Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki.
Ngay khi bước vào phòng Hapy, chung tôi nhìn thẳng về phía trung tâm căn phòng.
“Cái thứ quái quỷ gì thế này?!! Một lượng mana khổng lồ đang đổ vào nó sao?!!”
Tôi ngạc nhiên.
Cái lúc tôi leo cầu thang trước khi tới phòng trung tâm, thì tôi đã cảm nhân được một lượng mana đáng kể.
“Đồng ý, Chiyuki. Đó là một lượng mana dồi dào… Kẻ thù chúng ta có là đang làm gì đó đằng sau cánh cửa này, phải không Totona-chan? Nàng có biết là đối phương đang làm gì trong phòng không?”
Totona lắc đầu khi nghe câu hỏi của Reiji.
“Tôi không biết. Đồng thời, tôi có cảm giác không tốt về việc này”
Totona nói trong khi bám vào tà áo của Medjed.
“Vậy thì, chúng ta phải tiến vào thôi”
Thế là, chúng tôi bước vào trong phòng.
Sau khi đi lên một chút, chúng tôi đã tới một căn phòng nhỉ rộng cỡ hai căn phòng Hapy lúc nãy.
Đây có lẽ là phòng điều khiển trung taâm.
Có rất nhiều người đang tụ tập ở trung tâm căn phòng.
“Hoàng tử Rắn. Và kẻ ở trung tâm là?”
Như lẽ thường, nhóm Hoàng tử Rắn mà chúng tôi đã chạm trán ở phòng Hapy cũng ở đây.
Hơn nữa, tôi thấy có vài kẽ tôi chưa từng gặp.
Đồng thời, kẻ mà tôi quan ngại nhất là gã đàn ông trong bộ trang phục tu sĩ đang ngồi khoanh chân ở giữa chúng.
Gương mặt hắn được che phủ bởi mặt nạ hình nhện.
Tôi đã chạm trán hắn ở tầng hầm của vương quốc Rox. Hắn cũng đã xuất hiện trên bầu trời phía trên mê cung cùng với Nữ hoàng Rắn.
“Phải đấy, Reiji-kun. Gã đàn ông đeo mặt nạ nhện là Tử thần, Zarxis”
Tôi lườm nguýt Tử thần.
“Humph. Đợi hơi lâu rồi đấy, tổ đội Anh hùng. Đồng thời, các ngươi tới hơi muộn rồi. Sự phục sinh về thể xác của ta đã hoàn tất mất rồi”
Zarxis nói trong khi cười.
“Sự phục sinh về xác thịt? Đây là lí do mà ngươi đã hiến tế toàn bộ những người ngươi bắt cóc sao?”
Zarxis gật đầu trả lời cho câu hỏi của Totona.
“Đúng. Lũ hậu duệ của con ả Mina đáng ghê tởm kia. Kim tự tháp mà chúng ta lấy từ thằng hoàng tử ngu ngốc kia thực sự tốt nha. Nó có thể cường hóa sinh lực của vật tế đến mức này. Đồng thời, giờ thì nó vô dụng rồi vì bọn này đã ép nó chạy vượt quá công suất mà”
Zarxis nói trong khi nhìn về một hướng.
Hướng mà hắn ta nhìn vào có cái thứ trông như quan tài.
Cái quan tài phát sáng kia đang gửi sức mạnh tới ma pháp trận mà Zarxis đang ngồi lên.
Đồng thời, trên cỗ quan tài đó có vài vết nứt.
Đó có lẽ là chỗ chúng tôi phải gắn chìa khóa vào.
“Vậy tức là cái kim tự tháp này đã vô dụng với ngươi rồi nhỉ…”
“Đúng như ngươi nói đấy, ả phụ nữ của Anh hùng”
Zarxis nói khi hắn đứng dậy và tháo cái mặt nạ nhện ra.
Nửa trái mặt hắn là gương mặt của một gã đàn ông đẹp trai, trong khi nửa phải thì là của một con quái vật xấu xí.
Vì nửa trái của hắn đẹp trai, nên nó không nổi bật bằng nữa phải xấu xí kia.
“Vậy sao,,, Xin lỗi vì phải nói điều này nhưng, cái cơ thể vừa phục sinh đó của ngươi sẽ bị phá hủy lần nữa đấy. Tốt nhất thì dừng có mà cong đuôi bỏ chạy nha”
(TN: out meta rồi mà cứ khoái gáy thế nhở)
Reiji chĩa thanh Claiomh Solais vào Zarxis.
“An tâm, Qung Anh hùng à. Ta sẽ không chạy trốn. Đúng hơn là, không phải các ngươi mới là phía nên suy nghĩ về cách chạy thoát khỏi ta sao? Giờ thì, hãy xem đây”
Một hình ảnh xuất hiện cùng với tiếng hét của Zarxis.
Hình chiếu cho chúng thấy tình hình bên ngoài kim tự tháp.
“QUÂN ĐOÀN NỮ HOÀNG RẮN!! VÀ ĐÔNG VÃI ĐẠN THẾ!!”
Tôi hét lớn khi thấy tình hình thông qua hình chiếu.
Có vô số kẻ kì dị do Nữ hoàng Rắn dẫn đầu đang đối đầu với cánh quân của Harsesh.
“Con ả Diadona đó!! Nhanh thật nhể!! Giờ thì đến lúc các ngươi nên suy nghĩ cách để chạy trốn đi đấy!!”
Zarxis nói trong khi cười.
Chúng tôi mắc vào thế gọng kìm rồi.
Mồ hôi lạnh chảy dọc lưng tôi.
“Giờ thì!! Kim tự tháp này đã hoàn tất nghĩa vụ của nó rồi! Veig, phá hủy kim tự tháp đi! Giờ đã đến lúc các ngươi chạy trốn rồi đấy!”
Sau khi Zarxis hét lớn, một gã đàn ông bọc trong giáp dài bước ra.
Hắn có đôi mắt đỏ và rang nanh mọc ra khỏi miêng.
Một vampire, chứ còn gì vào đây nữa.
Gã vampire đó phá hủy quan tài.
Nhóm Zarxis biến mất ngay khi quan tài bị phá hủy.
“Ma lực mất kiểm soát rồi?!! Kim tự tháp sắp sụp đổ đấy!!”
Totona cảnh báo chúng tôi.
“Reiji-kun!!!”
“Tớ biết Chiyuki!!”
Reiji phóng ra một quả quang pháo và đục một lỗ trên tường kim tự tháp.
Chúng tôi ngay lập tức nhảy ra ngoài.
Chỉ ngay sau khi chúng tôi vừa ra khỏi kim tự tháp.
Ngay lúc đó, kim tự tháp nổ tung.
“REIJI!!!”
“TOTONAN!! MEDJED!!!”
Ishtar và Nel chạy tới chỗ chúng tôi ngay khi chúng tôi đáp xuống khu doanh trại của quân Gypseal.
“Reiji vẫn ổn nhỉ. An tâm thật”
“Phải, Ishtar. Nhưng mà, chúng ta vẫn chưa vượt qua được khó khăn”
Reiji nói trong khi nhìn về phía Nữ hoàng Rắn.
Chúng rất đông.
Toàn bộ chúng có lẽ đều là Tà thần. Labrys và Giltar cũng nằm trong số đó.
Còn chúng tôi thì có mỗi xác ướp.
Đấy là chưa nói đến sức mạnh của Nữ hoàng Rắn Diadona và Tử thần Zarxis kẻ vừa lấy lại sức mạnh vẫn còn là ẩn số đấy.
Mặt khác, đội bạn còn có cả Labrys là hiện thân của sự bạo lực, và Giltar người có thể một tay vô hiệu hóa cả Shirone và Nao.
Chỉ mỗi hai tên Tà thần kia là đủ để làm cho chúng tôi bận đầu tắt mặt tối rồi.
“Ishtar-sama, có vẻ là chúng đã dùng ma thuật chống dịch chuyển rồi. Chúng ta không thể thoát bằng ma thuật được ạ”
Pistis đột nhiên xuất hiện cùng với báo cáo kia.
“Ừa Pistis. Trốn thoát thì khó nhỉ. Có kế hoạch nào hong, Har~kun?”
Ishtar quay sang hỏi con trai bà.
“Chúng ta không được chạy trốn, thưa Mẹ!! Chúng ta không thể cong đuôi chạy trốn trước chúng!!”
Harsesh vừa nói mấy câu chả-giống-Harsesh-tí-nào.
Có vẻ là thằng này cũng có tí gan ấy nhể.
Nhưng mà, tình hình thì có hơi tệ rồi đấy.
Vì kim tự tháp đã thành gạch vụn, điều đầu tiên anh ta cần phải làm trước tình thế bất lợi là rút lui.
“Harsesh-sama!! Chúng ta cần phải rút lui khỏi đây thôi!! Tình hình lúc này quá nguy hiểm ạ!!”
Tôi đồng tình với ý kiến của Isdes.
“Ngươi đang nói cái gì thế hả, Isdes!? Bọn chúng sẽ không để cho chúng ta thoát được dễ dàng đâu!!”
Harsesh nói trong khi lườm bọn Diadona.
“Nghe đây, Harsesh!! Trao cho chúng ta Ishtar và Totona ra! Thì chúng ta sẽ để các ngươi thoát!!”
Diadona gọi Harsesh.
Diadona là kẻ thù của Elios nên là, cô ta có vẻ không muốn động chạm gì tới Gypseal.
Do đó, cô ta chỉ yêu cầu Harsesh trao hai Nữ thần Elios cho họ.
“Còn lâu ta mới trao mẹ ta cho nhà ngươi!!”
(TN: ít nhất thằng này còn có hiếu)
Và đúng như kịch bản nên diễn ra, Harsesh từ chối phản bội mẹ anh.
Mặc dù anh ta đã bỏ rơi đám mèo, anh ta không vô tâm tới mức bán đứng mẹ anh.
“Vậy sao!! Vậy thì ta phải đem cái đầu của ngươi làm quà cho Sekhmetra rồi!! Hỡi các quý ông của Apophis! Giết cả lũ Gypseal nữa!!”
Ngay khi Diadona nói thế, đám Tà thần đồng loạt nhìn chúng tôi.
“REIJI!!”
Ishtar sau đó quay sang Reiji.
“Cứ để đó cho ta, Ishtar!! Ta sẽ bảo vệ những vị thần của Elios!! Tới đây, Bennu!!”