Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Act 4: Mê Lộ của Tà Thần - Chương 61: Tà Thần Labrys

Note: chap này làm sanity của trans Eng tụt dốc không phanh, mong mọi người thông cảm

 Và có 3 chap lớn luôn nhé, ko tách lẻ

Nữ hoàng rắn, Diadona.

Ngôi đền nằm trên đỉnh núi cao nhất là thánh địa của Nữ Điểu Nhân. (TN: dịch thô là chim nữ đấy).

 Sảnh đường dạng tổ, nơi được chống đỡ bởi vô số trụ cột được chế tạo từ pha lê xanh ngọc xếp xen kẽ nhau, tạo thành một cảnh quan đẹp mắt.

 Tôi tới đây để nói chuyện với chủ nhân của thánh đường, Casa.

 "Cô là người cuối cùng trong danh sách tôi mong chờ ghé qua nơi này đấy, Diadona"

 Casa nói với tôi.

 Cô ta chắc chắn đang rất cảnh giác với tôi.

 Ý tôi là, dù gì thì, bọn tôi cũng từng là kẻ địch của nhau.

 Tôi đã đứng về phía người mẹ Nargol của mình, trong khi đó Casa đứng về phía người cha Orgis.

 "Thư giãn đi, Casa. Tôi tới đây không phải để đánh nhau"

 Cha mẹ chúng tôi đã mất từ lâu rồi, do đó, tôi không có lí do để gây thù chuốc oán với Casa nữa.

 Nữ thần đứng trước tôi đây được ban cho khả năng nhìn vào tương lai đổi lại mắt cô ấy rất yếu.

 Cô ta là người mà tôi muốn kết đồng minh.

 "... Vậy thì nói cho tôi nghe lí do cô tới đây đi. Cô không có đến đây chỉ để tán nhảm đâu, phải không, Diadona?"

"Thế thì đỡ cho tôi rồi. Tôi sẽ nói vào thẳng vấn đề luôn, cô có muốn kết đồng minh với tôi không?"

 "Vì chính cô nói về cái 'đồng minh', nên chắc chắn là cô có một 'kẻ thù' nào đó ngoài kia. Lần này thì ai mới là 'kẻ thù' của cô đây?"

 "Dĩ nhiên là đám con của Mina rồi"

 Casa trông như đã đoán trước được câu trả lời này.

 "Đúng như tôi nghĩ. Cô cho tôi biết lí do được không? Dù sao thì cô đã ngoan ngoãn ngồi im suốt cho đến giờ"

 "Là vì Rena, con gái của con ả Melfina phiền phức đó, đã triệu hồi Quang Anh hùng từ Tinh Linh Giới đến đây. Chỉ riêng cái vụ hắn ta có thể tạo ra một mặt trời thu nhỏ* thôi đã đủ để biến hắn thành một tồn tại cực kì nguy hiểm rồi" (TL Eng*: có lẽ là đang nói tới một trong đống ma pháp của Reiji)

 Ban đầu, thế giới này được bao phủ bởi màn đêm vô tận. 

 Cho đến khi Orgis tạo ra mặt trời để tạo một thế giới tương sáng cho Mina, nữ thần tới từ Tinh Linh Giới.

 Tôi không biết Orgis đã dùng cách gì để tạo ra mặt trời đó. Nhưng mà, cái mặt trời đáng nguyền rủa đó đã sinh ra ánh sáng trong thế giới này.

 Mặc dù ông ta là cha chúng tôi, ông ta là một kẻ ngu ngốc. Làm thế chỉ tổ làm cho mẹ chúng tôi phát hiện ra sự tồn tại của Mina mà thôi.

 Kết quả là, phân nửa mặt trời bị mẹ chúng tôi nghiền ra bã, làm cho nó chỉ chiếu sáng thế giới được nửa ngày mà thôi.

 Oudith, nguồi thừa hưởng sức mạnh của Orgis, cố đưa mặt trời trở về trạng thái ban đầu, nhưng ông ta đã dùng mọi thứ ông ta có chỉ để duy trì nó trong một lúc.

 Và sau đó, tên Quang Anh Hùng đó xuất hiện.

 Hắn nắm giữ sức mạnh tương tự Orgis.

 Mặt trời có thể sẽ trở về trạng thái ban đầu nếu Oudith và Quang Anh Hùng hợp lực.

 Nếu chuyện đó xảy ra, thế giới này gần như rơi vào tay đám con của Mina.

 Dĩ nhiên, tôi đời nào mà để cho chuyện đó xảy ra cơ chứ.

 Màn đêm vô tận là thứ hợp với thế giới này nhất.

 "Quang Anh Hùng? Tên đó đáng lẽ đã bị Hắc Hiệp Sĩ bón hành rồi. Tôi không nghĩ hắn nguy hiểm đến mức đó đâu..."

 "Đúng là đã thua, nhưng hắn vẫn còn sống. Modes vẫn chưa thua chừng nào tên Hắc Hiệp Sĩ đó vẫn ở bên phe hắn. Nhưng còn những vị thần khác thì sao? Theo như tin đồn, mặc dù là Hắc Hiệp Sĩ đang bảo vệ Modes, tên đó không có ý định kết liễu Quang Anh Hùng"

 "Và tên Quang Anh Hùng... đã trở thành con tin của Labrys rồi mà. Cô còn lo lắng gì nữa chứ, Diadona?"

 Tôi lắc đầu.

 "Cô sai rồi. Kết giới giam giữ hắn vừa bị phá hủy rồi. Zarxis đã hối hả quay về khi nghe tin. Tôi cũng sẽ đi chung với hắn vì, cứ đà này, thì Labrys lên bàn thờ ngồi mất"

 Thật ra, tôi đã đi chung với Zarxis cả ngày hôm nay. Nhưng, hắn đã đi trước khi cảm giác được có ai đã phá hủy kết giới.

 Do đó, tôi cần phải bám theo sau hắn phòng hờ.

 Nhưng trước tiên, tôi cần phải giải quyết công chuyện với Casa đã.

 "Tôi sẽ không cảm ơn dù cho cô có cứu Labrys đi nữa, cô biết đấy"

 Tôi biết cô ta sẽ nói thế này mà.

 Labrys, Thần của sự dục vọng đã bị ghét rất nhiều bời những vị thần khác. Do đó, không ai sẽ biết ơn vì chúng tôi cứu hắn cả.

 "Phải đấy. Nhưng mà, tên Quang Anh Hùng đó là người tình của Rena đấy. Không đời nào mà Labrys, thằng yêu Rena, sẽ cho phép Quang Anh Hùng tồn tại trên cõi đời này đâu"

 Không đời nào mà Labrys đó, cái thứ damdang hết phần thiên hạ đó, sẽ từ bỏ Rena. Đó là lí do hắn sẽ không tha thứ cho sự tồn tại của người tình của cô ta, tên Quang Anh Hùng đó. Và cái sự căm ghét đó của hắn ta là thứ ta cần lúc này.

 "Tôi hiểu rồi. Người tình của Rena nhỉ. Vậy thì trong trường hợp này, tên Quang Anh hùng đó không chỉ gây thù chuốc oán với Labrys, hắn ta còn biến vô số vị thần nam thành kẻ thù của mình"

 Tôi đồng tình với Rena.

 Sắc đẹp của Rena đã vượt qua cả Ishtar, chính bản thân Nữ Thần Sắc Đẹp và Tình Yêu.

 Và cũng không phải là nói quá nếu gọi cô ta là nữ thần xinh đẹp nhất trần gian.

 Do điều này, đã có vô số lời cầu hôn từ những vị thần nam khác, không chỉ những vị thần trên Elios, liên tục ập tới Rena.

 Mặc dù vậy, Rena không có bất cứ mối quan hệ tình cảm nào với thần nam nào.

 À thì, cô ta đã đặt tiêu chuẩn cực kì cao do cô lớn lên cùng với người anh song sinh, Alfos, vị thần nam đẹp troai nhất trong thế giới này.

 Đám thần nam mê mẩn cô nàng đã làm loạn lên khi chúng nghe nói rằng Rena đã có người yêu.

 "Đôi khi tôi cứ thắc mắc mãi, đám thần nam đó thấy cái gì trong con nhỏ Nữ Thần đó kia chứ... Ý tôi là, nhìn cái nhân cách nát như tương của nó kìa"

 "Kể cả tôi... cũng phải đồng ý với cô về vụ đó"

 Casa đồng tình với tôi.

 Cái nhân cách có vứt cho chó thì chó cũng không thèm gặm của Rena chắc chắn là thừa hưởng từ con ả Melfina phiền phức kia rồi.

 Không chỉ có Rena. Những Nữ thần thuộc huyết thông Mina đều mà mỹ nhân cả. Nhưng cái đám mỹ nhân đó cũng kiêu ngạo quá mức.

 Và phiền phức nhất, là chúng coi những người xấu xí nên bị xóa xổ khỏi thế giới này.

 "Đến lúc tôi phải đi rồi, Casa. Nhớ liên lạc với tôi khi cô đã đưa ra quyết định nhé"

 Tôi chào tạm biệt Casa.

 Tôi rời khởi ngôi đền của Casa và hướng thẳng về Đồng bằng Minon để cứu Labrys.

 Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki.

 "Tới đây nào, Bonnacons!"

 (TN: Bonnacon một sinh vật huyền thoại được mô tả là một con bò đực có sừng cong vào trong và bờm giống như ngựa. Lông màu đỏ hoặc đen. Tấn công = c*t)

 Bảy con bò được bọc trong lửa xuất hiện ngay sau khi Labrys dứt câu phép.

 Bonnacon, cái thứ phọt đống c*t nóng màu đỏ của chúng về phía bọn tôi, là một tinh linh trung cấp. Quả là một phương thức tấn công bẩn vl mà có thể làm bọn tôi chết trong lòng một ít đấy. 

 "Rino-san!!!"

 Tôi hối hả hét tới Rino.

 "Để đó cho tớ, Chiyuki-san!! Hãy bảo vệ mọi người, Kelpie-san!!"

 Rino triệu hồi Kelpie, một tinh linh trung cấp.

 Bảy con Kelpie mà cô ấy triệu hồi bắn nước từ miệng để bảo vệ chúng tôi khỏi đống c*t rực lửa.

 Thấy đòn tấn công c*t thất bại, đám Bonnacon chuyển mục tiêu sang đàn Kelpie.

 Kết quả là cả hai bên đều bị tiêu diệt.

 "ĂN NÀY!!"

 Nao ném cái boomerang đi. Nhưng cái boomerang đó chỉ trở về mà không làm xây xước được cánh tay để trần của Labrys.

 Ngoài bộ giáp ma thuật ra, cơ thể rắn chắc của Labrys được bao phủ bởi làn da cứng như thép.

 Đòn tấn công của Nao không thể gây thương tích lên da của Labrys.

 "Uuh, vô dụng thôi. Nao không thể xuất toàn lực ra được"

 Nao nói một cách khó chịu.

 "Nao-san, lui về bảo vệ Sahoko-san!! Để phần tấn công lại cho chị với Reiji!!"

 Tôi khai hỏa vài cái băng thương về phía Labrys trong khi ra lệnh.

 Ngoài lớp phòng thủ cực kì rắn chắc ra, cả lửa hay sét đều không có tác dụng với Labrys.

 Đó là tại sao tôi dùng băng ma thuật.

 "HUMPH!! NÓ CÒN KHÔNG ĐỦ MẠNH ĐỂ GÃI LƯNG CHO TA NỮA LÀ!!"

 Nhưng ma thuật của tôi không thể làm xước được làn da của Labrys.

 Căn phòng này đem lại một lợi thế cực lớn cho Labrys.

 Có vẻ là hiệu suất ma thuật của bọn tôi bị giảm một nửa trong phòng này.

 Nhưng mà, tôi đã đoán trước được rồi.

 Ma thuật của tôi chỉ là đánh lạc hướng để tạo cơ hội cho Reiji.

 "ĂN NÀY!! SUNDERING FLASH!!" (TN: thiên giáng?)

 "Humph!!"

 Khiên ma thuật do Labrys niệm chú đã bị chém làm hai do sức mạnh tuyệt đối của đòn tấn công.

 Hai thanh kiếm chém vào Labrys không ngừng nghỉ. Từng nhát chém đã xóa bỏ hoàn toàn khiên ma thuật của Labrys.

 "CHẾT TIỆT!!"

 Reiji thét lên đầy thất vọng.

 "ĐẾN LƯỢT TA!!!"

 Labrys vung cây rìu khổng lồ của hắn, phóng ra một luồn sóng về phía chúng tôi.

 "Hỡi ánh sáng!! Hãy bảo vệ mọi người!!"

 Một bức tường ánh sáng xuất hiện trước mặt chúng tôi cùng với tiếng niệm phép vang vọng của Sahoko.

 Nhưng, luồn sóng đã phá hủy bức tường ánh sáng và thổi bay chúng tôi về phía sau.

 "KHÔNG~~~!!"

 Rino thét lên.

 Cái sức mạnh của cây chiến rìu khổng lồ kia quả là không đùa được.

 Ma thuật phòng ngự của Sahoko mà bị rách như giấy thế kia.

 "SAO MÀ NGƯỜI DÁM LÀM TỔN THƯƠNG NHỮNG CÔ GÁI CỦA TA HẢ!!!"

 (TN: đấm vêu mồm nó đê anh Labrys)

 Là người duy nhất trong số bọn tôi né luồn sóng kia, Reiji đã tiếp cận được Labrys.

 "Humph!!"

 Labrys tấn công Reiji bằng cây chiến rìu.

 Reiji né cây chiến rìu của Labrys bằng một cú xoay người và chém vào chân hắn ta.

 Nhưng, ngay khoảnh khắc tiếp theo, căn phòng sáng lên và vết thương lành ngay lập tức.

 "THẰNG NGU!! ĂN NÀY!!!"

 Cặp sừng trên đầu Labrys phát ra quả cầu điện.

 Cơn mưa sét đổ ập xuống một khu vực lớn mà cả Reiji cũng không thể né.

 Một trong những thanh kiếm của Reiji bị rơi khỏi tay, làm cho cậu ta chợt ngưng một khoảnh khắc ngắn ngủi.

 Labrys không bỏ lỡ cơ hội và vung chiến rìu về phía Reiji.

 Cơ thể Reiji bị đánh văng vì đã nhận lấy đòn tấn công kia.

 Nhưng, ngay trước khi cậu ta chạm vào tường, Reiji uốn người cong như một sợi dây và đặt chân lên tường, triệt tiêu đa phần lực từ đòn đánh của Labrys.

 "LIGHT WINGS SUNDERING HEAVEN!!" (TN: Quang dực thiên giáng???)

 Reiji đạp mạnh vào tường và trở thành một mũi tên ánh sáng.

 "BUMOOOOOOOOOOOOOO!!!"

 Labrys bị thổi bay bởi đòn tấn công này.

"Ta đánh bại hắn chưa?"

 Reiji nhìn về phía Labrys.

 Nhưng mà, Labrys đứng dậy một lần nữa, như thể hắn ta chưa nhận đòn nào.

 Tiếp đến, cái khiên của Labrys phát sáng.

 Có vẻ là cái khiên có khả năng giảm một nửa đầu ra đòn tấn công của Reiji.

 "Gugugu... không tệ, Quang Anh Hùng à. Nhưng đòn tấn công ở mức độ này chỉ đủ để làm nhột ta thôi!!! MÊ CUNG, TRAO CHO TA SỨC MẠNH ĐI!!!"

 Cả căn phòng sáng đến mức chói mắt, sau đó ánh sáng tập trung quanh Labrys.

 Cái cảm giác này giống hệt như lúc đánh golem ở tầng 4.

 Cái này chắc có nghĩa là chữa trị cho Labrys.

 "Ta sẽ không thua chừng nào mê cung này còn tồn tại. Lũ ngu các ngươi không thể nào đánh bại ta đâu"

 Labrys gầm lên như hắn đang cười nhạo cả bọn.

 "Khốn khiếp thật-!! Rút thôi, Reiji-kun!!"

 Tôi thét hướng về Reiji.

 "Hiểu rồi!! Mọi người, tái lập đội hình!!"

 Tất cả cùng tập hợp lại.

 Và sau đó, tôi bắt đầu niệm phép.

 "KHÔNG THỂ NÀO!? NÓ KHÔNG HOẠT ĐỘNG!!"

 Tôi đang cực kì ngạc nhiên bởi chyện này.

 Chúng tôi không thể dùng ma thuật dịch chuyện.

 "Lỗi ta, dịch chuyển đã bị phong ấn từ tầng 11 trở xuống rồi. Các ngươi sẽ không thể chạy thoát khỏi ta đâu"

 Labrys nở nụ cười mỉm chi khi thấy bọn tôi hỗn loạn.

 "Tệ rồi đây, chúng ta..."

 Nao không cần phải kết thúc câu, tôi biết cô nàng muốn nói là "Chúng ta toang rồi"

Nữ thần Thông Thái và Chiến Thắng, Rena. 

 Các valkyrie và tôi đang chờ đợi trên bề mặt mê cung Labrys để đón Reiji và đồng đội (trông là vậy) trở về.

 "Người ổn chứ ạ, thưa Rena-sama? Reiji và mọi người đang...."

 Nier nhìn về phía mặt đất lo lắng trong khi đang đứng trên tàu chiến của tôi.

 "Ngươi lo lắng cái gì thế, Nier?"

 "K-KHÔNG Ạ! THẦN KHÔNG HỀ LO LẮNG GÌ HẾT Ạ!!"

 Nier bối rối trả lời.

 Cái phong thái và hành động ngây thơ đã biến cô ấy thành con mồi dễ dàng cho đám rác rưởi kia.

 "Không sao cả, Nier. Anh ấy (Kuroki) mạnh lắm, không ai có thể đánh bại anh ấy đâu"

 Nier nhìn tôi khi nghe lời tuyên bố chắc nịch của tôi.

 "Người thật sự rất tin tưởng anh ấy (Reiji) đấy ạ, Rena-sama"

 Vì lí do nào đó, gương mặt của Nier trở nên u ám khi nói ra những lời đó,

 "Dĩ nhiên, anh ấy (Kuroki) là hiệp sĩ của ta mà"

 Hiệp sĩ của tôi, Kuroki, hiện đang tiến vào mê cung này. Đó là tại sao, không có gì phải lo cả.

 Nhưng, Nier chắc hẳn đã hiểu nhầm chuyện đó rồi.

 Những Valkyrie khác cũng đang tỏ vẻ lo lắng.

 Tôi có nên tỏ vẻ lo lắng giống như những valkyrie khác không nhỉ?

 Tôi bước tới chỗ các valkyrie đang nhìn xuống dưới một cách lo lắng.

 "Thư giản đi, mọi người, Reiji sẽ ổn cả thôi"

 Các Valkyrie mỉm cười khi nghe tôi nói thế.

 Thế này đã làm dịu tâm hồn họ chưa nhỉ?

 "Xin hãy sớm trở về...cô gái đó đang tới đón anh kìa"

 Tôi thì thầm những lời đó và nhìn về phía cô gái đó, Kuna đang hướng tới.

 Bạch Ngân Phù Thủy, Kuna

 "Chỉ chút nữa thôi là ta sẽ tới chỗ của Kuroki, Glorious"

 Tôi cưỡi trên lưng Quỷ Long, Glorious.

 Cái nhẫn trên tay tôi cho tôi biết vị trí của Kuroki.

 Tôi đã tới giới hạn rồi; Tôi đang phải chịu đựng bởi việc thiếu Kuroki.

 Nên là, tôi phải cưỡi Glorious, bay thẳng từ Nargol đến, để gặp anh ấy.

 "Chờ Kuna nhé, Kuroki"

 Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki. 

 "Tớ tới giới hạn rồi, Chiyuki-san"

 Rino nói với tôi bằng gương mặt mệt mỏi.

 Kể cả một Rino năng động cũng đang cực kì mệt mỏi. Khuôn mặt dễ thương của cô giờ đầy bụi bẩn.

 Có lẽ là bất cứ ai cũng sẽ gặp khó khăn trong việc dùng ma thuật trừ Labrys dưới mê cung này. Ý tôi là, lượng mana tiêu thụ còn hơn cả cái mà tôi tưởng tượng nữa. Kể cả Sahoko cũng đã kiệt sức sau khi niệm liên tục ma thuật phòng ngự lẫn hồi phục nhiều lần.

 Hiện tại, người bị ảnh hưởng ít nhất bởi chuyện này là Reiji.

 Reiji hiện đang đánh trực diện với Labrys. Nhưng, đây chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi cậu ta kiệt sức.

 Labrys, mặt khác, có thể chiến đấu vĩnh viên nhờ sức mạnh của mê cung.

 Đây là tính huống tệ nhất có thể rồi.

 Nhưng, chúng tôi không được phép đầu hàng. Chúng tôi phải tiếp tục phản công cùng Reiji.

 "Đứng lên, Rino-san, Sahoko-san... chúng ta phải giúp Reiji-kun"

 Tôi ép cơ thể mình phải đứng dậy. 

 Tôi phải chiến đấu đến cùng.

 Cuộc chiến ác liệt giữa Reiji và Labrys vẫn đang diện ra trước mắt tôi.

 Reiji vẫn chưa đầu hàng.

 Cậu ta là người dy nhất chiến đấu bất kể bất lợi và vào khoảnh khắc cuối, cậu ta sẽ làm một pha lật kèo. (TL Eng: MƠ ĐÊ)(TN: Xin lỗi, nhưng ảnh ko phải nv chính)

 Cả Rino và Sahoko cũng cố gắng đứng dậy.

 "Đ-Đ-ĐÁM CÁC NGƯƠI LÀ THỨ GÌ VẬY!!!? LÀM SAO CÁC NGƯƠI VẪN CÓ THỂ CHIẾN ĐẤU TRONG TÌNH CẢNH NÀY ĐƯỢC!!?"

 Labrys bối rối hét lớn.

 Nói thật chứ, hắn là con boss mà nói nhiều vãi thật.

 "HUMPH, NGƯƠI KHÔNG THỂ NGĂN CẢN ĐƯỢC CHÚNG TA!!!"

 Reiji nở một nụ cười khi vào thế với hai thanh kiếm.

 Labrys trở nên cực kì bối rối khi thấy cậu ta chuẩn bị cho nhát chém tiếp theo.

 "ĐÁNG ĐỜI CÁC NGƯƠI LẮM!! TA KHÔNG MUỐN PHẢI DÙNG ĐẾN CÁI NÀY NHƯNG, LŨ NGU CÁC NGƯƠI NÊN BIẾN MẤT CÙNG NHAU CẢ ĐI!!!"

 Cơ thể Labrys trở nên đỏ rực.

 "Không đời nào, hắn ta nãy giờ chỉ chơi đùa mà thôi!!!"

 (TN: ai bảo con boss chỉ có 1 thanh HP?)

 Nao ngạc nhiên hét lên.

 Kể cả tôi cũng không thể tin được. Hắn ta vẫn còn giữ bài tẩy bên mình à?

 "HỠI NGỌN LỬA CỦA BAN MAI CHẢY TRONG TA!! BIẾN TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI TRONG CĂN PHÒNG NÀY THÀNH TRO ĐI!!"

 Cơ thể của Labrys bọc trong lửa chói lòa ngay khi hắn ta kết câu niệm.

 Ngay tiếp theo, ngọn lửa lan tỏa ra xng quanh, thiêu rụi mọi thứ trong căn phòng. 

 "Hỡi ánh sáng!!!"

 Sahoko dùng tất cả mana mà cô có để triên khai một ma thuật phòng ngự.

 Ánh sáng đó bao bọc cơ thể chúng tôi, bảo vệ mọi người khỏi ngọn lửa cháy rực kia.

 "CẢM ƠN NHÉ, SAHOKO-SAN!!"

 Tôi nhìn về hướng của Sahoko-san.

 Sahoko đáp trả với nụ cười nhợt nhạt trên môi.

 Có vẻ là cô đã vắt cạn mana để dùng ma thuật này.

 "KYAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!"

 "KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG!!!"

 Nhiều tiếng la thất thanh vang lên phía sau lưng Labrys.

 Có vẻ là ngọn lửa của hắn cũng tấn công những phụ nữ phía sau hắn.

 Họ cố chạy trốn, chỉ để bị biến thành ngọn đuốc cho đến khi cháy thành than đến mức không thể nhận dạng.

 "THƯA CHA!! TẠI SAO CHA TẠI GIẾT CHÍNH NỮ NHÂN CỦA CHA!!?"

 "HUMPH!! BIẾT MÌNH ĐANG ĐỨNG Ở ĐÂU ĐI, LŨ THẤP KÉM!!! TA CHỈ CẦN TÌM MẤY ĐỨA MỚI MÀ THÔI!!"

 Labrys trả lời với gương mặt nhàm chán.

 "THẰNG KHỐNNNN!!!"

 Tôi hét về phía Labrys.

 Không thể tha thứ.

 "EURIA!!!"

 Reiji nhanh chóng chạy tới chỗ Euria.

 Cậu ta may mắn cứu được Euria trong gang tất.

 Reiji trở lại chỗ chúng tôi trong khi ôm Euria trong vòng tay.

 Euria nhìn Reiji một cách bối rối.

 "Đừng có lo lắng, Euria. Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi những cô gái của mình cả"

(TL Eng: VẬY CÒN CÁI VỤ MÀY SUÝT ĐỂ CHO CHIYUKI VỚI NAO CHẾT Ở VƯƠNG QUỐC ROC THÌ SAO HẢ? ĐỒ NÃO CHỨA T*NH TR*NG!!)

 Reiji nở nụ cười chói lòa.

 "Reiji-sama..."

 Euria nhìn Reiji với hai dòng lệ.

 Tôi thì đang lườm Reiji khi thấy thế.

 Tôi không quan tâm là cậu ta muốn cứu cô nàng hay không nhưng, ít nhất thì cậu ta cũng nên lo lắng cho Sahoko với cái gánh nặng vừa đặt thêm trên vai cậu ấy đi.

 Cậu ta có nhận ra không thế?

 (TN: thôi không để comment của trans eng nữa, nhiều quá)

 "Ngọn Lửa Ban Mai của ta sẽ không tiêu tan chừng nào ta vẫn còn mana. Để xem các ngươi có thể sống sót bao lâu trong tình hình này.

 Labrys xông tới chỗ chúng tôi tiếp.

 Reiji đứng lên chống đỡ sau khi để Euria xuống.

 Tôi cố dùng băng ma thuật để giảm nhiệt lượng khủng khiếp, nhưng ma thuật của tôi không thể dùng được dù đã thử mọi cái.

 Tôi đánh mắt về hướng Rino. Có vẻ là cổ cũng không thể dùng tinh linh thuật.

 Lí do đằng sau việc này chắc hẳn là do Ngọn Lửa Ban Mai kia.

 Thế là, về cơ bản Labrys đã kiềm chân được cả đám trừ Reiji ra.

 "Không ai có thể bảo vệ ngươi nữa đâu, Anh hùng!!"

 (TN: đã là boss được buff khủng mà sao thích dựng flag thế nhỉ)

 "Vậy thì sao nào!! Chỉ mình ta cũng đủ đá đít ngươi rồi!!"

 Cuộc chiến giữa họ một lần nữa bắt đầu.

 Những người còn lại không thể làm gì khác ngoài ngồi nhìn bất lực trước trận chiến của họ.

 Tôi cảm thấy rất khó chịu trước tình cảnh hiện tại của cả bọn.

 "LÀM SAO!! LÀM SAO MÀ NGƯƠI VẪN CÓ THỂ CHIẾN ĐẤU CHỨ!! LÀM SAO MÀ NGƯƠI CÓ THỂ CHIẾN ĐẤU TRONG TÌNH CẢNH VÔ VỌNG THẾ NÀY!!"

 "NHỮNG CÔ GÁI CỦA TA ĐANG Ở NGAY SAU LƯNG TA!! CÓ CÁI ĐẾCH MÀ TA SẼ ĐỂ CHO HỌ THẤY VẺ KHÔNG NGẦU CỦA MÌNH!!"

 (TN: câu nói này đúng chất của một thằng khốn nạn)

 "VẬY THÌ NHỮNG CÔ GÁI CỦA NGƯƠI SẼ CHẾT TRƯỚC TIÊN!!!"

 Labrys nhìn Reiji khi cậu ấy phóng thẳng tới chỗ chúng tôi.

 "MỌI NGƯỜI TẢN RA MAU!!"

 Từng người trong số chúng tôi tản ra mọi hướng ngay khi nghe lệnh của tôi.

 Người tôi lo nhất là Sahoko, nhưng, thấy cô nàng đang chạy tới chỗ an toàn với Nao nên là, tôi thở dài một hơi.

 "KHÔNG~~~~! CHA~~~~ƠI!!!"

 Euria thét lên thất thanh.

 Labrys rõ ràng là nhắm vào Euria.

 "THẰNG KHỐN NẠẠẠẠẠẠẠẠẠẠẠẠẠN!!!"

 Reiji lướt với một tốc độ không thể tin được và đến vừa kịp để bảo vệ Euria khỏi ngọn lửa của Labrys.

 Đôi chân của Euria mất hết sức lực khi cô ta đáp đất bằng bàn tọa. Nói trắng ra là, cô ả chỉ là gánh nặng cho cả bọn.

 Reiji sẽ trở thành mục tiêu của Labrys vì con mắm Euria vô dụng kia không thể chạy đâu cả.

 Mặc dù Reiji có thể chống đỡ những đòn tấn công của Labrys bằng hai thanh kiếm, nhưng tình hình thì càng lúc càng tệ rồi.

 "UWAAAAAA!"

 Một trong những thanh kiếm của Reiji vỡ tan, và cậu ta bị thổi bay cùng với Euria.

 "Reiji-kun!!!"

Tôi tập trung toàn bộ mana còn lại và bắn ma đạn về phía Labrys.

 Tôi phải đánh lạc hướng Labrys khỏi Reiji.

 Nên là, tôi liên tục bắn ma đạn về phía Labrys.

 "CON KHỐN!! TA SẼ GIẾT NGƯƠI TRƯỚC!!"

 Sự chú ý của Labrys cuối cùng cũng rời khỏi Reiji.

 Giờ tôi chỉ cần di chuyển thôi.

 ".... Eh?"

 Tôi ngã lên sàn khi tôi cố dứng dậy. Tôi... không thể cử động được.

 "Cạn kiệt... mana à"

 Tôi không thể tập trung mana nữa.

 Kể cả chân tôi cũng không chịu nhúc nhích rồi.

 "Chiyuki-san!!!"

 Mặc dù tôi có thể thấy Nao đang chạy nhanh hết cỡ về chỗ tôi, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ là quá lớn thôi. Em ấy không tới kịp rồi.

 Labrys đã vung cây rìu xuống.

 Tôi thấy cây rìu ập tới một cách chậm rãi.

 Cái gì đây... đây là kết thúc của tôi sao?

 Nước mắt tràn ra khi tôi đối mặt với kết cục của mình.

 Ai đó, cứu tôi với.

 Tôi không thể ngăn việc cầu mong ai đó tới cứu mình.

 Tôi vô thức nhắm mắt lại.

 "MOOOOOOOOOOOOO!!!"

 Đột nhiên, Labrys hét lên đau đớn.

 Cây chiến rìu của hắn ta lệch khỏi mục tiêu.

 Khi tôi mở mắt ra, ai đó mặc y phục mà đen đứng trước tôi.

 (TN: timing méo thể nào chuẩn hơn)

 Tôi thấy Labrys bị ném văng cách xa chỗ tôi.

 Có vẻ là vị ân nhân này đã đánh Labrys một phát toàn lực.

 "Cô ổn không?"

 Người thanh niên trong bộ y phục đen hỏi tôi.

 Tôi đã nghe giọng nói này trước đây rồi. Giọng nói giống hệt người đã cứu tôi ở Vương quốc Rox.

 Anh chàng quay lại, và nhìn tôi.

 "Cậu là..."

 Người đó đang làm gì ở đây?

 Tại sao cậu ấy lại cứu mình?

 Dòng suy nghĩ của tôi bị hóa đá ngay thời khắc đó.

 "Xin hãy lui về, để phần còn lại cho tôi"

 Cơ thể cậu ta bao bọc trong ngọn lửa đen.

 Khi ngọn lửa đen biến mất, nhân dạng của cậu được thay thế bởi một vị Hắc Hiệp Sĩ trong bộ giáp hắc ám.

 Sau đó tôi nhận ra.

 Người đã cứu tôi ở Vương quốc Rox là cậu ấy, Hắc Hiệp Sĩ.

 --------------------

P/s: đây mới là cách anh Ku xuất hiện, chương kế là gì thì ai cũng biết :))))

Đi chơi PGR với arknights đã