"Đám anh hùng tự nhận này yếu đến mức ngạc nhiên luôn đấy... Nếu so với Reiji, thì chúng còn được xem là anh hùng nữa hả?"
Trong chúng tôi, Sahoko là người yếu nhất về phần sức mạnh, Nhưng điều đó không đó nghĩa là có thể xử cô một cách dễ dàng đâu.
"Nói đủ về chuyện đó rồi đấy, Chiyuki-san. Chị biết Reiji-senpai là đặc biệt mà"
Nao nói 'đặc biệt' bằng cái giọng kì lạ như thể đang làm trò cười vậy. Tuy nhiên, em ấy nói đúng. So với Reiji, đám 'anh hùng' này cần phải xem lại nhiều thứ.
Kể cả ở thế giới của chúng tôi, chỉ có vài người có thể đánh solo nổi với Reiji được à.
Khi tôi nhìn Nao, tôi nhận ra con chuột trong tay em ấy. Theo như em ấy nói, con chuột này đã chui vào đống hàng hóa từ lúc nào đó không ai hay.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy loài chuột này đấy. Bộ lông màu đỏ tươi của nó phản chiếu lại ánh sáng trong phòng, như thể nó được bọc trong lửa đấy. Cơ thể thì tròn tròn như hamster. Nếu không có cái bản mặt dễ thương đó, thì Nao đã quẳng nó ngay lúc em ấy bắt được nó rồi.
Nhưng vì nó dễ thương nên em ấy muốn nuôi nó.
"Nao-san, đã đến lúc dùng bữa rồi đấy. Em có thể bỏ nó xuống dưới bàn được không?"
"Vâ~ng"
Nao quấn con chuột bằng một sợi dây cứng để ngăn nó trốn mất. Từ lúc đầu, có vẻ là con chuột không thích cọng dây nhưng về sau đã bớt lại rồi.
Có lẽ tôi chỉ đang tưởng tượng mọi chuyện, nhưng tôi có cảm giác là con chuột này hiểu được tiếng người.
Sau khi con chuột được thả xuống dưới cái bàn, một người đàn ông cơ bắp bước vào phòng. Anh ấy là chủ nhân của cái biệt thự này, Tormalkis.
"Cảm ơn vì đã đợi, mọi người"
Tormalkis đã kết hôn với Atlan, người chúng tôi vừa cứu lúc trước thôi. Sau cuộc nói chuyện với Clasus, Atlan đã dẫn chúng tôi tới găp người này.
Có vẻ là anh ấy muốn tỏ lòng biết ơn vì đã cứu vợ anh bằng một bữa ăn và một đêm ngủ miễn phí ở nhà trọ.
"Cảm ơn vì ngài đã mời chúng tôi hôm nay, Tormalkis-dono"
Là người nói thay cho cả nhóm, tôi đặt một tay lên ngực và cúi đầu cảm ơn Tormalkis.
Anh ấy khá là đô con, kể cả khi so với những dân khác ở Cộng hòa. Dù gì đi nữa, thì anh ấy cũng không phải được sinh ra ở Ariadya.
Là một doanh nhân thành đạt, anh ấy đã nhận được quyền công dân ở Ariadya nhờ đầu tư vào cơ sở vật chất công cộng. Anh ấy còn được chọn trở thành một trong những thành viên trong Nghị Viện để đền đáp những cống hiến của anh ấy.
"Không không không, tôi mới là người cần phải cảm ơn vì đã cứu vợ tôi chứ, ôi những anh hùng vĩ đại. Không may là, vợ tôi có việc khẩn phải vắng mặt. Xin thứ lỗi vì sự vắng mặt đột ngột của cô ấy. Đổi lại, cho phép tôi thể hiện lòng biết ơn với ngài, Reiji-sama"
Sau khi anh ta nói thế, Atlan rời khỏi chỗ ngồi.
Reiji mang một gương mặt thất vọng tột cùng khi phát hiện là Atlan đang rời khỏi đây. Tôi cố kìm lời ngăn không được chạm tay vào vợ của người khác lại. (ED Eng: rác rưởi)(TL Eng: đồng ý)(TN: ai đó cho mượn cây AK sấy nó coi nào)
"Chúng tôi đã mang cho mọi người những món ăn ngon vị nhất có thể rồi ạ"
Có vẻ đó là những dấu hiệu cho những người hầu mang thức ăn vào trong. May mắn là, chỉ có những thanh niên và thiếu nữ trong số những người hầu. Tôi cảm thấy mừng vì không có bất kì goblin nào cả.
Có lẽ là do anh ấy giàu có, nhưng Tormalkis thích dùng người hầu là con người hơn, những người đắt giá hơn cả goblin.
Anh ta chỉ là một cư dân bình thường, còn chẳng phải là người quê gốc nơi này. Và anh ấy giàu có hơn hầu hết những người có sức ảnh hưởng ở quốc gia này. Có thể đó là một chuyện thường ngày ở huyện đối với những quốc gia khác, nhưng ở Ariadya thì không đâu nhé.
Nhửng thanh niên trẻ tuổi phục vụ thức ăn cho tôi, Rino, Nao, và Sahoko trong khi những thiếu nữ phục vụ cho Reiji. Không có ai trong số họ xấu xí cả, tất cả đều khá đạt chuẩn giai xênh gái đẹp.
Có vẻ là họ không chỉ là những người hầu bình thường. Nhà trọ chắc hẳn cũng có cung cấp dịch vụ giải trí bằng thể xác cho những khách hàng yêu cầu.
Nhưng cái loại dịch vụn đó thì bọn tôi khiếu nhá. Tôi nghĩ là bị chơi đùa bởi một người không rõ lai lịch sẽ làm ảnh hưởng đến tinh thần của Sahoko nhiều nhất.
Nói thật lòng, tốt hơn là chuyển bớt vài tên đang phục vụ cho Sahoko với đám nữ đang phục vụ Reiji phát đê.
Reiji cười toe toét không ngừng trong khi được đám thiếu nữ đó quây quanh.
Cậu gan lắm đấy!!
Aaargh, sao cũng được.
"Vậy, thì. Cứ tự nhiên đi, mọi người"
Những lời của Tormalkis đã hướng sự chú ý của mọi người vào những món ăn được đặt trước mặt chúng tôi. Đó là một món bao gồm phô mai, trứng cá và salad(rau trộn)
Có một dĩa thịt bò nước được trang trí bằng gan ngỗng, súp nấm thơm lừng, rau củ nước và bánh nướng nhân thịt. Cũng có cả vài loại cá hấp với thảo mộc.
Về phần tráng miệng, đó là một món trông như bánh với nhiều lớp hạt khác nhau. Từng lớp được kết lại bằng mật ong. Họ còn thêm cả những viên đường trắng tinh trang trí nữa.
Đó chưa phải là tất cả đâu. Còn có thêm nhiều món nữa chưa lên cơ.
Và mỗi món đều được chế biến từ những nguyên liệu quý hiếm.
"Một bữa ăn khá là sang chảnh nhỉ. Đây là lần đầu tớ thấy những món này đấy"
Tôi nhấp nhẹ nước làm từ những loại hoa quả sấy khô. Mùi thơm nồng của nó chạy qua mũi tôi khi tôi chạm môi vào.
"Tôi phải nói là, chỉ có Ariadya mới có thể cho ra những bữa tiệc xa hoa đến mức này trong thế giới này mà thôi"
Tormalkis trong rất cao hứng. Cách nói chuyện của anh ta rất lịch sự, những tôi có thể cảm nhận được chút chút hoài nghĩ lẫn vào bên trong như thể anh ta đang khinh thường những quốc gia thấp kèm hơn vậy.
Thiếu niên trẻ được chỉ định đã cho tôi một lời giải thích chi tiết về những món ăn. Nguồn gốc của loài cá đó, phần nào của loài đó được dùng.... Tóm gọn nguyên câu chuyện là, họ dùng những nguyên liệu từ khắp mọi nước khác.
Dù sao thì, tất cả mọi cao lương mỹ vị này đều có một điểm chung: không có món nào trong số chúng là món đặc sản của Ariadya cả.
Từ những câu chuyện mà tôi được nghe, sự tự cung tự cấp của Cộng hòa Ariadya là con số 0 tròn trĩnh.
Chúng tôi đã chứng kiến nhiều quốc gia tự cung tự cấp rồi, nhưng đây là lần đầu tiên biết là có một quốc gia không thể tự cấp cho chính nó một chút nào. Đó có lẽ là nguyên nhân mà lượng quỷ ở quanh quốc gia này quá ít ỏi.
Tôi đả thắc mắc rằng tại sao mà lãnh thổ của những thành phố vệ tinh đều quá nhỏ bé. Đám quỷ có lẽ là nguyên nhân của việc này.
Sự mở rộng lãnh thổ của loài người chắc chắn đang bị loài quỷ kiềm hãm. Nhân loại quá yếu đuối mà. Kể cả một con goblin bình thường cũng là một mối đe dọa tới con người vào ban đêm.
Vì quỷ luôn là một vật cản ngăn việc giao lưu hàng hóa giữa những quốc gia, một thành phố/ quốc gia không nên chỉ dựa vào việc trao đổi hàng hóa.
Đó là tại sao những thành phố tự cấp là chuyện bình thường. Bao gồm cả những trách nhiệm hằng ngày, những cư dân ở đó cũng có trách nhiệm bảo vệ thành phố.
Một thời gian đã trôi qua, những sự kiện sau đó sẽ đưa một thành phố lên thành một quốc gia hoàn chỉnh.
Nhưng Cộng hòa Ariadya là ngoại lệ duy nhất.
Nước Cộng hòa đã hình thành một mối giao thương với những quốc gia láng giềng gọi là Liên Quốc Ariad. Liên Quốc có thể được xem là một quốc gia thống nhất, cùng với Ariadya là thủ đô của nó.
Xui xẻo thay, những vụ việc gần đây đã đưa Liên Quốc Ariad lâm vào tình thế hiểm nguy. Thường thì, một con goblin lang thang thôi chỉ có thể thấy một hoặc hai lần trên những đại lộ của Liên Quốc thôi. Hoặc là, trong trường hợp những con đường núi, thì ta có thể sẽ gặp harpy đấy.
Kể từ lúc nhà tù thất thủ, có những bán nhân, bán nhân ngư xuất hiện ở cảng Ariad, người thằn lằn tấn công những tàu buôn đậu trên Sông Quiche và những Nhân mã tập kích những đại lộ qua Đồng bằng Mino như đám cướp.
Không có chủng loài nào là dân bản địa ở đây cả. Tại thời điểm này, thiệt hại vẫn chưa quá lớn vì số lượng của chúng quá ít ỏi. (TN: nguyên đoàn hiệp sĩ đi bán muối mà không thiệt hại nặng????)
Nhưng chuyện này sẽ nghiêm trọng hơn vì quỷ có thể sinh để với con người. Bằng cách bắt những phụ nữ loài người về và sinh con cho chúng, chúng có thể gia tăng số lượng nhanh chóng. Sớm thôi, cả khu này sẽ trở nên khó khăn cho con người sinh sống, giống như những quốc gia khác vậy.
Clasus cương quyết rằng không có orc thượng cấp nào trong số những con trong tù, nhưng lại chắc chắn rằng đám orc tấn công theo đàn. Có thể là có một orc thượng cấp trong đám đó hoặc là có ai đó điều khiển chúng.
Loài orc là bản địa ở khu vực quanh Ariadya, những chúng hiếm khi tiếp cận nơi con người sinh sống. Dù gì thì, những cuộc tập kích trên đại lộ đã cho thấy một sự thay đổi trong cách hành xử của chúng.
Một khi chúng đã tấn công vào phụ nữ loài người, chúng sẽ là một mối nguy hiểm đối với những người sống xung quanh khu đó. Và đa số những thành phố con người ở quanh đó...
...Cũng có tỉ lệ tự cung tự cấp thấp như Cộng hòa Ariadya vậy.
Nếu vòng lưu thông hàng hóa bị trì hoãn bởi những cuộc tấn công của quỷ, những quốc gia đó sẽ lụi tàn. Thiệt hại sẽ chưa xảy ra ngay bởi vì họ chắc chắn đã có tích trữ vũ khí. Nhưng bọn họ sẽ cầm cự được bao lâu chứ?
Clasus hành động quá khiêm tốn trước chúng tôi đã cho thấy được tình hình lúc này của Ariadya đã nguy cấp đến mức nào rồi. Ông ta chấp nhận sử dụng mọi thủ đoạn cần thiết để thoát ra khỏi tình hình này.
"Lạy chúa.... Đám quỷ cuối cùng thì vẫn chạy loạn như phần còn loại của thế giới luôn. Và còn nữa..."
Tôi phàn nàn bằng giọng nhỏ. Theo tôi, Ariadya có hơi quá phung phí, nếu so với tình hình này.
Theo việc những thanh niên liên tục mang những cao lương mỹ vị, Ariadya đã cho thấy sự giàu có của họ. Nhưng nếu dòng chảy tiền tệ bị ngưng trệ, họ có lẽ sẽ không thể có được cuộc sống xa hoa như thế này nữa. Hoặc là như Tormalkis đã vừa nói vừa cười lớn.
Anh ta không có bất kì cảm giác nào đối với thảm họa đang tới gần cả, hay là lo lắng về tình hình này. Anh ta là một thương nhân, nên việc đường lưu thông hàng hóa bị trì trệ đáng nhẽ sẽ gây rắc anh ta chứ nhỉ.
Và còn nữa, anh ta còn không có chút gì hứng thú với vấn đề đó nữa. Cứ như thể anh ta không có trách nhiệm gì với nó vậy đấy.
Sự thành đạt này của anh ta có lẽ là đều nhờ vợ ảnh, Atlan, người hiện đang vắng mặt.
Tôi thắc mắc là cô ấy đang ở đâu lúc này... Có khi nào cô đang có một cuộc gặp mặt quan trọng với những thương nhân khác về việc những con quỷ xổng chuồn chăng?
Có nhiều người đã bắt đầu lên kế hoạch đối phó với những con quỷ đó rồi. Chúng tôi cũng sẽ bắt tay vào việc vào ngày mai.
Có vẻ là những Anh hùng khác cũng đã hành động rồi.
Tôi nhấp thêm một ngụm nước. Vị nó rất thơm đấy.
p/s: happy new year.