chiến".
"Không sao đâu, Sebastian...Tôi hiểu ý của Ngài mà..".
"Um, nhưng để bù đắp... Ta sẽ để Cordelia theo học với vị gia sư của con trai ta".
"T-thật ư? Gia sư hoàng gia là chức vụ chỉ được trao cho người thông thái nhất trong Vương quốc của chúng ta đấy!"
"Nếu chúng ta không để Cordelia học rộng hiểu sâu về cả ma thuật và học thuật ngay từ giờ, thì tương lai con bé về sau sẽ trở nên mù tịt. Ta không thể đảm bảo việc con bé sẽ không bị ám sát."
"Cảm ơn. Nhưng ta sẽ sử trí vị gia sư hiện tại của Cordelia thế nào đây?"
"Ta sẽ thăng chức cho cô ấy và cho cô ấy một vị trí tốt hơn. Hiện tại, tương lai của Cordelia là quan trọng nhất. Ta chắc rằng các vị thần có lý do của mình để làm vậy."
Ojieu và Papa tiếp tục thảo luận về những gì sẽ xảy ra với tôi.
Mặc dù tôi có buồn vì phải tạm biệt Cynthia, nhưng đồng thời cũng rất vui vì cuối cùng tôi cũng có thể học được nhiều thứ hơn.
Tôi nghe thấy có ai đó hắng giọng bên cạnh mình.
"Tiểu thư đây vui đến mức quên luôn rằng vị [Hôn phu] của Tiểu thư vẫn còn đang đứng bên cạnh mình hay sao?"
Florence điện hạ nói thế kèm một nụ cười.
"K-không...không! Gloria điện hạ, Tiện nữ đây nào dám ạ,"
Tôi đáp lời một cách lịch sự nhất có thể.
Sau đó, một sự im lặng ngượng ngùng ập đến.
Hoàng tử điện hạ sửng người trước khi nhìn thẳng vào mắt tôi.
"Xin em đừng gọi Ta là [Gloria điện hạ]. Mà thay vào đó, hãy gọi Ta bằng cái tên [Florence]. Việc giữ phép tắc lẫn lễ nghi với Ta sẽ bị cấm tiệt",
Cậu ta nói thế với biểu cảm có phần hơi đáng sợ....
Đáng sợ quá!?
Tôi há hốc mồm kinh ngạc nhìn thẳng vào cậu ta.
Nếu mọi người mà nhận ra việc tôi bất kính với vị Hoàng tử của họ, thì tôi chết chắc!!!
"N-nhưng Tiện nữ đây không thể làm vậy được!"
Tôi hét lên.
"Ta cho phép em giữ phép tắc nếu có những người khác xung quanh. Bỏ việc đó sang một bên, Ta là Hôn phu của em, hãy cư xử cho phải đạo của Hôn thê",
Cậu ta nói sau một lúc im lặng.
"H-Hôn thê?!"
Tôi rít lên.
Tôi chưa sẵn sàng hẹn hò với bất kỳ ai vậy mà... đã đính hôn rồi.
Cậu ta mỉm cười trước vẻ bối rối của tôi.
"Thân là Hôn thê của ta, hãy cho tôi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của em nhé, có được không? Em là của Ta và chỉ mình Ta thôi... Hãy nhớ cho kỹ điều đó",
Cậu ta thì thầm vào tai tôi.
Nụ cười đó của cậu ta khiến tôi phải rùng mình.
"U-un... nhưng chúng ta thậm chí còn chưa biết gì về nhau cả... và..."
"Không sao đâu nếu bây giờ em không thích Ta. Thì em sẽ phải học cách thích ta thôi,"
Vị Hoàng tử nói với vẻ tự tin tuyệt đối.
... Cậu nhóc bốn tuổi đó đã không còn dễ thương nữa rồi.
Tại sao vậy chứ...!?
Được rồi...
Tôi bỏ cuộc.
"Thật ư? Florence, cậu thật sự nghĩ rằng mình có thể giành trọn tình cảm của tôi sao? Tệ thật, vì giờ cậu đã không còn xứng với tôi nữa rồi,"
Tôi buông lời mỉa mai.
Cậu ta không hề cảm thấy khó chịu như tôi vẫn tưởng.
Mà thay vào đó, là bật cười thành tiếng.
"Ồ thật sao... em đang đề cập đến thuộc tính ma pháp giữa chúng ta đấy à? Thật không may cho em là lượng MP của ta nhiều hơn em rất nhiều. Thuộc tính không quan trọng bằng cách việc kiểm soát ma lực đâu",
Cậu ta nói cũng có lý.
"Hmmm!!"
Hoàng tử bật cười vui vẻ trông thật đáng yêu.
Chết tiệt.
Tại sao mấy tên làm ra con game này lại phải chày cối làm cho tên hoàng tử này... dễ thương quá vậy?!
Dù chỉ là một tên nhóc mới lên bốn đã moe thế này rồi, thì khi lớn chắc vươn tầm vũ trụ luôn quá!!!
"Cordelia, chúc em ngủ ngon. Nhớ cẩn thận trên đường trở về nhé",
Cậu ta lên tiếng.
Cậu ta bắt lấy cánh tay của tôi và đưa lại gần, xong quỳ một gối xuống trên nền đá rồi hôn lên mu bàn tay của tôi.
Poof.
Đầu tôi gần như bốc khói.
Mặt tôi đỏ bừng và gần như mất ý thức.
Cái tên này vượt quá sức chịu đựng của tôi rồi.